Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Từ hôn

Tiểu thuyết gốc · 3100 chữ

- Khụ... khụ...

Nguyệt bào lão giả ho nhẹ một tiếng, đứng dậy, đối với Tiêu Chiến chắp tay mỉm cười nói:

- Tiêu tộc trưởng, lần này đến quý gia tộc, chủ yếu là có việc muốn cầu!

- A a, Cát Diệp tiên sinh, có việc gì cứ nói là được, nếu có khả năng làm, Tiêu gia sẽ không chối từ.

Đối với vị lão giả này, Tiêu Chiến cũng không dám chậm trễ, vội vàng đứng lên khách khí nói. Bất quá cũng không biết đối phương muốn cầu việc gì, nên cũng không dám chắc chắn.

- A a, Tiêu tộc trưởng, người biết nàng không?

Cát Diệp mỉm cười, chỉ vào thiếu nữ bên cạnh mỉm cười hỏi.

- Ách…Thứ cho Tiêu Chiến vụng về, vị tiểu thư này là…

Nghe vậy, Tiêu Chiến ngẩn người, dò xét thiếu nữ một chút, có chút xấu hổ lắc lắc đầu.

Năm đó Nạp Lan Yên Nhiên được Vân Vận thu làm đệ tử lúc mười tuổi, tại Vân Lam tông tu luyện năm năm thời gian, cái này gọi là nữ đại thập bát biến, nhiều năm không gặp, Tiêu Chiến tự nhiên không nhận ra thiếu nữ này là con dâu trên danh nghĩa của mình

- Khụ....khụ… nàng tên là Nạp Lan Yên Nhiên.

- Nạp Lan Yên Nhiên? Cháu gái của Nạp Lan lão gia tử Nạp Lan Yên Nhiên?

Tiêu chiến đầu tiên là giật mình, ngay sau đó là thần tình vui mừng, có lẽ là nhớ lại việc năm đó, lập tức đối với thiếu nữ lộ ra ôn hòa nụ cười:

- Thì ra là Nạp Lan chất nữ, Tiêu thúc thúc đã nhiều năm chưa gặp lại ngươi, đừng trách thúc thúc mắt mờ.

Bỗng nhiên xuất hiện một màn, làm mọi người thoáng ngẩn ra, ba vị trưởng lão nhìn nhau, lông mày không khỏi cau lại…

- Tiêu thúc thúc, chất nữ nhiều năm không đến bái kiến, người nên bồi tội là ta mới phải, đâu dám trách tội Tiêu thúc thúc.

Nạp Lan Yên Nhiên mỉm cười ngọt ngào nói.

- A a, Nạp Lan chất nữ, trước kia nghe nói người được Vân Vận đại nhân thu làm môn hạ, lúc đó còn tưởng là lời đồn, khỗng nghĩ tới lại là thật, chất nữ thiên phú thật là tốt a…" Tiêu chiến tán thưởng cười nói.

- Đó là Yên Nhiên vận khí tốt…

Nhợt nhạt cười, Nạp Lan Yên Nhiên có chút ăn không tiêu nhiệt tình của Tiêu Chiến, tay khẽ kéo kéo Cát Diệp bên cạnh.

- A a, Tiêu tộc trưởng, việc tại hạ muốn thỉnh cầu hôm nay cùng Yên Nhiên có quan hệ, hơn nữa việc này do chính tông chủ đại nhân mở lời…

Cát Diệp cười khẽ một tiếng, lúc nhắc tới tông chủ hai chữ, biêu tình trên khuôn mặt có chút thoáng trịnh trọng.

- Sắc mặt hơi đổi, Tiêu Chiến thu liễm nụ cười, Vân Lam tông tông chủ Vân Vận chính là Gia Mã đế quốc đại nhân vật, hắn nho nhỏ một cái tộc trưởng, nửa điểm đều không thể đắc tội. Bằng thế lực và thực lực của hắn, có việc gì lại cần Tiêu gia hỗ trợ? Cát Diệp nói cùng Nạp Lan chất nữ có quan hệ, chẳng lẽ?

Nghĩ đến đó, khóe miệng Tiêu Chiến hơi giật giật, bàn tay run nhè nhẹ, bất quá có tay áo che dấu nên cũng không bị phát hiện. Mạnh mẹ áp chế lửa giận, thanh âm có chút phát run nói: "Cát Diệp tiên sinh, mời nói!"

