Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta có thể thấy hồi báo

Phiên bản Dịch · 1504 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

"Mình đây là... đã xuyên qua?"

Giang Hàn đánh giá gương mặt tái nhợt lại thanh tú trong gương đồng, ánh mắt hoảng hốt.

Không có gì phải nghi ngờ nữa, nơi này là cổ đại. Mặc dù hắn không có hiểu biết nhiều về lịch sử lắm, nhưng từ vải vóc quần áo và bố trí gian phòng, dường như bản thân mình còn là con em của một gia đình giàu có.

"Đây là bồi thường cho tất cả những khổ cực mình phải chịu đời trước sao?"

Giang Hàn cười một tiếng.

Đời trước, hắn lớn lên ở cô nhi viện, lại còn bị bệnh tim bẩm sinh. Sau khi hắn thành niên đi vào xã hội, vẫn luôn phải dựa vào chính mình, liều mạng mà sống!

Nhưng cuối cùng, vào năm hắn vừa 25 tuổi, hắn đã chết.

Đúng lúc này.

Một đoạn ký ức lộn xộn nhỏ vụn tràn vào trong đầu.

Giang Hàn nhăn mày lại, sau đó, trên mặt hắn dần lộ ra vẻ quái dị và bất đắc dĩ.

"Không phải thời cổ đại?"

"Không ngờ lại là một thế giới lấy tu luyện làm chính?"

"Vận khí này thật sự là kém không khác gì trước kia! Trời sinh tâm mạch yếu kém, không cách nào tu hành... Quả tim nát này sao cứ cố ý bám lấy mình không thả vậy? Cho dù mình đã xuyên qua vẫn không chịu bỏ qua cho mình."

Khóe miệng Giang Hàn cong lên, tạo thành một nụ cười tự giễu.

Kiếp trước, hắn bị bệnh tim bẩm sinh, không có thuốc trị.

Kiếp này, thân thể trời sinh tâm mạch yếu đuối, không cách nào tu hành!

"Hơn nữa, còn là một đứa con riêng..."

Giang Hàn thở dài.

Nguyên chủ của thân thể này là con riêng của gia chủ Giang gia, một trong tam đại gia tộc Lưu Tinh thành.

Tháng trước mẹ vừa qua đời, vì vậy hắn đã được đưa vào Giang gia.

Nhưng hắn lại bị tất cả mọi người chán ghét.

Về phần nguyên nhân vì sao, tự nhiên không cần nói nhiều. Loại sinh vật như con riêng này, cho dù đặt ở đâu cũng không được hoan nghênh!

Lại thêm hắn không cách nào tu hành...

Ngay cả cha của thân thể này cũng ngứa mắt với hắn.

"Xem ra mình phải nghĩ biện pháp để rời khỏi Giang gia này mới được." Giang Hàn suy tư, mâu quang chớp động.

Trong trí nhớ.

Dường như "hắn" ban đầu chỉ vì uống một bát canh "ích khí bổ hư", khiến tâm mạch bị kích thích, trực tiếp chết bất đắc kỳ tử.

Bát canh kia là đại phu nhân Giang gia sai hạ nhân đưa tới.

"Là thế quái nào?"

Trong lòng Giang Hàn hơi phiền muộn.

Rõ ràng mình đã là một người không thể tu luyện, lại còn bị đối xử như thế... Cứ như hắn có năng lực cướp đoạt vị trí gia chủ không bằng.

Không hề nghi ngờ.

Nếu cứ tiếp tục ở đây, nói không chừng một ngày nào đó hắn sẽ lại bị hại chết!

Giang gia nhiều người tu hành, muốn âm thầm sát hại một người bình thường, thật có quá nhiều cách.

Trầm ngâm trong chốc lát.

Giang Hàn đứng dậy đi thẳng ra phía ngoài. Hắn muốn ra đường nghiên cứu một chút tình huống cụ thể của nơi này. Có lẽ hắn còn có thể dựa vào kinh nghiệm kiếp trước, lăn lộn một phen thành tựu ở bên ngoài cũng nên.

Không có thực lực không có nghĩa rằng hắn không thể làm ăn!

"Tam công tử."

Mới vừa ra ngoài cửa, một thị nữ đã ngăn hắn lại, nói khẽ, "Đại phu nhân nói, ngài phải uống xong bát 'canh bổ khí' kia rồi mới có thể ra ngoài."

Bước chân của Giang Hàn hơi dừng lại một chút.

Hắn quay đầu nhìn thị nữ, cười như không cười nói: "Ta đã uống xong rồi. Thay ta chuyển lời cảm ơn tới đại phu nhân, cảm ơn ý tốt của nàng. Ngày sau nếu ta có cơ hội, nhất định sẽ hồi báo nàng."

"Keng..."

"Kiểm tra đo lường đến khâu then chốt, kích hoạt Hệ Thống Hồi Báo!"

"Đang kiểm tra đo lường mục tiêu..."

"Kiểm tra đo lường hoàn tất!"

【 Tú Nhi, tâm phúc của đại phu nhân Giang gia, tam tinh Võ giả. Tính cách phóng đãng, tư thông với nhiều người. Sau khi tư thông với nàng, có thể được hồi báo: Trở thành nằm vùng. 】

Hệ thống! ?

