Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Diệt ?

Tiểu thuyết gốc · 1811 chữ

Con quái vật giờ đây đã trở lại với hình dạng một quả bóng nhưng lại có chân để đi. Nó giơ hai cái chi trước lên khua múa như hai thanh kiếm sắc chém vào không khí. Vốn là một con quái đá cỡ vừa giờ đây có them sức mạnh của quỷ Satan, đáng lẽ ra hắn phải mạnh nhất ở nơi đây rồi. Thế nhưng trước mặt nó lại là những con ruồi luôn chọc phá, không cho nó hoàn thành nhiệm vụ.

Trong mắt nó thì mấy con ruồi cấp thấp này phải sợ nó mới đúng. Nhưng, nhìn lại mà xem, nó đường đường là “ Đá Đại Ca” lại bị những con ruồi làm bị thương. Đánh lâu thì không sao nhưng chỉ sau 5 giây đã mất đi hơn 4.000 máu trên tổng số 22.100 máum điều đó khiến Quái đá như bị điên lên.

Nó quyết định tấn công trước! Nó xả thân lao tới.

Đám người Tiêu Phong sau một hồi giao chiến thấy con quái đá hành động như thế liền cười nhạt. Ba người không sợ hãi mà cùng lúc lao lên. Tiêu Phong vốn ở gần hơn liền lao lên đầu tiên, hắn thấy tên sát thủ có thể bắt kịp hắn thì rất ngạc nhiên. Phải biết là hắn có nghề nghiệp huyền thoại nên mới có chỉ số như này. Vậy mà tên sát thủ có thể theo sát hắn dù xuất phát sau chắc chắn không phải dạng vừa đâu.

Chợt thấy chàng trai sát thủ hơi giảm tốc độ, Tiêu Phong biết là anh ta muốn để hắn đánh tiên phong va chạm với con quái đá đầu tiên. Nhưng không vì thế mà hắn cũng giảm tốc độ, ngược lại còn tăng lên. Hắn vốn chỉ còn lại 20 máu do vụ ngã vừa nãy, thế nhưng với cảm xúc tức giận và sự tư tin của mình. Tiêu Phong biết bản thân sẽ làm được.

Thanh Kiếm trên tay Tiêu Phong phát sáng ra vầng năng lượng màu vàng, với cái lượng máu thế thì chả ai lại ngu tới mức đi ngạnh kháng đòn tấn công của con quái vật trước mặt cả. Hắn liền đổ người về phía sau rồi theo lực quán tính và trượt xuống phía dưới con quái đá.

Không khó để tiếp cận điểm yếu tên đá ngốc này, vận lực đâm ra một kiếm. Một kiếm nhanh, chuẩn đâm thẳng vào cổ họng của con quái đá. Vị đại ca của chúng ta bị đau liền dừng lại, cúi đầu tìm kiếm con ruồi vừa tấn công mình. Tiêu Phong nghĩ thầm :

“Đúng là đá mà, ngu thế không biết. Giờ chỉ cần trượt ra là xong….”

Hắn sử dụng cách tấn công đã từng làm với con quái đá nhỏ. Nhưng, đó là quái nhỏ chứ không phải con to gấp 4 hoặc 5 lần như con này. Trượt đến nửa người con quái đá thì hắn đã hết lực, giờ mà con quái nó “hít đất” một phát là xác định bay mày.

Biết bản thân sắp ăn lz rồi, Tiêu Phong vội vàng hô to

“CMN, anh em đâu, CỨU TÔI!” – Có lẽ đây là lần đầu hắn mở mồm kêu cứu đồng đội chăng. Hắn chơi rất nhiều game rồi, khi nào cũng là người chơi solo. Vậy nên hắn chả cầu cứu ai bao giờ cả.

