Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuẩn bị hành động

Tiểu thuyết gốc · 1407 chữ

Truyền kỳ về một trận chiến kia của Vũ Phàm và Tống Thư Liễu như cơn sóng vỗ liên tục lan truyền khắp nơi ở phương Bắc Thiên Huyền Đại Lục.

Tiên Sơn, Giám Sử Các,

Một nữ nhân xinh đẹp, đôi mắt nàng như biết cười, đẹp tựa sao sáng trên bầu trời, đôi tay mềm mại múa bút trên nền giấy trắng mềm mại, nàng trông vô cùng vui vẻ mà đề bút.

"

...

Bàn Cổ Tiên Sơn lịch, ngày 15 tháng 3, năm thứ 97,

Vũ Phàm tại võ đài Thương Huyền tông, đả bại thiên tài Tống gia, thủ tịch đệ tử đại sư huynh đời này của Hoa Sơn Cổ Phái, Tống Thư Liễu.

Tại lôi đài, đọ kiếm tổng cộng 15 chiêu, Vũ Phàm tại chiêu cuối cùng "Bích Hải Hồng Thủy Kiếm" đánh tan tuyệt học Cửu Trọng Phong Sát Kiếm của Hoa Sơn cổ phái viết nên kỳ tích mới.

Tu sĩ cùng thế hệ phong danh Thương Huyền Hải Long Công Tử, tấn thăng hạng 15 Tiềm Long Nhân Bảng.

Giám Sử Các đề bút Vũ Phàm - Truyền kỳ đệ ngũ bút ký!

"

Nàng dùng ánh mắt yêu thích nhìn cái tên Bích Hải Hồng Thủy Kiếm trên nền giấy trắng, kiên thủy bích hải đón lấy trọng phong, một cảnh này nghĩ tới thôi cũng đủ để nàng cảm thấy xôn xao một trận.

"Tiểu tử, ta thật mong xem được dáng vẻ của ngươi khi hoàn toàn trưởng thành!"

Nhờ có Giám Sử Các mà vũ kỹ và công pháp trên thế gian cũng như điển cố điển tích được lưu truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, ngày càng tiếp nối thế hệ đi trước, phát dương quang đại, giữ cho tu chân giới ngày luôn hưng thịnh.

Tiên Sơn bọn họ, là những tu sĩ không màng thế tục, tu chân thuần túy truy cầu đại đạo, giữ cho tu chân giới luôn an ổn phát triển.

Nhưng không có nghĩa là bọn họ là những kẻ chân yếu tay mềm, ngược lại, nắm trong tay vạn pháp mọi nhà, bọn họ lại là kẻ đứng đầu thiên hạ, đúng nghĩa ngồi trên cao ngạo nghễ nhìn xuống thế sự bên dưới.

...

Đại hội giao lưu tỷ võ giữa Thương Huyền tông và Hoa Sơn cổ phái cũng đã kết thúc được 10 ngày, Hoa Sơn cổ phái cũng đã trở về sơn môn của bọn họ, trả lại dáng vẻ an tĩnh thường ngày cho Thương Huyền tông.

Bề ngoài thì như vậy, nhưng bên trong lại khác.

Đệ tử Kiếm Đạo của Thương Huyền tông bây giờ đã có thể ưỡn ngực ngẩng cao đầu, khoe khoang khoác lác khắp nơi về kiếm đạo của tông môn, tuyệt đối có thể đè bẹp Hoa Sơn cổ phái.

Không ít thiếu niên trẻ tuổi sùng bái Vũ Phàm, lấy hắn làm mục tiêu theo đuổi.

Doanh Tấn Khải thấy được thực lực của Vũ Phàm liền hạ quyết tâm xin sư phụ bế quan tu luyện, muốn trong Vương Giả Đệ Tử Chi Chiến lần tới đả bại Vũ Phàm.

Vũ Phàm lúc này cũng trở lại cuộc sống thường ngày, bồi dưỡng cổ trùng, tu luyện kiếm pháp, hồn luyện tinh thần lực ...

Mặt trời cũng đã lên cao, hắn cũng kết thúc quá trình tu luyện, bước ra khỏi mật thất, thoải mái hít thở khí trời ở bên ngoài.

Trời đã chớm vào hạ, thời tiết dần trở nên nóng hơn so với đầu năm, trời cũng nhiều mây hơn hẳn.

Dạ Kiếm Đội thủ hạ, cung kính đưa đến trước mặt Vũ Phàm một cái ngọc giản.

"Cổ Ngưng Băng, Cổ gia Phương Nam đã đến Trung Thổ thành!"

Vũ Phàm khóe miệng mỉm cười tà dị, hắn bóp nát ngọc giản, tế lên phi kiếm đi về phía sơn phong của Kiếm Vương.

Vũ Phàm vừa đáp xuống đại môn, liền thỉnh an sư phụ hắn.

- Vũ Phàm thỉnh an sư phụ!