"Khụ… Trên mặt Cát Diệp bỗng nhiên xuất hiện một mạt xấu hổ, bất quá nhớ tới tông chủ đối với Nạp Lan Yên Nhiên cực kỳ yêu thương, chỉ có thể cắn chặt răng, cười nói:

- Tiêu tộc trưởng, ngài cũng biết, Vân Lam tông môn quy nghiêm lệ, hơn nữa tông chủ đại nhân đối với Yên Nhiên kỳ vọng rất cao, cơ bản đã đem nàng bồi dưỡng trở thành tông chủ đời tiếp theo của Vân Lam tông… Do một chút đặc thù quy củ, truyền nhân của tông chủ trước khi chính thức trở thành tông chủ đều không thể cùng nam tử qua lại…

- Tông chủ đại nhân hỏi qua Yên Nhiên, biết được nàng cùng Tiêu gia còn có một thân sự, cho nên… Cho nên tông chủ đại nhân muốn mời Tiêu tộc trưởng có thể… giải trừ hôn ước này.

"Ca!" chiếc chén ngọc thạch trong tay Tiêu Chiến bỗng nhiên biến thành một trùm phấn mạt.

Bên trong đại sảnh, không khí có chút yên tĩnh, bốn vị trưởng lão cũng bị lời nói của Cát Diệp chấn động, bất quá một lúc sau, bọn họ nhìn về phía Tiêu Chiến ánh mắt đã thêm một mạt châm chọc cùng cười nhạo.

- Hắc hắc, bị người ta đến cửa mạnh mẽ giải trừ hôn ước. Xem tộc trưởng ngươi về sau còn có uy vọng gì để quản lý gia tộc!

Một ít thiếu nam thiếu nữ cũng không biết Tiêu Viêm cùng Nạp Lan Yên Nhiên có hôn ước, bất quá sau khi hỏi cha mẹ bên cạnh, sắc mặt bọn họ đột nhiên trở nên phấn khích, cười nhạo cùng châm chọc ánh mắt hướng đến Tiêu Viêm…

Nhìn Tiêu Chiến sắc mặt âm trầm, Nạp Lan Yên Nhiên cũng không dám ngẩng đầu, ngón tay khẩn trương chắp vào nhau.

- Tiêu tộc trưởng, ta biết yêu cầu này có chút làm khó cho ngươi, bất quá xem tại mặt mũi của tông chủ đại nhân, giải trừ hôn ước đi…

Bất đắc dĩ hít một hơi, Cát Diệp nhàn nhạt nói.

Tiêu Chiến nắm chặt tay, nhàn nhạt thanh sắc đấu khí dần dần bao trùm thân thể, cuối cùng còn ẩn ẩn hội tụ trên mặt một cái hư ảo đầu sư tử.

Tiêu gia cao nhất công pháp:

Cuồng Sư nộ cương.

Cấp bậc: Huyền giai trung cấp.

Nhìn phản ánh của Tiêu Chiến, khuôn mặt của Cát Diệp cũng ngưng trọng lên, thân hình đứng chắn trước Nạp Lan Yên Nhiên, hai tay mạnh mẽ đan vào nhau, thanh sắc đấu khí hội tụ tại ưng trảo, tản ra sắc bén kiếm khí. Vân Lam tông cao thâm công pháp:

Thanh mộc kiếm quyết.

Cấp bậc: Huyền giai sơ cấp.

Theo khí tức của hai người tản ra, bên trong đại sảnh thực lực hơi yếu thiếu niên sắc mặt đều trắng bệch, trong ngực đều có chút khó chịu.

Ở lúc Tiêu Chiến hô hấp càng thêm dồn dập, ba vị trưởng lão chói tai thanh âm như sấm sét tại trong đại sảnh vang lên:

-Tiêu Chiến, còn không mau dừng tay! Ngươi đừng nên quên mình là Tiêu gia tộc trưởng!

Thân hình cứng đờ, đấu khí trên thân thể Tiêu Chiến chậm rãi thu liễm, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

Đặt mông ngồi lại trên ghế, Tiêu Chiến sắc mặt đạm mạc nhìn Nạp Lan Yên Nhiên đang cúi đầu không nói, thanh âm có chút khàn khàn nói:

- Nạp Lan chất nữ, phách lực rất tốt a, Nạp Lan Túc có nữ nhi như người thực làm người khác hâm mộ a!

