Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ý Đồ Bất Thành!

Tiểu thuyết gốc · 2230 chữ

Nhị Vĩ Bạch Miêu bám chặt trên mặt Chấn Huy mà gương mặt hí hửng cười tít mắt. Hai cái đuôi liên tục ngoe nguẩy vui mừng như thú cưng gặp chủ.

Còn thằng chủ thì đang không ngần ngại mà chiêm ngưỡng âm hộ hồng hào tuyệt đẹp của nàng. Thi thoảng không nhịn được mà hít lấy một hơi hương thơm từ âm hộ trinh nguyên của nàng.

“Được rồi! Vui mừng đến đây thôi!”

Chấn Huy sau một hồi thì nhấc nàng ra mà vừa ngắm nhìn cơ thể không khuyết điểm của nàng vừa nói.

“Trước tiên thì mặc cái bộ đồ này vô đi đã!”

Chấn Huy đặt nàng xuống, sau đó thì vào Cửa Hàng dùng ít Điểm Tích Lũy mua một bộ đồ thường ngày của nữ cho nàng mặc vào. Nhìn cơ thể nàng ta nãy giờ, hắn đã khó lắm mới kiềm chế không đè nàng ra mà triển ngay tại đây.

Cơ mà hắn vẫn phải gắng sức mà kìm nén lại, nhỡ đâu đang chơi lộ thiên có ai đó phát hiện thì sao. Hắn chưa mặt dày đến độ không quan tâm nếu như có người lạ quan sát lúc hắn đang hành sự đâu.

Nếu mà có tên nhìn thấy hắn đang hành sự thì chắc hắn thủ tiêu kẻ đó ngay và luôn mất!

“Rồi, có lẽ giờ ta nên đặt cho ngươi một cái tên trước nhỉ!”

“Tất cả nghe theo chủ nhân a!”

Rất nhanh Nhị Vĩ Bạch Miêu đã mặc xong bộ đồ hắn đưa. Chấn Huy đảo mắt qua một vòng nàng lúc này rồi liền lên tiếng nói. Nhị Vĩ Bạch Miêu gương mặt hí hửng cười tươi liền đáp lại hắn.

“Hmmmmm, để xem nào! Khả năng đặt tên của ta dở ẹc, nên chắc dựa vào họ của ta mà đặt cho ngươi một cái tên vậy!”

Chấn Huy vừa ngắm nghía nàng vừa vuốt cằm suy nghĩ mà lẩm bẩm nói. Dù sao thì nàng ta giờ cũng là một đại mỹ nhân, đằng nào cũng sẽ thành nữ nhân của hắn. Nên là không thể đặt tùy tiện một cái như khi đặt cho lũ hoàng thượng ở nhà được.

“Xem nào…..có lẽ nên lấy cái tên……..Lâm Dạ Tuyết đi! Dù sao thì chủ đạo ngoại hình của ngươi đều thuần bạch sắc a!”

Sau một hồi suy ngẫm thì Chấn Huy vẫn theo cách đặt tên cũ. Đó là dựa vào mái tóc cũng như bộ lông khi nàng hóa thành bản thể mà đặt ra một cái tên. Thêm cả việc nàng ta sở hữu cho mình băng hệ thuộc tính nữa.

“Lâm Dạ Tuyết…….A đa tạ chủ nhân ban tên! Ta rất thích cái tên này a!”

Lẩm nhẩm tên mà Chấn Huy đặt cho một lúc, Dạ Tuyết liền nở nụ cười thật tươi mà nhìn hắn nói.

“Ngươi thích là tốt rồi! Giờ thì để xem nào, hiện tại ta lại không có không gian pháp bảo. Mà dẫn ngươi đi theo trong bộ dạng này thì cũng không ổn vì lát ta sẽ liên tục tìm Tứ Giai yêu thú để chiến. Ngươi mới Nhị Giai Hậu Kỳ chưa thể giúp ích cho ta a!”

Chấn Huy lúc này bắt đầu rơi vào trầm tư mà lên tiếng nói.

“Ta có cách này thưa chủ nhân!”

“Hửm, cách gì nói ta nghe coi!”

Đang nghĩ cách để có thể mang nàng ta theo bên người mà không bị cản trở trong chiến đấu. Dạ Tuyết chợt lên tiếng nói với hắn, Chấn Huy liền đáp lại nàng.

“Ta có thể hóa thành bản thể rồi thu nhỏ cơ thể lại và nằm trên vai chủ nhân. Hoặc nằm bên trong áo của người cũng được! Như này này!”

Dứt câu, Dạ Tuyết lập tức hóa thành bản thể Nhị Vĩ Bạch Miêu. Sau đó nàng liền thu nhỏ cơ thể lại vừa đúng bằng một con mèo con trắng muốt, khác lạ mỗi là nàng có hai cái đuôi mà thôi.

“Ồ! Được đó! Hiện tại trông ngươi thật là quá đáng yêu đi à! Vậy thì cố bám bên trong áo ta nha!”

