Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhuyễn Phạn Chi Vương (1)

1502 chữ

Trong lúc này đạt được linh lực khổng lồ, trứng u ám càng hấp thu nhanh hơn.

Tử vi Đại Đế nói:

- Theo số liệu của Ma Chủ suy tính, không qua một canh giờ nữa thì trứng sẽ nở.

Hào quang bảy màu lóng lánh của Hứa Tiên tìm kiếm trong bóng tối vô tận, từ bên ngoài nhìn thì hắc ám chỉ chừng ngàn trượng, chờ hắn tiến vào trong thì phát hiện đây là vực sâu không đáy.

Hắn có thể dùng Thần Cảnh Thông chuyển dời lập tức ngoài trăm dặm, nhưng ở chỗ này thời gian cùng không gian pháp tắc giống như diễn ra vặn vẹo quỷ dị, hắn liên tục sử dụng mấy lần Thần Cảnh Thông thì hiện ra trước mắt của hắn chính là hắc ám vô tận.

Hắn thậm chí sinh ra cảm giác đây không phải là thế giới chân thật, mà mộng cảnh trong tối tăm, chỉ có thế giới trong mơ mới lớn như vậy

Mà chuyện này không phải ảo giác.

Giống như tiến vào trong vũ trụ mênh mông, ánh sáng ngôi sao sáng ngời mà chói lọi, có mặt trời và các vì sao, nhưng so sánh với sự to lớn của vũ trụ thì ánh nắng mặt trời chỉ là ánh sao mà thôi.

Hắn không ngừng kêu gọi trong lòng:

- Nương tử! Nương tử!

Rốt cục mất đi phương hướng, không, hắn không tìm thấy phương hướng, loại chuyện này đã tồn tại từ ban đầu rồi.

Không có cảm giác không gian, không có cảm giác thời gian.

Trong thoáng chốc có cảm giác trải qua ngàn năm tang thương.

Hào quang trên người của hắn không ngừng bị hắc ám thôn phệ, trở nên ảm đạm, trong thế giới này đây là cách tính thời gian tốt nhất.

Lý trí nói cho hắn biết, hắn ở chỗ này tuyệt đối không vượt qua một giờ.

Nhưng trong nội tâm cảm giác dần dần hoài nghi chuyện này, có lẽ mình đã ngây ngốc rất lâu? Có lẽ thế giới bên ngoài đã bị hắc ám thôn phệ?

Trong thế giới này không cách nào tìm kiếm đáp án được, bỗng nhiên hắn cảm nhận được sự tồn tại của nàng, không chỗ nào không có, nàng hóa thân thành hắc ám này, chăm chú ôm ấp lấy hắn.

Nhiều loại trí nhớ không ngừng hiện ra trong lòng của hắn, cảnh tượng bắt đầu gặp nàng cho tới bây giờ đều hiện ra.

Hiểu nhau mến nhau, cùng giao hoan với nhau, giống như ảo mộng.

Trong ảo mộng này nó giống như đom đóm cố phát ra hào quang lần cuối cùng, khi hào quang biến mất nó sẽ chết.

Nương tử...

Bên ngoài thế giới hắc ám mọi người đang lo lắng, vận mệnh bọn họ, vận mệnh thế giới đều ký thác vào hào quang duy nhất, Hứa Tiên!

Trong nội tâm rất nhiều tiên phật sinh ra loại cảm giác quái dị tuyệt luân, cục diện bọn họ hết sức phòng ngừa bởi vì bọn họ mà xuất hiện. Mà nhân vật bọn họ hô đánh đòi giết lại thành chúa cứu thế, đảm đương vận mệnh cả thế giới.

Bọn họ quyết định trấn áp Bạch Tố Trinh, muốn bảo trì tiên linh của thế giới, nhưng phần tâm tư này bị Ma Chủ lợi dụng, trở thành căn nguyên làm tất cả tan biến.

Sau khi quả trứng u ám này khuếch trương tới mấy ngàn trượng thì không tăng lớn nữa, nhưng tốc độ thu nạp linh lực càng nhanh, hình thái từ tròn biến thành bầu dục.

Nếu nhìn từ trên cao xuống thì chính là quả trứng.

Một tiểu đồng đi theo sư phụ nhìn qua cảnh này, vốn chỉ có lo lắng, nhưng càng nhìn càng cảm thấy quả trứng hắc ám thôn phệ càng mạnh, ánh mắt linh đông cũng trở nên mờ mịt, thần hồn của nó không tự chủ mà bay ra khỏi cơ thể, bay về phía hắc ám.

Một tiếng quát mắng, một chưởng lớn đem thần hồn của đạo đồng đưa về cơ thể, Hạo Thiên Đại Đế ra lệnh:

- Tất cả người đạo hạnh không đủ đều rời xa nơi đây, không được nhìn thẳng vào hắc ám.

Bị hắc ám thôn phệ không chỉ có linh lực, còn có thần hồn, linh hồn chính là căn bản của mỗi sinh linh, linh hồn thuộc về linh lực ngưng tụ mà thành, mà chính vì có linh hồn tồn tại mới có thể sinh ra tín ngưỡng và công đức.

