Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu nữ hài, thuộc về ta!

Phiên bản Dịch · 1251 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Có kiếm lệnh có thể trực tiếp bái nhập Kiếm Tông.

Thế nhưng, tiền đề là phải đi tới được Kiếm Tông. Nói cách khác, nhất định người đó phải vượt qua khảo nghiệm trụ cột nhất ——

Leo lên Thiên Kiếm Sơn.

Chính là khảo nghiệm nhìn như đơn giản này, khiến vô số người phải lùi bước!

"Đi thôi."

Giang Hàn thu tầm mắt, dẫn Y Y bước vào Thiên Kiếm Sơn.

Ngược lại gần như chẳng có ai chú ý tới hắn. Cũng không phải không có người còn nhỏ như Y Y đã bái nhập Kiếm Tông, chỉ có điều tương đối hiếm mà thôi.

Oanh!

Mới vừa bước ra vài bước, con ngươi Giang Hàn chợt co rút lại.

Hắn cảm thụ được từng đạo kiếm ý như có như không tràn ngập mỗi tấc mỗi góc, phảng phất như có vô số chuôi lợi kiếm nhằm thẳng vào bản thân mình, bất cứ lúc nào cũng có thể đục ra mấy lỗ máu trên người mình!

"Thiên Kiếm Sơn… đúng là không thẹn với cái tên này."

Giang Hàn nhìn chằm chằm Giang Y Y đang thoải mái nhanh nhẹn bước đi bên cạnh, phảng phất như cô bé không nhận ra điều gì lạ.

Xem ra.

Thể chất của nha đầu kia có liên quan tới "kiếm".

Giang Hàn phun ra một ngụm trọc khí, dẫn Giang Y Y, bước tiến vững vàng dọc theo thềm đá, không nhanh không chậm đi về phía đỉnh núi.

Thân thể hắn đã được Huyền Băng Phật Liên tôi luyện, đương nhiên không sợ chút áp lực nho nhỏ này.

Đi tới lưng chừng đỉnh núi.

Đột nhiên bước chân Giang Hàn ngừng lại.

Nơi đây có dựng một thẳng tấm bia đá, trên đó viết một vài chữ như rồng bay phượng múa, tràn ngập kiếm ý, phóng khoáng khỏe mạnh:

Người tâm trí không vững chắc, thấy bi xuống núi!

"Khảo nghiệm tâm tính sao?"

Giang Hàn ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Chỉ thấy phía trước có người đang lạnh run, trên trán xuất hiện mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu, bước chân chật vật hướng lên trên. Cũng có người kinh ngạc đứng tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, sau một lúc lâu đột nhiên sắc mặt trắng bệch, miệng phun máu tươi.

"Thú vị."

Giang Hàn bỗng nhiên cười cười.

Hắn chậm rãi đi lên trước một bước, muốn cảm thụ một chút.

"A?"

Giang Hàn nhíu mày, không ngờ hắn lại không cảm giác được chút gì!

Mà Giang Y Y đang ở bên cạnh lại càng không bị ảnh hưởng. Đôi bắt to của nàng đảo quanh, tràn đầy phấn khởi quan sát phong cảnh, tinh khí thần tràn trề.

"Kì quái."

Hắn thầm nghi ngờ trong lòng, chẳng lẽ đây là vì mình xuyên việt sao?

Huyền Băng Phật Liên sẽ không tăng cường tinh thần lực, mà trên linh hồn hắn, điểm đặc biệt duy nhất chính là bản thân mình từ thế giới khác xuyên việt đến đây!

Quản nó là gì!

Lắc đầu, Giang Hàn không nghĩ nhiều nữa, dắt tay Giang Y Y bước nhanh lên trên.

Đám người muốn bái nhập Kiếm Tông chung quanh ngơ ngác nhìn hai người bọn họ, suýt nữa đã trợn lác cả mắt, giống hệt như đã gặp quỷ vậy!

"Người anh em này cắn thuốc sao?"

"CMN, đây thật là người à? Ta đã thử đi qua nơi này nhiều năm, cmn đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy người có thể chạy chậm trên thềm đá này..."

"Nam thì cũng thôi, ngay cả tiểu cô nương kia cũng thế, thế là thế nào?"

Tất cả mọi người sợ ngây người.

