Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khung Thương

Phiên bản Dịch · 3580 chữ

"Tút... Tút ---"

"A lô."

"A lô, chào anh. Bác sĩ Phương Khởi."

Phương Khởi: "Là tôi."

Hạ Quyết Vân: "Chào anh. Nơi này là tổng bộ của Tam Yểu, tôi là người phụ trách của [ Phân tích hung án ]."

"Các người đến trễ rồi." Giọng nói của Phương Khởi nghe có vẻ không có gì dao động, giống như sớm đã chờ đợi cuộc gọi này, "Thời gian dự báo phát sóng trực tiếp là sáng 9h30, bây giờ đã là 9h45. Trắc nghiệm kiểm tra tinh thần của Khung Thương kéo dài gần được nửa tiếng rồi, tôi cho rằng đây là điều không hợp lý."

"Nhất thời nhận được một số ý kiến mới, chúng tôi đang gia tăng kiểm chứng. Anh biết đấy, [ Phân tích hung án ] là một trò chơi mô phỏng thực tế tương đối đặc biệt, ảnh hưởng phạm vi rộng, tiêu chuẩn luôn rất cao, chúng tôi không hy vọng trong cảnh tượng xuất hiện một số chuyện không thể khống chế." Hạ Quyết Vân bấm thoát tư liệu liên quan đến Khung Thương, điều chỉnh một chút giao diện lớn nhỏ, "Anh là người đánh giá về tâm lý của cô ấy, bây giờ cần xác nhận lại một lần nữa về tình huống của Khung Thương với anh."

Phương Khởi than nhẹ một tiếng, sau đó lại hít một hơi, nói: "Mời nói."

Tầm mắt của Hạ Quyết Vân dừng lại trên nhân vật góc trên bên phải của tấm hình lâu hơn một chút, ngón trỏ gõ, phóng to hình ảnh.

Người trên tấm hình thực ra rất xinh đẹp, nhưng mà cái nhìn đầu tiên khiến người ta chú ý tới không phải là ngũ quan của cô, hoặc là nói khí chất lạnh nhạt người lạ chớ đến gần của cô rất dễ dàng khiến người ta không để ý đến tướng mạo của cô.

Làn da của cô trắng bệch đến mức lộ vẻ giống như bệnh tật, dưới góc nhìn hình ảnh chất lượng cao, còn có thể nhìn thấy gân mạch màu xanh nhạt xung quanh mắt cô. Mí mắt nửa khép lộ vẻ cả người giống như không có tinh thần, nhưng mà trên người lại vô tình mang một loại khí chất nguy hiểm khiến người ta khó mà quên được.

Đương nhiên, cũng có thể chỉ là tác dụng tâm lý của anh.

Đây là một người không có họ, có một cái tên kỳ lạ.

"Khung Thương, nữ, 26 tuổi." Hạ Quyết Vân đọc theo trên tư liệu, "Không nghề nghiệp."

Phương Khởi bổ sung nói: "Một tháng trước còn dạy học ở đại học A, vừa mới từ chức."

Hạ Quyết Vân tiếp tục nói: "Không có ghi chép về phạm tội, nhưng mà phía cảnh sát đưa ra đánh giá là nên quan sát thêm nữa."

"Đánh giá không hợp lý không căn cứ. Trước mắt mà nói cô chỉ là rất thông minh mà thôi, không có khuynh hướng phản xã hội." Phương Khởi nói, "Nhìn từ trên số liệu mà nói, IQ cao thấp không hề liên quan đến tâm lý biến thái. Bọn họ cũng không chắc suy đoán được phẩm hạnh của Khung Thương từ trên người cô. Đây là hiệu ứng hào quang rất điển hình."

