Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lợi ích và lợi ích, con mồi và con mồi

Tiểu thuyết gốc · 1493 chữ

Thần thức của Vũ Phàm đã đạt đến cảnh giới Tam Tài cho nên hắn vô cùng nhạy bén với ba động chân khí trong phạm vi hai trăm trượng ở xung quanh hắn, thậm chí nếu hắn tập trung ngưng thần để quan sát, phạm vi này có thể lên đến năm trăm trượng.

Cho nên hành tung của đám mật thám bám đuôi theo hai người bọn họ đều bị Vũ Phàm nắm trong tay, sở dĩ hắn có thể dễ dàng phát hiện bọn họ như vậy một phần cũng là do đám mật thám này tu vi cũng không quá cao, chỉ khoảng Trúc Cơ trung kỳ mà thôi.

Mặc dù biết có người bám đuôi mình, nhưng Vũ Phàm vẫn tỏ ra bình tĩnh như không hề biết gì, thậm chí hắn còn cố ý đi đến dược điếm của Tào gia ở khu phố bên cạnh để mua lượng lớn dược liệu và linh thảo rồi mới trở về khách điếm để nghỉ ngơi.

Vũ Phàm cũng đã lờ mờ đoán ra ý đồ của Cao Chí Viễn và Tào An cho nên mới cố tình làm như vậy, hắn càng có giá trị đối với bọn họ, bọn họ càng sẽ ra sức để mời chào hắn. Cho nên Vũ Phàm quyết định sẽ luyện chế một lô Trúc Cơ Đan để làm mồi câu bọn họ.

Sớm hôm sau, Vũ Phàm đến dược điếm của Tào gia để giao dịch, hắn nói với dược đồng:

- Ta muốn gặp thiếu chủ Tào An của các ngươi!

- Vâng, đại sư xin chờ một chút ta sẽ chuyển lời ngay.

Nói rồi tên dược đồng căn dặn thị nữ lập tức đi thông tri cho Tào An biết còn bản thân dẫn Vũ Phàm lên phòng khách thượng hạng để tiếp đãi.

Tào An nghe tin liền lập tức chạy tới, hắn vui vẻ nói với Vũ Phàm:

- Khương huynh, không biết là huynh muốn gặp ta là có chuyện gì a?

Vũ Phàm cười cười rồi nói:

- Tào huynh, ngươi xem chỗ đan dược này đáng giá bao nhiêu?

Vũ Phàm phất tay, hơn hai chục bình ngọc được xếp ngay ngắn trên bàn, mỗi bình chứa mười viên Trúc Cơ đan, Tào An tùy tiện cầm lấy một bình mở ra xem, hắn trợn tròn mắt kinh ngạc nói với Vũ Phàm.

- Bảy thành dược lực Trúc Cơ đan! Khương huynh quả nhiên không phải là người tầm thương a! Mỗi bình Trúc Cơ đan này Tào gia thu lại với giá 45 viên chân khí thạch sơ phẩm.

Bình thường một viên Trúc Cơ đan sơ phẩm chỉ ngang với một viên chân khí thạch sơ phẩm mà thôi, tuy nhiên bảy thành dược lực Trúc Cơ đan thì lại hoàn toàn khác, một viên này giá bán ra trên thị trường cũng phải tương đương với 5 viên chân khí thạch sơ phẩm.

Mà bây giờ Tào An chấp nhận bỏ ra cái giá lớn như vậy để mua vào đã là vô cùng ưu ái Vũ Phàm.

Vũ Phàm nghe thấy vậy liền gật đầu nói:

- Thành giao!

Khoảng một chung trà sau, dược đồng nhanh chóng mang lên một túi trữ vật, rồi cẩn thận nói với Vũ Phàm.

- Đại sư, tổng cộng 250 viên Trúc Cơ Đan trung phẩm, tương đương với 1250 viên chân khí thạch sơ phẩm, toàn bộ ở trong này mời đại sư kiểm tra.

So với cái giá Tào An đưa ra, chỗ này có nhiều hơn một chút, nên sau khi Vũ Phàm nhận lấy túi trữ vật liền cất thẳng vào trong không gian giới chỉ, không hề kiểm tra qua lấy một lần, hắn nói:

- Được rồi, Khương mỗ ta tin tưởng vào uy tín của Tào gia không cần phải kiểm tra rườm rà đâu.

Tào An nghe thấy vậy liền vui vẻ đáp lời hắn:

- Đa tạ Khương huynh tín nhiệm, Tào gia nhất định sẽ không để cho Khương huynh phải chịu thiệt.

Trong lòng của Tào An bây giờ vô cùng mừng rỡ, hắn cũng không ngờ thiên phú đan đạo của Vũ Phàm lại mạnh như vậy, Luyện Khí Đan trung phẩm đã đủ gây ra một cơn sóng nhẹ ở Trịnh Châu thành, bây giờ Vũ Phàm lại đưa thêm cho hắn Trúc Cơ đan trung phẩm, khác nào góp gió thành bão đâu chứ.

"Hắc hắc, đại ca, kèo này ta đi trước ngươi một bước!"

