Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đối diện phụ thân, đột phá nhị đoạn

Tiểu thuyết gốc · 2107 chữ

Gia chủ gian phòng, Lý Thành tại trong phòng, đang chỉnh lý cùng duyệt qua những cuốn sách ghi chép lấy số lượng tư nguyên mà gia tộc dùng và bán ra hàng tháng.

Từng cuốn sách ghi chép một cách tỉ mỉ, không sai sót một chút nào cả.

Ngay tại bàn tay hắn chạm đến cuốn sách ghi chép lấy những thứ cần phân cho Lý Thanh Tâm, hắn lập tức liền thu tay lại, chuyển sang một cuốn khác.

Trong tam tử mà Lý Thành có được, Lý Hướng Vũ xem như là đại nhi tử mà hắn ưa thích nhất, tại tuổi hai mươi đã là Khai Mạch tứ đoạn, tiền đồ vô lượng.

Nhưng đến phiên tam tử Lý Thanh Tâm thì khác, tại khoảnh khắc Lý Thanh Tâm được sinh ra, lúc kiểm trắc khả năng tu luyện được hay không thì Lý Thanh Tâm khả năng tu luyện liền gần như bằng không.

Cũng có nghĩa, Lý Thanh Tâm một đời liền vô vọng với võ đạo, chỉ có thể là một phàm nhân đến hết đời.

Tại lúc đó, tâm Lý Thành xem như chết đi hoàn toàn.

Đến ngày Lý Thanh Tâm được mười tuổi, hắn liền lệnh cho gia nhân đưa Lý Thanh Tâm vào một gian phòng tồi tàn, cũ nát, cũng từ đó hắn liền không đoái hoài gì đến Lý Thanh Tâm nữa.

Mười lăm năm, hắn chưa từng một lần nhìn qua mặt Lý Thanh Tâm, dù chỉ là một lần trò chuyện, Lý Thành cũng chưa từng mở lời dù chỉ một từ.

Tại lúc Lý Thành đang kiểm tra một cuốn tư liệu, A Mai đột nhiên đẩy cửa vào, hớt ha hớt hải lên tiếng,

"Gia chủ, tam thiếu gia có thể tu luyện."

"Vô lễ, không thấy ta đang làm việc sao ?"

Lý Thành gắt gao quát nạt A Mai.

Nhưng khi nghe đến Lý Thanh Tâm có thể tu luyện, cây bút lông từ trên tay hắn bỗng nhiên rớt xuống.

Hai mắt Lý Thành đột nhiên mở to, nét mặt từ trạng thái tức giận nay chuyển sang ngạc nhiên.

Bỏ xuống cuốn sách trên tay, hắn quát lớn, ra lệnh A Mai dẫn hắn đi xem.

Nghe theo lệnh, A Mai ngay lập tức dẫn đường cho Lý Thành.

Toàn trình đường đi, A Mai trên lưng như có vô số tọa sơn nhạc đè lên thân mình, toàn thân mồ hôi không ngừng chảy ra.

Ở đằng sau, Lý Thành vừa đi vừa suy nghĩ lấy vô số viễn cảnh.

Như hắn trước mặt Lý Thanh Tâm, vậy Lý Thanh Tâm có hay không hận hắn, hay như trước kia trong lúc vô tình hắn chạm mặt Lý Thanh Tâm.

Lúc đó, Lý Thanh Tâm chỉ nhàn nhạt cười với hắn một cái, sau đó bỏ về gian phòng cũ nát mà trước đó hắn cấp cho Lý Thanh Tâm ở.

Lý Thành không biết được đằng sau nụ cười nhạt ấy là gì, hắn lúc đó cũng không quan tâm đến ý nghĩa của nó, với hắn, không thể tu luyện được thì chỉ tốn tư nguyên của gia tộc thôi.

Cả quảng đường đi, người thì như sơn nhạc đè vai, người thì bị tâm can dày vò.

Ngay tại A Mai dẫn Lý Thành đến gian phong ọp ẹp của Lý Thanh Tâm, đập vào mắt hai người chính là Lý Thanh Tâm đang đứng giữa sân, hai tay giang rộng ra, đón lấy từng tia ánh nắng.

Lý Huyền Thanh, hay cũng chính là Lý Thanh Tâm sau khi vận chuyển vô số chu thiên xong, hắn rời khỏi gian phòng, đứng ở giữa sân, đón lấy từng tia ánh ắng mặt trời.

Đây cũng là một trạng thái tu luyện mà hắn tạo ra tại tiền thế.

Võ giả, bước đầu tu luyện chính là khai mạch toàn cơ thể, sau đó, dự vào chân khí tại đan điền đến rèn luyện toàn thân để khiến cơ bắp cũng như xương cốt cứng cáp.

Nhưng tu luyện chân khí quá mức chậm chạp, người thường ít nhất phải mất đến năm chục năm mới có thể khai mạch cửu đoạn, đoạn thế lục trọng.

