Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giả?

Tiểu thuyết gốc · 1523 chữ

Diệu Huyền đâu?

Cả đám bây giờ mới hốt hoảng. Vừa nãy combat cuối không thấy xuất hiện, mà cả đám thì đánh tới mức hưng phấn cũng không để ý. Bây giờ mọi chuyện xong xuôi cả lũ mới cuống cuồng đi tìm.

Trong lòng Minh Huy hơi lo lắng. Cô nàng này bình thường tính các đã thuộc hàng tưng tửng, thêm cái buff quỷ quái kia nữa thì không biết sẽ tới mức độ nào. Thế mà lại không ai biết gì mà biến mất.

Cả đám nháo nhào đi tìm. Nơi này kỳ lạ như thế, có cả cái gì mà "Ý chí của Satan". Ai dám chắc không có cái thứ hai? Đánh quái đã mệt, đánh với người có khi còn mệt hơn! Chưa kể với tình trạng của ba người lúc này, nếu bảo lại đánh nhau tiếp, chắc chẳng ai muốn.

Vậy là vách đá bốn bề đều bị xới tung lên một lần. Nhưng cũng chẳng tìm thấy Diệu Huyền đâu. Minh Huy thử liên lạc theo cách mà Diệu Huyền từng tìm anh, nhưng cũng vô dụng, không có trả lời.

- Có lẽ cô ấy có việc bận nên đăng xuất rồi. Chúng ta về làng trả nhiệm vụ đi!

Thành Trung đề nghị, với ý chỉ của một đặc công anh cũng cảm thấy mệt mỏi, đừng nói tới người khác.

Đề nghị này nhanh chóng được mọi người đồng ý. Dù sao đây cũng chỉ là một trò chơi, chắc cũng chẳng ảnh hưởng gì đâu. Cùng lắm là đăng xuất ra mà thôi!

Được rồi. Trở về!

- Các cậu về trước đi. Tôi muốn đi đánh vài con quái. - Vô Danh kiếm sĩ muốn tách ra.

- Được. Hẹn gặp lại!

Minh Huy và Thành Trung cũng không ý kiến gì. Đàn ông con trai mà, cũng chẳng có gì mà quyến luyến nhau. Minh Huy thì khó hiểu sao Vô Danh không cùng trở về làng trả nhiệm vụ. Nhiệm vụ khó khăn thế này, chắc phần thưởng cũng không kém.

Minh Huy và Thành Trung đưa Linh An trở về! Đoạn đường này lại trở nên dễ dàng. Minh Huy sau rất nhiều cuộc chiến khó khăn đã quen thuộc với trò chơi. Hơn nữa lại được người mạnh mẽ như Thành Trung trợ giúp, đám quái nhỏ xuất hiện đều bị hai người xử lý, thu đủ mọi vật phẩm để giao nhiệm vụ.

Minh Huy lại cố ý đánh nhiều quái vật một chút, thu thêm đồ. Này là để cho cô bé đồng đội kia, chắc cô cũng chẳng có thời gian mà đánh quái. Đối với việc này Linh An lại rất có ý kiến. NPC này không ngừng trách móc Minh Huy:

- Giời ơi. Ông anh có thể nhanh hơn được không. Tôi xa làng mấy hôm rồi. Mệt lắm rồi.

- Giời ơi. Tôi xin ông anh đấy. Mấy con quái tép riu xử lý sau đi.

- Giời ơi...

Nếu mà ông trời trong thế giới này mà tồn tại, chắc cũng sẽ vì bị réo tên nhiều mà ôm đầu kêu khổ.

Trời mà còn phải ôm đầu thì Minh Huy và Thành Trung càng khổ không thể tả. Hai người quyết định trói gô Linh An lại, bịt miệng, lôi về.

Có lẽ đây là NPC khổ nhất trò chơi, cùng lúc bị hai tên máu dâm, à nhầm, máu nóng trói lại, lôi đi. Nhiệm vụ từ "Hộ tống" chẳng biết từ lúc nào trở thành "Áp giải" nữa.

Ba mươi phút sau, hai người trở về tới làng.

- Ai là Trung Quân ra nhận hàng này! - Minh Huy hùng hổ đứng giữa cổng làng hét lớn.

Tiếng hét dĩ nhiên làm phiền tới những người chơi khác xung quanh. Không biết có bao nhiêu con mắt đổ dồn về phía hai người. Có người chỉ trỏ, cảm thán hai tên này đi vận may gì mới tìm được cháu gái trưởng làng. Phải biết đây là nhiệm vụ bộc phát, không nằm trong chuỗi nhiệm vụ bình thường nha.

Nghe lời bàn tán xung quanh, Minh Huy không khỏi không biết nói gì. Phần thì đúng là "sướng thật", trở thành Idol của bao nhiêu người cơ mà. Nhưng phần thì người ta nào biết đội của anh đã vất vả như thế nào để hoàn thành nhiệm vụ này. Đúng là miệng lưỡi thiên hạ!

