Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh cuộc

Phiên bản Dịch · 1590 chữ

Hứa Niệm An ngẩn ra, “Mục Duyên Đình đã rời đi?”

Lúc này, cô mới nhớ tới lúc vừa xuống phi cơ, Hình Giản Ninh nói về việc đánh cuộc kia, “Vậy cô biết anh ấy đi nơi nào không?”

A Bích có chút kỳ quái nhìn cô, nữ nhân này cũng thật kỳ quái, đều không giống nữ nhân của bọn họ ở nơi này, nữ nhân bọn họ ở đây, nếu chồng mình muốn ra ngoài, nhất định sẽ tự mình đưa tiễn, càng không thể thời gian này mà còn nằm ở trên giường, không thể để chồng mình chuẩn bị bữa tối.

A Bích cảm thấy, vị tiểu thư trước mắt này, đại khái chính là nữ nhân xấu theo lời của mẹ cô nói.

Nữ nhân xấu chính là như vậy, chỉ biết tham tiền của nam nhân, chờ đem tiền của nam nhân tiêu hết, liền sẽ xoay người nhảy vào lòng một nam nhân khác.

Nhưng mà bởi vì nữ nhân xấu lớn lên đều thực xinh đẹp, lại hiểu được ở việc lấy lòng nam nhân ở trên giường, cho nên nam nhân đều thích nữ nhân xấu.

A Bích nghĩ như vậy, đôi mắt nhịn không được nhìn sang Hứa Niệm An, quả nhiên là nữ nhân xấu cùng với lời nói của mẹ mình là giống nhau, không chỉ lớn lên xinh đẹp, lúc này còn nằm ở trên giường, thật là không biết xấu hổ.

Loại nữ nhân này, như thế nào có thể xứng đôi với Mục tiên sinh một nam nhân ưu tú như vậy?

Hứa Niệm An thấy A Bích không nói lời nào, lại hỏi một câu, “A Bích? Cô biết Mục tiên sinh đi nơi nào không?”

A Bích hoàn hồn, lạnh lùng trả lời, “Chúng tôi làm người hầu sao có thể biết chuyện của chủ nhân.”

Cô ta nói xong, như là sợ Hứa Niệm An hỏi lại những câu giống vậy, liền xoay người chạy đi ra ngoài.

Hứa Niệm An tuy rằng cảm thấy cô gái nhỏ này có chút kỳ quái, nhưng cũng không có nghĩ nhiều, đứng dậy mặc xong quần áo, lấy di động gọi điện thoại cho Mục Duyên Đình.

Gọi hai lần, đều không có người tiếp điện thoại.

Hứa Niệm An có chút lo lắng, cầm di động đi xuống lầu.

Dưới lầu, hai người phụ nữ trung niên đang lau bàn, sau khi nhìn thấy Hứa Niệm An, ngẩng đầu hướng cô cười cười, “Hứa tiểu thư, cô tỉnh rồi?”

Hứa Niệm An gật gật đầu, đỡ thang lầu chậm rãi đi xuống dưới, rồi đi đến trước mặt hai người phụ nữ trung hỏi, “Tôi nên xưng hô với hai vị như thế nào?”

Người phụ nữ hơi cao một chút cười nói, “Tôi tên là A Xá, bà ấy tên là A Ngữ, tiểu thư trực tiếp kêu chúng tôi như vậy là được.”

Hứa Niệm An đáp lời, lại hỏi, “Vừa rồi A Bích, cũng ở chỗ này làm công sao?”

“A Bích a.” A Ngữ cười nói, “Con bé là cháu gái của tôi, từ nhỏ chính là ở chỗ này lớn lên.”

Hứa Niệm An không nói nữa gì, kéo lại quần áo trên người, hướng ra phía ngoài đi đến.

A Xá ở phía sau hỏi, “Hứa tiểu thư, cô muốn ăn trước món gì hay không?”

Hứa Niệm An quay đầu lại hướng bà ấy cười cười, “Tôi không đói bụng, cảm ơn.”

Lúc này, dưới lầu truyền đến tiếng bước chân ồn ào.

Thực mau Mục Duyên Đình mang theo vài người đi tới.

Một khắc nhìn thấy Hứa Niệm An kia, khuôn mặt lạnh lùng của Mục Duyên Đình nháy mắt trở nên nhu hòa hơn rất nhiều, anh đến gần cô, hỏi, “Đã tỉnh?”

Cuối cùng Hứa Niệm An cũng buông ra được trái tim đang treo ở cổ, cô nói, “Điện thoại của anh gọi không được.”

Mục Duyên Đình cười nói, “Gọi điện thoại cho anh sao? Vừa rồi đi xử lý một chút việc, thấy em ngủ ngon liền không có đánh thức em, bên kia tín hiệu bị ngăn cách, cho nên, em gọi không được cũng bình thường.”

Lúc hai người bọn họ nói chuyện, chỉ còn lại Cao Dương và Bạch Khải Thần, những người khác bao gồm A Xá cùng A Ngữ đều lui đi ra ngoài.

Cao Dương ở một bên giải thích nói, “Vừa rồi tiên sinh mang chúng tôi đi kiểm tra các thiết bị an ninh một chút, vì bảo đảm cơ mật không bị tiết lộ, có mấy phòng tín hiệu bị che chắn, khả năng vừa rồi lúc Hứa tiểu thư gọi cho tiên sinh, tôi cùng tiên sinh vừa vặn vào những phòng đó.”

