Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Từ hôn sáo lộ.

Tiểu thuyết gốc · 1911 chữ

Cửu Chân Quốc, Thanh Vân Thành, Tiêu Gia

Tiêu gia đại điện trung, người đứng đông nghẹt, Tiêu gia người ngồi ở tả vị ánh mắt như điện mang theo phẫn nộ chi sắc nhìn lấy hữu vị đoàn người.

Mà Tiêu gia vị trí, một tên thiếu nữ ngồi ở phía sau sắc mặt âm trầm đáng sợ, ánh mắt băng lãnh tới cực hạn mang theo hận ý không nhỏ, nàng cắn chặt môi hồng tố thủ xiết lấy viền áo trừng đôi mắt đẹp nhìn lầy về phía đoàn người bên phải.

Ngồi ở bên phải đoàn người không có nhiều, tổng cộng chỉ có ba người, hai già một trẻ.

Hai lão giả ngồi ở hai bên, nét mặt già nua đầy dấu vết của tuế nguyệt năm tháng, ánh mắt nhắm hờ để lộ ra một khe hẹp. Nhưng từ trong khe hẹp này lại không ngừng bắn ra từng đầu từng đầu kinh khủng uy áp!

Nếu như không phải những tia uy áp này được hai vị lão giả thu liễm vào trong, thì sợ rằng tại đại điện trong không có bao người có thể dưới những tia uy áp này mà có thể ngồi vững tại chỗ.

Cả hai lão giả mặc cùng một loại y phục, trước ngực thêu lấy hai chữ "Thiên Hằng" đầy sự uy nghi và bá khí, trên thân của họ đều có một loại thâm bất khả trắc khí tức, chỉ cần nhìn qua liền biết đây tuyệt đối là nhất phương cường giả.

Thế nhưng lúc này, cả hai lão giả đều ngồi ở bên một tên nam tử. Tên này nam tử mi mục như vẽ, phong thần tuấn lãng khí độ bất phàm, khuôn mặt lạnh nhạt thờ ơ hờ hững coi nhẹ mọi việc.

Nam tử này ánh mắt như sao chớp động thần quang, mày kiếm sắc bén phong duệ bức người, mặt như quan ngọc tinh xảo tuyệt luân, đường nét góc cạnh rõ nét không mờ.

Hắn chỉ ngồi đó, không nói một lời, dùng một ánh mắt mang theo lạnh nhạt chi sắc mà nhìn thấy toàn bộ đại điện người. Tiêu gia người đối với như vậy thần sắc vô cùng tức giận, thế nhưng lại không có ai dám đứng lên nói lấy một lời.

Bởi vì trước mắt nam tử, có thể nói là một đời truyền kỳ trong thế hệ trẻ. Thiên Hằng Thánh Địa trong Thánh Tử nhân tuyển chi vị, Nam Kinh Quân!

Tiêu gia chủ vị, cũng là Tiêu gia tộc trưởng nơi ngồi, một trung niên nét mặt mang theo khó coi chi sắc, lông mày nhíu chặt nhìm chằm chằm lấy hờ hững mà ngồi nơi kia Nam Kinh Quân.

Tiêu gia tộc trưởng Tiêu Trường Thiên thanh âm trầm thấp, đè nén trong lòng tức giận chi ý hỏi

"Chất hữu nói vậy, là có ý gì?"

Bên kia, Nam Kinh Quân cũng không có trả lời, thay vào đó là bên phải của hắn lão giả ánh mắt mở ra để lộ ra sắc bén ánh mắt, lão giả hơi cười cười nói

"Tiêu gia chủ nào cần phải giả hồ đồ? Chúng ta tới đây, ngươi hẳn là đoán được chi ý a! Chúng ta chính là tới đây từ hôn!"

Lời này nhường cho Tiêu Trường Thiên vốn đã khó coi sắc mặt nay càng thêm biến khó coi, lão giả cũng không chút nể tình, chẳng chừa lại cho Tiêu gia cứu vãn da mặt cơ hội.

Hôm nay, đoàn người của Nam Kinh Quân tiến tới nơi này chính là để từ hôn! Đối với cùng hắn nữ nhi có hôn ước từ hôn, thậm chí, trực tiếp nói thẳng nguyên nhân là do nữ nhi của hắn biến thành phế vật, cùng đối phương không có xứng!