Tất cả biến đổi của Minh Huy đều bị Thành Trung thấy. Anh hơi ngạc nhiên. Đây mà là biểu hiện của tên nhát cáy Minh Huy sao? Ngay cả bản thân Minh Huy cũng không biết tâm lý anh đã thay đổi thế nào. Nếu ngoài đời gặp phải cảnh này, có lẽ Minh Huy đã đỏ mặt cúi đầu, thậm chí nhường công lao cho một người khác. Nhưng tại đây, anh sẵn sàng nhận hết mọi công sức mình tạo ra!

Không lâu sau đó, một gương mặt nghiêm nghị, có phần lạnh lùng từ trong làng đi ra. Mọi người đều tránh ra cho người này bước ra.

Minh Huy thì khác. Thấy tên này làm anh không khỏi nhớ lại cảnh "liếm dao" của gã. Anh không nhịn nổi cười phun ra.

Người này ngoài Trung Quân - trưởng đội hộ vệ làng tân thủ ra thì còn ai khác? Trung Quân bước ra ngoài, NPC này thấy mặt Minh Huy là cáu. Người chơi này bị làm sao thế nhỉ. Cứ thấy mặt gã là lại cười như bị động kinh. Chẳng nhẽ gã có cái gì buồn cười lắm sao. Gã tức giận:

- Hò hét cái gì. Ở làng này là phải có quy củ.

- Làm sao? Ai cấm được tôi? - Minh Huy "rất bướng"

- Cậu....

Không để cho Trung Quân nói hết lời, Minh Huy tóm lấy "tù nhân" bên người, ném về phía Trung Quân.

- Hàng đấy. Check đi!

Vừa rồi Trung Quân đi ra, thấy người chơi phá rối là Minh Huy nên tức giận, không để ý tới gì hết chỉ trích anh. Bây giờ đón lấy Linh An, gã mới hoàn hồn. Không ngờ người hoàn thành nhiệm vụ lần này lại là tên ngớ ngẩn này. Đúng là ông trời không có mắt!

- Sao. Phần thưởng đâu? - Minh Huy "câng câng" hỏi móc.

Trung Quân không trả lời. Gã vội vàng lúi húi cởi trói cho Linh An. Vừa được thả ra, Linh An đã kêu réo om sòm, tố giác đám người Minh Huy ngược đãi. Trung Quân nghe thế càng "ba máu sáu cơn" hơn. Nhưng gã đâu thể làm gì khác. Gã là NPC. Mặc dù đã phát triển ra trí khôn của mình nhưng nếu không hoàn thành nhiệm vụ gã cũng có thể bị xóa sổ bất cứ lúc nào. Gã ném ra một cái túi, rồi xua đuổi Minh Huy như đuổi tà:

- Đây. Khổ lắm. Cầm lấy rồi đi đi!

- Khoan đã. Chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ theo tổ đội. Còn hai người nữa chưa về! - Minh Huy kì kèo mặc cả.

- Biết rồi! Khổ lắm. Tự chia nhau đi.

Trung Quân khó chịu gắt một câu, rồi ôm Linh An vào làng.

Minh Huy nhặt cái túi. Tất nhiên là những người chơi xung quanh không ai dám tiến lên cướp giật với anh rồi. Trong đám người chơi này có không ít người cũng từng tìm đến được "đấu trường tự nhiên", tất nhiên là biết mức độ khó khăn của nhiệm vụ này. Người có thể hoàn thành nhiệm vụ như vậy chắc chắn phải là dân "pro player" (người chơi chuyên nghiệp). Tốt hơn hết là không cà khịa người ta kẻo lại ăn hành.

Minh Huy nhận lấy cái túi mở ra. Phát hiện ra bên trong chỉ có.... 1 cái quần lót.

- Cái.... Phần thưởng củ chuối gì đây!!

Minh Huy cay cú tuôn ra một chuỗi những "lời yêu thương". Đám người chơi xung quanh cười ha ha.

- Tôi nghĩ đây là quần sịp của siêu nhân, mặc vào sẽ biến thành siêu nhân đấy!

- Ta thì nghĩ là quần sịp của Hentai Kamen. Phải đội lên đầu mới thành siêu nhân được.

- Hay là NPC Trung Quân yêu thầm anh hùng áo đen này rồi

.....

Những lời châm chọc xung quanh khiến Minh Huy càng thêm cay cú. Anh quyết định vào làng tìm trưởng làng hỏi cho ra nhẽ. Thành Trung thì đứng cách xa Minh Huy ra một chút, như thể sợ bị liên lụy.

Móa! Hotboy không sợ trời không sợ đất, đặc công của quốc gia mà cũng có ngày phải trốn như thế này! Nhục không để đâu cho hết!

- Anh áo đen. Anh áo đen!

Từ xa, một giọng nói ngọt ngào vang lên. Minh Huy quay đầu lại, hóa ra là Diệu Huyền chẳng biết trốn đi đâu giờ mới chạy về! Minh Huy dừng cái vụ kiện cáo lại, đợi cô nàng.

Nhưng khi cô nàng về đến nơi, lại báo cho Minh Huy một tin tức động trời!

Linh An mà họ cứu về là hàng giả!

Bạn đang đọc Hư Vực Thần Giới - Hắc Y Nhân sáng tác bởi Huydamvan1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huydamvan1
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.