Hứa Niệm An có chút khó hiểu, “Tôi nhìn nơi này trống trải như vậy, cũng có thiết bị an ninh hay sao?”

Mục Duyên Đình đưa cô đi về phía trước một vài bước, để cô dựa vào cửa sổ bên trái, thân thể dính sát trên vách tường, chỉ ra núi non bên ngoài, hỏi cô, “Từ nơi này, em có thể nhìn thấy cái gì?”

Hứa Niệm An chỉ có thể nhìn thấy đỉnh núi đen tuyền, cùng bầu trời đầy sao.

Cô lắc lắc đầu.

Mục Duyên Đình nhàn nhạt nó, “Trên cái đỉnh núi kia, mai phục ba tay súng bắn tỉa, bọn họ thay phiên nhau nghỉ ngơi, chỉ cần ai dám tới gần cái tiểu trúc lâu này, hơn nữa làm ra hành động gây rối gì, bọn họ sẽ lập tức bắn chết đối phương, không chỉ ở nơi đó, kỳ thật nơi này ba mặt núi vây quanh, ba mặt này, tổng cộng có 32 cứ điểm, 32 cứ điểm này giống như một tấm lưới, đem tiểu trúc lâu này, bảo hộ chặt chẽ.”

Nghe anh nói xong, Hứa Niệm An quả thực không thể dùng từ khiếp sợ để hình dung.

Thật lâu sau đó, Hứa Niệm An mới lẩm bẩm nói, “Nơi này, nguy hiểm như vậy sao?”

Nếu không phải bởi vì nguy hiểm, Mục Duyên Đình hà tất mất công tăng mạnh bảo an như thế?

Mục Duyên Đình cười cười, “Nơi này rất nhiều người, đều là đều sống trên vết đao mũi súng, những kẻ liều lĩnh, dùng hai chữ nguy hiểm này để hình dung bọn họ, còn quá nhẹ nhàng.”

Nói xong, anh nhàn nhạt thở dài, nhéo nhéo tay Hứa Niệm An nói, “Mấy chuyện này em nghe một chút là được rồi, anh sẽ đem mấy chuyện này an bài tốt, em không cần lo lắng, chỉ là trong chốc lát anh muốn mang em đi một chỗ, em phải chuẩn bị cho tốt.”

Hứa Niệm An như là đoán được chuyện gì, hỏi, “Là chuyện đánh cuộc với Hình Giản Ninh kia sao?”

Mục Duyên Đình cười gật gật đầu.

Hứa Niệm An lẩm bẩm nói, “Đi Hồng Môn Yến của bọn tổ chức rắn độc, Mục Duyên Đình, nếu để ông nội biết, ông nhất định sẽ mắng anh, anh biết không?”

Mục Duyên Đình lại nhướng mày nói, “Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, câu này chính là ông nội dạy cho anh đó.”

Hứa Niệm An đem tay từ trong tay anh rút về, “Nếu muốn ra ngoài, em phải đi thay quần áo trước đã.”

Nửa giờ sau, Hứa Niệm An từ trong phòng ngủ đi ra, cô thay một bộ sườn xám màu trắng cải tiến thành kiểu váy dài.

Hứa Niệm An dáng người cao gầy thướt tha, dáng người cực phẩm, thực thích hợp mặc sườn xám.

Quyến rũ lại gợi cảm.

Sau đó Hứa Niệm An nhìn sang, phát hiện Mục Duyên Đình cũng đã thay đổi một thân tây trang màu đen, tóc cũng đều được xử lý gọn gàng ngăn nắp.

Mục Duyên Đình nhìn thấy cô đi tới, cười rồi vươn tay về phía cô, nhàn nhạt nói, “Lại đây.”

···················

Đoàn xe vòng quanh giữa sườn núi cực nhanh chạy về phía trước.

Hứa Niệm An cười nói, “Không nghĩ tới anh rời khỏi Hoa Quốc lại có thế lực lớn như vậy.”

Phía trước mười mấy chiếc xe bọc thép hoàn toàn giống nhau, ở Hoa Quốc, chỉ sợ chủ tịch nước đi ra ngoài cũng không dám phô trương như vậy, chính là ở Xiêm Quốc, Mục Duyên Đình liền dám rêu rao như vậy.

Mục Duyên Đình nói, “Không có biện pháp, an toàn là trên hết.”

Ở Xiêm Quốc, các tổ chức đều được võ trang, có tổ chức còn dám đem xe tăng đến bắn toà án, cho nên, ở chỗ này, rêu rao không đáng sợ, đáng sợ chính là không rêu rao.

Đoàn xe ước chừng chạy hai giờ đồng hồ.

Rốt cuộc mới dừng lại ở một câu lạc bộ.

Bề ngoài nhìn thấy, câu lạc bộ này cùng với câu lạc bộ ở Hoa Quốc không có gì khác nhau, đi vào trong, mới phát hiện, nguyên lai bên trong trang hoàng khác biệt.

Cao Dương cầm thiệp mời trong tay giao cho người phục vụ.

Người phục vụ dùng tiếng Anh không rõ lời nói, “Mời vào.”

Mục Duyên Đình nắm tay Hứa Niệm An, ở bên tai cô nói nhỏ, “Trong chốc lát đi vào, anh không có nói gì, thì một câu cũng đừng có nói.”

Bạn đang đọc Hôn Nhân Cao Cấp: Vợ Ngọt Ngào Đến Tận Xương Tủy của Đường Quả Quả A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi blue_iris
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.