Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng sinh

Tiểu thuyết gốc · 1460 chữ

Hôm nay, 2/12/2020,tại M quốc.

Tút... Tút... Tút...

Toàn bộ di động của những người có quyền, có tiền đều bị hack, trên màn hình điện thoại chỉ có 2 chữ "số tiền.... "và khoảng trống để điền, nhưng ngoài ý muốn là trông bọn họ không hề tức giận mà còn hưng phấn. Họ đều biết đây là gì, là tín hiệu của Nữ hoàng- lính đánh thuê hàng đầu thế giới, ko ai biết cô là ai, trông như thế nào điều duy nhất biết về cô là giới tính nữ nên được xưng Nữ hoàng. Rất nhiều người muốn mượn sức vị nữ hoàng bệ hạ này nhưng muốn tìm nơi ở cụ thể của cô là một vấn đề, cô luôn độc lai độc vãng không chấp nhận lời dụ dỗ của bất kì ai.

Ở trong một lâu đài xa hoa cạnh bờ biển, trên chiếc giường kingsize,cô gái cầm chai rượu vang động tác thô lỗ uống nhưng trông không hề tục tằng mà có chút gì đó vũ mị, thân hình nóng bỏng được bọc trong chiếc áo choàng tắm lỏng lẻo màu đen càng tôn lên làn da trắng nõn, gương mặt nhỏ nhắn, mày liễu, mắt phượng câu nhân, đôi môi đỏ mọng do vừa uống rượu càng thêm hấp dẫn, động tác hào sảng như đàn ông tạo nên khí chất riêng của cô: phong lưu,quyến rũ.

Cô gái này là Phượng Thiên Thiên hay cũng là Nữ hoàng bệ hạ chúng nhân đang hết sức tìm kiếm, cô để chiếc máy tính lên đùi, nhìn vào số tiền dài dằng dặc mà chắt lưỡi, mắt hóa thành hình đôla . Đúng vậy, nữ hoàng bệ hạ rất tham tiền, cho nên cô ngay lập tức click vào số tiền to nhất mà không cần biết nhiệm vụ đó là gì, sau đó đặt vé máy bay đến địa điểm, sắp xếp hành lí, cả quá trình nhanh gọn lẹ dặc biệt là đôi mắt sáng như sao.

Cùng thời gian đó, tại Hoa quốc, trong văn phòng của vị thủ trưởng nào đó.

Anh lính: "báo cáo thủ trưởng, có vụ bắt cóc trong thành phố"

Mỗ thủ trưởng tâm tình bực bội do vợ đuổi ra khỏi nhà :" Bắt cóc? Chuyện cỏn con này cũng báo cáo à? Mấy cậu hằng ngày ăn cái gì? Không biết tự đi làm việc à? Cảnh sát đâu hết rồi?"

Anh lính nào đó uất ức:"nhưng thủ trưởng, một trong số người bị bắt là tam tiểu thư Âu Dương gia, gia trưởng Âu Dương không yên tâm giao cho cảnh sát làm việc nên nhờ ngài giúp đỡ"

Mỗ thủ trưởng tâm tình càng buồn bực:" Cái gì? Sao không nói sớm? Nhanh, gọi tiểu tử Dạ Mặc bảo nó đi cứu người". Mỗ thủ trưởng mặt không đỏ tim không đập nhanh đá việc cho con trai cả vừa mới xuống sân bay về nước.

Anh lính: thiếu tướng thật đáng thương.

Bên này, Phượng Thiên Thiên đã đến sân bay, cô đeo chiếc kính râm màu trà che hết nửa khuôn mặt, mặc bộ váy đỏ rực xẻ tà trễ vai, đi đến đâu như đốt lửa đến đấy, suốt con đường không biết bao nhiêu người quay lại nhìn cô.

Chợt, khóe mắt cô liếc thấy một thân hình cao lớn trong đám đông. Là một người đàn ông cao khoảng 1m92, anh đeo kính đen không nhìn rõ dung mạo như chiếc cằm tinh xảo và đôi môi mỏng mím chặt lộ ra ngoài cùng thân hình tỉ lệ hoàng kim, khí chất lạnh lùng cũng đủ đám con gái hét chói tai.

Và đương nhiên, nữ hoàng bệ hạ cũng là một trong số đó. Đúng vậy, nữ hoàng bệ hạ không chỉ tham tiền mà còn tham sắc, chỉ là ánh mắt cô quá cao nên ít khi lộ ra điều này. Chỉ một cái liếc mắt, Phượng Thiên Thiên bắt đầu rối rắm.

Nữ hoàng: trai hay tiền? Trai hay tiền? Trai hay tiền?

Vâng, nữ hoàng bệ hạ đang nghĩ xem truy trai hay kiếm tiền quan trọng. Hiếm khi cô nhìn trúng một ai đó, có phải nên ở lại tìm hiểu thông tin người kia rồi truy lão công không? Cô cũng 26 rồi nha, không tìm lão công là ế chắc. Cô không muốn thủ tiết cả đời đâu.