Trong lòng Giang Hàn dâng lên cảm giác mừng như điên, nhưng rất nhanh hắn đã cưỡng ép áp chế nó xuống, không để trên mặt mình xuất hiện bất kỳ biểu tình dư thừa nào.

"Uống xong rồi?"

Tú Nhi nhíu nhíu mày.

Nàng ta đi nhanh vào nhà, thấy bát canh đã bị uống sạch, sau đó nàng ta lại nhìn chung quanh một chút, xác định canh không bị đổ ra ngoài. Lúc này nàng ta mới đi ra ngoài, ánh mắt nhìn Giang Hàn hơi có nghi ngờ.

Hiển nhiên, hẳn là nàng ta biết bát canh bổ khí kia sẽ tạo thành thương tổn thế nào đối với Giang Hàn.

"Kiểm tra xong rồi sao?"

Mặt Giang Hàn không đổi sắc nhìn nàng ta.

Chỉ là người đàn bà dâm đãng ai cũng có thể làm chồng thôi, hắn chẳng thèm đi tư thông.

"Tam công tử xin cứ tự nhiên."

Tú Nhi khom người, biểu hiện lễ nghi cẩn thận, không nhìn ra chút sai sót gì.

Giang Hàn không nhanh không chậm đi ra ngoài. Đợi khi đi tới nơi không người rồi, trên mặt hắn mới lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

"Hệ Thống Hồi Báo sao?"

"Đây là nguyên nhân khiến khi mình nhìn Tú Nhi, có thể nhìn thấy tin tức về nàng ta, đồng thời còn xuất hiện hồi báo cùng với phương thức nhận được hồi báo... Nếu đặt ở kiếp trước, mang theo hệ thống này đi mua Scratchcard(1), chắc chắn sẽ có thể kiếm bộn."

(1) Scratchcard: vé số loại thẻ cào.

Một đường đi ra cửa chính Giang gia.

Giang Hàn đi lung tung trên đường không mục đích, ánh mắt hắn tùy ý đảo qua đảo lại trên thân người chung quanh.

Hắn phát hiện không phải người nào cũng có hồi báo. Trong phần lớn người hắn nhìn thấy, hệ thống sẽ dứt khoát nhắc nhở một câu:

Không có hồi báo gì!

"Mình trời sinh tâm mạch yếu đuối, không cách nào tu hành, nhưng đây không phải bệnh không thể trị liệu. Chỉ có điều muốn trị cần phải có đan dược rất trân quý, mà sao Giang gia có thể lãng phí một lượng lớn tiền trên người mình được..."

Bất tri bất giác, Giang Hàn đã đi tới trước cửa một cửa hàng được trang trí hoa lệ.

Trên tấm bảng viết ba chữ to ——

Linh Lung Các!

Nơi này cũng giống với chuỗi siêu thị lúc trước, bên trong cái gì cũng có, nhưng phần lớn thứ được bày bên trong đều có liên quan tới tu luyện. Ví như đan dược, dược liệu, binh khí cùng với công pháp chiến kỹ các loại.

Người đến người đi nối liền không dứt.

"Vào xem xem có thể đào được thứ tốt gì hay không."

Giang Hàn cất bước đi vào, hắn cũng không ôm hi vọng quá lớn. Dù sao Linh Lung Các cũng có người chuyên giám định.

Nhưng, ngộ nhỡ thì sao?

Mọi người đều biết, thiên tài địa bảo là thứ dễ chữa trị bệnh của con người nhất.

Đi tới khu dược thảo, mùi thuốc nồng nặc xông vào mũi. Không ít người đang chọn mua ở đây. Ánh mắt Giang Hàn nhanh chóng xẹt qua từng cây dược thảo.

【 Tử Linh Thảo, 10 năm. Sau khi mua về, có thể được hồi báo: dược liệu bình thường. 】

【 Vạn Niên Thanh, 50 năm. Sau khi mua về, có thể được hồi báo: dược liệu bình thường. 】

【 Thiên Quỳ Tử, 30 năm... 】

Khóe miệng Giang Hàn co giật.

Linh Lung Các này không hổ là cửa hàng uy tín lâu năm, này đkm hoàn toàn không có hồi báo gì. Giá cả mua và tỉ lệ hồi báo có quan hệ trực tiếp, cũng đồng nghĩa với sau khi mua, mình chỉ có thể bán đi với giá gốc.

Tay trái vào, tay phải ra, không hề có chút tác dụng gì!

Đột nhiên.

Giang Hàn dừng bước, vẻ mặt ngưng lại.

【 Hắc Băng Liên, 30 năm. Sau khi mua, có thể được hồi báo: Huyền Băng Phật Liên. Trực tiếp sử dụng có thể tái tạo tất cả kinh mạch, tôi luyện huyết nhục, giá 10000 viên tuyệt phẩm linh thạch! 】

Lời Nhắn Chương 1
Giới thiệu truyện linh dị: Đụng Quỷ Liền Mạnh. Truyện hậu cung, hệ thống, vừa hài vừa sợ.
Bạn đang đọc Huyền Huyễn: Ta Có Thể Nhìn Thấy Hồi Báo (dịch) của Vô Ngôn Dĩ Đối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 20
Lượt đọc 5426

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.