Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1991 chữ

Lăng Kỳ Phong thật sự không có tâm tình để chú ý đến xung quanh, hắn hướng mắt ra cửa sổ,cảm nhận cái nắng đập vào mặt,nhưng về sau nắng quá đành phải quay đầu lại,trùng hợp nhìn thấy ngay cái người khiến hắn bực tức cả sáng nay B-ạ-c-h-K-h-i-n-h- T-h-â-n !

.

Kỳ Phong thự sự cũng không hiểu mình vì sao bực bội nữa.

.

Mọi hôm thì tên họ Bạch kia sẽ đến nhà hắn từ lúc hắn chưa dậy,sau đó bắt hắn chở đi học dù nhà cậu ta cũng có xe.

.

Công nhận ban đầu có chút khó chịu,không,phải là ghét cay đắng khi một thằng con trai như cậu ta lúc nào cũng nũng nụi dính lấy hắn,làm hắn nổi cả da gà,nhưng dần dần cũng thành thói quen,chợt không thấy thật không thoải mái.

.

Hôm nay,Bạch Khinh Thân dậy muộn ,không đến nhà làm phiền Lăng Kỳ Phong được,khổ nỗi,ai nói rằng Lăng thiếu nào ấy đã quen được gọi dậy nên sáng nay căn bản là hắn cũng dậy muộn.

.

Khi ra đến cổng,hắn nghĩ rằng do Bạch Khinh Thân dở trò gì đấy,chắc chút nữa lại chạy sang nhà hắn ngay.

.

Ngồi đợi trong gần 30 phút đồng hồ, Lăng Kỳ Phong chắc chắn đây là việc làm ngu ngốc nhất của hắn từ trước tới nay.

.

Vì lòng tự tôn cao vút bị chà đạp, Lăng thiếu quyết định đi trước không thèm đoái hoài gì đến tên họ Bạch kia.

.

Tâm tình căn bản đã không tốt ngay từ đầu,đang đi trên đường Lăng Kỳ Phong còn gặp thêm một cái phiền toái to đùng.

.

Hắn chắc chắn người đang đứng trước mặt hắn cố ý.

.

Đường hắn đi căn bản rất rộng, 3 chiếc xe có thể đi ngang hàng nhau được nữa cơ mà thế éo nào lại có một cục thịt lao thẳng vào xe của hắn.

.

Chuyện là hắn ,như bình thường lái xe đi trên con đương ấy,tự nhiên có một người con gái đi xe đạp lao đầu vào xe của hắn.

.

Công nhận rất khâm phục,hắn đi với tốc độ cao như vậy,cô ta cứ thế mà lao vào,vậy cũng không việc gì bình an vô sự đi.

.

Nhìn sơ qua,thì cô ta có lẽ cũng chỉ bằng tuổi cậu,gương mặt có chút thanh thoát dễ nhìn,chẳng hiểu sao đang yên đang lành lao vào xe hắn,định ăn vạ sao ?

.

Lăng Kỳ Phong xuống xe ,nếu cô ta đò tiền thì trực tiếp đưa,coi như bồi thường mặc dù hắn chắc chắc chả làm gì.

.

Lại nói đến chuyện lao vào xe,chính Đương Mạch Nha cũng không hiểu tại sao mình lại làm như vậy,cô ta cũng chỉ biết là mình đang đi xong có một giọng nói xúi dục cô ta,chưa phản ứng thì cô đã lao vào xe của người ta rồi.

.

Ban đầu cũng chỉ tính đứng dậy xin lỗi thôi,nếu có xây xát thì đền bù hoặc không,nhìn xe là biết người giàu rồi.

.

Đường Mạch Nha tính tính bỏ chạy thì nhìn thấy người đàn ông trong xe định bước ra,nói thật chứ,dù chỉ mình qua cửa kính cũng biết người này thực đẹp trai.

.

Chợt nhớ đến quyển ngôn tình cô ta đọc ngày hôm qua,cũng có cảnh nam nữ chủ va vào như như thế này,sau đó nam chủ liền có cảm tình với nữ chủ,ài có nên thử không nhỡ đâu trúng thưởng.

.

Chẳng phải mấy tên nhà giàu thường hay chán ghét những thứ nịnh nọt mình sao,đột nhiên xung quanh những người nịnh nọt ấy nổi lên một người cố ý chống đối họ,chẳng phải sẽ cho người ta cảm giác mới mẻ và thú vị sao.

.

Haha, trùng hợp nghĩ nghĩ một lúc liền y nguyên ý định mà làm theo.

.

Lăng Kỳ Phong vừa xuống xe,thì cô gái lúc nãy đã đứng thẳng dậy,nhìn cậu với con mắt rất y là khinh thường,cô ta xuổi xuổi tay áo dính bụi sau đó liền chỉ thẳng tay vào hắn mà mắng

- Ngươi không biết xin lỗi sao, cậu đụng vào tôi rồi cứ inh ỉm như vậy à ?