Trong khi tiểu nội tâm của nữ hoàng dao động thì một dãy số hiện lên trước mắt.

Nữ hoàng bệ hạ rất quang minh chính đại nghĩ :Tiền mới quan trọng, không tiền lấy gì truy lão công.

Những tên từng làm ăn với cô nếu biết lúc này cô nghĩ gì thì chắc chắn ngửa mặt lên trời cười ha hả thật lớn.

Cuối cùng nữ hoàng bệ hạ chọn tiền, lại tự tin thẳng thắt lưng ,không chút luyến tiếc lên máy bay đi M quốc, như một quân nhân xuất ngoại làm nhiện vụ bí mật tên: Kiếm tiền truy lão công.

Dạ Mặc như cảm nhận được một ảnh mắt nóng bỏng nào đó, thật ra anh đã quen với ánh mắt kiểu này nhưng ánh mắt này thật sự quá nóng như muốn đốt cháy lưng anh khiến anh hơi dựng tóc gáy, cảm giác như dã thú nhìn con mồi tươi ngon, anh hơi nghiêng đầu, chỉ nhìn thoáng qua,ánh mắt anh đã xác định ngay thân hình đỏ chót đang đi xa dần. Anh không biết rằng trong tương lai, cô gái này làm anh phải chạy chối chết vì những thủ đoạn câu nhân của cô.

Tút.. Tút.. Tút..

Tiếng chuông điện thoại làm anh thu lại tầm mắt.

Dạ Mặc :" Chuyện gì? ". Giọng nói trầm thấp như đàn violon nhưng lạnh lùng áp lực vang lên.

Anh lính đầu chảy mồ hôi :" Báo cáo thiếu tướng, thủ trưởng lệnh ngài đến thành phố XX gần sân bay bắt một đám bắt cóc"

Dạ Mặc :" tôi đã được nghỉ phép 3 tháng"

Anh lính lau lau mồ hôi lạnh:" Nhưng... "

Tút.. Tút.. Tút..

Anh lính : Thiếu tướng, ngài phải hiểu cho lính sai vặt như tôi chứ.

Anh lính uất ức vào văn phòng thủ trưởng báo cáo.

Mỗ thủ trưởng:" Cái gì? Tiểu tử kia không đi. Nó giám không nghe tôi nói à? Hừ"

Anh lính: ....Cái này đại khái là càng lớn tuổi càng trẻ con đi.

Mỗ thủ trưởng ngay lập tức gọi con tai bất hiếu đi cứu người.

Phượng Thiên Thiên đã ngồi trên máy bay được 2 tiếng, nữ hoàng bệ hạ rất biết hưởng thụ bao toàn bộ ghế vip, cô nhàm chán định đeo bịt mắt ngủ. Nhưng tiếng ồn ào lại làm tâm tình cô khó chịu. Cô đứng lên, ra ngoài, hình ảnh hỗn loạn, ồn ào đập vào mắt cô.

Cô loáng thoáng thấy một người đàn ông cười ha hả như bị điên ôm một cái túi màu đen, rồi bên tai nghe thấy tiếng " Bùm " quen thuộc. Sau đó, không có sau đó nữa, mắt Phượng Thiên Thiên tối sầm, cơn đau ập tới, trước khi chết nữ hoàng bệ hạ không quên hoang mang .

Nữ hoàng bệ hạ trong giây phút lâm chung: Cmn, tôi là ai, tôi đang ở đâu, tôi làm sai cái gì . À, chắc Thiên gia gia đang phạt vì chọn tiền mà không chọn lão công.

Nữ hoàng bệ hạ hối hận khi chọn mấy tờ tiền, nếu còn sống cô có chết cũng phải bám lão công trước, lão công mới là nhất.

Dạ Mặc đang trên đường đi cứu người tự dưng thấy lạnh gáy.

Phượng Thiên Thiên hiện tại chỉ thấy trước mắt tối sầm, đầu choáng váng không chịu được, bên tai những tiếng chửi rủa. Cô có chút hoang mang, không phải cô chết rồi à, sao vẫn thấy đâu thế, còn cả cái tai ghê tởm nào đó đang sờ cô nữa.

Nữ hoàng bệ hạ thật cảm thấy buồn nôn, cô cố hết sức giờ chân đạp hướng tên đâng sờ chân cô. Chỉ nghe tiếng răng rắc, tên háo sắc lập tức che cái tay gãy nằm ra đất lăn lộn.

Sau đó, Phượng Thiên Thiên nghe thấy tiếng đạp cửa, cô cố hết sức mở mắt, nhìn thấy bóng hình mà vài tiếng trước đã thấy.

Nữ hoàng bệ hạ nhảy nhót trong lòng : thì ra Thiên gia gia còn có tâm, bắt cả lão công xuống địa phủ hầu hạ ta hahahaha.

Đáng thương nữ hoàng bệ hạ không biết cô chỉ thay thân thể mới mà thôi đã ngất đi rồi.

Bạn đang đọc Hôm nay tiểu thư lại trêu chọc thiếu tướng sáng tác bởi QuỷMị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuỷMị
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.