"Cô ấy đã thông qua kiểm tra đánh giá của ba vị bác sĩ tâm lý. Trong đó có hai vị đều bày tỏ, trắc nghiệm kiểm tra thông qua, nhưng không thể nào khẳng định tính hiệu quả của kết quả. Chỉ có anh ---" Hạ Quyết Vân nâng cao mí mắt nhìn về phía giữa không trung, động tác này của anh khiến lông mày của anh càng lộ vẻ sắc bén, "Đánh giá mà anh đưa ra là: Kiểm tra trắc nghiệm thông qua, khỏe mạnh không dị thường, có thể tham gia vào trò chơi."

Phương Khởi: "Có vấn đề gì sao? Cô ấy hoàn toàn dựa theo yêu cầu của Tam Yểu tiến hành kiểm tra trắc nghiệm. Ra đề là bọn họ, nói vô dụng cũng là bọn họ, như thế cũng chơi xấu quá đi đúng chứ? Quy tắc tự mình đặt ra, người ta đã tuân thủ rồi, anh còn muốn thêm ghi chú vào, vậy thì không có ý nghĩa gì rồi. Tôi không phải là người như thế."

Hạ Quyết Vân: "Trong quá trình cô ấy kiểm tra, có biểu hiện gì khác với người thường không?"

Phương Khởi dừng một chút, sau đó nói thật: "Cô ấy rất bình tĩnh."

"Hửm?"

"Vô cùng bình tĩnh. Bất luận tôi nói về chuyện gì, tâm lý của cô ấy đều không có dao động nhiều. Cô ấy sẽ trao đổi với anh từ mọi góc độ để tối đa hóa lợi ích, rất ít mang theo cảm xúc chủ quan cá nhân." Phương Khởi bổ sung nói: "Cho dù là đang nói về chuyện của bản thân."

Hạ Quyết Vân: "Cho nên, đánh giá của anh có thể bảo đảm sự chính xác không?"

Phương Khởi: "Điều tôi có thể bảo đảm chính là, nhân cách của Khung Thương đều bình thường, trí lực vượt trội, nhận thức bản thân rõ ràng, giỏi khống chế cảm xúc. Điểm duy nhất có thể bị công kích đại khái chính là không quá thích giao tiếp, nhưng mà đây cũng không tính là gì, rất nhiều người IQ cao đều có bệnh này. Kết quả trắc nghiệm kiểm tra của cô ấy cho thấy cô ấy vô cùng thích hợp hạng mục [ Phân tích hung án ] này."

Hạ Quyết Vân lại nhìn bức ảnh trên tư liệu, cảm giác ánh mắt của đối phương có loại lực xuyên thấu đặc biệt, có chút thất thần, đột nhiên hỏi một câu mà bản thân anh cũng không hiểu: "Nếu như cô ấy đang ngụy trang thì sao?"

Giọng nói của Phương Khởi cất cao: "Vị tiên sinh này, anh không thể nói như vậy. Nếu như anh muốn cùng tôi thảo luận về phần ích kỷ và u ám trong bản tính của loài người, vậy thì đa số người, ở dưới điều kiện cực đoan, đều có thể sẽ làm ra chuyện không phù hợp với giá trị quan của mọi người. Nhưng nếu như thật sự xuất hiện những tình huống đó, hãy tin tôi, cô ấy tuyệt đối sẽ càng bình tĩnh đáng tin hơn đa số người. Các anh không thể suy đoán cô ấy từ góc độ xấu nhất, tiến hành phán định cô ấy là một người xấu. Dưới tình huống không có bất kỳ chứng cứ nào, thì cô ấy chính là một 'người tốt' tuân thủ pháp luật.!"

"Tôi biết, khụ." Hạ Quyết Vân cúi đầu, nói, "Tôi không có ý gì khác, tôi chỉ là thuật lại câu hỏi của người khác mà thôi."

Giọng nói của Phương Khởi hòa hoãn một chút, tiếp tục nói: "Thực ra các anh không cần khẩn trương như vậy. Cô ấy chỉ là có thể nhìn thấy thứ mà người bình thường không thể nhìn thấy mà thôi."

Hạ Quyết Vân bị câu nói bất chợt tuôn ra của anh làm cho sửng sốt một chút: "Anh nói cái gì?"