- ……thực bất lực,rõ ràng cô mới là người lao vào tôi,cô là người đi ngược chiều,giờ còn đổ lỗi cho ai ,thât chả hiểu nổi suy nghĩ của những người này

Nữ chủ đại nhân thấy người con trai trước mặt không thèm để ý đến mình thì thẹn quá hóa giận,cô ta nhìn xuống tay cậu ta thì phát hiện còn đang cầm theo tiền,thấy vậy tự cho rằng mình bị sỉ nhục,sau đó lại ra vẻ thanh cao ngửa mặt,cao giọng nói chuyện

- Hừ,cậu nghĩ chỉ cần mấy đồng tiền dơ bẩn ấy có thể mua chuộc được tôi sao,lo cầm về mà xài đi,tôi đây không cần. Đúng là máy tên nhà giàu đều đáng ghét như nhau.

Nói xong liền tiêu sái rời đi,không để cho Lăng Kỳ Phong nói thêm lời nào.

.

Ngu ngơ một lúc lâu mới phát hiện mình đây là đang bị chế giễu, cả sáng nay mấy chuyện mất mặt đều ùn ùn kéo đến cạnh hắn.

.

Nhất quyết hôm nay nếu còn gặp lại tên họ Bạch đáng ghét kia,hắn nhất định chỉnh chết cậu ta,ai bảo tại cậu ta,nếu không hắn cũng không phải đứng dây dưa với cái con người thần kinh ban nãy.

.

//////

Bạch Khinh Thân hôm nay vào lớp muộn,cũng không đi cùng cái người Lăng thiếu kia,song sáng na khi Lăng Kỳ Phong đến lớp liền mang một vẻ u ám,như vậy đủ hiểu tại sao rồi.

.

Thầy Vương liếc xéo đại công tử họ Bạch kia một cái ,sau đó ra hiệu cậu về chỗ ngồi.

.

Chỗ của cậu cạnh Lăng Kỳ Phong,là do lúc đầu cậu mè nheo với mama,đòi bằng được bên cạnh Kỳ Phong,nhưng do hắn ta chỉ thích ngồi một mình nên Bạch thiếu chỉ có thể ấm ức ngồi bàn bên cạnh.

.

Vừa ngồi vào chỗ,mấy người xung quanh đã nhốn nháo lên hỏi chuyện.

.

Chả là việc câu theo đuổi Kỳ Phong cũng không phải giấu diếm,nói thẳng ra là công khai theo đuổi,nên ai cũng biết,cộng với việc sáng nào cậu cũng đi cùng Lăng thiếu kia,sau đó đến lớp liền kể triệt để những gì câu thấy ở Kỳ Phong.

.

Hôm nay đến muộn ,thần sắc cả hai liền không tốt,làm mọi người tò mò,họ không phải kì thị nhưng cũng chẳng ủng hộ,căn bản như là đang xem trò hề của Bạch thiếu ngu ngốc kia thôi.

.

Cậu nói hôm nay dậy muộn,nên đến trễ,thế mà chả ai tin,còn nhìn cậu với ánh mắt thương hai.

.

Không lẽ họ nghĩ cậu đã làm gì Lăng Kỳ Phong khiến hắn nổi điên lên,bỏ cậu giữa đường để cậu cuốc bộ đến đây ?!!? (không muốn nói đâu nhưng thực sự là nghĩ như thế)

.

Thầy Vương bên trên nhìn đám nhóc lộn xộn cuối lớp,trong lòng thầm bất lực, ông ta chống tay lên bàn,cầm cái thước gỗ gõ gõ

- Nào! Trật tự một chút,hôm nay lớp chúng ta có bạn mới quay sang nói với Mạch Nha rồi,em giới thiệu đi.

“ Đương Mạch Nha hoa hoa ái ái đứng trên bục ,cúi người chín mươi độ,sau đó bắt đầu giới thiệu bản thân.

Ở bên dưới lớp,bọn con trai nháo nhào lên vì độ xinh đẹp của cô,cong bọn con gái thì ghen tị với sắc đẹp ấy,không vui mà liếc xéo cô,nhưng cô không quan tâm.

Mạch Nha giới thiệu bản thân,lời nói như ngọc ngà phát ra từ khuôn miệng xinh đẹp ấy làm cho mọi người đều say đắm.

Lăng Kỳ Phong không thèm để ý đến xung quanh như khi nghe đến âm thanh trong trẻo ấy liền ngẩn đầu lên.

Đúng lúc anh va phải vụ cười tươi rói trên mặt cô,anh sững sờ một lúc,sau đó liền mỉn cười.

Mọi người đều sững sờ trước nụ cười ấy của anh,phải biết rằng anh không bao giờ cười.