Thân thể khẽ run rẩy, Nạp Lan Yên Nhiên ngập ngừng nói: -

- Tiêu thúc thúc…

- Ah...., gọi ta Tiêu tộc trưởng là được. Thúc thúc xưng vị.... ta không nhận nổi..... ngươi là Vân Lam tông tương lai tông chủ, sau này cũng là đấu khí đại lục phong vân nhân vật, Viêm nhi nhà ta chẳng qua là một người tư chất bình thường, thật sự không xứng với ngươi…

Nhàn nhạt phất tay, Tiêu Chiến ngữ khí lạnh lùng nói.

- Cát Diệp Tiên sinh, ngươi muốn chúng ta giải trừ hôn ước là chúng ta phải giải trừ hôn ước à? Ngươi xem Tiêu gia là cái chợ để ngươi thích nói gì thì nói, thích làm gì thì làm à?

Đúng lúc này, một thanh âm tùy ý vang lên từ phía góc phòng. Ánh mắt mọi người đổ dồn về một thân ảnh bước ra. Tiêu Sơn thấy mọi ánh mắt đổ dồn về phía hắn liền ngẩng cao đầu, ánh mắt liền thâm thúy nhìn Nạp Lan Yên Nhiên.

Nhị trưởng lão thấy vậy liền quát:

- Tiêu Sơn........ Không được hồ nháo. Đây là chuyện của Tộc trưởng và của các trưởng lão, đại diện cho bộ mặt của toàn bộ Tiêu gia, đâu phải là chỗ ngươi muốn nói gì thì nói, muốn làm gì thì làm.... Còn không mau lui xuống đi.....

Tiêu Chiến thấy Tiêu Sơn vẫn đứng ngẩn người ở đó liền lên tiếng:

- Tiêu Sơn..... Đây không phải chuyện của ngươi. Ngươi còn trẻ nhiều thứ còn chưa hiểu hết..... Mau về chỗ ngồi đi, mọi thứ cứ để cho thúc thúc và các vị trưởng lão lo liệu ........

- Sơn Nhi.....

Lúc này Tiêu Phương Anh cũng lên tiếng. Tiêu Hà thấy mọi người đang khuyên hắn liền gấp lại quyển sách cổ rồi đứng dậy vẫy tay hắn:

- Tiêu Sơn ca ca. Huynh mau về đây.

Tiêu Sơn thấy mọi người đang khuyên bảo mình liền âm thầm lắc đầu cười, sau đó quay lại nhìn Tiêu Phương Anh gật đầu rồi quay sang Tiêu Chiến mỉm cười nói:

- Tiêu thúc thúc, các vị trưởng lão. Xin các vị hãy lắng nghe ý kiến của ta.

Tiêu Hà thấy Tiêu Sơn bỗng dưng thốt ra được những lời như vậy liền âm thầm giật mình "Ca ca ngốc này...... Hắn định làm điều gì đây?". Nàng muốn đứng ra để kéo Tiêu Sơn trở về liền thấy ánh mắt ôn nhu của hắn nhìn nàng liền lại lựa chọn im lặng mở quyển sách cổ ra đọc tiếp, vì nàng........ tin tưởng hắn vô điều kiện.

Tiêu Phương Anh thấy vậy liền truyền âm cho Tiêu Chiến " Ca ca cứ để tiểu tử này giải quyết đi. Muội tin tưởng nó sẽ giải quyết chuyện này được tốt nhất". Tiêu Chiến thấy vậy thầm gật đầu, sau đó liền im lặng theo dõi. Cát Diệp thấy tự nhiên lại xuất hiện một tiểu tử lại còn hồ ngôn loạn ngữ, trong lòng rất tức giận, nhưng hắn không dám tỏ thái độ ra ngoài, chỉ muốn dạy dỗ tiểu tử này một phen. Suy nghĩ một hồi, hắn nhìn Tiêu Sơn với giọng điệu không mấy thiện cảm:

- Ở đâu ra một mao đầu tiểu tử thế này? Tiêu tộc trưởng chẳng lẽ phải để cho một tiểu tử như ngươi ra mặt thay sao?

- Cát diệp tiên sinh nói như vậy là không đúng rồi. Vân Lam Tông tông chủ các người đã mở lời đồng ý để các người tới đây từ hôn. Trách nhiệm của ta là phải đứng ra gánh vác chuyện này là lẽ đương nhiên rồi.

Tiêu Sơn nhún vai cười nói.

- Chẳng lẽ ngươi là vị hôn phu của nàng? Ngươi là Tiêu Viêm? Không đúng..... Ta thấy bọn họ gọi ngươi là Tiêu Sơn. Trong hôn ước ghi vị hôn phu của nàng là Tiêu Viêm mà! Tại sao ngươi lại khẳng định trách nhiệm đó là của ngươi?

