Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện xưa nhắc lại

Tiểu thuyết gốc · 1253 chữ

Sau một trận mưa đêm qua, thềm cỏ trước sân lại thêm vẻ tươi tốt, lan theo đó là một mùi hương ngọt ngào đến lạ, duy chỉ có điều mùi hương này nó mang theo chút gì đó nồng nàn hơn thường ngày, hẳn là trong cơn mưa đêm qua là có chút gì đó mới mẻ. Nàng khẽ nâng đầu của một kẻ còn đang chìm trong cơn mê ngủ, chắc là vì cơn mưa đêm qua cũng khiến cho hắn mệt nhoài chưa thể tỉnh, rồi nàng khẻ bảo:

-Trần Thái, hắn đang ở đâu?

-Ngươi cứ giết ta đi, muốn ta phải bội chủ nhân? Không bao giờ!

Không hổ là người trong cấm vệ quân, liền không cần suy nghĩ mà trả lời thật quyết đoán, đem so với đám quan lại giúp nàng mở cổng thành đêm qua thì đúng là đem anh hùng ra so với kẻ tiểu nhân vậy, kẻ anh hùng mà lại trung thành thì tuyệt không thể giữ. Nàng nắm chặt thanh trường kiếm trong tay vung lên chém một đao không thừa lực làm thân hắn phân thành hai mảnh một cách thật tuyệt diệu.

-Hừ! Phản bổi, không phải là chính hắn cũng đã phản bội ta đấy ư? Đây vốn là nhà của ta, ta chỉ là về lại nhà của ta mà thôi! Trần Thái ngươi cứ chờ đấy cho ta!

Nghe một vị tiền bối kể lại rằng, chuyện bắt đầu từ 15 năm trước, nước Đại Việt ta vốn là nhà của Lý thị, những vị quân vương của họ Lý thuở ban đầu thì đều là bậc hiền quân, xử lý việc nước thực là tận sức tận lòng, từ một nước vừa giành độc lập từ Đại Hoa đã liền trở thành bá chủ một phương, thực lực cũng đã có thể sánh với Đại Hoa vậy, thực lòng khó tưởng. Nhưng đấy cũng chỉ là về trước mà thôi, dân gian cũng bảo “không ai giàu ba họ chẳng ai khó ba đời”, cái lý ấy cũng ứng với nhà họ Lý vậy, tiền tài đời trước để lại giúp cho đời sau được sung túc, ấy cũng là lẽ thường, nên càng về sau thì cái lẽ vì dân, cái tâm vì nước của Lý thị đã dần mất đi rồi, vua thì chìm trong tửu sắc, bạo ngược đến vô cùng so với Kiệt, Trụ, U, Lệ thì chỉ có hơn mà không kém, kẻ bề tôi chẳng lấy lý lẽ, điều hay mà khuyên răn lại đem chuyện ấy mà kiếm lợi cho mình, cái gì mà Nho sĩ thánh hiền, cái gì mà đạo đức luân thường, tất thảy đều bị đem ra mà tế trời lấy bạc cả rồi. Ấy thế nên chốn nhân gian quan lại lộng hành, cường hào ác bá nổi lên khắp nơi, chuyện cưới xin còn phải xem xem có phải nương tử bị kẻ cường hào nào đó nhìn trúng rồi hay không, hay là có phải dùng để dâng lên cho thánh thượng hay không, nếu như vậy, thì chuyện cưới xin ấy đành phải dành lại cho kiếp sau rồi. Thật đáng thương cho lão bách tính thuở ấy, kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng hay. Nhà lão tiền bối đây, cũng có một người anh trai vì chuyện nên duyên với cô nương nhà bên,vốn đã bị con trai huyện lệnh là Đào Triết nhìn trúng, mà bị vu oan là kẻ cướp của, bị đày đến phương, chôn thây nơi đất khách quê người, nghĩ lại thì lòng lại đau khôn xiết. May thay thuở ấy trong triều, còn có một vị quan thanh liêm gọi là Trần Tuệ Minh, thông minh hơn người, ngắm quan phục rồi nhìn cảnh lầm than mà tự lấy làm hổ thẹn, thế nên mới giúp dân khắp chốn. Thế nhưng một thân một mình đâu đủ chống lại cả nhà họ Lý. Vậy nên, chuyện lầm than ấy cứ mãi kéo dài cho đến tận năm Chiêu Thánh thứ 2, từ trong cung truyền ra rằng, Chiêu Thánh hoàng đế vì hộ thẹn cho nhà họ Lý khiến cho dân chúng lầm than mà tuyên bố thoái vị truyền ngôi cho phu quân của nàng là Trần Thái kế vị, từ đó về sau Đại Việt họ Lý đã chính thức đổi thành họ Trần, vì thấu lòng dân nên cho cả nước được 3 năm miễn thuế, những người bị quan lại địa phương áp bức, mượn cớ mà đày đi xa thì được về lại quê nhà, ban ruộng đất mà bù đắp cho, những gia đình có người thân mất trong cơn hoạn nạn cuối đời Lý ấy, cũng được cấp cho ruộng mà cày cấy, giả như gia đình ấy chẳng còn nam đinh nào cả thì được cấp bạc mà bắt đầu lại vậy, còn nếu như mà chỉ có mẹ già, con thơ thì mẹ được vào viện dưỡng lão, con được vào trường công mà học, ấy cũng là hợp tình hợp lý. Nhân dân khắp nơi nghe vậy thì liền phấn khởi hồ hợi, ngẩng đầu lên trời mà tạ ơn tiên thượng, cúi đầu trước phật mà cảm ân bồ tát xem như họ đã có thể tiếp tục sống được rồi, chẳng phải lo cho chuyện về sau nữa. Song, cũng có những kẻ mắt nhìn xa xăm, cúi đầu mà ngẫm, đời Lý trước kia cũng vậy, chuyện vui nhà Trần chắc cũng chẳng được bao lâu...