Năm mươi năm, quá mức lâu dài, thiên tài đi nữa thì cũng cần hai mươi đến ba mươi mới có thể hoàn thành khai mạch, đoán thể.

Trong khi đó, phương pháp hắn tạo ra chính là hấp thụ nhật nguyệt tinh thần, phương pháp này hắn dựa vào đặc trưng của Yêu Tộc là khả năng dựa vào nhật nguyệt tinh thần để tu luyện.

Tại tiền thế, hắn kì kèo mãi mới lấy được phương pháp tu luyện của Yêu Tộc từ tay Phù Tang Yêu Tôn.

Tuy Lý Huyền Thanh lấy được nhưng cũng tốn không ít linh tửu mà hắn ủ trước đó.

Yêu Tộc lấy nhật nguyệt tinh thần tu luyện, không sử dụng linh khí như Nhân Tộc, vậy nên từ khả năng đặc trưng đó, Lý Huyền Thanh thay đổi một số chỗ để phù hợp với con người tu luyện.

Cũng vì vậy, dù cho có là khai mạch, đoán thể, thì cũng có thể dựa vào chân khí bản thân, linh khí thiên địa cũng như là nhật nguyệt tinh thần đến khai mạch cùng rèn thể.

Khi đó, tốc độ tu luyện sẽ tăng một cách chóng mặt, từ việc chỉ tốn hai mươi đến năm mươi năm khai mạch đoán thể thì giờ đây chỉ cần không đến mười năm cũng đủ để khai mạch đoán thể.

Nhưng Lý Huyền Thanh khai mạch đoán thể khác biệt so với thường nhân.

Thường nhân khai cửu mạch, đoán thể lục trọng thì hắn cần khai cửu thập cửu trọng mạch, đoán thể lục trọng ngũ tạng.

Dựa theo cỗ lão ghi chép lại được, Linh Tạng cảnh bao quát lấy Ngũ Tạng cảnh cùng Nạp Linh, mà hắn sáng tạo ra phương pháp chính là hợp nhất Đoán Thể cảnh với Linh Tạng cảnh.

Từ đó tạo nên một trạng thái cảnh giới mới, thoát khỏi cỗ lão cảnh giới lẫn hiện tại cảnh giới.

Đó cũng là lí do vì sao tại Sơn Hải thời đại, hắn được xem như là đệ nhất Tôn giả, Tôn giả mạnh nhất không ai có thể đánh bại được.

Nhưng đến cuối cùng, Lý Huyền Thanh cũng không chống lại được tuế nguyệt luân chuyển, dựa vào một pháp quyết chỉ để sống thoi thóp cho đến hiện tại.

Đương nhiên, phương pháp này ngoài hắn cùng Lý Vũ Doanh, đồ đệ hắn ra thì không ai có thể tu luyện được.

Đây cũng là vì sao hắn đặt ra thiết luật đối với Huyền Thanh Thánh Địa là thánh chủ chỉ truyền nhất mạch, người gia nhập thánh địa chỉ có thể xem là ngoại môn, không tồn tại nội môn trong thánh địa.

Hiện tại, ánh nắng chiếu xuống thân thể gầy yếu của Lý Huyền Thanh, từng sợi thái dương chi lực du tẩu trong kinh mạch cũng như lục phủ ngũ tạng của hắn, uẩn dưỡng lấy kinh mạch lẫn lục phủ ngũ tạng.

Thái dương chi lực du tẩu trong kinh mạch Lý Huyền Thanh, từng sợi gân hiện ra tại nửa người bên phải.

Nguyên bản, trước đó từ Khai Mạch nhất đoạn, nay đột phá Khai Mạch nhị đoạn, lực lượng đạt đến mười vạn cân, ngang hàng so với Khai Mạch tam đoạn võ giả.

Đắm chìm trong thái dương chi lực, hắn vẫn để ý đến có người đang ở gần mình, nhưng hắn hoàn toàn xem như không có việc gì.

Nhìn được hắn tu luyện thì như thế nào, không có pháp quyết của hắn đưa ra, cả gan hấp thụ nhật nguyệt tinh thần không khác gì tự tìm đường chết cả.

Ở xa, Lý Thành xem lấy tam tử Lý Thanh Tâm từ Khai Mạch nhất đoạn, đột phá lên Khai Mạch nhị đoạn.

Ánh mắt hắn cũng đã nhìn ra được, Lý Thanh Tâm bất quá chỉ mới Khai Mạch trước đó không lâu, nhưng bây giờ lại ngay lập tức đột phá.

Mà đột phá bất quá chỉ là tắm ánh nắng mặt trời mà thôi.

Hắn cũng đã nhìn ra, gương mặt Lý Thanh Tâm hốc hác, thân thể gầy yếu vô cùng, chỉ cần một trận đại phong cũng đủ để thôi bay Lý Thanh Tâm ngay lập tức.

