Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vũ Thiên lịch sử, lai nhân bất thiện

Tiểu thuyết gốc · 2078 chữ

Cẩm lên những cuốn sách lịch sử diễn biến của Vũ Thiên Đại Lục mà A Mai đưa đến.

Lý Huyền Thanh nhìn những gì được ghi chép lại trong đó, bao quát từ cuối thời đại Sơn Hại cho đến thời đại Vũ Thiên.

Cuối thời đại Sơn Hải chính là lúc mà bọn hắn thất đại tôn giả lần lượt vẫn lạc, tầng tầng lớp lớp thiên kiêu cũng theo đó xuất hiện.

Theo đó, từng sinh linh một trở thành một đời mới Tôn giả, sáng tạo ra thời đại được gọi là Thiên Kiêu.

Tại thời đại Thiên Kiêu, sinh linh Tôn Giả cảnh đạt đến mười người, trong đó hết thảy sáu người là Nhân Tộc sinh linh, còn lại đến từ các chủng tộc khác nhau.

Nhưng rồi đại kiếp xảy ra, từ thiên thượng bỗng nhiên xuất hiện một vết rách, từ trong đó đi ra một loại sinh vật được gọi là thiên ngoại chi ma, liên tục đánh giết lấy sinh linh Vũ Thiên Đại Lục.

Tại thời khắc quan trọng, những thập tôn giả thiết lập nên một dạng đại trận, phong ấn lấy thiên chi vết rách.

Việc phong ấn diễn ra một cách thuận lợi, nhưng cũng vì việc phong ấn ấy lại khiến cho hơn phân nửa tôn giả vấn lạc.

Những tôn giả vấn lạc đó bao gồm Trường Canh Tôn Giả, Chiến Linh Tôn Giả, Tuyết Tượng Tôn Giả, Thiên Hồ Yêu Tôn, Đế Long Tôn, Thần Mộc Tôn Giả.

Những tôn giả còn lại từ sau đại kiếp liền thoái thác ở ẩn, cũng vì thế, từ thời đại Thiên Kiêu nay trở thành thời đại Vũ Thiên.

Ngay cả Vũ Thiên Đại Lục sau đại biến cũng theo đó phân chia thành ngũ phương địa vực.

Bắc Địa, nơi cư ngụ của Yêu Tộc cùng Ma Tộc, hai chủng tộc liên tục tranh chấp lẫn nhau khiến cho Bắc Địa bị chia thành Ma Vực cùng Yêu Vực, Nhân Tộc cũng cố gắng giành lấy một nơi, tạo thành Nhân Cảnh.

Nam Địa, cũng là nơi mà Nhân Tộc tập trung nhiều nhất, tại đây, vô số thế lực nổi lên, hoàng triều dần dần xuất hiện, quản lý lấy thế gian võ giả.

Tây Địa, nơi cư ngụ của Phượng Tộc, chủng tộc khá là thần bí tại Vũ Thiên Đại Lục, dù cho đại kiếp diễn ra, chủng tộc này vẫn là không hiện thân, từng có Tôn giả dưới sự phẫn hận liền xông lên Tây Địa, nhưng kết quả cuối cùng nhận được chính là vị tôn giả đó chưa kịp đến Phượng Tộc chi địa liền bí ẩn vẫn lạc.

Đông Địa, nơi đây tiếp giáp với Vô Tận Thiên Hải, là nơi trú ngụ của Long Tộc, Nhân Tộc cùng Long Tộc từ sau đại kiếp lần rơi vào tính thế bất hòa, liên tục diễn ra chiến tranh, vô số linh linh ngã xuống, dù cho đến hiện tại, nhân - long cũng chưa từng hòa hoãn dù chỉ là một chút.

Cuối cùng, Trung Vực, nơi được xem như là thánh địa võ giả.

Tại đó, đứng sừng sững lấy thất đại thánh địa tồn tại vô cùng xa xưa.

Từ những gì ghi chép lại, thất đại thánh địa đã tồn tại trước cả Sơn Hải thời đại, và vẫn còn hoạt động cho đến bây giờ.

"Chỉ có từng này ghi chép thôi sao ?"

Lý Huyền Thanh cầm lên cuốn sách cuối cùng, những gì ghi lại về Trung Vực là quá ít, ít hơn những gì mà hắn nghĩ.

Thất đại thánh địa tu hành hiện tại hắn không biết có thay đổi gì hay không những hắn hiểu rõ, thất đại thánh địa ở đây ý chỉ chính là thế lực mà bọn hắn gây dựng nên.

Trong sách ghi lại thất đại thánh địa tồn tại trước cả thời đại Sơn Hải, như vậy, Lý Huyền Thanh mạnh dạn suy đoán dù cho bảy người bọn hắn có vấn lạc đi chăng nữa, thế lực bọn hắn gây nên vẫn còn tồn tại tại thế.