Xong xuôi hết thảy, Vũ Phàm liền đứng dậy, cố tình nói:

- Vậy ta xin phép cáo từ, ta còn có hẹn với Cao công tử a!

Tào An trong lòng nhảy số, hắn cấp bách đáp lời Vũ Phàm:

- A, vậy tiểu đệ không dám làm phiền Khương huynh nữa!

Nói rồi hắn tận tâm đưa Vũ Phàm rời khỏi khách điếm, trong lòng có chút lo lắng, hắn nói với thủ hạ.

- Mau đi theo hắn xem xem hắn và Cao gia muốn làm chuyện gì!

- Thưa rõ!

Đối phương chưa nhận lời làm khách khanh của Tào gia, cho nên có thể tùy ý gia nhập bất cứ bên nào, bây giờ hiện tại chỉ là quan hệ làm ăn thông thường mà thôi.

Vũ Phàm thấy có thêm một hai người bám theo lưng mình thì cười nhạt một cái, bây giờ hắn đã đưa Tào An vào thế khó, từ từ nắm bắt thế chủ động về tay mình.

"Hắc hắc", Vũ Phàm cười lạnh trong lòng một cái, rồi khoan thai rảo bước trên con phố đông người, thẳng hướng hồng lâu ở cầu Ô Thước mà đi tới.

Ở bên này, Cao Chí Viễn đứng ngồi không yên khi nghe được hạ nhân báo tin, sớm nay Vũ Phàm đến Tào gia dược điếm bán đan dược, không những vậy, Tào An còn phải đích thân ra mặt làm hắn vô cùng tò mò rốt cuộc là Vũ Phàm hắn bán đan dược gì, phẩm chất ra sao mà lại gây ra động tĩnh như vậy.

Vũ Phàm bước lên trên lầu cao, hắn thư thả nói với Cao Chí Viễn:

- Cao huynh, thứ lỗi cho ta có chút chậm trễ a!

Cao Chí Viễn nào dám thể hiện gì với Vũ Phàm, hắn vui vẻ nói:

- Khương huynh, không sao, không sao, bây giờ hãy còn sớm a, ta cũng vừa mới tới đây!

Nói rồi hắn đưa tay mời Vũ Phàm ngồi xuống, sẵn tiện rót cho Vũ Phàm một chén trà ấm, hắn giả bộ hỏi:

- Ta nghe người ta nói Khương huynh là Luyện Đan Sư, không biết thực hư như thế nào?

Vũ Phàm đưa chén trà lên sát mũi ngửi một hơi, rồi thong dong trả lời tên kia:

- Đúng vậy, sớm nay ta vừa đến Tào gia dược điếm bán đan được, kiếm một chút lộ phí sinh hoạt ở Trịnh Châu này.

Cao Chí Viễn vỗ cái quạt vào lòng bàn tay cái bạch, hắn giả bộ não nề nói:

- Ài, Khương huynh không nói sớm, Cao gia bọn đệ cũng kinh doanh dược điếm, nếu như huynh đến giao dịch dù mua hay bán đều sẽ chiết khấu a! Dù sao huynh là bằng hữu của ta mà.

Vũ Phàm cười cười nhìn hắn rồi nói:

- Ài, Tào An hắn cũng nói như vậy với ta, Tào gia chấp nhận thu mua đan dược của ta cao hơn giá thị trường hai thành, hơn nữa bán dược liệu và linh thảo cho ta cũng giảm giá một thành, quả thực mà nói thì cũng có chút hấp dẫn.

Cao Chí Viễn trong lòng nhanh chóng tính toán một chút, hắn gấp gáp hỏi Vũ Phàm:

- Thế huynh đã đồng ý làm khách khanh của bọn họ chưa?

Vũ Phàm cười cười nói:

- Cái khách khanh này ràng buộc nhiều quá cho nên ta chưa có đồng ý với bọn họ.

Cao Chí Viễn cười lớn rồi nói:

- Ta biết ngay mà, một người như Khương huynh không thể nào thích bị người ta trói buộc được. Nếu huynh thích, Cao gia bọn đệ có thể cấp cho huynh dược liệu và linh thảo bằng nửa giá thị trường, cái này chính là bỏ ra giá gốc rồi a!

Vũ Phàm cười cười nói:

- Như vậy cũng không phải phép, dù sao ta cũng đang làm ăn với Tào gia, chuyện này có chút khó nói.

Cao Chí Viễn nghe Vũ Phàm nói vậy liền có thêm hy vọng, ít ra đối phương cũng không có từ chối thẳng thừng hắn, việc bây giờ hắn cần làm chính là dùng thêm lợi ích mua chuộc Vũ Phàm.

Một khi hắn thắng được kèo này, danh vọng của hắn ở Cao gia liền tăng cao, hơn nữa còn có thể trấn áp Tào gia ở phương diện nhất phẩm đan dược, tuyệt đối là chuyện tốt.

Bạn đang đọc Hồng Hoang Thiên Đế sáng tác bởi AnCuLaoSi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnCuLaoSi
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 125

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.