Không đợi hắn kêu thêm, thanh niên sát thủ đã nhân lúc con quái đá tìm Tiêu Phong mà áp sát. Một dao đi ra chuẩn xác găm vào cổ hỏng của nó. Vừa tặng một dao, Con quái đá tỏ vẻ khó chịu giơ tay khua đi con ruồi trước mặt nhưng chỉ số tốc độ của một sát thủ không phải để trưng. Anh ta liền đạp chân vào người nó rồi mượn lực đà bay ra ngoài.

Con quái đá vừa ngẩng đầu lên thì một đòn tấn công ập tới trước mặt nó. Thành Trung vốn tụt lại phía sau giờ đây đã xuất hiện ngay trước mắt của quái đá. Một kiếm đi ra, nhanh chuẩn đến mức hoàn hảo chém thẳng vào mặt nó.

Vị Đá đại ca liền sử dụng võ công bí truyền của Thiếu Lâm – “thiết đầu công” đánh về phía tên kiếm sĩ nhưng chỉ thấy anh ta lách người sang một bên và đâm kiếm vào mắt còn lại. Con quái vật bị đau gầm lên một tiếng liền vạng người xuống, may thay là nó không chơi sát đất nếu không chắc chắn từ Kiếm Sĩ Vô Danh, Tiêu Phong đã biến thành kiếm sĩ thịt băm rồi.

Hắn bị dọa có rúm lại hét ầm lên :

“Móa, anh đẹp giai ơi, em còn ở dưới này!”

Chưa bao giờ mà hắn cảm thấy bất lực như giờ, đấy cũng là lí do mà hắn chơi solo. Đồng đội ngoài ngáng đường ra thì bóp dái là chính mà. Chỉ có bản thân mới làm nên chuyện thôi.

Quay trở lại, con quái đá sau khi đập trượt liền mở mồm phun ra đám dây leo. Vị kiếm sĩ kia có vẻ như đã biết trước điều đó liền nhảy lên đầu con quái. Không biết tại sao nhưng anh đã đứng trước trán của nó rồi dùng kiếm không cho nó đóng mồm lại.

Con quái đá như bị “hóa đá” đứng bất động, nó chỉ có thể giương mắt nhìn kẻ đang đứng trên đâu mình. Miêu tả thế nào nhỉ, chính xác là đôi con ngươi của nó chụm lại như “mắt lác” vậy. Tiêu Phong vừa bò từ phía dưới con quái đá không hề lỡ cơ hội, hắn bật “Tinh Thần Kiếm Sĩ” rồi lao vào tung ra những cú chém, đâm, cắt ở nơi cổ họng con quái đá.

Ở bên kia thì chàng sát thủ cũng đã tới liền dùng con dao tân thủ mà đâm liên tiếp vào cổ họng của nó. Hai người liền tung ra hết vốn liếng nhằm gây ra lượng sát thương tối đa của bản thân. Nói đến thì vũ khí của trò chơi này đúng thật là rất bền, cứng. Vũ khí của bọn họ chém đá nhưng vẫn còn tốt chán, đến cả thanh kiếm dùng để chặn họng con quái đá cũng có thể trụ vững một khoảng thời gian.

KENG!!!

Rốt cuộc thanh kiếm của anh chàng kia đã bị nghiền nát, con quái đá dùng hết sức bình sinh mà đập mạnh vào mặt đất phía trước mặt.

Ba người vốn đang ở cạnh con quái đá liền văng ra xa, lượng máu cũng giảm mất hai phần ba. Có lẽ con quái vậy đã ăn rất nhiều hiệu ứng đến từ sát thủ, Tiêu Phong thấy được thanh máu của nó đang giảm một cách nhanh chóng.

Con quái đá gầm rú oán hận nhìn ba người nhưng lại không động đậy. Cơ thể nó bỗng tỏa ra ánh sáng màu đỏ.

Đề phòng là trên hết, ba người nhanh chóng lùi lại phía sau.

Đột nhiên con quái thú gầm lên một cách đau đớn, nhìn qua thì biết được nó đau hơn rất nhiều lúc bị tấn công. Từ trong miện nó, một làn khói màu đen bay ra. Chỉ thấy cơ thể nó phập phà phập phồng. Dấu hiệu này, có lẽ là phát nổ đi ?

