Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

0ctieu88 em hơn tôi tận 3 tuổi

Tiểu thuyết gốc · 1598 chữ

Nếu Tình yêu của bạn bị sụp đỗ, bạn sẽ như thế nào?

Chuyện không lạ lắm đâu, nhưng nếu là bạn, bạn có vượt qua không? Hãy chắc chắn một điều là ta sẽ đau khổ đến tột cùng nếu tình yêu mà chúng ta xây dựng bấy lâu tự dưng đổ sập. Vì sao ư, bởi vì nó vốn dĩ có bản chất mong manh dễ vỡ mà.

Soda: Không tin!

B: Không có bữa tiệc nào không tàn, cậu tự cảm nhận lấy đi! Hắn quay đi lặng lẽ thở dài. Một kẻ phiêu lưu tình ký hẵn cũng cần mua bảo hiểm tình yêu đi, nhưng hắn chịu mua sao?

Em vẫn ngồi đó hát cho tôi nghe như bao lần.

Nét mặt trái xoan, ánh mắt long lanh, chiếc mủi tinh xảo em cất giọng hát khiến con tim tôi xao xuyến bồi hồi. Âm điệu buồn của bài hát cứ du dương trong tiếng ngân nga của em bổng khiến tôi chạnh lòng tôi hỏi em: “Em có mệt không, nếu mệt em có thể nghỉ sớm chút, bên đó cũng hơn bên này tới 2h đồng hồ” em bảo: “em chỉ sợ anh mệt, nhìn thấy anh em không còn cảm thấy mệt mỏi nữa” Hai đứa cứ như vậy nhìn nhau mỉm cười.

Em hỏi tôi: “vì sao lại thích em”

Sâu trong tâm hồn của bạn, thích một người là như thế nào? Là nhớ nhung da diết hay mong muốn sở hữu tay trong tay, lưng tựa lưng? Tất nhiên ai cũng có cách diễn dãi riêng của chính mình về chữ “thích”. Nhưng riêng tôi từng nói với em “anh cũng không biết nữa”…0ctieu88, anh rất nhớ em!

Thích một người chỉ là muốn nhìn thấy người đó mỗi ngày, muốn được gần bên cạnh, muốn được chăm sóc, muốn được nhìn thấy người đó hạnh phúc trọn vẹn ở hiện tại lẫn tương lai.

B: Đó là thích của cậu sao?

Soda: Phải!

B: Vậy còn yêu?

Soda: Tôi đã yêu cô ấy từ ngày đầu tiên rồi!

B: Tên cố chấp cứng đầu! ..thở dài.

Em hơn tôi những tận 3 tuổi, em sinh năm 88 còn tôi năm 91…Mùi và thình hợp nhau chăng?

Em là một cô gái trong một gia đình bình thường ở miền Bắc xa xôi, cả nhà em cũng chỉ có 3 người, em là con một duy nhất. Buồn thay ba em lại bỏ mẹ em đi vào Nam để lập nghiệp khi em còn rất nhỏ, dù thế em cũng gắng nhớ được khuôn mặt của ba mình. “Anh đi rồi con ốc phải làm sao?, sức khỏe của nó không được như những đứa khác, mẹ con em sẽ thế nào khi không có anh bên cạnh?” đó là những lời em bộc bạch với tôi trong một lần hỏi về gia đình của em. Lúc đó em núp sau cửa nghe ba và mẹ nói chuyện với nhau, hiểu ra được mình sắp không gặp được ba nữa em đã chạy ào ra khỏi buồng ngủ mà ôm lấy ba. “con không cho ba đi” âm thanh hòa cùng tiếng khóc lóc của một đứa bé vẫn chưa hiểu chuyện gì sắp xảy ra cho gia đình nhỏ của mình dần chìm vào im lặng. Em khóc và ngủ quên trên vai ba em, đến sáng tỉnh giấc thì ba em đã rời đi rồi.

Em không may mắn được như bao đứa trẻ bình thường khác, em sinh ra trong người đã mang theo căn bệnh hen suyễn bẩm sinh, khó thở, ho hen là triệu chứng bộc lộ dễ nhận biết. Vậy mà em vẫn quật cường chống chọi đến tận bây giờ. Gia đình nội nhận đón hai mẹ con em lên ở với ba cho đoàn tụ gia đình, nhưng khi ba em đi mất họ lại chì chiết, lấy đủ lý do để xua đuổi em và mẹ em ra bên ngoài. Đỉnh điểm của sự chia cắt, hai mẹ con bị đuổi ra ngoài đành phải về nhà ngoại. Vậy là từ đó hai mẹ con phải tựa vào nhau mà sống, riêng em vẫn cố gắng hằng ngày đi học đến trường trong sự dè biểu châm chọc của đám bạn vì một đứa lớn lên không có ba mà chỉ có mẹ.

Em buồn lòng đấy. Có một chút tủi thân nhưng em lại càng thương mẹ mình hơn. Họp phụ huynh tiếng xầm xì có lúc cũng khiến người ta nhói lòng. Một đứa trẻ tuổi thơ cùng cực hoàn cảnh đặc biệt như em thật khiến người ta nghe mà xót xa đến quặn cả tâm can. Thế nhưng giá trị nhất chính là em đã biến nó trở thành sức mạnh để vượt qua và nổ lực cho tương lai. Vẫn là học sinh giỏi của năm, vẫn còn có những người bạn tốt bên cạnh. Đó là bù đắp cho em ư?

