Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Q1.C18: Hoang

Tiểu thuyết gốc · 2350 chữ

Việt quốc.

Lý gia rất đặc biệt, họ chính là công thần của cả hai triều đại Việt quốc. Năm xưa Lý gia đã cùng hoàng đế tiền triều chinh phạt khắp nơi, từ một thế lực nhỏ bé đã trở thành Việt quốc như bây giờ, góp công rất lớn giúp Việt quốc gây dựng lên cơ đồ.

Sáu người con của Lý gia cũng lần lượt chết đi trong quãng thời gian ấy, Lý gia chỉ còn lại hoả phụ coi cúc, cùng duy nhất một đứa cháu trai chỉ vừa bảy tuổi.

Để ghi nhớ công lao của Lý gia, hoàng đế tiền triều đã cắt đất phong hầu, Lý gia đời đời an cư tại phủ Gia Lăng của Việt quốc. Phong Hầu cho Lý Nguyên, khi ấy chỉ mới bảy tuổi.

Lý Nguyên trở thành niềm hy vọng duy nhất của Lý gia, hoàng đế bệ hạ cũng rất mong đợi ở hắn, mong hắn có thể quật dậy Lý gia một lần nửa. An ủi vong linh của những huynh đệ, từng kề vai chiến đấu cùng ông.

Phụ thân của Lý Nguyên, cùng những trưởng bối Lý gia đều từng là những luyện khí sỹ cường đại. Cơ hội để hắn có được linh căn là rất lớn, mọi người đều rất tin tưởng.

Ở luyện khí giới, huyết mạch đóng vai trò rất lớn trong việc có được linh căn. Khi ngươi được sinh ra, thân sinh hai người đều là cường giả, việc ngươi có được linh căn, khả năng sẽ cao hơn rất nhiều. Huyết mạch rất quan trọng, chính vì thế mới có những gia tộc luyện khí, truyền thừa cả ngàn năm.

Kết quả cuối cùng mọi người đều bất ngờ, Lý Nguyên ấy vậy mà không hề có linh căn. Vài năm sau hoàng đế tiền triều về cõi tiên, thái tử ngồi lên long vị. Lý gia tuy vẫn là Hầu gia, có thể an ổn sinh sống ở đất phong, nhưng danh vọng đã không còn.

Chẳng mấy ai còn nhớ đến Lý gia, đã từng hô mưa gọi gió một thời. Giống như một con chó già, sống ẩn dật ở nơi góc bếp, khi đói sẽ kêu lên vài tiếng, thật khiến lòng người chua xót.

Nhìn tình cảnh xót xa của Lý gia, người đã từng là công thần của Việt quốc. Đoan Vương tiền triều, cũng chính là tiên hoàng của Việt quốc hiện tại, ông đã nói với toàn thiên hạ.

"Không có Lý gia, sẽ không có Việt quốc như bây giờ. Công lao của Lý Gia là không thể đo đếm, Lý gia xứng đáng đời đời hưởng phú quý cùng triều đình."

Đoan Vương không nói suông, ông đã gã nữ nhi yêu thương nhất cho Lý Nguyên, từ đó Lý Gia đã có thể bước ra ánh sáng.

Người trong thiên hạ không khỏi bội phục Đoan Vương, nói ông là một người trọng tình trọng nghĩa. Không ít các lão thần, công thần đều quay sang âm thầm ủng hộ Đoan Vương. Nói hoàng đế là kẻ vô ơn, không nhớ công lao của tiền nhân, không xứng đáng ngồi trên hoàng vị.

Những năm sau Lý Nguyên và quận chúa sinh được bốn người con trai, không biết có phải lão thiên muốn bù đắp hay không, trong bốn người thì đã có hai người sinh ra linh căn. Lý Gia mừng rỡ khôn siết, đặt rất nhiều tâm tư bồi dưỡng cho hai người.