Chấn Huy thấy một tràng này thì có chút ngạc nhiên cười nói. Hai tay bế nàng lên mà cọ cọ vào má để nựng gương mặt mèo nhỏ bé của nàng. Dạ Tuyết trong hình thái này được hắn nựng thì vui mừng không thôi.

Sau đó Chấn Huy liền bỏ náng vào bên trong phần áo trước ngực của mình. Dạ Tuyết bám chặt ở vị trí đó, cái đầu nhỏ xíu ngóc ra ngoài để quan sát.

“Tốt rồi! Giờ thì không lãng phí thời gian nữa! Đi săn đám Tứ Giai yêu thú nào!”

Nói xong thì Chấn Huy liền lao thẳng về một phía. Đó là hướng đi tới khu vực của Tứ Giai yêu thú trở lên.

……….

Tại một góc nào đó của Bí Cảnh!

Nói chính xác thì đây là một góc của khu vực yêu thú Nhị Giai Sơ Kỳ trong Bí Cảnh này.

Keng! Keng! Keng!

Nơi này hiện tại vang vọng tiếng binh khí va chạm khắp nơi.

Chỉ thấy ở một bãi đất trống một nhóm người nhân số khoảng bốn đang bao vây lấy một người ở giữa. Bốn người kia tu vị đều dao động từ Nguyên Khí Sư Sơ Kỳ cho đến Trung Kỳ.

Điều đặc biệt là vậy mà bốn người này lại đang không làm gì được người đứng ở giữa vòng vây.

“Mẹ kiếp! Con khốn này đào đâu ra hẳn cái pháp bảo phòng ngự mạnh như vậy chứ???”

“Khốn kiếp! Nãy một đòn toàn lực của ta đánh trúng ngực ả mà cảm tưởng như đánh vào một tấm thép siêu dày ý!”

“Không những thế, Nguyên Kỹ mạnh nhất của ta đánh ra còn bị ả ta dùng một quyền đánh tan nữa! Hư cấu vê lờ, rõ ràng ta với ả đều cùng cấp mà!!!”

“Chó chết! Ả không làm được gì chúng ta, mà giò chúng ta cũng chả thể giết ả!”

Lúc này bốn người bao vây đang không ngừng bực bội chửi bới, ánh mắt khó chịu nhìn chằm chằm vào người ở giữa vòng vây.

Từ lời của mấy người này, có thể biết được người bị vây là một nữ nhân. Nàng thân mặc một bộ chiến y màu xanh ôm sát người, đôi tay đeo một đôi quyền sáo đồng sắc với bộ chiến y.

Mái tóc xanh dài qua vai được tết lại vắt ra phía trước. Gương mặt trắng nõn, thập phần xinh đẹp cùng đáng yêu.

Nhưng hiện tại ánh mắt của nàng không hề hòa hợp với gương mặt vốn có của nàng. Ánh mắt đồng màu với mái tóc đang toát ra một vẻ nghiêm túc, lạnh lùng đến cực độ. Dáng người nhỏ nhắn mà chiến ý từ người nàng không ngừng tỏa ra, nhìn chằm chằm về đám người kia.

Đây không phải Tần Mộng Vi thì là ai cơ chứ!

“Hừm! Ta lấy được nó ở đâu thì các ngươi biết để làm gì cơ chứ! Mà có biết thì các ngươi cũng vô pháp chiếm được chút lợi ích nào!”

Tần Mộng Vi giọng điệu âm trầm, lạnh lùng nhìn về mấy người kia mà lên tiếng.

“Hừ! Con điếm thối, ỷ vào món pháp bảo đó rồi lên giọng với bọn ta ư?”

Một người trong số bốn người đang vây lấy nàng không nhịn được mà nổi đóa lớn tiếng quát.

“Hừ! Chỉ có kẻ ngu như các ngươi mới có đồ tốt mà không dùng thôi! Thế nào? Ghen tỵ à?”

Một thời gian ở với Chấn Huy, Tần Mộng Vi cũng học được không ít công phu miệng lưỡi từ hắn. Không có im lặng mà để cho kẻ khác lăng mạ như trước nữa:

“Hừ! Đợt trước bị phu quân ta đấm cho méo mặt, giờ cay cú muốn trả thù hả?”

“Ngươi……! Đúng vậy đó thì làm sao! Ta sẽ khiến cho thằng khốn đó hối hận vì đã dám đánh vào gương mặt đẹp đẽ này của ta! Hắn sẽ được trải nghiệm việc mất đi nữ nhân của mình a!”

Từ lời của Tần Mộng Vi thì kẻ cầm đầu bốn người kia, còn ai khác ngoài Lệ Minh Di cơ chứ. Từ sau khi bị Chấn Huy giã thẳng mặt, ả đã căm hận hắn không thôi. Luôn muốn tìm cách để trả thù lại nhưng mà không thể ra tay được.

Đơn giản một phần do đối phương mạnh hơn mình, còn lại do không thể gây án mạng tại học viện được. Đến khi có thông báo về sự kiện vào Bí Cảnh này thì ả liền vui mừng vì có cách để trả thù rồi.

