Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cho dù thiên địa băng diệt, thân ta vĩnh tồn

Phiên bản Dịch · 1388 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Công pháp Tạo Hóa?

Bước chân Giang Hàn dừng lại trong giây lát, đưa tay lấy quyển《 Chuy Cốt Thuật 》 kia vào tay, trong mắt hắn lại thoáng qua vẻ nghi ngờ.

Đây là công pháp Tạo Hóa?

Hắn chỉ biết, phẩm cấp công pháp được chia làm Tứ phẩm Thiên Địa Huyền Hoàng.

Nhưng nếu hệ thống đã cố ý nói như vậy, có nghĩa là "Tạo hóa" cao hơn Thiên phẩm!

"Đoán Cốt Thuật?"

Giọng nói nghi ngờ của Nam Cung Uyển truyền lại bên tai, "Ta có ấn tượng với quyển công pháp này, năm đó khi ta nhập tông nó đã ở đây. Tuy rằng nó đã đạt tới Thiên phẩm trung cấp, thế nhưng đã tàn khuyết rất nhiều, chỉ có đôi câu vài lời. Ngươi lấy nó làm gì?"

"Tùy tiện nhìn xem."

Giang Hàn trở tay cất quyển sách vào, sau đó đi về phía khu chiến kỹ.

"Ngươi sẽ không chọn nó đó chứ?" Nam Cung Uyển ngạc nhiên, "Tuy rằng bộ công pháp này đúng là bộ công pháp có phẩm cấp cao nhất Kiếm Tông, nhưng nó thật sự tàn khuyết rất nghiêm trọng, căn bản là không thể tu luyện được. Nếu không sao nó lại được bày ở đây?"

"Ah."

Giang Hàn nhàn nhạt gật đầu.

Nam Cung Uyển: "... Mỗi người chỉ có thể chọn một môn công pháp, nếu như ngươi lấy cuốn này, không thể lấy thêm cuốn nào khác nữa."

"Ta biết."

Giang Hàn vẫn phong khinh vân đạm như trước.

Đương nhiên hắn sẽ không nói sự thực cho Nam Cung Uyển, dù sao lòng người cũng khó lường.

Tùy tiện đi qua đi lại trong khu chiến kỹ, lần này hắn không kiếm lậu được gì. Cuối cùng hắn chọn một bộ chiến kỹ tên là 《 Bát Phương Thần Kiếm 》. Đây là một bộ chiến kỹ bình thường, chỉ đạt tới Huyền phẩm thượng cấp mà thôi.

Trở lại ngọn núi thứ chín.

Giang Hàn đặt mặt dây chuyền màu xanh nhạt vào trong phòng, sau đó một mình rời khỏi phòng, đi tới một chỗ tương đối bí ẩn trên đỉnh núi, bỏ《 Chuy Cốt Thuật 》vào trong chén, dùng ống thắp lửa châm lửa.

Phù!

Trong nháy mắt khi Chuy Cốt Thuật dính lửa, Chuy Cốt Thuận cháy hừng hực, thế nhưng tốc độ trang giấy bốc cháy lại cực kỳ chậm.

"Quả nhiên được tạo từ chất liệu đặc thù."

Giang Hàn thầm nói trong lòng.

Trước đây, môn Thiên phẩm chiến kỹ Đại Lực Ngưu Ma Quyền kia, hắn cũng lấy được dựa vào việc đốt cháy công pháp. Nhưng công pháp ấy được ghi chép trên một tờ giấy màu vàng, sau khi hắn học được, bức họa trên giấy vàng lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Mà lần này lại không giống, không ngờ lại cần dùng nước hòa tan, nuốt trôi.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Suốt khoảng chừng hai giờ, cuối cùng Chuy Cốt Thuật cũng bị đốt thành tro tàn.

Giang Hàn lập tức đổ nước suối đã chuẩn bị sẵn vào. Chỉ thấy trong nháy mắt khi tro tàn tiếp xúc với nước suối, nó đột nhiên hòa tan. Sau khi tro tàn màu đen hòa vào nước, không ngờ lại không tạo ra bất kỳ màu sắc gì.

Không chỉ như vậy, nước trong chén kia lại càng thêm trong suốt, giống hệt như tất cả tạp chất đều đã bị khử đi vậy!

"Thần Hồ Tạo Hóa."

Giang Hàn bưng chén lên, ngửi ngửi, vô sắc vô vị.

Hắn thận trọng uống sạch sẽ, ngay cả nửa giọt nước cũng không tràn ra. Sau khi hắn uống xong lại rót nước suối sạch vào, lại uống một lần nữa, lặp lại ba lần mới dừng lại.

"Như vậy sẽ không bị bỏ sót..."

Giang Hàn chép miệng một cái, sờ sờ bụng mình, dường như không có cảm giác gì đặc biệt.

Đột nhiên, sắc mặt hắn khẽ biến đổi, vội vã nhắm hai mắt lại.

Oanh!