Cả hai huynh đệ họ Lý đều không phụ sự kỳ vọng, bọn họ đều trở thành đại nhân vật của Việt quốc.

Tiếp thêm vài năm, Đoan Vương khỏi binh tạo phản thành công, chính thức ngồi lên hoàng vị. Khi ấy trong triều không ít người phản đối, kéo theo là một cuộc thanh tẩy cực kỳ đẫm máu. Lý gia với tư cách là công thần tiền triều, không ít các thế lực chờ đợi động thái của bọn họ. Chỉ cần họ lên tiếng, các thế lực khắp nơi sẽ nổi dậy ủng hộ.

Thế nhưng Lý gia lại lựa chọn im lặng, không phản đối cũng không ủng hộ. Trong mắt người ủng hộ tân hoàng, bọn họ chính là thân thích của hoàng đế. Bốn người con của Lý Nguyên, chính là cháu ngoại của hoàng đế bệ hạ.

Ngược lại, đối với người ủng hộ tiền triều, và trong mắt của người thiên hạ, bọn họ chính là một nổi ô nhục.

Gia chủ Lý gia tên gọi Lý Vũ, hắn ngồi tại một đình viện bên trong Hầu phủ, trên tay cầm một ly rượu đầy. Vẻ mặt ôn tồn, bên cạnh còn có hai nam nhân, một người bộ dáng oai phong lẫm liệt. Người có còn lại hoàn toàn trái ngược, bộ dáng mập mạp, da dẻ trơn bóng, đúng kiểu lười biếng chỉ biết đói thì há mồm ăn.

Cả ba người đều có gương mặt hệt nhau, ở phủ Gia Lăng này mọi người đều biết, bọn họ chính là huynh đệ Lý gia.

Lý Vũ uống cạn ly rượu trong tay, nhìn nam nhân đối diện, giọng nói đầy ý vị.

_ Lão tứ, lần này đệ về Lý phủ là vì thăm bọn ta, hay còn có lý do nào khác?

Nam nhân được gọi là lão tứ gương mặt điềm đạm, bộ dáng uy dũng giống như hùng sư. Cả người toát ra dáng vẻ uy phong lẫm lẫm, chính là kiểu người sinh ra đã hơn vạn người.

_ Không dấu đại ca, lần này đệ trở về là muốn tìm nhị ca.

Lý Vũ tỏ vẻ khó xử, ở Lý gia mọi người đều biết, lão tứ và lão nhị luôn đối đầu với nhau.

Lão tứ luôn một lòng phó tá hoàng thượng, nhiều năm chinh chiến khắp nơi, lập được không ít công lao. Hoàng đế lại là kiểu người coi trọng huyết thống, luận bối phận, hắn có thể gọi hoàng đế một tiếng nhị cửu cửu. Mẹ hắn và Việt hoàng hiện tại, chính là tỷ muội cùng chung huyết thống.

Lão nhị lại hoàn toàn đối lập, tuy không nói ra, nhưng cả ba người đều biết hắn ta ủng hộ tiền triều. Hơn mười năm trước đã rời khỏi Lý phủ, một mình lang bạt, liên hệ các thế lực khắp nơi. Mục đích là muốn tìm kiếm huyết thống tiền triều, rửa sạch nổi ô nhục cho Lý gia.

Lý Vũ với tư cách Hầu Tước Việt quốc, cũng là gia chủ của Lý gia, hắn đã nhiều lần đứng ra dàn xếp, nhưng lập trường của mỗi người đều rất cứng rắn.

_ Quãng thời gian trước, lão nhị có mang theo đồ đệ quay trở về Lý phủ, nhưng rất nhanh đã lại rời đi…

Hắn dừng lại một chút, hạ thấp giọng.

_ Đâu phải đệ không biết tính khí của lão nhị, hắn ta chỉ thích ngao du thiên hạ, kết giao khắp nơi.

Lão tứ có chút thất vọng.