B: Thở dài…

Soda: Thay đổi được sao?

B: Không được! Mỗi người một số mệnh, họ phải tự đi con đường của họ.

Soda: Tại sao ông trời bất công với em ấy đến như vậy?

B: Nếu là cậu, cậu trả lời được sao?

Soda: Trầm mặc…

Là số phận? Nếu đã là số phận vậy sao lại cho tôi gặp em vào lúc này. Nếu đã như thế hãy để tôi làm gì đó cho em trong phần đời còn lại.

Yêu nhau thường sẽ mù quáng, người trong cuộc bao giờ cũng như đi trong mê cung, đi mãi mà không tìm thấy lối ra. Tình cảm con người là thứ phức tạp nhất trên thế gian, bao nhiêu cảm xúc không thể nói ra bằng lời mà chỉ có thể gửi vào dòng thư điện tử gửi cho nhau. Đơn giản là chỉ kể cho nhau những điều trong cuộc sống hằng ngày mình trải qua, có hỏi thăm, có nhớ nhung, rất muốn gặp nhau để tay trong tay đi khắp nơi tận hưởng quảng thời gian hạnh phúc nhất của tình yêu. Đó là “mật ngọt”. Bởi vì “Anh thương em”…Đó cũng là bù đắp. Bởi vì “anh thương em”.

Em nói với tôi, em thích biển. Em về Việt Nam sẽ bắt tôi cõng em đi dạo trên biển cùng nhau nghắm hoàng hôn chiều tà, nghắm mặt trời lặn, cùng nhau ngồi trên bãi cát, lưng tựa lưng, tay nắm lấy tay bên nhau mãi mãi. Thật thơ mộng cho một tình yêu đầu ngây ngô mà chân thật dù khoảng cách là cả hai quốc gia.

Tuyết bên Hàn vẫn cứ rơi, em là người việt không phải dân địa phương nên bắt đầu sổ mủi, ho là chuyện bình thường. Nhưng xót thay em là người sức khỏe yếu ớt, cơ thể nhỏ gầy gò 1m6 ấy vẫn phải chịu sự tra tấn của thiên nhiên suốt mùa đông thì nay mùa xuân đến em càng thở khó hơn. Em thì ở một mình! Mà Tết – bên ấy vẫn rất lạnh…

Thương cảm dần sẽ trở thành gắn bó, thứ vô hình mà như hữu hình đến kỳ lạ, càng ngày em và tôi càng hiểu nhau hơn cho đến khi một hôm tôi tìm được facebook của em…

Tất cả đều là lừa dối sao?

Nếu trong tình yêu có sự lừa dối, bạn sẽ chấp nhận sao? Mạng xã hội ngày càng phát triển, face book nơi người ta có thể tìm thấy nhiều thông tin cá nhân của bạn cũng là chuyện không quá khó khăn gì.

Bởi vậy tôi cũng tìm được face book của em. Cũng ngồi lục lọi một chập, vài dòng status buồn, do dự, cảm nhận về cuộc sống hằng ngày của em cũng làm tôi vui vẻ hiểu được em nhiều hơn. Cảm giác tìm hiểu để đối chiếu sự thật rằng em có phải là người độc thân không khiến tôi cứ khó chịu mãi cho đến khi tôi lục lọi trong thông tin cá nhân của em…

“Đã kết hôn”

Ba chữ ấy khiến hắn thật sự như đang rơi xuống vào hầm băng nguyên thủy!, Những hình ảnh đám cưới bên hàn, váy cưới trắng, tay cầm hoa cưới, chú rễ là người việt nam, bạn bè chúc phúc…Thật xót xa, bấy lâu em nói mình vẫn độc thân, vẫn muốn đi cùng hắn đến hết phần đời còn lại, xây dựng một gia đình nhỏ khi về Việt Nam là giả tạo sao? Tất cả đều là lừa dối sao?

B: Trớ trêu nhỉ?

Soda: Im đi!

B: cười nhạt…Vốn màu hồng mà không phải hồng. Đôi khi những điều mình nhìn thấy trước mắt đều là giả tạo …lừa dối sao. (Cười nhếch miệng)

Chiều hôm ấy tôi đã suy nghĩ rất nhiều về em, rất nhiều câu hỏi ngôn ngang, dòng suy nghĩ đang xen giữa bộn bề thất vọng. Vì sao? Chẳng lẻ vốn dĩ đều là giả tạo ư…

Đau đớn mấy cũng không bằng người yêu mình dối gạt mình, dù không rõ nguyên nhân là gì. Có phải hay không như điều hắn nói “Đôi khi những điều mình nhìn thấy trước mắt đều là giả tạo…” có thật chăng?

B: Hy vọng sao?

Soda: Chặn yahoo, facebook, liệu có hiệu quả?

B: Không biết…

Mọi thứ dần chìm vào trong im lặng…màn đêm buông xuống trong tâm hồn đầy sự buồn bã, thất vọng, chán chề và mệt mỏi,..

Bạn đang đọc HỒI KÝ CỦA SODA sáng tác bởi Duonghoang27098803
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Duonghoang27098803
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.