Giống như một tiếng sấm rền, Giang Hàn chỉ cảm thấy phảng phất như trong đầu có một tia chớp xẹt qua, ba chữ lớn rắn rỏi mạnh mẽ chậm rãi hiện lên:

Bất Diệt Kinh!

Cùng lúc đó, một giọng nói đạm mạc khoan thai quanh quẩn trong đầu:

"Bất Diệt Kinh chính là phương pháp tu thân cực mạnh do thiên địa sáng tạo, là bảo kinh chí cao được chuẩn bị cho sinh vật hình người, là công pháp Tạo Hóa. Tu luyện đến đại thành, thân thể bất diệt, ngay cả khi ngã xuống cũng có thể tái sinh linh thức."

"Ta trải qua mấy trăm ngàn năm, hoàn thiện bổ túc, nguyên thần bất diệt!"

"Vì sự cố, mà phải chia ra thành hai sách thượng hạ."

"Quyển thượng tu nhục thân, tổng cộng có chín tầng, quyển hạ tu nguyên thần, tổng cộng có ba tầng. Hai người đồng tu, chân tới viên mãn, có thể đạt được thân thể vạn kiếp bất diệt. Cho dù thiên địa băng diệt, thời không bị phá vỡ, thân ta vẫn vĩnh tồn!"

Giọng nói cổ xưa quanh quẩn không dứt.

Mà trong đầu Giang Hàn cũng chậm rãi hiện lên từng dòng chữ, chính là phương pháp tu luyện Bất Diệt Kinh.

Hắn ngồi xếp bằng, như si mê như say sưa.

Từng dòng chữ kia là Đạo văn, nhắm thẳng vào đại đạo, rất cao thâm khó dò. Giang Hàn say mê trong đó, hai tay không tự chủ được kết tạo pháp quyết. Nhục thể của hắn phảng phất như đã biến thành xoáy nước, thôn phệ linh khí bốn phía vào cơ thể!

Ông!

Nơi sâu thẳm trong mi tâm chậm rãi hiện ra một bóng người nhỏ.

Bóng người nhỏ kia duy trì tư thế giống hắn như đúc, mà hình dáng bên ngoài cũng không khác nhau chút nào. Đương nhiên phải vậy, bởi đó là nguyên thần linh hồn của hắn!

Ở bên cạnh hắn.

Trong ao nhàn nhạt, dường như Tiểu Hồng Ngư cũng bị Đạo vận ảnh hưởng, nằm yên không nhúc nhích.

Không biết qua bao lâu.

Một bóng người nho nhỏ xuất hiện trên ngọn núi thứ chín. Nàng tò mò đánh giá chung quanh, đầu tiên là chui vào phòng, sau đó nàng phát hiện mặt dây chuyền màu xanh nhạt bị đặt trên bàn trong nhà, còn bị một quyển chiến kỹ đè lên trên.

"Nam Cung tỷ tỷ?"

Giang Y Y nghi ngờ cầm lấy dây chuyền, "Ca ca đâu?"

"Không biết."

Nam Cung Uyển tức giận nói, "Mười ngày trước hắn ta đặt tỷ ở nơi này, còn cố ý dùng chiến kỹ phủ lên trên, cứ như hắn ta sợ tỷ rình coi hắn ta vậy. Muội tu luyện ở kiếm trủng xong rồi à?"

"Vâng."

Giang Y Y híp mắt lại, "Nơi ấy chơi rất vui."

Chơi rất vui...

Nếu Nam Cung Uyển có hình thể, nhất định nàng sẽ xạm mặt lại, không biết nên nói gì cho phải. Giang Y Y là người duy nhất, cũng là người đầu tiên dám nói như vậy từ khi Kiếm Tông lập tông tới nay.

Đối với đa số người, kiếm trủng thật sự là ác mộng. Bọn họ đi vào lần đầu tiên, tuyệt đối sẽ không muốn vào lần thứ hai!

"Muội muốn đi tìm ca ca."

Giang Y Y đeo mặt dây chuyền lên cổ, thân hình thoắt một cái, như một trận gió chạy ra khỏi gian nhà.

Rất nhanh.

Nàng đã tìm thấy Giang Hàn gầy teo ở vị trí sát biên giới trên đỉnh ngọn núi thứ chín, bên cạnh hắn còn có một cái ao nho nhỏ, trong ao có một Tiểu Hồng Ngư ngửa bụng, lặng lặng nằm trên mặt nước.

"Ca ca đang ngủ thiếp đi sao?" Giang Y Y tò mò vươn tay.

"Không nên đụng hắn!"

Nam Cung Uyển bỗng nhiên thốt ra, giọng điệu vô cùng ngưng trọng, còn mang theo vẻ khiếp sợ nồng đậm, "Hắn đang rơi vào trạng thái ngộ đạo! Lẽ nào... trong mười ngày này, hắn vẫn luôn nằm trong trạng thái kỳ diệu ấy sao?"

Bạn đang đọc Huyền Huyễn: Ta Có Thể Nhìn Thấy Hồi Báo (dịch) của Vô Ngôn Dĩ Đối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 14
Lượt đọc 419

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.