_ Xem ra là đệ về trễ rồi.

Lý Vũ luôn chỉ muốn quan hệ của hai đệ đệ tốt lên hơn, hắn thái độ hoà hoãn.

_ Có việc gì đệ có thể nói với ta, nếu lão nhị quay lại, ta sẽ chuyển lời giúp đệ.

Lão tứ chính là Lý tướng quân, Lý Hoang của Việt quốc. Hắn nắm trong tay hơn ba mươi vạn Thiết Kỵ quân, là một trong những đại nhân vật của Việt quốc. Bình thường hắn đều sống trong phủ tướng quân, rất ít khi quay về hầu phủ. Lần này trở về, cũng chỉ là có việc cấp bách, nhưng không nghĩ rằng vẫn là chậm trễ.

Nghe lời nói của Lý Vũ, hắn đoán chắc nhị ca đã để lại phương thức liên lạc cho đại ca, chỉ là không muốn cho hắn biết.

_ Không cần, nếu không gặp được huynh ấy, vậy thì thôi vậy.

Lý Vũ còn muốn nói gì đó, nhưng nhìn sắc mặt của Lý Hoang, hắn có chút không dám mở miệng. Trong bốn huynh đệ, chỉ có lão tứ và lão nhị là có linh căn, hai người bọn họ ai nấy đều là đại nhân vật của Việt quốc. Có thể nói chức vị Hầu gia này là bọn họ cho hắn, nếu công bằng mà nói, hắn không có tư cách ngồi vào vị trí gia chủ. Bình thường hắn chỉ dám đứng ra hoà giải, không dám đắc tội bất cứ bên nào.

_ Lão tứ.

Nam nhân mập mạp luôn ngồi im lặng, lúc này bỗng nhiên lớn tiếng gọi.

Lý Vũ và Lý Hoang đều nhìn sang, gương mặt đầy thịt mỡ của hắn ta lúc này đã ửng đỏ, chắc là đã ngà say. Hai người bọn họ đều quên mất, lão tam của Lý gia vốn dĩ tửu lượng chỉ như thạch sùng uống nước.

Lão tam không vui nói.

_ Lão tứ, đệ có tin tức gì của Thanh Ngư nhà ta hay không?

Lý Hoang thái độ thay đổi ngay lập tức, không còn dáng vẻ cao ngạo giống khi nói chuyện cùng Lý Vũ, giọng nói cũng nhẹ đi vài phần.

_ Tam ca, đâu phải huynh không biết Ngô quốc cách rất xa nơi này, tin tức đi đi về về cũng phải mất rất nhiều thời gian.

Lão tam mượn rượu lớn tiếng.

_ Đệ đã biết xa xôi nguy hiểm như vậy, tại sao còn bảo Thanh Ngư nhà ta đi đến đó cơ chứ. Lỡ như con bé xảy ra chuyện gì thì sao…

Nói đến đây thì giọng của lão tam cũng nhỏ đi ba phần.

_ Ta chỉ có mỗi một nữ nhi này, nếu nó có mệnh hệ gì, ta biết phải làm sao.

Lý Hoang nhìn lão tam có chút bất đắc dĩ, trong ba người huynh trưởng, lão tam là người rất đơn thuần. Nhìn hắn thật không có tiền đồ, nhưng được cái đối xử với các huynh đệ rất thật tâm. Khi Lý Hoang còn nhỏ, có một lần không cẩn thận bị rơi xuống nước. Lão tam không biết bơi nhưng đã liều mình nhảy xuống nước cứu hắn, nếu không phải là được phát hiện, thì cả hai chắc hẳn đã mất mạng từ lâu.

Giữa bốn huynh đệ, tình cảm giữa hai người là tốt nhất, cho dù Lý Hoang đã là đại tướng quân của Việt quốc, nhưng đối với vị tam ca này, hắn vẫn luôn rất kính trọng.

