Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Phải là Con Trai Của Ta

Tiểu thuyết gốc · 1539 chữ

Phủ Điện Biên, tại ngôi nhà khá bình thường dưới chân đồi, Ngạo Thiên đang ngồi tu luyện, điên cuông hấp thu linh khí bốn phương tám hướng. Chợt hắn mở bùng mắt, ánh mắt hắn loé lên ánh kim sắc, tứ chi hắn linh khí dần dần ngưng tụ lại thành các vảy rồng mờ mờ ảo, chúng hình thành khắp tứ chi. Tuy nhiên, khi hình thành đến thân của hắn chợt tất cả liền tiêu tan.

“Hộc hộc… quả nhiên vẫn còn hụt hơi” Ngạo Thiên vừa thở dốc vừa nói.

“Đó là điều đương nhiên, ca mới chỉ gieo được hạt giống linh thân đương nhiên linh khí khó lòng có thể trèo chống được việc ngưng tụ khắp toàn thân, dù sao yêu cầu cơ bản để tu luyện long bì là cảnh giới tụ linh cảnh a” Linh Nhi ngồi trên vai hắn cười nói.

Ngạo Thiên đương nhiên cũng biết điều đó nhưng dù sao hắn cũng muốn thử và quả nhiên đã thất bại, nghĩ vậy hắn chỉ có thể động viên chính mình: “ yêu cầu càng cao chính tỏ nếu ta tu luyện thành công thì thực lực ta tăng càng mạnh”

Vũ kỹ này hắn có được sau lần thoát thai hoán cốt của hắn ở luyện tuỷ viên mãn, khi đó giọt máu đó đã có chút động tĩnh, sau đó hắn nhận được một ít truyền thừa ẩn chứa trong nó trong đó hắn nhận được tầng đầu môn công pháp là Hoá Long Thần Công – Long Biến. Tu luyện tầng thứ nhất dần biến các bộ phận trên cơ thể thành bộ phận giống với long tộc vậy.

“Thôi vậy, cũng nên xuất quan thông báo với mẫu thân.” Nghĩ đến mẫu thân trong lòng hắn chợt nổi lên một tình cảm khó tả.

Hắn đứng dậy, ra khỏi phòng rồi tắm rửa qua một chút. Khi hắn vừa bước ra thì đã nhìn thấy mẫu thân. Nàng đang đứng trước giữa sân nhà, khuôn mặt xinh đẹp lại mang nét buồn sầu, đôi mắt nhìn về phía xa mang theo mỗi nhớ bất tận. Mái tóc nàng không búi lên như thường ngày mà buông xoã xuống như dòng suối, nàng mặc cung trang màu xanh lá nhạt có phần thướt tha.

Nhìn thấy cảnh này, hắn không kiềm được lòng mình, tiến đến phía sau nàng, nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo tuyệt mỹ của nàng.

Long Tuyết thấy hắn ôm lấy bản thân cũng thoái mái tựa vào vai hắn thủ thỉ: “tình hình tu luyện của con đã ổn chưa?”

“Mẫu thân yên tâm mọi chuyện trên thế gian có thể có vấn đề chứ chuyện tu luyện của ta thì không bảo giờ có chuyện gì xảy ra”

Đây chính là sự thật có Hỗn Độn Đế Thiên kinh dẫn dắt thật sự muốn có vấn đền cũng khó a.

Thế rồi cả hai người im lặng, được một lúc thì hắn chợt lên tiếng

“Mẫu Thân, người có tâm sự sao?”

“Có liên quan đến phụ thân?”

“Không có” nàng nhẹ nhàng lắc đầu phủ nhận.

“Mẫu thân, ta muốn biết về chuyện của phụ thân”

“Không chuyện này ngươi chưa thể biết được” Long Tuyết quả quyết từ chối

Ngạo Thiên nghe nàng nói vậy liền khẳng định

“Chẳng phải mẫu thân từng hứa với ta là sẽ nói cho ta về chuyện của phụ thân sao? Ta hứa dù xảy ra chuyện gì cũng sẽ bình tĩnh tiếp nhận”

“hazz nếu ngươi khẳng định như vậy thì nói cho ngươi vậy.” Long Tuyết lên vai của hắn, nhắm mắt lại, rồi bắt đầu kể cho hắn.

Chuyện bắt đầu từ hai gia gia của hắn thời trẻ là Diễm Trần và Long Nam đã quen biết nhau, trải qua nhiều năm lăn lộn kết bái huynh đệ. Chính vì vậy khi hai người cưới thê tử và sinh con đã quyết định nếu là một nam một nữ thì kết thành phu thê còn lại thì sẽ kết bái huynh đệ hoặc tỷ muội.

“Đây cũng là nguyên nhân ta cùng hắn kết thành phu thê” Long Tuyết gằn giọng từng chữ.

Ngạo Thiên nghe đến đây chợt thấy giọng của mẫu thân vậy mà mang theo sự hận thù cùng sát khí thì hắn chợt cảm thấy không ổn.

“Tuy nhiên ba mươi năm trước hai người đã rời đi, tiến vào U Minh sâm lâm tìm cơ duyên. Cứ tưởng vẫn như mọi lần vài tháng hay một năm hai người sẽ chở về như mọi trước, nhưng không cứ năm này qua năm khác hai người vẫn không có trở về.”