Điểm làm hắn chú ý chính là một chi tiết trong ghi chép, Vũ Doanh Tiên Tử.

Như những gì ghi chép lại, Vũ Doanh Tiên Tử, thánh chủ của Huyền Thanh Thánh Địa, cũng là Tôn giả mạnh nhất trong thập tôn giả tại thời đại Thiên Kiêu.

Nàng thiên tư chấn áp hết thảy tất cả các thiên kiêu khác.

Dưới sự bồi dưỡng của Huyền Thanh Tôn Giả, Vũ Doanh Tiên Tử bắt đầu hiển lộ thanh danh của chính mình.

Nàng tại đại kiếp cũng là người khởi xướng lên thiết lập lấy một tòa đại trận phong ấn thiên chi vết rách, từ đó giúp Vũ Thiên Đại Lục thoát khỏi sự xâm lấn của thiên ngoại chi ma.

Cũng vì thế, danh thế của Huyền Thanh Thánh Địa liền tăng cao một cách chóng mặt.

Lý Huyền Thanh đọc đến những đoạn này liền cười lớn một cái.

"Ha ha, nha đầu này ít nhất vẫn còn một tí tranh khí, như nàng bất tranh khí thì liền không xứng kêu là đồ đệ Huyền Thanh Tôn Giả ta đây."

Những gì ghi chép lại từ Vũ Doanh khiến hắn cảm thấy thích thú, dù sao đây cũng là đến từ đồ đệ của hắn.

Làm một vị sư phụ, ai lại không thích đồ đệ mình nổi danh thiên hạ, quét ngang lục hợp bát hoang, trấn áp tứ phương.

Lý Huyền Thanh đang tiếp tục đọc sử ký của Vũ Thiên Đại Lục thì ở bên ngoài, bỗng nhiên có người hét lớn.

"Thanh Tâm đệ thật đúng là phúc lớn a, nhiều năm như vậy không những không chết mà còn có thể tu luyện a, chúc mừng chúc mừng a."

Người đến không ai khác là Lý Tôn, nhị ca của Lý Thanh Tâm.

Trước kia, khi Lý Thanh Tâm vẫn còn sống, tất cả những gì được cấp cho Lý Thanh Tâm từ đan dược chữa trị cho đến tư nguyên đều bị hai người Lý Hướng Vũ cùng Lý Tôn chiếm đoạt.

Cũng vì thế, gian phòng được cấp cho Lý Thanh Tâm mới xập xệ như vậy.

Đến cuối cùng, Lý Thanh Tâm vì không có tư nguyên lẫn đan dược chữa trị qua ngày mà chết bất dắc dĩ, từ đó Lý Huyền Thanh hắn mới có cơ hội mượn thi hoàn hồn.

Lý Huyền Thanh lướt qua thêm một đoạn kí ức nữa vẫn còn sót lại đến từ Lý Thanh Tâm thân thể, vậy nên hắn cũng không lạ gì việc Lý Hướng Vũ hoặc Lý Tôn đến gây chuyện.

Dù sao có người bỗng dưng xoay người, làm ảnh hưởng đến con đường của người khác cũng không phải hiếm lạ, những việc như này hắn cũng đã trãi qua một hai lần, cũng không ngại trãi nghiệm thêm một vài lần nữa.

Lý Huyền Thanh đứng dậy, mở cửa gian phòng ra, ánh mắt lãnh đạm của hắn nhìn qua một lượt xung quanh.

Lý Tôn thân ảnh đứng ở giữa sân, nét mặt trào phúng hiện ra.

Trước đó vài ngày, Lý Thành tuyên bố bắt đầu phân tư nguyên tu luyện đến cho Lý Thanh Tâm, khiến nhiều người trong đó bất mãn.

Đặc biệt là Lý Hướng Vũ cùng Lý Tôn, hai người bọn hắn là phân nhiều tư nguyên nhất trong gia chủ nhất mạch, nay Lý Thanh Tâm có thể tu luyện, tài nguyên bọn hắn nhận được nhất định sẽ bị phân đi một phần để bù cho Lý Thanh Tâm.

Biết được tin này, Lý Tôn không đợi Lý Hướng Vũ mà tự mình đến gian phòng của Lý Thanh Tâm.

Mục đích của hắn vô cùng đơn giản, như đánh cho Lý Thanh Tâm đến bán sống bán chết, không đủ khả năng tu luyện nữa thì bọn hắn có thể phân chia phần tư nguyên đó cho bọn hắn sử dụng.

Chỉ cần không có người biết, lợi ích của bọn hắn liền sẽ không bị hao tổn, thậm chí còn có thể nhiều hơn trước kia nữa.

Lý Huyền Thanh nhìn đến Lý Tôn, hắn một mắt liền nhìn ra được căn cơ lẫn cảnh giới mà Lý Tôn có hiện tại.