_ Lần này đệ để cho Thanh Ngư đi đến Ngô quốc cũng là muốn tốt cho nó, Thanh Ngư tính tình quá cương trực, chắc chắn sẽ không tiến xa được trên quan trường. Lần này để cho nó đi lịch luyện một chuyến, nếm trãi một chút nhân tâm cũng không phải là một chuyện xấu.

Lão tam không ngốc, hắn hiểu được dụng tâm của Lý Hoang, chỉ là hắn quá yêu thương nữ nhi.

_ Không làm quan thì không làm quan, Lý gia của chúng ta đâu phải không nuôi được nó.

Lý Vũ thở dài, hắn hoài nghi Thanh Ngư không biết có phải là con ruột của tam đệ hắn hay không nửa. Tính tình của hai người qua thực quá khác nhau, giống như mặt trời với mặt trăng vậy.

_ Lão tam, đệ đây là không đúng rồi, lão tứ chỉ là muốn tốt cho Thanh Ngư mà thôi. Đâu phải đệ không biết, lão tứ thương yêu Thanh Ngư cũng không thua gì đệ.

Lão tam vẫn còn muốn nói gì đó.

_ Đệ biết, chỉ là…

Lý Hoang cả đời chỉ mặc chiến giáp ngồi trên lưng ngựa, đến giờ vẫn chưa có thê tử. Hắn luôn xem Thanh Ngư giống như là nữ nhi của mình, thật tâm dạy dỗ, đặt rất nhiều tâm tư ở nàng.

Hắn kiên trì an ủi tam ca của mình.

_ Tam ca, huynh đừng quá lo lắng, lần này nhị ca cũng là đến Ngô quốc. Huynh đâu phải không biết bản lĩnh của nhị ca, có huynh ấy ở đó, Thanh Ngư sẽ không có việc gì đâu.

Lão tam và Lý Vũ liền bất ngờ, lão tam đang say rượu liền tĩnh lại hẳn.

_ Đệ nói nhị ca cũng là đi Ngô quốc.

Lý Hoang gật đầu.

_ Đúng.

Lão tam thầm nghĩ, không phải quan hệ giữa hai người luôn rất xấu hay sao, tại sao nhị ca đi Ngô quốc lại nói cho tứ đệ mà không nói với hắn.

_ Huynh ấy đến Ngô quốc làm gì?

Lý Hoang thành thật.

_ Lần này đệ tìm gặp huynh ấy cũng là để muốn biết lý do.

Lão tam và Lý Vũ bốn mắt nhìn nhau, cả hai giống như có cùng suy nghĩ.

Lý Vũ nói.

_ Nhưng mà quan hệ của bọn họ…có chút không tốt cho lắm.

Mười mấy năm trước lão nhị của Lý gia đã rời khỏi Hầu phủ, khi ấy Lý Thanh Ngư chỉ cao chưa bằng chiếc bàn. Khoan nói đến tình cảm, lão nhị vốn là người rất có lập trường, về điểm tính cách này, hắn và Thanh Ngư giống nhau như đúc. Hắn luôn ủng hộ tiền triều, cho rằng Lý gia không nên tự thu mình, để chịu lời phỉ báng của thiên hạ.

Lập trường không giống, ắt sẽ phải đối đầu nhau. Chính vì lẽ đó hắn và Lý Hoang luôn đối nghịch, mười mấy năm trước hắn đã quyết định rời khỏi Lý gia.

Lại nói, Lý Thanh Ngư chính là phó Đô Uý của Thiết Kỵ doanh, một trong những chi quân đội mạnh mẽ nhất của Việt quốc. Nàng được một tay Lý Hoang dạy dỗ, lập trường từ trước đến giờ vẫn luôn là tân triều, hỏi sao quan hệ giữa nàng và lão nhị lại không tốt.

Bạn đang đọc Hoa Lương Nhân sáng tác bởi conheomauxanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi conheomauxanh
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.