Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quán bar Mị Hoặc

Tiểu thuyết gốc · 1544 chữ

Trong phòng Âu Dương Minh Quân tại tầng 4, anh em nhà Âu Dương đang nhìn về phía Âu Dương Họa Y vừa biến mất.

Âu Dương Minh Ngôn:" Đại ca, anh thấy thế nào? ".

Âu Dương Minh Triết:" Đã kiểm tra kĩ càng, ADN đúng là của Y Y, nhưng dựa theo vết thương ở đầu thì con bé không thể tỉnh lại ngay được, thậm chí không thể sống".

" Có thể nào là trọng sinh không ?"

Âu Dương Minh Quân mặc chiếc áo tắm lỏng lẻo, tay cầm ly rượu vang, ánh mắt hoa đào đầy ý cười, tùy tiện lên tiếng lại thu hút sưu chú ý của 2 người còn lại.

" Huyền huyễn"

"Vớ vẩn"

Âu Dương Minh Quân: "....."

" Này, cái này đâu phải em nói, là ở sách cổ ghi lại mà, đại ca, anh phải tin em chứ"

Âu Dương Minh Ngôn:" nhị ca, anh đọc ít tiểu thuyết đi"

Âu Dương Minh Triết :" sách cổ nào? "

Âu Dương Minh Ngôn khinh bỉ nhìn 2 thằng anh đang ảo tưởng ra một câu truyện trọng sinh của em gái.

" Một sách cổ trong lăng mộ phương Tây, năm ngoái em cùng lão đại đi làm nhiệm vụ trùng hợp rơi vào"

"Nó ghi những gì? "

"Nga, ghi rất nhiều thứ, trong đó có việc trọng sinh, em thấy thú vị nên đọc nhiều hơn chút, đáng tiếc lão đại ném nó cho đám người trong viên nghiên cứu rồi"

Âu Dương Minh Ngôn:" 2 anh thật sự tin mấy thứ đó đấy à, nếu có thật thì thế giới này quá huyền huyễn đi"

" thế giới này vốn huyền huyễn được không":Âu Dương Minh Quân trợn trắng mắt nhìn thằng em luôn trầm ổn đang rối rắm. Anh uống hết ly rượu vang, lưu loát trở về chiếc giường thân yêu, tiếng nói rầm rì của anh phát ra từ trong chăn.

" Trong quyển sách đó ghi lại, muốn trọng sinh cũng không dễ dàng, thứ nhất linh hồn trọng sinh phải cường đại, có chấp niệm rất lớn với thế giới này, thứ hai là phải có sự đồng ý của nguyên chủ thì mới được trọng sinh vào thân xác họ, cuối cùng là phải chết cùng một lúc. Được rồi, 2 người ra ngoài đi, buồn ngủ chết đi được. "

Âu Dương Minh Triết:" nếu cô ta được Y Y chấp nhận vào thân xác cô bé tức là hiện giờ cô ta chính là em gái chúng ta, chỉ cần cô ta không làm điều đáng trách thì chúng ta vẫn luôn coi cô ta như Y Y"

"Đã biết": 2 anh em trả lời.

Tại tầng 3, Âu Dương Minh Chiêu ôm Lí Lị Tư vào lòng an ủi bà, 2 vợ chồng cũng đang nhìn về phía Âu Dương Họa Y vùa biến mất.

Lí Lị Tư nhịn từ chiều cuối cùng cũng khóc :" Chiêu... Chiêu... Họa Y.... Con bé... "

Bên này, Âu Dương Họa Y thu hết cảnh vừa rồi vào mắt, cô quay đầu đi về một phương hướng.

"Haha, gia đình này cũng toàn cáo già"

Nữ hoàng bệ hạ không khỏi cảm thán gia đình này, thật nhạy cảm, chuyện trọng sinh rất vô lí, cho dù thế giới này đã đủ chuyện kì lạ, nhưng linh hồn nhập vào thể xác người khác thì cô chưa bao giờ nghe qua, thậm chí xảy ra trên người cô, cô vẫn phải mất một lúc mới chấp nhận được, gia đình này lại chỉ cần vài tiếng đã phát hiện có thể thấy họ yêu thương nguyên chủ như thế nào, thật tiếc là cô ấy không còn nữa.

Đi một lúc cô đã đến một căn biện thự, không quá lớn nhưng đủ rộng rãi cho 1 người. Căn biệt thự này cô mua khi cô làm nhiệm vụ gần đây, cô còn rất nhiều biệt thự như thế này ở những nơi khác, vì cô ghét ở khách sạn nên cứ làm nhiệm vụ ở đâu là cô lại mua một căn nhỏ, dù cho có làm nhiện vụ trong 1 ngày cô cũng mua.

Thành thạo nhập mật mã, nữ hoàng bệ hạ ưu nhã bước vào, trong phòng khách không có nhiều đồ, chỉ một bộ ghế và một chiếc tivi.

Cô đi vào phòng ngủ, lấy từ trong ngăn kéo bàn trang điểm một chiếc thẻ màu đen có hoa văn kì quái, sau đó thay trang phục rồi ra khỏi căn biệt thự.

3 giờ sáng, quán bar Mị Hoặc, nơi diễn ra cuộc sống về đêm của con người.

