Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

KHÔNG TIÊU ĐỀ

Tiểu thuyết gốc · 1083 chữ

Bé Tuệ Tuyệt Luân ngồi ô tô, bé Linh Cơ đứng sau ủn xe đẩy đi quanh nhà phát ra tiếng "Ùn ùn ùn..." Hai bé vui vẻ cười toe cười toét.

Bé Hàn Linh Phượng thấy cảnh ấy thì bĩu môi ngồi phịch xuống cạnh ghế sô pha, thả búp bê lẫn rổ đồ chơi xuống đất, quay lưng lại hai {bạn} kia.

Bé Hàn Linh Phượng cầm cái ô tô đồ chơi di qua di lại trên đất phát ra tiếng "Rẹt rẹt...", miệng thì lẩm bẩm câu nói cũ với âm thanh không nhỏ "Chả ai chơi với Linh Phượng! Chả ai thương Linh Phượng!" Nói xong khẽ quay đầu nhìn đằng sau thì lòng càng thêm buồn đau : bé Linh Cơ trèo lên xe ngồi ôm bé Tuệ Tuyệt Luân, bốn cái chân xíu xiu cùng đạp đất lấy đà ủn "Ùn ù..."

Bé Hàn Linh Phượng tức tối buông bỏ ô tô và ôm lấy em búp bê thật chặt vào lòng, hai mắt hơi cay cay, tủi thân nói "Chả cần ai! Linh Phượng chơi một mình với em búp bê!".

Tiếng "Ùn ùn..." tiến gần về phía bé Hàn Linh Phượng. Bé Tuệ Tuyệt Luân bước tới gần đổ hết cả rổ đựng bát đĩa xoong nồi tí hon ra đất và xếp ngay ngắn lại, tươi cười nói "A. Em bé đang ốm. Linh Phượng bế em để Tuyệt Luân nấu cháo nhớ." Rồi có những động tác giả vờ như thổi bếp đun củi, nấu nướng món nọ món kia. Thi thoảng quay sang hỏi han em búp bê "Em bé ơi, hết ốm chưa? Chị sắp nấu cháo xong rồi này. Ăn nhớ? Cho cả Linh Phượng ăn luôn nhờ." Ngây ngô nhìn, tâm trí bé Hàn Linh Phượng lâng lâng bay bổng bởi sự ân cần chu đáo từ bé Tuệ Tuyệt Luân, đáp lời "Em bé bảo là Tuyệt Luân nấu ngon nắm. Tuyệt Luân cho Linh Phượng bốn bât to đùng.".

Bé Linh Cơ vẫn ngồi trên ghế ô tô cũng mỉm cười lên tiếng "Em bé bị ốm à? Để Linh Cơ đi mua thuốc cho em bé uống đây, chờ nhớ." Nói rồi ủn ô tô chạy loạn xung quanh, miệng không ngừng nói "Ôi. Tránh ra, tránh ra nào. Em bé nhà tôi bị ốm rồi, tôi phải đi mua thuốc đây. Ôi nhưng đèn đỏ rồi, phải dừng lại thôi. A. Xanh rồi, đi tiếp." Đủn xe tới gần tủ lạnh, nói "Bác sĩ tủ ơi. Bán cho tôi thuốc ốm." Rồi dút trong túi áo ra một quả táo nhỏ mầu xanh, bảo "Đây. Tiền này." Dứt lời bé Linh Cơ bước xuống mở tủ lạnh đặt táo vô coi như đã thanh toán sòng phẳng, sau đó moi ra một lon nước coca cola. Xong xuôi nhẩy tót lên ô tô, đạp chân ủn vội vàng, nói "Mua được thuốc rồi em bé ơi. Uống thuốc xong ăn cơm với cháo nhớ. Chị Luân nấu ngon ơi ngon! Chị Linh Cơ ăn một trăm bát...."

