Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khốn cục

Phiên bản Dịch · 1975 chữ

Bên trong tầng hầm.

Hứa Niệm An cùng Tống Bạc Sơn đã một ngày không có ăn cái gì.

Bởi vì nguyên nhân cốp xe ô tô nổ mạnh, Hứa Niệm An bị sốc đến ngất xỉu, ngay khi mới tỉnh lại còn không có cảm thấy cái gì, nhưng mà ở trên mặt đất xi măng lạnh băng ẩm ướt nằm một ngày, cảm thấy cả người đều giống như bị kim đâm.

Tống Bạc Sơn so với cô cũng không tốt hơn bao nhiêu.

Đại khái là bởi vì bị tấn công, trải qua một phen đánh nhau kịch liệt, cho nên trên người Tống Bạc Sơn còn có vài miệng vết thương, đổ máu.

Anh suy yếu dựa vào góc tường, híp mắt, cả mặt đều xanh.

Hứa Niệm An cùng anh dựa vào rất gần, cô đem chiếc áo trên người dùng chân chậm rãi đá qua cho anh.

Không phải cô không muốn dùng tay, chỉ là bọn hắn hiện tại tay đều bị trói sau lưng, căn bản không có biện pháp dùng tay.

Cho nên chỉ có thể dùng chân.

Tống Bạc Sơn nhận thấy được trên đùi được người ta đắp lên đồ vật, anh mở hai mắt, nhìn thoáng qua tây trang trên đùi mình, ngẩng đầu đối với Hứa Niệm An nói, “Tôi không lạnh.”

Hứa Niệm An nói, “Anh sắc mặt thật không tốt.”

Tống Bạc Sơn cười nói, “Đây là một nơi quỷ quái, ở đây một ngày một đêm, sắc mặt tốt mới là lạ.”

Hứa Niệm An lắc lắc đầu, “Không phải, nếu tôi không đoán sai, anh có thể là trúng độc, hơn nữa, anh có phải đang phát sốt hay không?”

Tống Bạc Sơn lại lần nữa nhắm mắt lại, anh cảm thấy mí mắt quá nặng, nặng đến nỗi mỗi lần anh mở to một lần, đều rất mệt, giọng nói anh thực nhẹ, “Đại khái là như vậy.”

“Anh như vậy không được.” Hứa Niệm An nói. “Anh sẽ chết.”

Tống Bạc Sơn nhắm mắt lại cười nói, “Bọn họ trói chúng ta tới nơi này, liền không nghĩ tới để chúng ta tồn tại rời khỏi đây.”

Chính là Hứa Niệm An không nghĩ như vậy, cho dù biết đối phương sẽ không để cho bọn họ tồn tại đi ra ngoài, nhưng mà cô vẫn là sẽ tích cực tranh thủ cơ hội tồn tại, cô chịu đựng cả người đau nhức, dựa vào chân tường, từng chút một đứng lên, hướng tới cửa hô to, “Uy, có người hay không? Có người hay không? Có người không?”

“Kêu la cái gì?” Thực mau, cửa sắt nhỏ bị người từ bên ngoài đá văng ra, vẫn là người đàn ông cao gầy lúc trước, hùng hùng hổ hổ đi vào tới, “La hét cái gì?”

Hứa Niệm An nói, “Anh ấy bị thương rất nghiêm trọng, đang phát sốt, nếu các người còn không lấy chút thuốc lại đây cho anh ấy uống, anh ấy sẽ chết, nếu anh ấy chết, đến lúc đó các người cái gì cũng đều không chiếm được.”

“Ha.” Người đàn ông cao gầy cười lạnh, “Tiểu mỹ nhân, cô sẽ không cho rằng thủ lĩnh chúng ta bắt mấy người tới là cho các ngươi tới làm khách chứ? Một chút vết thương da thịt, không chết được.”

“Thủ lĩnh?” Dựa ở góc tường nhắm mắt lại Tống Bạc Sơn, sau khi nghe được hai chữ thủ lĩnh, lập tức mở hai mắt, anh nhìn chằm chằm người đàn ông cao gầy hỏi, “Ngươi vừa rồi nói thủ lĩnh?”

Người đàn ông cao gầy ý thức được chính mình nói sai rồi, vội nói, “Cái gì thủ lĩnh, ta xem là ngươi nghe lầm đi? Còn có, các người tốt nhất thành thật một chút cho ta, nếu không.” Hắn ta nụ cười dâm đãng nhìn chằm chằm Hứa Niệm An, “Ta không ngại tiến vào tìm xem việc vui.”