"Đừng có hiểu lầm, tôi là nói, đại não của loài người là rất thần kỳ, nó sẽ ảnh hưởng đến thế giới mà anh nhìn thấy." Phương Khởi phát hiện lời của mình có chút mơ hồ, giải thích nói, "Giống như là có người, có thị giác vô cùng tốt, có thể bắt được quỹ đạo chuyển động của vật thể di chuyển với tốc độ cao, khiến một người không có tiếp nhận qua bất kỳ huấn luyện nào, dễ dàng đánh trúng cú giao bóng với tốc độ vượt quá 200km/h. Thế giới của bọn họ, giống như có một tính năng chuyển động chậm. Cũng có người bẩm sinh nhạy cảm với các hình dạng hình học, giống như được hack về tính năng vẽ đường tự động, cho dù không dựa vào bất kỳ công cụ nào, cũng có thể phân tích chuẩn xác nhất đối với hình vẽ."

Hạ Quyết Vân hỏi: "Vậy thế giới của Khung Thương là như thế nào?"

"Ai biết được chứ?" Phương Khởi cười một cái, "Cô ấy đối với bất kỳ biến hóa nhỏ bé nào cũng đều vô cùng nhạy cảm. Vị trí, hình dạng, khoảng cách, biểu cảm, thậm chí là là màu sắc. Cô ấy cũng không có nói với tôi thế giới trong mắt của cô ấy rốt cuộc là như thế nào, có lẽ giống như lời trên mạng nói, trong thế giới của học thần sớm đã viết đầy đáp án."

Hạ Quyết Vân cũng cười lên, nói: "Nói như vậy, cô ấy quả thực rất thích hợp với thiết lập của [ Phân tích hung án ]."

"Nói thật, cô ấy rất khó sẽ nảy sinh hứng thú với trò chơi này. Cô ấy là một nhân tài không thể thay thế, các anh có thể sử dụng. Cũng không cần lo lắng cô ấy sẽ xuất hiện hành vi quá kích gì." Bác sĩ Phương nói, "Trừ phi..."

Hạ Quyết Vân nhíu mày: "Trừ phi?"

"Đánh đầu của cô ấy?" Bác sĩ Phương nói, "Cô ấy rất ghét người ta đánh nhau đánh đầu."

Hạ Quyết Vân: "A?"

Bác sĩ Phương cười mà chỉ trán của mình: "Đại não của cô ấy từng bị thương, có thể là cảm thấy mình bị đánh một cái thì sẽ trở nên ngốc đi. Giống như một người ghét ăn rau thơm vậy, đặc biệt ghét có người đánh đầu của cô ấy. Nếu như có người tìm chết, vậy thì tôi không thể đảm bảo tính an toàn của đối phương."

Hạ Quyết Vân cười nói: "Thật là một thói quen ngây thơ."

"Đừng có cảm thấy cô ấy ngây trơ, rất nhiều thói quen chính là được bồi dưỡng từ lúc còn nhỏ." Bác sĩ Phương nói, "Vậy thì, còn có vấn đề gì không?"

Hạ Quyết Vân: "Không có."

Bác sĩ Phương nói: "Tôi rất chờ mong lần phát sóng trực tiếp này."

"Thật tiếc vì đã khiến anh chờ lâu. Làm phiền rồi. Tạm biệt."

"Tạm biệt."

Hạ Quyết Vân tắt hết tất cả giao diện, cầm lấy đồ đạc, đi ra khỏi phòng.

Tiếng giẫm đạp của ủng da thanh thúy va chạm có tiết tấu trong hành lang yên tĩnh, không nhanh không chậm, không nhẹ không nặng. Lúc đi đến trước phòng "Livestream số 603" có hơi dừng lại, kéo cửa phòng, đi vào trong.

"Lão đại!" Người đang làm việc trong đó ngẩng đầu lên, thấy là anh, lập tức hỏi, "Livestream còn cần bắt đầu không? Cô ấy đã đợi bên trong rất lâu rồi."

