Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 1 chương 34 U Man Lĩnh

Tiểu thuyết gốc · 953 chữ

Long Thiên về lại khách điếm ở Minh Nguyệt thành,Tử Thiên ngay lập tức xuất hiện,nhảy vèo lên vai hắn.

Nó ử ử chỉ trỏ lung tung,như đang muốn nói gì đó,Long Thiên xoa đầu nó,khó hiểu nghĩ thầm"Tử Thiên sao nhìn có vẻ hăng hái thế nhỉ,chẳng lẽ huyết trùng tiến giai thành công rồi"

Long Thiên nghi ngờ trở lại phòng mình,mở cánh cửa gỗ,mọi thứ vẫn y nguyên,đống huyết khí thảo vẫn nằm ở đấy.

Long Thiên tới vài bước,lấy một cây Huyết Khí Thảo lên quan sát,lập tức hắn kinh ngạc phát ra một tiếng "Ồ* cây Huyết Khí Thảo trên tay hắn,bây giờ chỉ là cái xác không thôi,tinh hoa đã bị hút hết rồi,hắn hơi dùng lực một xíu,lập tức Huyết Khí Thảo tan nát hết.

Long Thiên nhíu mày miệng lẫm bẫm pháp quyết,đợi một lúc,một đám Huyết Trùng nhoi nhoi bay về,hình thể to bằng nửa dốt ngón tay,màu đỏ cũng đậm thêm một ít.

Mới đầu Long Thiên cảm thấy vui mừng khi huyết trùng tiến giai thành công,nhưng khịt mũi vài cái,Long Thiên nhíu mày,phát hiện không khí xung quanh bọn huyết trùng này có mùi máu,hơn nữa còn là máu tươi.

Hắn thử bắt một con tới tay cẩn thận quan sát,thế mà cả kinh phát hiện,có vết máu dính trên người bọn huyết trùng này,một ý nghĩ đáng sợ nổi lên trong đầu hắn.

Long Thiên như gặp phải ma,lập tức thu hết dám huyết trùng vào trữ vật,bỏ Tử Thiên vào túi áo,phất tay biến đống Huyết Khí Thảo thành tro bụi,sau đó nhanh chóng rời khỏi khách điếm.

Mà ở phòng bếp nơi khách điếm Long Thiên vừa rời khỏi,một trung niên bụng bự,đang nghi hoặc gãi đầu nói"Sao máu của con lợn mình mới giết,tự nhiên đâu mất rồi nhỉ"

Mà ở xa xa Long Thiên phóng như bay rời khỏi Minh Nguyệt thành,hắn sợ huyết trùng vừa gây ra án mạng,vết máu là minh chứng rõ nhất,sẽ có người tìm đến đòi công đạo,nhưng tất cả chỉ là do hắn suy nghĩ nhiều mà thôi.

Chạy một khoảng khá xa,cuối cùng Long Thiên cũng dừng lại,hắn gọi Tử Thiên ra bảo nó biến lớn,sau đó thả lỏng mà nằm trên lưng Tử Thiên nói"Cứ tiến thẳng về phía trước,chúng ta sẽ đến U Man Lĩnh,dạo chơi một vòng"

Nghe vậy,Tử Thiên gầm nhẹ xem như đáp lại lời hắn,một người một hổ cứ thế mà lên đường đến U Man Lĩnh,truy tìm linh thảo Tứ Quý Cúc lục giai.

........√•×•€>......

Thoáng cái đã là 3 ngày sau,U Man Lĩnh là một thung lũng âm u,nằm phía nam của Thiên Long Hoàng Triều,tại vì địa hình rất thấp,mà xung quanh lại bị vây bởi nhiều ngọn núi cao,nên U Man Lĩnh suốt năm âm u mù tịt,không bao giờ thấy được ánh mặt trời,chỉ có một ngọn núi ở trung tâm,mới có thể thấy được mặt trời thôi.

Mà Long Thiên chính là vì ngọn núi ở trung tâm kia mà đến,đi suốt 3 ngày đường cuối cùng hắn cũng tới được U Man Lĩnh rồi,nơi tăm tối nhất của Thiên Long Hoàng Triều.

Nhìn không khí xung quanh,Long Thiên cảm thấy hơi lạnh lẽo,sương mù khắp nơi,dựa vào mắt thường thì khó có thể thấy được phạm vi 20m đổ xuống,hắn gãi đầu Tử Thiên nói"Tử Thiên thu nhỏ lại chui vào áo ta,để ta tự mình bước,ngươi quá lớn dễ bị chú ý lắm"

Tử Thiên ử ử thoáng chốc đã biến thành một con mèo nhỏ,vài cái nhún đã chui vào áo Long Thiên,ư ử có vẻ rất thích chí.

Long Thiên mỉm cười,đoạn đường này cực khổ cho Tử Thiên rồi,hắn nhìn sương mù trước mắt,bắt đầu đi về phía trước.

Gió thổi hiu hiu,sương lạnh thấu vai,quả thật không phải địa phương cho người sống,Long Thiên cứ có cảm giác địa phương này phải rất nguy hiểm,nhưng đi lúc lâu mà vẫn không xảy ra chuyện gì,còn bình yên hơn bên ngoài nữa.

Nhưng bình yên quá lâu,Long Thiên bắt đầu cảm thấy không đúng,cảm giác như lạc vào chốn u minh rồi vậy,mỗi lúc như thế hắn đều lấy tay sờ Tử Thiên,như thế mới làm hắn yên tâm bớp phần nào.

Đi thêm hồi lâu,Long Thiên đã không xác định được phương hướng như nào rồi,hắn nhíu mày nói"Chẳng lẽ bị lão già kia ám toán,hay là nơi này vốn dĩ tự nhiên đã như thế đây"

Đứng một chỗ hồi lâu,cuối cùng Long Thiên nhắm mắt lại,phất tay,một đám huyết trùm ve ve bay ra,chia ra tứ phương tám hướng bay loạn,trong linh thức của hắn,vậy mà có thể cảm nhận được tất cả những gì dám huyết trùm thấy được ,đây là một loại pháp quyết ở trong trùm thư mà hắn học được,gọi là Trích Linh Thông Trùm Quyết.

Một lúc sau,khé miệng Long Thiên khẽ mỉm cười,nói"Thế mà là do một cây linh thảo gây ra,à không có lẽ là thụ yêu mới đúng,quả thật là bất ngờ ngoài ý muốn.

Miệng tuông ra pháp quyết triệu hồi đám huyết trùm về,Long Thiên theo một hướng bắt đầu phóng nhanh đi,đi được một lúc thì bắt đầu thay đổi phương hướng,cứ như vậy vài lần,cuối cùng xuất hiện trước mắt hắn là một cây cao mấy trăm mét,lá cây um tùm,mỗi lá cây lại liên tục tỏa ra sương mù,cứ vậy bảo sao U Man Lĩnh sương mù khắp nơi là phải.

Long Thiên còn đang cảm thán trước cái cây to lớn trước mắt,thì cái cây to lớn trước mắt đột nhiên mở mắt ra,nhìn về phía Long Thiên mở miệng"Tiểu hữu,ngươi không vào trong được"

Bạn đang đọc HUYẾT TÍCH sáng tác bởi 3VvV3
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 3VvV3
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.