Hứa Niệm An bị ánh mắt ghê tởm của hắn nhìn tới, nhưng vẫn là tiếp tục nói, “Không có thuốc, chẳng lẽ cơm cùng nước đều không cho chúng tôi sao? Các người như vậy, còn không bằng trực tiếp một phát súng bắn chết chúng tôi, dù sao đói chết cũng là chết, ăn súng chết cũng là chết, ngược lại không bằng chết một cách thống khoái đi.”

“Tiểu mỹ nhân miệng rất lợi hại a.” Người đàn ông cao gầy duỗi tay sờ sờ khuôn mặt trắng đẹp tinh tế của Hứa Niệm An.

Hứa Niệm An chán ghét lùi ra phía sau, đối phương chỉ có đầu ngón tay nhỏ đụng chạm một chút Hứa Niệm An.

Nhưng ngay cả như vậy, người đàn ông cao gầy vẫn cứ nhịn không được kinh ngạc cảm thán nói, “Quả nhiên nữ nhân Hoa Quốc chính là không giống nhau, khuôn mặt nhỏ phấn nộn này, liền giống như đậu hủ vậy.”

Hứa Niệm An cười lạnh, “Ngươi không biết cái tầng hầm ngầm này có gắn theo dõi chứ? Nếu không, ngươi làm sao dám vi phạm mệnh lệnh cấp trên, dám đối với ta động tay động chân.”

Người đàn ông cao gầy lần đầu tiên nhìn thấy Hứa Niệm An, ánh mắt liền không sạch sẽ, nhưng mà hắn lại nhịn xuống dục vọng đụng đến cô, như vậy đã nói lên, trước đó, nhất định có người cấp cao hơn đã hạ mệnh lệnh cho người đàn ông cao gầy này, không thể động đến cô.

Cho nên, cô mới dám chất vấn hắn như vậy.

Người đàn ông cao gầy nghe cô nói như vậy, quả nhiên kinh hoảng một chút, hắn là lâm thời mới được an bài đến nơi đây trông coi.

Nhưng mà không nghĩ tới cư nhiên lại thấy được một đại mỹ nhân trước nay cũng chưa gặp qua, cho nên hắn liền động tâm tư, nhưng mà tiểu tâm tư của hắn đã bị Jesse đại nhân nhìn ra tới, Jesse đại nhân đem một nữ nhân khác sau khi đưa đi, cảnh cáo hắn không được đánh chủ ý lên nữ nhân bên trong này.

Nhưng nữ nhân trước mắt này thật sự là quá đẹp.

Cho dù có Jesse đại nhân cảnh cáo, hắn vẫn là muốn mạo hiểm một lần, nếm thử tư vị nữ nhân xinh đẹp như vậy.

Nhưng mà nữ nhân này cư nhiên nói cái tầng hầm ngầm này có theo dõi.

Nếu thật sự có theo dõi, vậy thì hắn phải xua tan đi ý định động đến cô, rốt cuộc, hắn không nghĩ để chính mình biến thành hiện trường phát sóng trực tiếp.

Hứa Niệm An lại nói, “Đi ra ngoài nói cho thủ lĩnh của ngươi, nếu hắn không muốn để chúng ta chết sớm một chút, liền đưa tới một ít thuốc cùng với thức ăn và nước uống.”

Người đàn ông cao gầy sau khi rời khỏi đây, qua hơn mười phút, quả nhiên đi vào là một người đàn ông trung niên khác, cầm theo một ít thuốc, cùng với thức ăn và hai chai nước.

Hứa Niệm An nói, “Vị tiên sinh này, chúng tôi hiện tại bị trói hay tay hai chân, căn bản không có biện pháp ăn cái gì, có thể trước giúp chúng tôi cởi bỏ hay không?”

Đối phương mặt không biểu tình giúp hai người cởi bỏ đôi tay, cái gì cũng chưa nói, xoay người đi ra ngoài.

Bởi vì thời gian dài bị buộc chặt, máu huyết không đủ, Hứa Niệm An cảm thấy đôi tay tê cứng, cô ấy cử động nhẹ một chút, mới khom lưng đem dây thừng trên chân cũng cởi bỏ.

Vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Tống Bạc Sơn còn nhắm mắt lại dựa ở trên vách tường.

Hứa Niệm An đi tới, duỗi tay nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai của anh, “Uy, Tống tiên sinh, anh không có ngủ đi?”

Tống Bạc Sơn lắc lắc đầu.

