Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

: Chương Mở Đầu

Tiểu thuyết gốc · 791 chữ

Các cụ thời xưa thường hay truyền nhau câu nói rằng " Hồng Nhan thì Bạc Phận " quả thực là không sai một tí nào cả . Lúc đầu thì tôi cũng chẳng tin câu nói đó bởi tôi luôn nhủ thầm trong lòng rằng đó chỉ là câu nói miệng mà thôi . Tôi thời đó luôn luôn nghĩ rằng 1 người vừa xinh đẹp , vừa ngoan ngoãn lại giỏi giang ,thành thục mọi việc như tôi thì sẽ có 1 người chồng lý tưởng , 1 cuộc sống gia đình mà người ta thường hay mơ ước có được . Nhưng những gì mà tôi nghĩ lại chỉ là ảo tưởng trong những sóng gió trên đường đời của tôi và sau này , khi tôi nghĩ lại thì cũng phải thừa nhận là những gì mà tôi nghĩ vẫn không bằng những gì các cụ nói .Nhớ lại năm học Đại học đó , tôi vẫn không quên được cô nữ sinh từng làm người khác phải trầm trồ khen ngợi trước vẻ đẹp tự nhiên của hoa khôi trường và lực học luôn đứng hạng A của tôi . Hôm đấy , tôi đang đứng chờ xe buýt ngoài cổng trường thì có giọng nói quen thuộc ở đằng sau

- Vy à ! Tối nay Vũ học chung với Vy được không ?

Tôi quay lại đằng sau mỉm cười 1 cái thật tươi . Người gọi tôi là Vũ - người bạn thân nhất của tôi ở trong cái trường Đại học rộng lớn này . Cậu ta cũng là 1 trong số những Hotboy của trường còn lực học của cậu ta thì cũng chẳng thua kém tôi là mấy .

- Được thôi ! Nhưng với 1 điều kiện ....

- Điều kiện gì ? Vy nói đi ! _ ( Vũ lạnh lùng hỏi tôi )

- Hôm nay , Vũ phải học ở nhà của Vy , được không hả Vũ ?

- Tại sao lại phải học ở đó ? Nơi đó toàn là muỗi , sang chỗ mình học thì sẽ tốt hơn !

Vũ nhăn mặt nói bởi cậu ta là con nhà giàu có nên ghét đến mấy nơi như nhà trọ hay kí túc xá .

- Hôm nay thì không được đâu !

Chyến xe cuối cùng hôm nay mà tôi đợi cũng đến rồi . Tôi đang định bước lên xe thì bàn tay của Vũ đã giữ lấy cổ tay tôi rồi kéo tôi vào chiếc xe Audi Mui Trần bóng loáng của cậu ta , đóng cửa cái " rầm " rồi đánh vô lăng rời khỏi cổng trường rồi hoà vào đường phố tấp nập giờ cao điểm .

- Để Vũ đưa Vy về ! _ ( Vũ lạnh lùng nói với tôi )

Tôi thở dài, dùng ánh mắt hờn dỗi nhìn Vũ :

- Chuyến xe cuối cùng cũng đã rời đi lâu rồi! Cậu không đưa mình về thì chẳng lẽ cậu lại kêu mình phải đi bộ về hay sao?

- Không có !

Rồi Vũ cũng chẳng để ý đến tôi nữa mà chăm chú vào lái xe. Cũng chẳng mấy chốc tôi và Vũ đã về đến trước cổng nhà cậu ta . Biệt thự của Trần Gia vô cùng rộng lớn và sang trọng đối với tôi nhưng chắc cũng chỉ là tầm thường đối với cậu ta mà thôi bởi ai mà trả biết cậu ta là con nhà giàu. Nghĩ lại năm đầu, tôi cũng không biết tại sao tôi lại thân được với cậu ta như thế nữa ? Bỗng tôi thấy từ trong nhà có bà quản gia mừng rỡ chạy ra mở cổng.

- Cậu chủ đã về rồi !

Cánh cổng được từ từ mở ra . Cảnh vật bên trong hiện ra như một tòa lâu đài trong cổ tích mà hồi nhỏ tôi vẫn thường hay nghe. Mới đi vào cổng, tôi thấy hai hàng hoa được trồng ở hai bên ghép thành chữ Trần Gia được phủ một lớp sương mỏng khiến cho cảnh vật đã đẹp nay còn đẹp hơn . Khi xe của Vũ đi vào trong , đã có hai hàng người đứng cúi chào ở cửa. Tôi đang ngơ ngác nhìn thì Vũ nhắc tôi :

- Vy thích ngồi xe này lắm sao ?

Tôi hiểu ý của Vũ liền nhẹ nhàng mở cửa xe bước xuống. Nền nhà ở đây rất sạch nha, tôi nhìn xuống dưới còn có thể nhìn được mặt mình ở dưới đó nữa ! Tôi ngẩng mặt lên nhìn mọi người thì thấy tất cả ánh mắt đang đổ dồn lên người tôi . Tôi sợ hãi hỏi Vũ :

- Vũ! Sao mọi người lại nhìn mình như vậy?

- Tại Vy là người con gái đầu tiên mà mình dẫn về nhà!

Bạn đang đọc Hồng Nhan Bạc Phận sáng tác bởi eyavdv
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi eyavdv
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.