Cát Diệp nhìn Tiêu Sơn trên vẻ mặt lộ rõ sự khinh thường.

- Ngươi đoán xem....

Tiêu Sơn hài hước nhìn hắn nói.

- Cát Diệp thúc thúc. Chuyện này là do ta gây nên. Thúc thúc hãy để ta đứng ra giải quyết nó đi. Xin thúc thúc hãy ngồi xuống đi.

Lúc này mọi người lại được nghe thanh âm thanh thúy của Nạp Lan Yên Nhiên.

- Được rồi. Hừ.....

Dứt lời hắn quay về chỗ ngồi xuống.

Tiêu Sơn....... Ngươi đừng có ăn nói hàm hồ. Nạp Lan Yên Nhiên rõ ràng là vị hôn thê của ta, giấy trắng mực đen đã ghi từ thời của gia gia ta. Tại sao ngươi có thể tùy tiện nhận nàng là hôn phu của ngươi như vậy?

Tiêu Viêm nhận thấy tình hình không ổn vội đứng ra lên tiếng.

- Tiêu Viêm......Ngươi cứ một mực bảo ngươi là vị hôn thê của nàng? Ngươi có thứ gì làm bằng chứng? Lấy ra cho mọi người nhìn coi...

Tiêu Sơn cười nói. Tiêu Viêm thấy hắn khăng khăng như vậy cũng có chút nghi ngờ nhân sinh " Chẳng lẽ ngày trước tên này là hôn thê của hắn thật mà không phải ta?" Lắc đầu nguầy nguậy, hắn không tin là có chuyện như thế liền hướng Tiêu Chiến nói.

- Phụ thân. Chi bằng người lấy tờ hôn ước ra để mọi người xem đi.

Tiêu Chiến chần chừ:

- Cái này......

- Tiêu thúc thúc... ah .... Tiêu tộc trưởng.... Ta có khế ước hôn nhân. Chi bằng hãy để cho ta hướng mọi người giải thích đi.

Nói xong nàng lấy tờ khế ước hôn nhân ra trước mặt mọi người quan sát.

- Mọi người nhìn xem. Đây là hôn ước ngày trước mà gia gia ta và Tiêu gia ký kết, trong này rõ ràng là ghi Tiêu Viêm thiếu chủ có hôn ước với ta, vậy xin hỏi Tiêu Sơn ngươi lấy thứ gì ra để khẳng định giữa ta và ngươi có hôn ước.

Nạp Lan Yên Nhiên không nhanh không chậm giải thích.

- Ồ.... Thật vậy sao? Sao ngươi không nhìn lại tờ hôn ước xem tên vị hôn thê của người trong đó là ai.

Tiêu Sơn giọng điệu có chút châm chọc nói.

- Ngươi..... Ngươi đừng có quá đáng.....

Nạp Lan Yên Nhiên tức giận trừng mắt nhìn hắn. Tuy nàng tức giận nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp như hoa như ngọc khiến nhiều thanh niên trong sảnh say mê. Mặc dù nàng giận hắn thật sự, nhưng đôi mắt vẫn lướt trên tờ hôn ước và dừng lại ở đúng hai chữ " Tiêu Sơn". Nàng giật mình nhìn hắn:

- Không thể nào....... Tuyệt đối không thể như thế được.....

Cát Diệp trưởng lão thấy vậy cũng đứng ngồi không yên liền lấy tờ hôn ước từ tay Nạp Lan Yên Nhiên đôi mắt cũng trừng lớn:

- Không thể như thế được.... Thật sự không thể như thế được.....

Tiêu Viêm cũng rất sốt ruột liền hỏi:

- Thế nào? Cát Diệp tiên sinh?

Cát Diệp nhìn ánh mắt vô hồn của nàng liên lắc đầu nói với Tiêu Viêm:

- Hôn ước này là do Tiêu gia đứng ra và Nạp Lan gia ký hôn ước của Tiêu Sơn với Nạp Lan Yên Nhiên.

Tiêu Viêm thân hình cứng đờ, âm thanh của Cát Diệp như tiếng sét đánh ngang tai mọi người.

- Không thể như thế được...... Ta không tin...... Các ngươi đang lừa ta đúng không? Các ngươi nói đi?