Hứa Niệm An thấy anh sắc mặt dị thường khó coi, cô sợ anh liền như vậy sẽ chết, vì thế nhỏ giọng hỏi anh, “Tôi có thể sờ trán của anh không?”

“Ân.” Đại khái là bởi vì sinh bệnh, giọng nói của anh phi thường nghẹn ngào.

Hứa Niệm An liền thật sự duỗi tay sờ cái trán của anh, chỉ là mới vừa duỗi ra tiếp xúc đến cái trán, liền sợ tới mức lập tức lui trở về, “Anh quả nhiên phát sốt.”

Hơn nữa sốt đặc biệt nghiêm trọng.

Hứa Niệm An lấy thuốc mà người đàn ông vừa rồi đem lại đây, mặt trên toàn bộ đều là ngôn ngữ Xiêm Quốc, cô căn bản xem không hiểu, vì thế chỉ có thể hỏi Tống Bạc Sơn, “Tống tiên sinh, anh hẳn là xem hiểu chữ Xiêm Quốc chứ?”

Tống Bạc Sơn nhắm mắt lại gật gật đầu.

Hứa Niệm An lại nói, “Vậy anh nhìn xem, trong mấy loại thuốc này, cái nào là thuốc hạ sốt?”

Tống Bạc Sơn liền mở hai mắt.

Hứa Niệm An đem một nhúm thuốc mở ra trên mặt đất, để Tống Bạc Sơn dễ dàng nhìn xem.

Tầng hầm ngầm ánh đèn rất là tối tăm, Tống Bạc Sơn chỉ cảm thấy cả người nóng lên, đầu óc đều mơ mơ màng màng, anh cố gắng chống mở hai mắt, nhìn một hồi lâu mới chỉ chỉ hai hộp thuốc trên mặt đất kia, “Hai cái này.”

Hứa Niệm An nói chóng nói tốt, mở ra hộp thuốc, từ bên trong lấy ra hai viên thuốc, đặt vào lòng bàn tay Tống Bạc Sơn, sau đó mở ra một chai nước, đưa cho Tống Bạc Sơn, “Tống tiên sinh, anh trước đem thuốc uống đi.”

Tống Bạc Sơn đối với cô lộ ra nụ cười suy yếu, nói cảm ơn, ngửa đầu đem thuốc đưa vào trong miệng.

··············

Lầu 3 ở trên tầng hầm ngầm là căn phòng của Vương gia Kira, chính là người làm chủ sau màn, cũng chính là chú của Hứa Niệm An cùng Tống Bạc Sơn.

Đúng như lời Hứa Niệm An nói, ông Kira đang đối diện màn hình, đúng là hình ảnh tầng hầm ngầm nơi giam giữ Hứa Niệm An cùng Tống Bạc Sơn kia.

Trong hình ảnh, Hứa Niệm An mới chiếu cố Tống Bạc Sơn uống thuốc xong.

Ông Kira hút xì gà, chỉ vào màn hình đối với Long Lạp Vi đang bịt mắt nói, “Có nhìn thấy không, đây chính là quan hệ huyết thống, cô đã được ta an bài trở về bao lâu rồi, cũng không thấy cô cùng Tống Bạc Sơn thân mật qua như vậy.”

Long Lạp Vi bị che hai mắt: …………

Ta TM thấy được sao?

Đứng ở một bên Jesse nói, “Để cho bọn họ như vậy không hề khúc mắc ở chung một đoạn thời gian, cũng coi như là thủ lĩnh vì bọn họ chuẩn bị một phần lễ vật.”

Ông Kira chậm rãi phun ra một ngụm vòng khói, phân phó Jesse, “Đem hai người trông coi bọn họ thay đổi, ta nhưng không thích loại thủ hạ mỗi ngày chỉ nhìn trộm thân thể nữ nhân.”

Jesse cung kính gật đầu, “Vâng, thủ hạ lập tức phân phó đi xuống.”

Theo dõi là chỉ có hình ảnh không có thanh âm, cho nên Long Lạp Vi bị che hai mắt căn bản không biết trên máy theo dõi đã xảy ra chuyện gì, nghe được hai người đối thoại, Long Lạp Vi hỏi, “Dù sao chủ tử ngài cũng không tính toán lưu lại Hứa Niệm An, làm thủ hạ người đỡ thèm lại có quan hệ gì đâu?”

Bạn đang đọc Hôn Nhân Cao Cấp: Vợ Ngọt Ngào Đến Tận Xương Tủy của Đường Quả Quả A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi blue_iris
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.