Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muốn Kết Hôn Cũng Có Thể

756 chữ

Editor & Beta: HaiAnh

Team: Huyền Lâu Mộng Các

Dưới cái nóng của mùa hè, thời tiết thành phố đã khô ráo lại oi bức, một chút gió mát cũng không thấy.

Nhà cũ nhà họ Giản, lão quản gia lo lắng đứng ở cửa lớn đi tới đi lui, mắt cứ hướng ra cổng lớn.

Cho đến khi nhìn thấy chiếc xe quen thuộc, từ từ tiến vào cửa, mới rút khăn tay lau mồ hôi, nhanh chóng đi ra nghênh đón.

Lái xe cung kính mở cửa, toàn thân âu phục màu đen, thân hình thon gầy bước xuống xe, với cái nóng mùa hè nhưng trên người của anh lại phảng phất khí lạnh, đến mức làm cho người khác phải run sợ.

Lão quản gia ở nhà họ Giản đã hơn năm mươi năm, đứa cháu trai này của nhà họ Giản không thể nghi ngờ gì nữa, được ông trời ưu ái, không chỉ tướng mạo tuyệt vời, IQ hơn người, hay là địa vị tiền tài, đó là mơ ước của bao người.

Gương mặt này, lão quản gia nhìn không ít lần, nhưng mỗi một lần nhìn, cũng không dám nhìn thẳng, đẹp nhưng quá lạnh lùng.

Nhận được ánh mắt lạnh lùng của đối phương, lão quản gia gấp gáp cúi đầu xuống: “Đại thiếu gia, Lão gia chờ cậu ở thư phòng đã lâu rồi.”

Đối phương không nói một lời, trực tiếp đi lên lầu, đẩy cửa thư phòng ra.

Thư phòng có một ông lão khoảng chường 70, ánh mắt lợi hại quét vào người mới vào cửa: “Vào đi.”

Người đàn ông tự nhiên ngồi xuống, hai chân vắt chéo, vẻ mặt ưu nhã tự nhiên.

Ông lão nhìn hồi lâu, mới nói: “Thâm Dương, con tuổi cũng không còn nhỏ?”

Giản Thâm Dương đôi mắt hơi động một chút, không nói gì.

Anh bất kính, ông lão cũng không trách cứ, tiếp tục nói: “Hai mươi sáu rồi, là thời điểm nên lập gia đình rồi.”

Giản Thâm Dương hiếp mắt cũng không hề quan tâm mội chút.

Ông lão nắm chặc quải trượng trong tay, bình tĩnh nói: “Mấy hôm trước ông có gặp được một cô bé, ông cảm thấy rất thích hợp với cháu, hi vọng cháu có thể cùng cô bé đó kết hôn.”

Lúc này Giản Thâm Dương mới nâng lên mí mắt, lãnh đạm nói: “Muốn cháu kết hôn cũng có thể, nhưng cháu hi vọng sau khi cưới, ông có thể không xen vào bất kỳ chuyện gì của cháu nữa.”

“Có thể, nhưng cháu không thể bắt nạt con gái nhà người ta, con bé là vợ của cháu.” Ông cụ Giản đối với cháu trai của mình không phải là không hài lòng, chỉ là anh tuổi còn trẻ nhưng thành tựu quá cường đại, anh cũng không có năng lực tự kiềm chế bản thân.

Lo lắng anh sau khi cưới làm ẩu, cho nên cũng đưa ra điều kiện: “Con dù có thế nào cũng không được đơn phương ly hôn với con bé, nếu muốn ly hôn, phải có một tốt lý do thuyết phục ông.”

Giản Thâm Dương không nói gì thêm, quay người rời đi.

Sau khi Giản Thâm Dương rời đi, ông cụ Giản gọi quản gia vào thư phòng: “Ông gọi điện thoại tới nhà họ Kiều nói với họ một tiếng, để cho bọn họ chuẩn bị một chút, thứ tư tuần sau là một ngày tốt.”

Quản gia khó xử: “Chuyện này.. vội như vậy sao?”

Ông cụ Giản phất tay: “Nhanh đi.”


Bên trong tiệm áo cưới lớn nhất thành phố.

Kiều Mạch Sanh từ phòng thay quần áo đi ra, mặc trên người áo cưới nhà họ Giản gọi người dặt làm cho cô, cắt may tinh sảo, cực kỳ xa hoa.

Đây là lần đầu tiên Kiều Mạch Sanh mặc lễ phục cùng phối hợp với giày cao gót, cực kỳ không quen, cười đi lại ôm cánh tay của mẹ, “Mẹ, bộ này như thế nào?”

“Ừm, không tệ.” Mẹ Kiều đưa tay sờ sờ váy cưới được làm tinh sảo, trong ánh mắt lộ ra vui vẽ, chỉ là không nói ra: “Nếu đợi thêm hai năm nữa rồi kết hôn, có thể ở cùng mẹ thêm hai năm nữa thì tốt rồi.”

Kiều Mạch Sanh nở nụ cười, cô ngược lại cảm thấy không có gì: “Hôn

sự đã sớm định rồi, lúc nào gả cũng như nhau thôi?”

Bạn đang đọc Hôn Nhân Ấm Áp Tổng Tài Bá Đạo Của Tôi (Dịch) của Nhật Mộ Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyensepi
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật HuyenLauMongCac
Lượt thích 3
Lượt đọc 197

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.