Một người trẻ chạy chậm qua đưa tư liệu trên tay, phía trên viết đánh giá người chơi do hệ thống tính toán ra.

"Phó bản này là cô ấy tự mình chọn, độ phù hợp nhân vật không đến 40%, nhưng mà đánh giá người chơi có 92." Người trẻ rất kích động mà nói, "Quá ngầu, lần đầu tiên tôi nhìn thấy được nhân tài như thế!"

Phải biết rằng, ngưỡng cửa để gia nhập vào [ Phân tích hung án ] vốn dĩ rất là cao đến biến thái, có thể thông qua trắc nghiệm của nó, đã là xuất sắc lắm. Mà đánh giá của người chơi chính thức đa số đều di động từ trên dưới 60, có thể được 90 thì đã không có mấy ai, căn bản đều là người nội bộ liên quan đến chuyên ngành.

"Mở đi." Hạ Quyết Vân nhìn lướt qua, trả đồ vật lại, đi về phía chỗ sâu của phòng làm việc, đồng thời nói, "Thêm một tài khoản nữa. Tôi cũng đi vào."

-----

Khung Thương duy trì tư thế quen thuộc, nhẫn nại mà chờ hệ thống bảo hoàn thành. Cho dù là người của Tam Yểu nghe nói rằng chưa từng đến trễ, đã mặc kệ cô gần nửa tiếng, biểu cảm của cô cũng không có lộ ra bất kỳ sốt ruột nào.

Đề trắc nghiệm trước khi bắt đầu trò chơi đã liên tục đổi mới ba lần, mà đến khi đề thứ tư được đổi mới, cuối cùng thì cô cũng không để ý nữa. Tiêu điểm của ánh mắt di chuyển, rơi vào chỗ ánh sáng đỏ nào đó ở phía trên.

Trên mặt của cô rõ ràng không có biểu cảm gì, ánh mắt cũng rất bình tĩnh, nhưng trên người lại giống như có hơi lạnh khiến người ta cảm thấy sởn cả gai ốc, hóa thành thực chất, xuyên qua khoang tàu mô phỏng hoàn toàn không trong suốt, kích thích lên người của kỹ thuật viên phía sau màn hình.

Ngay lúc cô đưa ngón tay lên, sắp ấn vào nút kết thúc, tiến độ ở ngay khúc cuối hoa cúc nhỏ đang không ngừng xoay chuyển cuối cùng cũng tải hoàn tất, xuất hiện một biểu tượng màu xanh lá.

Hệ thống tuyên bố đang truyền tải tình cảnh phó bản. Ngay sau đó một trận cảm giác chóng mặt đánh úp về phía Khung Thương.

Khung Thương không thích kiểu cảm giác mê man mờ mịt, đợi một lúc sau khi cảm giác khó chịu qua đi, miễn cưỡng mở mắt ra, trong tầm mắt đã bị một mảnh sương mù mịt mù bao phủ.

Cô có thể nhìn thấy xung quanh có bóng người mơ hồ đang di chuyển, cũng có thể nghe thấy một trận tiếng cười nói dường như ở rất xa, hoàn cảnh xung quanh cho thấy lúc này nơi cô đang ở là một căn phòng học.

Đồng thời có một hàng chữ màu đen lơ lửng giữa không trung, bắt buộc cô chú ý.

-----

Hoan nghênh người chơi đến với trò chơi livestream mô phỏng thực tế [ Phân tích hiện trường hung án ] (Trắc nghiệm với tư cách người mới), thân phận mà bạn xin đề nghị là [ Người bị hại ]. Ký ức liên quan đến vụ án đã bị phong tỏa, xin mời căn cứ theo gợi ý của thiết lập nhân vật, cố gắng tránh khỏi kết cục tử vong, hoặc là hỗ trợ [ Hung thủ ], cùng với [ Sát nhân ], hoàn thành việc khôi phục lại tình cảnh vụ án.