Lý Thành không do dự nữa, đến gần Lý Thanh Tâm, hắng giọng lên tiếng.

"Thanh Tâm ?"

Lý Huyền Thanh đứng tại đó, vừa nghe đến có người gọi tên nguyên chủ, ngay lập tức hắn ngừng lấy việc hấp thụ thái dương chi lực.

Mở mắt ra, ánh mắt lãnh đạm nhìn chằm chằm thân ảnh trước mặt hắn.

Thân ảnh này cao lớn vô cùng, huyết khí phương cương, mỗi một động tác đều tác động đến không khí xung quanh.

Ngay lúc này, từng đoạn kí ức hiện ra trong đầu Lý Huyền Thanh.

Lướt qua những đoạn kí ức đó, Lý Huyền Thanh biết được người trước mắt hắn là ai.

Lý Thành, phụ thân của cỗ thân thể mà hắn nhập vào.

Một người phụ thân lạnh nhạt với Lý Thanh Tâm khi Lý Thanh Tâm lên mười.

Dù cho Lý Thành có lạnh nhạt với hắn bao nhiêu, Lý Thanh Tâm cũng chưa từng oán hận dù chỉ là một tia ít ỏi.

Lý Thanh Tâm lúc gặp Lý Thành dù chỉ là một lần thôi cũng chưa từng nói một câu, chỉ nhàn nhạt cười một cái rồi bỏ đi.

Từ đoạn kí ức của Lý Thanh Tâm, Lý Huyền Thanh thấy được cỗ thân thể này đã gần như mất hết hy vọng, cho đến chết cũng chỉ trách bản thân không nên được sinh ra.

"Ngu xuẩn a, bản tọa trước đến nay chưa từng cảm nhận thân tình gia tộc là gì nhưng nhìn qua kí ức của ngươi, ta cũng thấy được ngươi ngu xuẩn đến mức nào, nhưng, ngu xuẩn cũng tốt, ít nhất, ngươi thành toàn cho bản tọa, để báo đáp, bản tọa xem như để ngươi biết đỉnh phong là gì."

Lý Huyền Thanh trong tâm tự nhủ với cỗ thân thể này xem như đáp lại với cổ thân thể Lý Thanh Tâm một lần cuối cùng.

Hai mặt nhìn nhau, gương mặt của Lý Thành có đôi lúc biến hóa, nhưng Lý Huyền Thanh lại khác, hắn chưa từng biến hóa dù chỉ là một cái nhăn mày lại.

Người trước mắt hắn bất quá chỉ đáng tuổi hậu bối, hắn Lý Huyền Thanh vì cái gì mà phải lên tiếng đầu tiên, vì cái gì hắn phải là người mở lời.

Ngay cả khi trước mặt hắn là phụ thân của cỗ thân thể này, Lý Huyền Thanh cũng không có ý định cuối đầu hay thi lễ một cái.

Hắn dù cho là đoạt thân chuyển thế, nhưng ngạo khí của một Tôn giả cũng không có nghĩa là biến mất.

Chỉ có người quỳ trước mặt hắn, chứ không có chuyện hắn phải quỳ phải lạy trước mặt người khác, dù cho đó có là kẻ còn mạnh hơn cả hắn.

Lý Thành cạm nhận được ánh mắt lạnh nhạt đến từ Lý Thanh Tâm, ánh mắt ấy nhìn hắn không còn là bậc phụ tử nữa.

Hắn ẩn ẩn có cảm giác, cặp mắt ấy như khinh thường hắn, như bậc đại năng khinh thường lấy con sâu cái kiến.

"Vậy, ngươi đến đây để làm gì ?"

Lý Huyền Thanh nhàn nhạt lên tiếng, phá tan sự im ắng xung quanh.

Một câu nói này như trực chỉ lấy Lý Thành.

"Ta...ta chỉ là đến xem con ra sao thôi."

"Ân, như không có việc, vậy mời."

Nghe được Lý Thành đáp lại, Lý Huyền Thanh ra hiệu tiễn khách.

Hắn hiện tại nhưng không có hứng tiếp khách, thương hải tang điền, thời đại biến hóa, hắn cần ngay lập tức tìm hiểu, không có thời gian đâu để mà tiếp khách.

Quay sang một bên, Lý Huyền Thanh lên tiếng.

"A Mai, bất kì cuốn sách nào lên quan đến lịch sử diễn biến của Vũ Thiên Đại Lục, toàn bộ đều đem đến cho ta."

Ở xa, A Mai nghe được Lý Huyền Thanh ra lệnh, nàng chần chừ liền đi Tàng Thư Các đi tìm những tư liệu mà Lý Huyền Thanh cần.

Bạn đang đọc Huyền Thanh Vũ Thánh sáng tác bởi TaTienTon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TaTienTon
Thời gian
Lượt đọc 945

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.