Kiếm Vương như đã đợi hắn từ trước, lão châm bình trà, rót đầy ly của lão, rồi ly ở phía đối diện, lão vui vẻ nói:

- Vào đi!

Vũ Phàm nhanh chân tiến vào bên trong, hắn đến bàn trà dưới gốc đại thụ, thưa chuyện với sư phụ hắn.

- Sư phụ, đồ nhi vừa nhận được tình báo Cổ Ngưng Băng đã đến Trung Thổ thành.

Kiếm Vương nhẹ gật đầu, lão dặn dò Vũ Phàm:

- Cá lớn đã xuất hiện, con cũng nên xem xét hành động đi thôi, nhưng nhớ cẩn thận, nhũ mẫu của nàng cũng không đơn giản.

Vũ Phàm liền đáp lời lão:

- Vâng thưa sư phụ, đồ nhi dự định ngày mai cho Tửu Tôn giả động thiên xuất thế, lại mượn tay của đám người buôn tin, đưa một ít thông tin về chuyện này tiếp tục lan truyền ra ngoài.

Kiếm Vương uống xong ngụm trà, tùy ý nói:

- Ừm, cẩn thận một chút, tránh để lộ sơ hở, ở phương Bắc vẫn có một vài tai mắt của bọn họ.

- Vâng thưa sư phụ ... đệ tử cố ý làm thanh thế ở chỗ Tửu Tôn giả động thiên lớn một chút, không chỉ các thế lực ở phương Nam để ý đến mà ngay cả một số thế lực phương Bắc cũng dòm ngó qua đây.

- Vậy cũng tốt!

Mấy tháng gần đây, Nhậm gia và Vũ Phàm phối hợp với nhau, đưa thông tin ra bên ngoài chậm rãi từng chút một, như nước nhỏ giọt, làm cho đám người phương Nam bán tin bán nghi, không rõ thực hư.

Đa số còn cho rằng, động tĩnh của Tửu Tôn giả động thiên xuất hiện lớn như vậy cho nên mới không thể che giấu được sự chú ý của tu sĩ.

Còn lại số ít người, chia thành nhiều trường phái khác nhau, có kẻ nói rằng, đây là âm mưu của người nào đó, nhưng lại không rõ động cơ bên trong, nên không mấy ai tin cả, cũng có kẻ cho rằng, chính đám người phương Nam mới là người truyền tin ra ngoài, tạo thế hỗn loạn mà trà trộn vào phương Bắc.

Bây giờ ở bên ngoài đủ thể loại tin đồn về chuyện này, thực hư bên trong chỉ có Vũ Phàm, Nhậm gia và lão bản tửu điếm là hiểu rõ.

Duy chỉ có một chuyện là Vũ Phàm không hiểu, đó là tại sao lão bản tửu điếm lại biết đến vị trí của Tửu Tôn giả động thiên chính xác như vậy, lão là ai, hắn cảm thấy dường như lão biết rất nhiều chuyện ở Thiên Huyền Đại Lục.

Hắn hỏi dò sư phụ.

- Sư phụ, đệ tử có chút tò mò về thân phận của lão bản tửu điếm ở thành Bắc.

Kiếm Vương ánh mắt sâu không thấy đáy, lão cẩn trọng nói:

- Đồ nhi, con còn chưa đủ năng lực để tiếp cận đến chuyện này, tạm thời đừng cố gắng tra đến làm gì, tránh cho phiền toái, ... ta cũng chỉ biết lão không có ác ý với chúng ta, nhưng mà như vậy là đủ rồi.

Vũ Phàm nghe xong có chút biến sắc, ngay cả sư phụ hắn cũng kiêng dè, vậy thân phận của lão bản tuyệt đối không đơn giản a! Vũ Phàm cẩn thận đáp lời:

- Vâng thưa sư phụ!

Kiếm Vương ánh mắt như hồi tưởng quá khứ, lão bản tửu điếm trong lời Vũ Phàm, dường như là chuyện gì cũng biết, không có thứ gì qua mắt được lão ta.

Chỉ là lão không hiểu một người như lão bản tửu điếm tại sao lại tình nguyện làm cái công việc này.

...

Lý Trường Ca nhìn nhiệm vụ của hệ thống, hắn bây giờ thật muốn chửi thề.

"Lấy đâu ra cái cớ để rời khỏi sơn môn bây giờ?"

Hắn đi đi lại lại ở trong phòng, nếu trốn đi mà bị phát hiện quả thực phiền toái, nhưng hiện tại hắn không có lý do gì để rời đi cả.

Cái hệ thống này đúng là lúc nào cũng hố hắn mà.

Hơn nữa, đọc chi tiết nhiệm vụ hắn cũng phát bực.

"A ... hệ thống chết tiệt, nếu như ngươi có thực thể, ta thật muốn đem ngươi trấn áp ở nhà xí vạn năm."

"..."

Bạn đang đọc Hồng Hoang Thiên Đế sáng tác bởi AnCuLaoSi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnCuLaoSi
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.