Như vậy cử động, thực sự chính là khinh người quá đáng, hôm nay sự tình truyền ra ngoài, Tiêu gia tuyệt đối sẽ mất hết mặt mũi bị người đời cười chê.

Tiêu Trường Thiên cũng chưa có nói gì, thì ở phía sau Tiêu gia chi vị một đạo thanh âm của nữ tử vang lên mang theo phẫn nộ chi ý

"Nam Kinh Quân, ngươi có ý gì!?"

Theo thanh âm này rơi xuống, từ trong phía sau đứng lên một tên nữ tử. Nữ tử này mới là thiếu nữ, sắc mặt của nàng mang theo phẫn ý ẩn hiện trên khuôn mặt giản dị.

Đôi mày liễu thanh thanh nhịu chặt lộ ra vẻ khó chịu, đôi mắt sáng chớp động linh quang mang theo đầy trời phẫn nộ màu sắc, làn da trắng mịn bây giờ đều hóa thành đỏ vì tức giận mang tới.

Thiếu nữ dung mạo có thể nói là thanh lệ, thế nhưng cũng không tới mức đi tới hai chữ "xinh đẹp" này, chỉ có thể nói là bình thường. Bất quá, nàng ta khí chất thực sự hơn người, một loại thành thục so với cùng tuổi nữ nhân hoàn toàn khác biệt.

Thiếu nữ này chính là hôm nay người bị từ hôn, cũng là Tiêu Trường Thiên chi nữ, Tiêu Lam Nguyệt.

Đã từng là Thanh Vân Thành tuyệt thế thiên tài, đánh vỡ ngàn năm qua thiên phú tu luyện, tốc độ tu luyện các loại thành tích bài danh. Thế nhưng cũng không biết nguyên nhân từ đâu, nàng ta thiên phú cứ như vậy trong vòng một đêm biến mất.

Tân tân khổ khổ tu vi tu luyện hoàn toàn tiêu tán, đã vậy, nàng dù cho cố gắng như thế nào cũng không thể đột phá được Luyện Khí đại cảnh, thậm chí, tu vi càng lúc càng tụt lùi đi xuống.

Cũng vì nguyên nhân này, lại công thêm trước đây quang vinh, tương phản đối lập quá lớn để cho nàng biến thành siêu cấp phế vật bị người cười chê.

Bị Tiêu Lam Nguyệt chất vấn như vậy, thân là vai diễn chính trong đợt hí kịch này Nam Kinh Quân lại từ đàu tới cuối không nói một lời.

Hắn ánh mắt lơ đễnh quét nhìn lấy mọi người, khuôn mặt tuyệt mỹ tràn ngập một cỗ lạnh nhạt hờ hững cbi ý, chăng đem nàng chất vấn để ở trong mắt.

Như vậy cử động, cao ngạo mà càn rỡ, để cho người của Tiêu gia ngày thường đối với Tiêu Lam Nguyệt khinh thường ra mặt cũng thay nàng giận dữ không thôi.

Tiêu Lam Nguyệt cắn chặt răng ngọc, thanh âm đè nén cực lớn giận dữ mà thấp giọng nói

"Nam Kinh Quân! Ngươi đừng khinh người quá đáng!"

Người ngoài nhìn vào, hẳn là sẽ nghi Nam Kinh Quân phi thường kiêu ngạo, đối với hôn thê của mình bởi vì trở thành phế vật nguyên nhân mà không thèm để vào trong mắt.

Nhưng ai biết được chân chính suy nghĩ của hắn bây giờ là gì?

Hắn bây giờ phía sau khuôn mặt lạnh nhạt hờ hững kia chính là đang không ngừng tự hỏi

"Cái quỷ gì tình huống? Ta thế nào lại ơ đây?"

"Gì? Phế vật từ hôn lưu? Ta lại là hôn phu ngạo kiều từ hôn nhân vật?"

"Cái đệch. Ai có thể cùng ta giải thích một chút không a!"

Nam Kinh Quân chính bản thân hắn đều có chút mơ hồ không rõ, hắn chính là nhắm mắt đi ngủ một giấc, như thế nào trực tiếp xuất hiện ở nơi này?

Còn tham gia từ hôn sáo lộ này nữa?