Mọi chuyện xảy ra tiếp theo, Diễm Kha lên ngôi gia chủ của Diễm gia, hắn bắt đầu thay đổi lộ bản thân là kẻ tàn bạo, hắn thanh lọc toàn bộ những người không ủng hộ hắn trong Diễm gia và bắt lên kế hoạch thâu tóm Long gia.

Hắn cho người kích động thành phần có thù với Long gia, rồi cong thuê cả lính đánh thuê để diệt các cường giả đỉnh cao. Sau trận chiến hắn bồi dưỡng một tên bùn nhìn hoá linh cảnh viên mãn đột phá thành Niết Bàn cảnh, đồng thời cho ba trưởng lão của Diễm gia ở lại trấn thủ, trong đó có một trưởng lão đã đạt đến Niết bàn cảnh nhi chuyển nhưng với điều kiện là phải trở thành thế lực phụ thuộc của Diễm gia.

Đương nhiên là không ai biết điều mọi việc do một tay Diễm Kha Lúc đó là lúc Long Tuyết đang có thai , nàng biết là do sự xuất hiện của bọn lính đánh thuê trong trận chiến rất giống những người mà Diễm Kha đã từng thực hiện giao dịch với bọn chúng khoảng một tháng trước trận chiến lại cộng thêm sự tử vong một cách bất thường của người Long gia.

Đó là lý do mười bốn năm trước lúc nàng bế Ngạo Thiên chạy khỏi Diễm gia cũng không dám chạy về gia tộc.

Ngạo Thiên nghe đến đây trong lòng phẫn nộ không thôi nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, giờ thực lực của hắn còn quá yếu so với Diễm gia.

Đồng thời Long Tuyết cũng nói cho hắn biết chính ngày này của ba mươi năm trước, hai gia gia rời đi. Đó chính là lý do hôm nay tâm trạng của nàng buồn đến vậy.

Ngạo Thiên ôm chặt lấy Long Tuyết, Long Tuyết lúc này trong lòng lúc này ngổn ngang. Hắn nhìn lấy mỹ phụ diễm tuyệt trong ngực mình gương mặt mang nét buồn, đôi mắt ướt lệ. Trông nàng lúc này như là một bông hoa đang đứng trước giông bão cần người che chở. Nhìn nàng như vậy, Ngạo Thiên thực sự không thể kiềm lòng được, lập tức cúi xuống hôn lấy đôi môi của nàng

“Ưm…”

Trong ánh mắt trợn tròn của Long Tuyết, bốn cánh môi như hoà quyện lại với nhau, đôi tay của hắn ôm chặt lấy vòng eo của nàng.

Nàng muồn đẩy hắn ra nhưng hành động tiếp theo của hắn khiến toàn thân nàng cứng đờ. Ngạo Thiên lập tức đưa lưỡi của mình sang miệng nàng, quấn lấy cái lưới của nàng, tham lam cướp sạch mật ngọt trong miệng của nàng.

Long Tuyết cứ thế mơ mơ hồ hồ, giãy giụa một cách yếu ớt dường như chỉ để bảo vệ chút tôn nghiêm cuối cùng. Nàng bị hắn bế về phòng và rồi chuyện gì nên xảy ra cũng đã xảy ra. Suốt đêm đó trong căn phòng liên tục vang lên tiếng nữ nhân rên rỉ cùng với tiếng thở hông hộc của nam nhân. Cảnh xuân dâm mị đến cực hạn.

Sáng sớm hôm sau, Long Tuyệt mơ màng tỉnh dậy, sau đó nàng trợn tròn mắt thấy mình hoàn toàn không một tấm vải lại đang bị Ngạo Thiên ôm trong ngực.

Rồi nàng nghĩ đến tối hôm qua chỉ vì một chút yếu lòng mà để bản thân sa ngã cùng hắn như thế nào hoang dại lại còn gọi hắn là phu quân rồi còn chàng chàng thiếp thiếp khiến nàng xấu hổ, mặt đỏ bừng không biểt có cái lỗ nào để chui xuống không.

Cùng lúc đó, Ngạo Thiên cũng tỉnh dậy thì thấy gương mặt đỏ ửng của Long Tuyết bên cạnh, dục vọng lại bừng lên muốn tiếp tục đè nàng ra chinh phạt thì đột nhiên Long Tuyết xoay người cưỡi lên người hắn. Ánh mắt mất đi sự ngượng ngùng mà trong đó lại ẩn chứa sự quyết tâm náo đó.

Điều này khiến hắn bất ngờ, phải biết hôm qua hai người cả đêm điên cuồng nhưng nàng cứ như chú cừu non trước con sói đói vậy, hoàn toàn không có chủ động a.

Thế rồi hành động tiếp theo khiến hắn cảm thấy khiếp sợ cũng như lúng túng vô cùng. Chỉ thấy nàng cúi người xuống, ghé vào tai hắn rồi nói:

“Chàng không phải là con trai của ta phải không?”

Bạn đang đọc Hỗn Độn Thần Đế sáng tác bởi yy21912867
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy21912867
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 209

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.