Cô cũng bị nụ cười ấy làm cho sững sờ một lúc,sau đo liền tức giận, cậu ta là người sáng ngày đụng cô.

Lăng Kỳ Phong nhìn người con gái bên trên như con mèo nhỏ xù lông nhìn về phía anh,đúng là đáng yêu mà.

Anh nhìn cô rất lâu,trong lòng cảm thấy vô cùng thú vị,tự dặn lòng là phải có cho được con mèo nhỏ này.”

Trích “ Làm người yêu của ổng tài bá đạo” ---- Dẫn lời: Bạch Khinh Thân,biên kịch : hệ thống 205, phối hơp diễn suất : nam,nữ chính . Xin mọi người nở một tràng pháo tay hoan nghênh ,hú hú

//

Trong lớp rất ồn,không ai nghe nữ chủ đại nhân nói chuyện cả.

Bạch Khinh Thân tó mò nhìn sang bên nam chủ,muốn xem xem biểu cảm của hắn thế nào khi ‘zợ’ mình bị bơ toàn tập.

Vừa liếc mắt sang cậu liền bị cái lườm của Lăng đại thiếu dọa cho sợ,chẳng nhẽ hắn đọc được suy nghĩ của mình.

Đương Mạch Nha cố gắng kìm chế cảm xúc của bản thân,cái đám thiếu gia công tử này đúng là không ra cái gì mà,tưởng có tiền là giỏi lắm sao.

Đang bực tức nhưng cô ta liền nhân ra ngay một bóng hình quen thuộc,cái người mà cô đâm phải sáng nay.

Nói thật chứ,sáng nay thực sự có chút đi hơi vội,chưa kịp nhìn rõ người con trai ấy,bây giờ nhìn kĩ thì quả thực đẹp trai quá mức tưởng tượng.

Ánh mắt nóng bỏng không hề che dấu lao thẳng lại chỗ Kỳ Phong đang ngồi,làm hắn rất khó chịu.

Cảm nhận được nguy hiểm đang đến,Bạch Khinh Thân nhìn sang phía nữ chủ,ấy vậy mà vẫn còn nhìn “chồng người ta”,thật tức chết mà.

Bạch Khinh Thân nhanh chóng lấy một quyển vở che đi tầm mắt của nữ chủ,trên mặt hiện ra chữ “ ĐỒ CỦA TAO,KHÔNG ĐƯỢC NHÌN !!”

Lúc này nữ chủ mới chịu rời tầm mắt đi chỗ khác,sau đó liền để ý người cầm sách ấy.

Cậu ta ấy vậy mà dám trừng mắt nhìn mình, Đường Mạch Nha rất tức giận,cậu ta là cái thá gì.

Con trai gì mà ẻo lả,không khác gì con gái cả,đã thế lúc nãy cô ta còn để ỷ được cậu ta ấy vậy mà cứ dán vào “người đàn ông của cô”.

Trai không ra trai,gái không ra gái,đã thế còn nhuộm tóc màu hồng,trông kinh chết đi được.

Bạch Khinh Thân cũng cảm nhận được tầm mắt ác ý trên người mình,nhưng cậu đâu có rảnh để ý,cậu phải đi xoát hào cảm của nam chủ đại nhân.

Lúc cậu vào lớp đến giờ,hệ thống cứ thông báo độ hào cảm lên xuống liên tục,khiến con t(r)ym bé nhỏ của ta lo lắng không thôi,thật đáng sợ mà.

Quay trở về với Lăng Kỳ Phong,lúc nãy khi tầm mắt của cô gái kia đặt trên người hắn,rất khó chịu,thế mà tên họ Bạch ngu ngốc kia mãi không có phản ứng gì khiến hắn tức sôi máu lên.

Mãi cho đến khi cậu ta cầm quyển sách che đi tầm mắt ấy thì xác thực có chút hài lòng.

Nhìn cậu ta như vậy rất trẻ con,còn rất đáng yêu,biết đánh dấu chủ quyền cơ đấy…....

Haha ,Lăng Kỳ Phong ngẩn ra một chút,khoa đã,hắn lúc nãy vừa nghĩ cái gì vậy aaaaaaaaaaaa

Sao có thể khen tên kia được cơ chư,không được,không được,chắc hẳn là sáng nay hắn trúng gió rồi giờ mê sảng.

Chắc chắn vậy rồi,chắc vậy rồi,đúng rồi,chính là như thế……

.

.

.

.

.

Hế nhô,tui lại viết xong một chương nữa rồi nè,vì đấy là lần đầu viết truyện nên văn phong còn non và viết chưa được chắc tay lắm,nhưng mong mọi người ủng hộ

Hoan nghênh,hoan nghênh tung hoa,tung hoa

Bạn đang đọc Hệ Thống Vả Mặt: Nam Thần Ta Đến Đây sáng tác bởi Congàbéothíchănthịt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Congàbéothíchănthịt
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.