Thân phận: Vương Đông Nhan (tên giả)

Cách chết: Tự sát (đã nhập vào hồ sơ)

Đánh giá người chơi: 92 (thiên tài như bạn nhất định có thể phá kén trọng sinh)

Độ phù hợp với nhân vật: 36% (bạn và người chết là hai loại người hoàn toàn khác nhau)

Tiến độ tự sát: 87% (nhân vật của bạn đang trên bờ vực suy sụp tinh thần)

[ Ghi chú ] Trò chơi này căn cứ vào số liệu cùng với hồ sơ hình sự tự động phát sinh thành. Xin tích cực thăm dò các loại tình tiết!

[ Nhấn vào đây kiểm tra chi tiết về phó bản ]

-----

Ký ức của Khung Thương có một chút mơ hồ. Cô nhấn mở chi tiết, tầm mắt liếc nhìn qua vài hàng chữ đơn giản miêu tả phía trên.

[ Phân tích hiện trường hung án ] sẽ không đưa ra quá nhiều tin tức ở lúc mở màn, chỉ đơn giản là cung cấp bối cảnh mà thôi. Thậm chí ngay cả thiết lập nhân vật cũng sẽ không trực tiếp cho biết, cần tự mình tìm hiểu. Nhưng mà nhân vật xung quanh sẽ cho ra phản hồi với lần này, nhắc nhở người chơi tiến hành điều chỉnh.

Điều dị thường chắc hẳn là bắt đầu từ mùa thu, chỉ là lúc đó ai cũng không có để ý.

Nửa học kỳ trước của cao trung năm ba, có một học sinh cao trung năm ba lớp 1 nhảy lầu tự sát.

Học sinh nhảy lầu cũng không phải là chuyện hiếm thấy, nhất là học sinh cao trung. Cảnh sát, nhà trường, phụ huynh, sau khi trải qua ba phía trò chuyện, xác nhận học sinh này tinh thần không ổn định trong thời gian dài, điều kiện kinh tế gia đình không dư dả, gần đây thành tích học tập rơi xuống nghiêm trọng, phán đoán chắc hẳn là vì do áp lực tinh thần mà lựa chọn tự sát.

Hiện trường không có phát hiện ra vết tích gì khả nghi, phụ huynh cũng không có ý muốn muốn truy xét. Sau khi trải qua bàn bạc xong bồi thường khoản tiền cùng với việc xử lý phía sau, sự việc được giải quyết bình thản.

Hơn một tháng sau, một nữ sinh khác cùng lớp nhảy lầu tự sát.

Sau đó là lúc tới cuối mùa xuân đầu mùa hè, học sinh thứ ba chọn lựa cùng một địa điểm nhảy lầu.

Căn cứ theo thông tin ghi chép hiển thị, người thứ ba từng gọi điện báo cảnh sát hai lần, nhưng mà cuối cùng thì cái gì cũng không nói.

Mãi đến khi tốt nghiệp năm ba, không đến thời gian một năm, trước sau tổng cộng có năm học sinh chết, số lượng này quả thực không thể nói là bình thường.

Thân phận bây giờ của Khung Thương chính là người chết thứ ba, Vương Đông Nhan.

Mục tiêu chủ yếu để vượt ải là làm rõ nguyên nhân tự sát của Vương Đông Nhan.

Khung Thương nhanh chóng đọc xong tư liệu, nhấn nút đóng.

[ Phó bản truyền tải hoàn thành, livestream chính thức bắt đầu. Hoan nghênh ID: người chơi số QC1361. ]

[ Trước khi chính thức phát động điều kiện tử vong, xin hãy tích cực thăm dò nội dung phó bản. ]

Sau khi gợi ý cuối cùng qua đi, tất cả sương mù toàn bộ đều rút đi, giọng nói với hình ảnh nhất thời rõ ràng lại. Khung Thương có thể cảm nhận được gió ấm thổi lướt qua đây từ ngoài cửa số, cùng với hơi nóng nhẹ trên cánh tay lộ ra bên ngoài.