Mà chuyện của người trong cuộc là Lý Cẩm Tú - Lý Chiêu Thánh cũng được nhiều người quan tâm, nhưng người ta chỉ biết là, từ trong cung truyền ra rằng, nàng là công chúa nhà họ Lý, bởi Lý gia khí số đã tận chẳng sinh được con trai, nên chỉ biết truyền ngôi cho công chúa bấy giờ là Lý Cẩm Tú, nên từ đấy mà Lý Chiêu Thánh được lên ngôi vậy. Lại nói, sau khi truyền ngôi cho nhà Trần lại chẳng biết nàng đi về đâu, tin tức về nàng chỉ còn là những câu chuyện truyền miệng chốn nhân gian nữa mà thôi. Có người bảo nàng an phận làm hoàng hậu nhà Trần, dốc lòng vì quân vương, lại có người bảo vì uất hận cùng với nhớ thương tiền triều mà trầm mình xuống sông, cũng có người đồn rằng nàng đã bị Hoàng đế nhà Trần đem ban cho tướng quân của mình về làm tỳ nữ xem như là ban phước cho nàng, cũng có kẻ bảo nàng bị bức phải nhường ngôi, nên căm thù trong lòng lén trốn khỏi cung, đem theo vài kẻ tôi tớ tiền triều ẩn nấp đợi thời, chờ ngày đông sơn tái khởi, rửa sạch hận thù. Chuyện đồn về nàng thì trăm chuyện chưa hết, chuyện nào là thật thì cũng chẳng ai hay, chỉ biết rằng, những lời đồn đại về nàng suốt 15 năm nay ngày lại một nhiều, chẳng bao giờ dứt, mà chuyện nào chuyện nấy thì chỉ có bi thảm mà thôi. Đúng là cái thiên hạ này, lời rằng hồng nhan bạc mệnh nó chẳng trừa một ai, cũng là công chúa, cũng một thân lá ngọc cành vàng, nay vì dòng họ sa cơ mà thân gầy phiêu bạt giữa trần gian, cách hoa vàng trôi nổi chốn bể dâu, thật là đau lòng thay!

Bạn đang đọc Hoa Giữa Đế Đô 2 sáng tác bởi yuanhuang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yuanhuang
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.