Mất đi linh hồn thì vẫn có tính mạng, mà Hứa Tiên ở trong hắc ám nhìn thấy rất nhiều linh hồn, tất cả tính mạng đều tồn tại, nhưng cũng không được gọi là sinh linh, mà chỉ có thể gọi là sinh vật.

Không thể tu luyện võ công đạo pháp, cũng không sinh ra tín ngưỡng và công đức, nhưng đồng dạng cũng không có yêu ma quỷ quái phiền não, tất cả khôi phục bình thường, tất cả thần thoại và tín ngưỡng biến thành mê tín dị đoan. - Đây là ngươi tính toán sao?

Bên ngoài thiên ngoại một đạo sĩ hỏi.

Trên liên hoa đài, Đại Tự Tại Thiên Ma Chủ cũng là Quan Thế Âm Bồ Tát nói:

- Đúng vậy, hai vị sư tôn khai sáng tiên phật chi đạo rất được, nhưng với nhân loại mà nói đây là con đường sai lầm cần tu chỉnh.

Ánh mắt của nàng nhìn qua trứng u ám.

- Quân cờ của các ngươi đi tới bước này thật sự không cao minh, linh lực vốn có của Hứa Tiên tăng lên gấp trăm lần, cũng chỉ dâng tặng cho hắc ám mà thôi, làm cho Chúc Long sinh ra nhanh hơn.

Ma Chủ nói:

- Hai vị sư tôn, mặc dù ta không giống các ngươi, có thể chế tạo các loại đạo pháp thần kỳ, nhưng mà Sớm Mai chính là tâm huyết của ta, cho nên tuyệt đối không thất bại, huống chi muốn thay đổi con sông vận mệnh thì chỉ bằng vào lực lượng yếu ớt của Hứa Tiên là không đủ.

Dưới cây bồ đề, một lão tăng nhập định, bỗng nhiên mở miệng nói:

- Hứa Tiên có thể thay đổi vận mệnh hay không thì khó nói trước, có người nói câu: ‘ cho ta một điểm tựa, ta có thể nâng cả thế giới ’. Cơ hội cuối cùng đấy, Ba Tuần buông tha đổ ước đi.

Tăng đạo nhìn nhau:

- Đồ chi không biết làm sao! Đồ chi không biết làm sao!

Một giờ trôi qua rất nhanh.

Tâm thần của thần phật chìm xuống đáy cốc, Hứa Tiên thất bại, chuyện này tương đương với tuyên án tử hình với mọi người ở đây.

Trứng u ám rung rung, dẫn tới cả bầu trời cũng rung động theo.

Trong một giờ ngắn ngủi, thiên địa linh lực dùng tốc độ mọi người cảm nhận được giảm bớt đi, nhưng căn cứ theo lời Ma Chủ nói, giờ này khắc này tận thế chính thức bắt đầu.

Chúc Long sẽ thôn tính tiêu diệt hết thảy.

Âm thanh rống giận vang vọng khắp thiên địa, nhưng đây chỉ là tiếng vỏ trứng bị nghiền nát, từng vết rạn rất rõ ràng từ trên mặt trứng hiện ra ngoài.

- Oanh.

Một tiếng nổ mạnh vang lên, một quái vật như long như xà từ trong trứng hiện ra, yên lặng quan sát thiên địa, trong mắt thai nghén ra khát vọng thôn phệ tất cả. - Chúc Long!

Tất cả mọi người không tự chủ là rên rỉ thống khổ.

Chúc Long chậm rãi nhắm hai mắt lại, thiên địa bị hắc ám bao phủ, sắc mặt tiên phật biến đổi, cảm thụ được linh lực nhanh chóng rời khỏi người của bọn họ.

Thế giới thiên ngoại, Quan Thế Âm Bồ Tát nở nụ cười vô cùng ngây thơ:

- Hai vị sư tôn không đến xem sao? Tình cảnh như vậy rất khó gặp đấy.

Nàng giống như thiếu nữ ngây thơ trước kia.

Đạo phật hai tổ dứt khoát nhắm mắt lại.

Thời điểm này tiên phật cũng nhắm mắt lại chờ đợi cái chết, chợt thấy linh lực trong cơ thể không bị xói mòn, bọn hắn kinh ngạc mở hai mắt ra, chỉ thấy bầu trời khôi phục sáng ngời, yêu ma không thể chiến thắng kia, Chúc Long chẳng những mở to mắt, còn hé miệng, trong trong miệng có một người tiến ra ngoài. - Đây là chuyện gì?

- Đó là Hứa Tiên!

Thân hình Chúc Long cực lớn thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành bộ dáng Bạch Tố Trinh, ôm ấp lấy Hứa Tiên, khẽ vuốt gương mặt của hắn, nói:

- Quan nhân!

Bạn đang đọc Hứa Tiên Chí của Thuyết Mộng Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.