Phía trên cái bảng đen của bục giảng, kim đồng hồ của đồng hồ chỉ 9h50p.

Cô đứng ở phía sau bàn học, ngồi ở hàng cuối cùng của phòng học.

Khung Thương nghiêng đầu, tầm mắt lướt qua mỗi một góc trong phòng, muốn ghi nhớ tất cả chi tiết ở trong phòng học, cùng với đặc trưng khuôn mặt của mỗi một học sinh.

Giờ giải lao, cả nhà trường đều ồn ào huyên náo. Ánh mặt trời sáng sủa chiếu vào từ trong ô cửa sổ của mặt bên, nhuộm thành một loại cảm xúc tên là nhớ chuyện xưa.

Khung Thương đang quan sát được một nửa, đầu óc đột nhiên bị một vật thể ngang không trung bay đến đánh trúng, ngay cả thân hình đều bị lực xung kích làm lảo đảo một cái. Kèm theo tiếng va đập nặng nề, trong tầm mắt lướt qua một cái bóng rổ màu da cam.

Môi của Khung Thương khẽ nhếch, trên mặt lần đầu tiên xuất hiện cảm xúc ngơ ngác. Mí mắt nửa khép của cô vén lên trên, xoay chuyển con mắt, dùng tốc độ chậm rãi, nghiêng đầu nhìn về phía cửa.

Người khởi xướng đứng ở vị trí gần cửa, cười đùa cợt nhả mà nhìn cô. Bên cạnh còn có mấy tên nam sinh, cùng với anh khoác vai đứng cùng nhau, hiển nhiên không có ý xin lỗi.

-----

Ngoài màn hình, bỗng nhiên nhìn thấy màn này, Phương Khởi phun ra một ngụm nước.

Này... bạo lực như vậy sao?

-----

Khung Thương đưa tay sờ sau gáy của mình.

Tuy rằng hệ thống Tam Yểu là hệ thống mô phỏng, cũng sẽ không mang lại cảm giác đau đớn quá mãnh liệt cho cô, nhưng mà cảm giác đau đớn do hệ thống ghi chú ra và nhắc nhở đại não chóng mặt, chứng minh vừa rồi cô, nhận được, đến từ khiêu khích cùng với tổn thương đến từ bạn học.

Khung Thương dùng chân đẩy cái ghế về phía sau, nghe thấy tiếng ồn của kim loại trượt trên phiến đá, mặt không cảm xúc mà xoay người, đi về phía cửa.

Mọi người cho rằng cô sẽ giống như ngày thường vậy, im lặng mà co rút lại ở một góc, không ngờ cô dừng ngay trước mặt nam sinh đã động tay, nhìn chằm chằm thẳng vào anh.

Ánh mắt của cô rất là u ám, hoặc là nói khiến người ta khó chịu. Nam sinh bị cô nhìn chằm chằm dần dần cảm giác được không ổn, nụ cười trên mặt bắt đầu cứng lại, biến thành độ cong lúng túng treo ở bên mép.

Ngay khi anh chuẩn bị nói hai câu đánh lừa, Khung Thương bất thình lình nắm lấy tóc của anh, chợt nhích sang bên nhấn một cái, đập vào trên cửa sắt bên cạnh.

Một tiếng "bùm" vang dội, giống như một tiếng sấm rơi xuống, trong phòng học lâm vào yên tĩnh tột cùng.

Hơn mấy chục ánh mắt sợ hãi, đồng loạt lướt qua bên này.

"A? Ai, cho, phép, cậu." Khung Thương từng câu từng chữ, thanh tuyến nhẹ nhàng mà bật ra ngoài, "Đâm đầu của tôi?"

Bạn đang đọc Hung Án Hiện Trường Trực Tiếp - Thối Qua (Edit) của Thối Qua
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mokoko2512
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.