Tiêu Chiến âm thầm giật mình" Kỳ quái. Rõ ràng là kết hôn với Viêm Nhi của ta ... Tại sao đùng một cái liên biến thành Tiêu Sơn rồi?". Tiêu Phương Anh nhìn hắn đầy nghi hoặc. Cảm nhận được ánh mắt sắc lẹm của Tiêu Chiến âm thầm giật mình" Kỳ quái. Rõ ràng là kết hôn với Viêm Nhi của ta ... Tại sao đùng một cái liên biến thành Tiêu Sơn rồi?". Cảm nhận được ánh mắt sắc lẹm của Tiêu Hà, Tiêu Sơn vội vàng tránh né, quay sang thấy Tiêu Phương Anh nhìn hắn đầy nghi hoặc liền mỉm cười nhìn nàng khiến nàng giật thót mình, trên má đỏ như trái gấc. Tiếp tục quan sát thì thấy Tiêu Huân Nhi dường như không quan tâm lắm nên hắn trầm giọng nói:

- Đến giờ này mà ngươi vẫn còn chưa tỉnh sao? Là ta có hôn ước với Nạp Lan Yên Nhiên thì ta phải là người đứng ra giải quyết chứ không phải ngươi. Tỉnh táo lại đi Tiêu Viêm. Ngươi nghĩ với khả năng của ngươi hiện tại thì sao? Ngươi xứng có được nàng sao?

- Không...... Ta Không tin.... Ngươi nói dối......Ahhhhh...

Tiêu Viêm gầm lên rồi lao như tên bắn ra khỏi đại sảnh trước sự ngỡ ngàng của những người xung quanh. Tiêu Huân Nhi thấy hắn rời đi như vậy cũng không biết suy nghĩ gì

Tiêu Chiến thấy Tiêu Viêm tự dưng thành ra như vậy liền không khỏi bàng hoàng. Thế nhưng với nhiều năm kinh nghiệm nên hắn nhanh chóng chuyển chủ đề sang cho Tiêu Sơn:

- Tiêu Sơn. Ngươi mau giải thích cho ta sự việc này là như thế nào?

Tiêu Sơn cảm giác được sự nghi vấn trong lòng của Tiêu Chiến liền truyền âm " Thúc thúc. Lát nữa cháu sẽ giải thích cho người nghe. Hiện tại tập trung tiếp khách đã."

- Được rồi. Cát Diệp tiên sinh. Ngươi hôm nay cùng Nạp Lan Yên Nhiên muốn đến từ hôn với Tiêu Sơn này đúng không?

Tiêu Chiến đứng dậy chỉ về phía Tiêu Sơn lạnh giọng nói.

- Cái này...... Cái này.....

Thấy cục diện đột ngột thay đổi như vậy. Cát Diệp không biết xử lý như thế nào liền dời ánh mắt lên thân ảnh của Nạp Lan Yên Nhiên.

Tiêu Sơn thấy Cát Diệp đang lúng túng biểu cảm hài hước nhìn Nạp Lan Yên Nhiên :

- Thế nào hả Nạp Lan tiểu thư?

- Đương nhiên là muốn rồi. Nghe nói ngươi thời gian trước kia ngươi đấu khí hao hụt đã trở thành phế nhân. Có đúng không?

Nạp Lan Yên Nhiên cau mày. Nhìn nụ cười trên môi Tiêu Sơn ngày càng đậm, nàng cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng không biết được không đúng ở chỗ nào.

- Đúng vậy. Nhưng đó là trước kia. Còn hiện tại, thiên phú ta đã trở lại, ngươi khẳng định vẫn muốn từ hôn?

Nạp Lan Yên Nhiên chần chờ một lát dường như không quan tâm đến những lời nói của hắn, liền hướng Tiêu Chiến giải thích :

-Tiêu tộc trưởng, tông chủ đại nhân biết yêu cầu hôm nay có chút không lễ phép, cho nên để ta mang đến một vật, coi như là bồi lễ!

Nói xong, nàng liền nhìn Cát Diệp. Hắn hiểu ý khẽ chạm vào giới chỉ trên ngón tay, một cái cổ hạp bằng ngọc trống rỗng xuất hiện trong tay…

Cẩn thận mở ra, một cỗ dị hương nhất thời tràn ngập đại sảnh, tất cả mọi người tinh thần đều thư giãn.

Bốn vị trưởng lão tò mò ngẩng đầu, nhìn bên trong hộp ngọc, thân thể đều chấn động, kinh thanh nói:

- Tụ khí tán?

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay, Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.