Căn cơ phù phiếm, chỉ cần một tác động mạnh liền có nguy cơ tụt cảnh, thậm chí là bị phế.

Sử dụng đan dược quá nhiều mà cảnh giới bất quá chỉ là Khai Mạch tam đoạn, đời này đừng nói vào Ngũ Tạng cảnh, thậm chí Đoán Thể cảnh còn không bước vào nổi.

Nhìn đến ánh mắt của Lý Huyền Thanh, Lý Tôn có cảm giác như toàn thân trên dưới đều bị nhìn thấu, không sót một thứ.

Cảm giác như bị trào phúng, Lý Tôn nét mặt giận giữ, uy hiếp Lý Huyền Thanh.

"Thanh Tâm đệ, chỉ cần đệ tự nguyện từ bỏ tư nguyên gia tộc ban cho, ta đảm bảo sẽ không dính dáng gì đến đệ nữa, như không đáp ứng, chỉ đành để Thanh Tâm đẹ chịu ủy khuất một tí, để vi huynh đánh cho đệ đến tàn phế là được."

"Ngươi là đang uy hiếp ta sao ?"

Lý Huyền Thanh nhàn nhạt đáp lại, trong mắt hắn bắt đầu uẩn dưỡng lấy sát ý.

Hắn không thích bị uy hiếp chút nào, dù cho là thân tình gia tộc, dù cho là huynh đệ dồng môn, chỉ cần là uy hiếp hắn, cái chết chính là điểm cuối.

"Uy hiếp? không không, vi huynh chỉ là trần thuật sự thật mà thôi, vi huynh quan đệ bất quá chỉ là Khai Mạch nhị đoạn, vi huynh là tam đoạn Khai Mạch, hơn đệ một mạch, chỉ cần muốn vi huynh cũng có thể phế đệ ngay tại chỗ."

Lý Tôn vừa cười vừa nói, hắn cũng nhìn ra được, Lý Thanh Tâm không có ý muốn từ bỏ tư nguyên gia tộc phát ra, vậy hắn cần làm chính là tiên hạ thủ vi cường, đánh phế Lý Thanh Tâm là được.

Nhưng hắn đã lầm, ngay tại hắn đang còn viễn tưởng lấy tương lai ra sao, thì bất ngờ thay, Lý Huyền Thanh đứng ngay trước mặt Lý Tôn lúc nào không hay.

Bàn tay Lý Huyền Thanh nắm lấy Lý Tôn phần cổ, nhẹ nhàng nhấc bổng Lý Tôn lên.

"Ngươi, ngươi muốn làm gì ?"

Bị nhấc bổng lên cao, Lý Tôn hốt hoảng, cố gắng đánh vần từng tiếng một.

"Làm gì ?, như ngươi còn muốn uy hiếp ta thêm một lần nữa, đừng nói là ngươi, thậm chí ngay cả Lý Hướng Vũ, ta cũng có thể giết, ta không quan tâm thứ gọi là thân tình gia tộc cũng như tộc quy đâu, trong mắt ta, hai kẻ các người bất quá là kiến cỏ thôi, tùy thời đều có thể diệt chi."

Lý Huyền Thanh nhàn nạt nói một cách bình thản, như thể hắn muốn giết Lý Tôn cũng được, không giết cũng chẳng sao cả.

Trong mắt hắn, Lý Gia từ trên xuống dưới còn không đủ để vào mắt hắn nữa.

Xách Lý Tôn lên cao, Lý Huyền Thanh liền ném Lý Tôn sang một bên như thể ném rác vậy.

Đi vào trong gian phòng, hắn vừa nói, tham âm của hắn cứ liên tục vang vảng tại bên tai của Lý Tôn không dứt.

"Như ngươi không phục, lần sau, chính là tử kỳ của ngươi cùng Lý Hướng Vũ."

nói xong, Lý Huyền Thanh đi vào trong phòng, để Lý Tôn nằm la liệt tại bên ngoài.

Bị Lý Huyền Thanh ném đi, Lý Tôn tâm trạng lúc này phẫn nộ đến cực hạn, hét lớn.

"Lý Thanh Tâm ngươi chờ đó cho ta."

Bị Lý Huyền Thanh ném đi một cách dễ dàng, hắn làm sao còn không nhìn ra được, dù cho hắn có dùng hết sức thì cũng không có khả năng đánh lại Lý Thanh Tâm.

Rời khỏi gian viện Lý Thanh Tâm, Lý Tôn tức tốc đi tìm đại ca Lý Hướng Vũ, dùng thế ép người.

Dù sao, Lý Hướng Vũ cũng cao hơn hắn một tiểu cảnh, Khai Mạch tứ đoạn, đủ sức đánh phế Lý Thanh Tâm.

Bạn đang đọc Huyền Thanh Vũ Thánh sáng tác bởi TaTienTon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TaTienTon
Thời gian
Lượt đọc 1717

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.