Âu Dương Họa Y cúi thấp đầu lẩn trong một đám thanh niên, thành công tránh camera ngoài cửa, khi cô ngẩng mặt lên, những tên đàn ông nhìn thấy cô phải hút một ngụm khí lạnh.

Bọn họ thấy một mạt bóng dáng đỏ như lửa, tuy gương mặt còn non nớt chỉ khoảng 15 tuổi nhưng không che dấu được sự kinh diễm từ cô, bộ váy màu đỏ hở vai, chân váy xòe nhưng xẻ dọc từ đùi trái đến hết mép váy ẩn ẩn lộ ra chân dài trắng nõn, thân hình chưa phát dục hết nhưng vẫn thấy rõ lồi lõm, cô gương môi cười mị hoặc đến cực điểm, chẳng bao lâu cô đã thu hút sự chú ý trong quán bar.

Âu Dương Họa Y không để ý đến ánh mắt như lang như hổ của đám đàn ông, ưu nhã bước đến quầy rượu, cong ngón tay gõ gõ mặt bàn trước mặt bartender

"cho tôi ly cà phê đen không đường. "

" thưa quý khách, chỗ chúng tôi không bán cà phê. "

Âu Dương Họa Y vẫn bình tĩnh gõ xuống bàn 3 nhát.

"cho tôi ly cà phê đen không đường"

"thưa quý khách, chỗ chúng tôi không bán cà phê. "

" Vậy sao, tôi nghĩ chỗ này có rất nhiều thứ thú vị nha". Âu Dương Hoạ Y cười ẩn ý.

Ngay lập tức, thái độ của bartender đối với cô cực kì cung kính, không giống như đối với khách nhân mà giống như đối với chủ nhân.

" Vâng, thư tiểu thư"

bartender ngay lập tức lấy cho cô một ly Whisky, trong khi đó vô số ánh mắt nỏng bỏng đều nhìn về phía cô đều được cô tặng cho ánh mắt sắc lạnh, đám đàn ông đang rục rịch lập tức được trấn áp, người có ánh mắt như thế nhất định không bình thường, họ không dám trọc vào.

Nữ hoàng bệ hạ một ngụm uống hết ly Whisky, ngón tay út nhanh nhẹn cuốn lấy mẩu giấy ở đế ly, sau đó đứng dậy đi về hướng phòng vip.

Nhìn vào dãy số trên tờ giấy, nữ hoàng bệ hạ đi vào phòng vip234, quen thuộc nhấc lên bức lên bức tranh trang trí trong phòng, lấy chiếc thẻ đen quét vào một khe rãnh đó, từ khe rãnh dẫn dần mở ra một cánh cửa.

Âu Dương Họa Y lấy từ trong túi ra một chiếc mặt mạ quỷ đeo lên rồi đi vào mật thất.

Trong mật thất rất rộng, nhưng chỉ có 5 người, họ đều đeo mặt nạ, thấy bước vào là 1 thiếu nữ họ có vẻ bất ngờ nhưng chỉ thoáng qua rồi tìm thứ họ cần. Trong mật thất rất nhiều thứ cổ quái, mật thất này là nơi cung cấp dụng cụ cho những dị năng giả, mục sư, ninja, cổ võ,.... Nói chung nó giống như chợ đen.

Đủ các loại hàng hóa được bày trên các kệ gỗ như kệ sách, Âu Dương Họa Y đi về một góc khuất sâu trong góc, từ trên kệ gỗ lấy một sấp giấy màu vàng rồi đến kệ khác lấy một vài gốc cây dược liệu. Sau đó tiêu sái rời đi, trước khi rời đi cô không quên cầm chiếc thẻ màu đen quét tại khe rãnh trên bàn thu tiền, chỉ thấy trên mặt bàn xuất hiện dòng chữ màu xanh rồi biến mất.

Âu Dương Họa Y thỏa mãn rời đi quán bar, bằng tốc độ nhanh nhất chạy về Âu Dương gia, nhẹ nhàng nhảy lên cây rồi vào phòng từ cửa sổ, cả quá trình nhanh nhẹn lưu loát không dừng lại 1 giây nào.

" Chậc, cơ thể này đủ dẻo dai linh hoạt nhưng còn quá yếu, chạy có một lúc mà mệt chết" . Giờ khắc này nữ hoàng bệ hạ thật nhớ cơ thể trước kia của cô.

Đổi lại quần áo, Âu Dương Họa Y bát đầu bận rộn với đám vật phẩm vừa đạt được. Cô cát đầu ngón tay, hứng lấy một vũng máu nhỏ, dùng bút lông cô thuận tay lấy ở căn biệt thự chấm vào vết máu, viết lên tờ giấy màu vàng những kí hiệu kì quái, viết hết nửa sấp giấy cô mới dừng lại. Sau đó lấy dược liệu ra, nữ hoàng bệ hạ ngẩn người, cô quên mất lấy dụng cụ rồi. Thôi, để lần sau về biệt thự điều chế vậy.

Bạn đang đọc Hôm nay tiểu thư lại trêu chọc thiếu tướng sáng tác bởi QuỷMị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuỷMị
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.