Trong đầu của hắn chỉ trong giây lát mà nhảy ra vô số suy nghĩ suy đoán tình huống bây giờ. Mất một lúc lâu Nam Kinh Quân mới có thể đem trong đầu của mình ký ức toàn bộ chỉnh lý, sắp xếp và tiêu hóa xuống, hắn lúc này mới hiểu được bây giờ là cái gì tình huống.

Hắn xuyên không rồi, đồng thời trực tiếp đoạt xá Thiên Hằng Thánh Địa chi Thánh Tử nhân tuyển chi vị bên trong.

Mà cái tình huống diễn ra bây giờ, bắt nguồn từ hành động từ hôn của hắn.

Tiêu gia lão tổ cùng Nam gia lão tổ có một cái hôn ước, con cái của họ nếu như sinh ra là nam và nữ thì sẽ kết thành thông gia với nhau, nếu như cùng giới thì truyền xuống đời sau.

Mà cứ như vậy, vốn là đời của gia gia hắn hôn ước, một mực bị truyền xuống tới tận đời của hắn...

Nam Kinh Quân ban đầu đối với cái này hôn ước cũng không để ý, hắn cũng không ngại mình có thêm một vị thê tử thiên tài ở bên người đâu.

Nhưng điều ngạc nhiên là, ba năm thời gian trước Tiêu Lam Nguyệt thiên phú dĩ nhiên biến mất, tu vi cũng đồng dạng bốc hơi trở thành phế vật.

Hắn ban đầu còn ôm hi vọng Tiêu Lam Nguyệt sẽ khôi phục thiên phú một ngày, thế nhưng cuối cùng Tiêu Lam Nguyệt triệt để trở thành phế vật không thể tu luyện. Điều này khiến hắn chán nản, cũng không có tiếp tục ôm một cái hi vọng nữa.

Hắn hôm nay tới đây, chính là để từ hôn, dù sao, hắn cũng không có muốn đem một cái phế vật trở thành thê tử của mình.

Hắn dòng suy nghĩ bị một tiếng "Ngươi đừng khinh người quá đáng" của Tiêu Lam Nguyệt trực tiếp ắt đứt. Nam Kinh Quân ánh mắt bừng tỉnh liếc nhìn lấy trước mắt của mình thiếu nữ, trong lòng đánh giá một cái sau đó đánh cho 4/10 điểm nhan trị.

Nam Kinh Quân mặt măng tiếu dung, khẽ cười một tiếng đối với Tiêu Lam Nguyệt giận dữ cũng không để trong lòng mà nói

"Không biết Tiêu cô nương có gì chỉ bảo?"

Tiêu Lam Nguyệt thấy hắn đối với mình phản ứng lại thì trừng mắt, thanh âm vẫn như cũ mang theo giận dữ chi ý mà chất vất

"Chỉ bảo không dám nhận. Ta chỉ muốn hỏi, ngươi hôm nay cử động đã được trưởng bối biết hay chưa?"

Nam Kinh Quân kém chút bật cười, trước mắt của hắn Tiêu Lam Nguyệt cùng hắn quen thuộc sáo lộ thực sự quá tương đồng, thậm chí câu này chất vấn cũng là tương đồng.

Hắn mặt mang tiếu dung, ôn thanh lắc đầu mà nói

"Cũng là chưa biết. Lão tổ sự vụ quấn thân, khó có thời gian rảnh, chút việc nhỏ này ta cũng không muốn kinh động tới lão tổ."

Bốn chữ "Chút việc nhỏ này" trực tiếp nhường cho Tiêu Lam Nguyệt cùng với ngồi ở chủ vị Tiêu Trường Thiên sắc mặt biến trở nên khó coi. Hôm nay cử động trực tiếp hủy đi Tiêu gia da mặt, vậy mà trong miệng của Nam Kinh Quân lại chỉ là chút việc nhỏ.

Danh dự của Tiêu Lam Nguyệt, cứ như vậy bị hủy đi, lại là chút việc nhỏ.

Tiêu Lam Nguyệt thực sự giân dữ, nàng điên cuồng đè nén trong lòng lạnh lùng nói

"Ngươi không qua trưởng bối bàn bạc cân nhắc, vậy mà lại tự ý chủ trương tranh trước đi làm. Như vậy bất kính trưởng bối hành động, lại là có ý gì?"

Bạn đang đọc Huyền Huyễn: Ta Tuyệt Không Phải Phản Phái! sáng tác bởi ditutieusinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ditutieusinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.