“Lui nữa đi.” – Tên sát thủ hét lớn.

Nhưng đâu cần lời cảnh báo đấy, với bản năng sinh tồn đáng kinh ngạc, Tiêu Phong đã quay ngoắt đầu chạy trước hẳn ba giây rồi.

Chỉ nghe thấy BÙM một tiếng. Con quái đá đã phát nổ như một quả bốc phá. Sóng lửa xung quanh thiêu chảy mọi thứ, rung chấn xảy ra và áp lực ập tới. Bụi bay mù mịt. Bọn người Tiêu Phong may mắn đã trốn được vào một hang đá gần đó nhưng cảm nhận được hơi nóng vẫn khiến họ rát cả người.

Một lúc sau thì hơi nóng đã tản đi, ba người họ vội vã chảy ra ngoài. Chỗ con quái đá vừa đứng giờ đây xuất hiện một cái lỗ rất sâu, xung quanh đều bị cháy xém. Cảnh tượng thật sự rất hoang tàn. Tên kiếm sĩ liền phát hiện ra cái gì đó, chỉ tay rồi nói :

“Gì kia.”

“Đó là “ý chí của Satan.”, thứ cung cấp sức mạnh cho con quái và cũng là thứ ma hóa nó. Vừa rồi nó muốn mượn thêm sức mạnh từ hòn đá này , kết quả là cơ thể nó không chịu được. Trả giá bằng tính mạng của mình. Nếu không thì các cậu còn lâu mới có cửa thắng.”

Linh An nói vừa giọng đầy mỉa mai. Đánh nhau thì không làm được gì nhưng êm chuyện xong thì lại lên giọng. Nếu không phải là NPC và là cháu gái trường làng, Ba tên đàn ông này đã đè cô ra mà “Làm Thịt” rồi cũng nên.

Cô ta nói tiếp :

“Các cậu cũng đừng có ý đồ gì với viên đá này. Nhìn con quái chưa? Tôi nghĩ cơ thể các cậu không cứng cáp, mạnh mẽ bằng con quái đâu. Cái giá khi giao kèo với Satan đắt lắm đấy.”

Vậy là có vẻ đây là cục đá vô dụng đối với họ rồi. Ba người ngồi bịch xuống đất. Nhìn thì có thể rất nhje nhàng nhưng họ đã chiến đấu với cường độ cao, hiện giờ đang rất căng thẳng.

Cả ba tên nhìn nhau mà cười. Nhưng, Tiêu Phong vốn là người để ý xung quanh, hắn thấy trong lúc gần giết được con quái đá thì không hề có mũi tên nào yểm trợ bọn hăn cả. Vậy thì cô nàng cung thủ đã đi đâu ?

Đang định hỏi thăm xem liệu có ai biết tình hình cô nàng không thì tên sát thủ mở lời :

“Tên nhân vật cậu là Vô Danh hả. Khá lắm. Có muốn nhập bọn với chúng tôi không?”

Tiêu Phong vốn định hỏi nhưng chỉ có thể bất đắc dĩ trả lời:

“Thôi không cần đâu, tôi chơi solo quen rồi. Chúng ta kết bạn thôi là được rồi. Vậy còn cậu tên gì ?” – Vô Danh đáp lời với nụ cười hiếm thấy.

Chàng trai sát thủ cũng cười cười mà nói tiếp :

“Tôi là Hắc Y Nhân, bạn bè quen biết gọi tôi là “Áo Đen” được rồi. Đây là Trung hotboy. Còn cô gái này…”

Đúng vậy, tên “áo đen” này rốt cuộc nhận ra sự biến mất của cô người yêu bé nhỏ rồi. Nhìn cảnh này, Tiêu Phong không khỏi ngao ngán.


Bạn đang đọc Hư Vực Thần Giới - Vô Danh sáng tác bởi vôdanhhữuthực

Truyện Hư Vực Thần Giới - Vô Danh tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vôdanhhữuthực
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.