Nếu đã không làm gì được Chấn Huy thì ả sẽ nhắm vào nữ nhân của hắn, Tần Mộng Vi!

Việc Chấn Huy và Tần Mộng Vi là một đôi thì cả cái khối của hắn không ai là không biết rồi. Lệ Minh Di cũng không ngoại lệ!

Thế là ả liền kéo bè phái, nhất là đám fanboy của mình. Ban đầu ả lôi kéo được tới hơn chục người vào cái kế hoạch này.

Nào ngờ đi qua cánh cổng Bí Cảnh thì cả đám phân tách nhau ra hết. Sau một hồi đi đi lại lại tìm kiếm thì cũng tụ họp được với ba tên.

Và đang trên đường hội họp với những tên khác, thế nào mà lại được trời độ, tia ngay được Tần Mộng Vi vừa mới giết xong một con Nhất Giai Viên Mãn yêu thú.

Thế là cả bốn người liền lao vào mà tấn công Tần Mộng Vi một cách đầy bất ngờ. Cứ tưởng dễ ăn, nào ngờ cả bốn người ra tay chỉ đánh bay được nàng đi. Thế nhưng khi nàng đứng dậy lại hoàn toàn không bị xây xước gì.

Tất cả là nhờ bộ chiến y Chấn Huy tặng nàng, nó tương đương với pháp bảo Bậc 3 Thượng Phẩm. Trừ phi đám Lệ Minh Di có người đạt tới Nguyên Khí Đại Sư Hậu Kỳ thì may ra xuyên thủng được phòng ngự của Tần Mộng Vi.

Tần Mộng Vi dựa vào sự phòng ngự mạnh mẽ từ bộ chiến y, thành công khiến đôi bên rơi vào thế giằng co. Ta không làm gì được ngươi, ngươi cũng chả thể làm gì được ta. Cơ mà ít nhất là hiện tại và đối với đám Lệ Minh Di thì như vậy.

“Hừ! Mơ mộng hão huyền! Ngươi sẽ không bao giờ đạt được điều đó đâu, con đàn bà tham vọng à!”

Tần Mộng Vi nghe cái lời nhảm nhí của Lệ Minh Di thì hừ lạnh một tiếng mà đáp lại.

“Đừng có tự đắc con khốn! Hiện tại chúng ta chưa làm được gì ngươi, mà ngươi cũng chả thể chạy đi được! Đến lúc ta tụ họp được thêm người, lúc đó cái mạng của ngươi nằm trong tay ta!”

Lệ Minh Di hai mắt đỏ ngầu, tức giận chỉ thẳng mặt Tần Mộng Vi mà hét lớn.

“Ai bảo ta không chạy được, hay là không làm gì được các ngươi?” - Tần Mộng Vi nghe vậy thì khẽ nở nụ cười ta mà đáp lại Lệ Minh Di.

“Gì cơ?”

Lệ Minh Di vừa dứt câu, Tần Mộng Vi đã lập tức lao tới ả ta một cách bất ngờ. Lệ Minh Di nhanh chóng thi triển Phòng Thủ Tuyệt Đối, Nguyên Kỹ trứ danh của gia tộc ả ta.

“Vô dụng thôi! Ăn thử đòn này đi!”

Tần Mộng Vi áp sát lớp màn chắn của Lệ Minh Di, tay phải siết chặt quyền lại. Quyền sáo đeo trên tay chợt phát sáng lên, bão tố như tụ tập lại ở nắm đấm nhỏ nhắn của nàng.

Tần Mộng Vi không chút giữ lại mà toàn lực tung quyền, nhắm thẳng bụng của Lệ Minh Di mà đánh.

Oành! Rắc rắc!

Phụt!

Lớp màn chắn Phòng Thủ Tuyệt Đối của Lệ Minh Di lập tức tan vỡ. Uy lực còn lại từ một quyền này giáng thẳng vào bụng ả, Lệ Minh Di không nhịn được mà phun ra một ngụm máu, hai mắt trợn ngược như muốn lòi cả ra vậy.

Lệ Minh Di bay thẳng một đường đâm sầm đổ mấy cái cây lớn mới ngưng lại. Cơ thể run run lên liên tục vì một đòn vừa rồi của Tần Mộng Vi!

Ba người kia chứng kiến cảnh này thì kinh ngạc không thôi. Không phải vừa nãy nàng ta còn đang phải cố sức để cầm hòa với cả bốn người bọn họ sao? Sao giờ tự nhiên lại có thể dễ dàng phá tan phòng ngự của Lệ Minh Di vậy??

Cả ba lập tức rùng mình mà lui ra xa!

“Hừ! Ai bảo ta chỉ có mỗi cái pháp bảo phòng ngự là bộ chiến y này?”

Tần Mộng Vi đứng đảo mắt qua đám người này thì lạnh lùng lên giọng nói.

Anh zai nào phú ông có lòng thì donate e a!

- BIDV - 12810000786434 - Nguyen Duc Anh Huy - CN Chương Dương

Bạn đang đọc Hệ Thống Thăng Cấp Vạn Giới! sáng tác bởi huy1102zxc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huy1102zxc
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 252

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.