Về tới gần chỗ đồ chơi, bé Linh Cơ đưa lon coca cola ra trước mặt bé Hàn Linh Phượng và nói "Cho em bé uống thuốc thôi. Nhanh lên không là em bé nóng bừng cái trán.". Bé Hàn Linh Phượng đặt em búp bê vào cái rổ nhựa rồi tự dưng nằm lăn đùng ra đất nói "Linh Phượng cũng bị ốm rồi. Linh Phượng phải uống thuốc coca."

Bé Tuệ Tuyệt Luân thấy vậy liền đứng dậy bước đến hai tay nắm hai chân bạn rồi bảo "Linh Cơ ơi. Linh Phượng ốm rồi. Mau bế Linh Phượng lên ghế, không là Linh Phượng khóc cái mặt đấy." Bé Linh Cơ nghe bé Tuệ Tuyệt Luân lắm nên hùa theo ngay, thế là người tóm tay người túm chân xách bé Hàn Linh Phượng lên ghế sô pha, tựa đầu vô gối hình con mèo Hello Kitty chưa cất.

Bé Hàn Linh Phượng nhắm mắt nói "Uống thuốc coca." xong há miệng ra chờ "A.". Bé Linh Cơ bật nắp "phụt" một tiếng, nói "Thuốc lạnh lắm. Để Linh Cơ uống trước cho hết lạnh đã nhớ." Dứt lời đổ vào miệng tu "Ực ực...."

Bé Linh Cơ "Khà." khi làm một ngụm sảng khoái mát lạnh, nói "Chưa uống được đâu. Nằm yên đây chờ Linh Cơ một chút." Nói xong chạy biến đi.

Bé Hàn Linh Phượng mở mắt ra, chu môi bảo bé Tuệ Tuyệt Luân "Hừ. Linh Cơ uống hết thuốc của Linh Phượng rồi. Linh Phượng ốm nặng cho mà xem." Bé Tuệ Tuyệt Luân xua tay đáp "Không. Linh Cơ tốt, Linh Cơ không uống hết đâu. Để Tuyệt Luân múc cháo cho Linh Phượng. Măm măm nhớ."

Tuy chỉ là ăn giả vờ nhưng hình ảnh một cô bé con cầm thìa bón món cháo vô hình cho cô nhóc nằm thật bình yên làm sao.

Nhưng yên bình chẳng được bao lâu, một tiếng nổ "Bùm." khá lớn vang lên khiến hai bé giật mình.

....

Bé Linh Cơ cầm lon coca cola chạy vào trong gian nhà bếp. Nhìn xung quanh tìm kiếm chút xíu xong lấy ở chạn đựng xoong nồi lấy ra một cái nồi nhỏ quai nhựa dùng để nấu cháo hoặc quấy bột, bé Linh Cơ đổ hết nước ngọt vào nồi rồi đưa lên bếp ga, gật đầu hí hửng "Ừ. Ừ." bật "Cạch.". (bếp này được thiết kế thấp, cao hơn bụng các bé gần hai chục centimet)

Hiển nhiên là mới đầu chưa có chuyện gì xẩy ra, bé Linh Cơ đem vỏ lon vứt thùng rác xong quay lại, hồn nhiên nói với cái bếp "Nước ơi. Sôi chưa?" Nồi chẳng trả lời, bé Linh Cơ nói tiếp "Chưa sôi à. Linh Cơ đi ăn Chô cô pai đây. Bao giờ sôi thì gọi nhớ chưa?" Nói xong quay người chạy đi nhưng vừa được bốn bước chân thì phía đằng sau hơi ga từ coca cola sôi lên nổ "Bùm." bắn hết ra xung quanh làm bé Linh Cơ giật mình quay phắt lại. Cũng may lượng nước là mililit ít xíu nên hậu quả không nghiêm trọng.

Bé Linh Cơ cứ đứng há miệng ngây ngô trông xem {tội ác} của mình.

Vừa khi ấy có tiếng gọi "Linh Cơ ơi. Linh Cơ...." Bé Tuệ Tuyệt Luân với bé Hàn Linh Phượng chạy vội vô nhà bếp.

Bạn đang đọc Hiệp Nữ Linh Cơ Bản Đặc Biệt sáng tác bởi TueTuyetLuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TueTuyetLuan
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.