Thậm chí có người còn vì một màn này mà tinh thần bất ổn, trong nháy mắt bị kiếm ý tập kích, miệng phun máu tươi, trực tiếp bị loại!

...

Kiếm Tông.

Trên một đài cao, mấy bóng người cười cười nói nói, quay qua chỉ trỏ một tấm màn rộng trong quảng trường.

Phía trên đương nhiên hiện cảnh mọi người leo núi!

Đột nhiên.

Có người ngưng mắt lại, gắt gao nhìn chăm chú vào hai bóng người trong đó, trên mặt hắn ta lộ ra vẻ không thể tin: "Làm sao có thể?"

"Ngươi đang nhìn cái gì mà kinh ngạc thế?"

Bên cạnh, một ông già tiên phong đạo cốt cười tủm tỉm, đưa tay vuốt hàm râu, thuận theo tầm mắt của người nọ nhìn lại.

Vừa nhìn, hắn ta đã giật mình tới thiếu chút nữa giật bay một chòm râu mép.

"Nhanh như vậy?"

Ánh mắt những người khác cũng bị hấp dẫn, sôi nổi nhìn lại, sau đó, tất cả đều biến sắc.

"Hai người kia là thế nào?"

"Có điểm gì đó không đúng, chẳng lẽ kiếm ý trên bậc thang thí luyện đã xảy ra vấn đề rồi?"

"Không, những người khác đều biểu hiện rất bình thường! Chỉ có hai người này là khác biệt. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, lão phu còn cho rằng bọn họ đang leo lên núi bình thường!"

Sau một trận nghị luận, bọn họ bỗng nhiên an tĩnh lại.

Im lặng một lúc lâu.

"Hai người kia, lão tử muốn!"

Một người đàn ông cường tráng bỗng đứng dậy, giọng nói như sấm, "Cmn, ai cũng không thể cướp với lão tử!"

"Ha ha."

Ông lão tiên phong đạo cốt đưa tay vuốt hàm râu, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh, "Ngươi muốn? Vậy phải hỏi Xích Tiêu Kiếm của lão phu có đồng ý hay không đã!"

"Sợ ngươi sao?"

Trong tay thanh niên cường tráng chợt lóe điện quang, trên tay hắn ta xuất hiện một thanh cổ kiếm.

"Không nên xúc động, không nên xúc động."

Bên cạnh, một ông lão tròn vo vẻ mặt ôn hoà, khuyên giải nói, "Không bằng như vậy, cả hai người bọn họ đều thuộc về ta, như vậy các ngươi cũng không cần đánh nhau..."

Đúng lúc này.

Một giọng nữ trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên: "Thiếu niên kia ta không quan tâm, thế nhưng tiểu nữ hài kia phải thuộc về ta!"

Ánh mắt mọi người lập tức tập trung lên người ả...

Đó là một nữ tử mặc quần áo màu xanh, nếu chỉ nhìn thoáng qua dáng dấp, sẽ cho rằng ả chỉ mới hơn hai mươi tuổi. Thế nhưng cảm giác tang thương nhàn nhạt nơi khóe mắt lại bại lộ tuổi của ả, tuyệt đối không thể ít như vẻ bề ngoài biểu hiện ra!

Sau một khoảnh khắc yên lặng ngắn ngủi.

"Khụ, Cổ sư tỷ, như vậy không tốt lắm đâu? Mọi người đều cạnh tranh công bằng..." Ông lão tiên phong đạo cốt ho nhẹ một tiếng.

"Ta muốn nàng."

Mặt Cổ sư tỷ không chút thay đổi, nói.

Ông lão lập tức cười khổ, lắc đầu, cũng không nhiều lời nữa.

Dường như những người khác đều có chút kiêng kỵ ả, sôi nổi yên lặng lại. Ánh mắt bọn họ chớp động, không biết đang suy nghĩ gì.

Không ai chú ý tới.

Ánh mắt Cổ sư tỷ rơi vào mặt dây chuyền màu xanh nhạt nơi cổ Giang Y Y, chính là mặt dây chuyền thoạt nhìn không khác gì bình thường, lại khiến chỗ sâu trong tròng mắt ả chợt thoáng qua một vòng ý lạnh!

Bạn đang đọc Huyền Huyễn: Ta Có Thể Nhìn Thấy Hồi Báo (dịch) của Vô Ngôn Dĩ Đối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật kumbamp00
Lượt thích 11
Lượt đọc 377

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.