Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gian hàng trong mơ của Ruri

Phiên bản Dịch · 2775 chữ

trans : ubito

edit : wazuu

------------------------------------------------------------------

Khi Ruri nói muốn có một cửa hàng, Dezas suy nghĩ một lúc và dễ dàng chấp nhận nó.

“―――――― Ta hiểu rồi, vậy ra em muốn có một cửa hàng. Nếu chỉ có vậy thì giả sử ta có

thể sắp xếp nó; tuy nhiên, thẩm quyền của ta chỉ có hiệu lực trong Evil Barrow. Một nơi như

lục địa của con người dĩ nhiên không thể như ở lâu đài hay ngoại ô lâu đài. Điều đó vẫn ổn

với em chứ? ”

“Em không có bất kỳ phản đối nào. Xin hãy sắp xếp theo những điều kiện đó. ”

"Ta hiểu. Hơn nữa, về kích cỡ của nó, mặc dù …… ”

“Trong trường hợp đó …… em muốn có một gian hàng.”

“Eh ……?”

Nghe vậy, Dezas há hốc miệng. Thậm chí tôi cũng rất ngạc nhiên, bởi vì tôi vừa nghĩ em ấy

chắc chắn sẽ muốn một cửa hàng lớn.

Ngay cả khi những gì em ấy muốn không phải là một cửa hàng lớn, một gian hàng là loại nhỏ

nhất trong thế giới này. Nếu nói về việc sử dụng nó, gian hàng là nơi để các nhà hàng trưng

bày các mẫu thức ăn và quảng cáo cho thực đơn của họ.

“Sự thật là em muốn một cửa hàng lớn, nhưng …… em vẫn thiếu kinh nghiệm và em không

phải là người lớn như Setsu-onii đã nói. Đó là lý do tại sao, ngay cả khi em nhận được một

cửa hàng lớn, em nghĩ rằng quản lý nó sẽ là quá sức với em. ”

Khi nghe điều đó, Dezas và tôi trưng ra bộ mặt “Vậy ra là thế à ”. Nếu là một cửa hàng lớn,

nó sẽ không chỉ đơn giản lớn về mặt kích thước, mà việc quản lý nó sẽ khó khăn hơn. Về mặt

đó, một gian hàng có vẻ đủ để Ruri tự xử lý.

“Ta chấp nhận vấn đề về gian hàng, tuy nhiên, em sẽ bán những thứ gì trong đó vậy? Ta

không nghĩ rằng em có thể bán các mặt hàng phổ biến dù …… ”

“Về chuyện đó …… em có một yêu cầu nhỏ muốn nhờ Setsu-onii ……” [note]

Trong khi nói vậy, Ruri nhìn về phía tôi. Em ấy sẽ bán hàng hóa mà em ấy sẽ yêu cầu từ tôi

hả? Dù vậy, tôi không thể nghĩ ra bất cứ cái gì đặc biệt ……

“Thật ra …… em muốn thử bán món chiên giòn mà anh đã làm, Setsu-onii.”

------Và như vậy.

“―――――― Trộn khoai tây và thịt băm rồi thêm bánh mì vụn vào đó, sau đó cho nó vào

dầu và ta-dah! Em hiểu rồi chứ?"

“V,Vâng ạ ! Bằng cách nào đó thì em vẫn hiểu được! ”

Hôm nay, tôi đang ở trong nhà bếp của lâu đài quỷ vương cùng với Ruri. Tôi nghĩ ý tưởng

của Ruri về việc bán thức ăn chiên giòn là một ý tưởng tuyệt vời. Trong trường hợp đó, nó có

thể bán chạy trong một gian hàng và nó cũng phù hợp với học sinh sau khi tan học có thể mua

và ăn chúng một cách dễ dàng. Có vẻ như bạn không thể kiếm được lợi nhuận lớn, nhưng khả

năng dẽ có thu nhập ổn định với thứ này. Vâng, tôi là một newbie trong việc buôn bán nên tôi

không hiểu lắm, nhưng …… Tôi đoán đó là một sự đánh cược an toàn vì người có thể nhận

biết liệu mọi thứ liệu có thể bán chạy hay không, con gái duy nhất của thương gia - Ruri nói

vậy.

“Vậy thì, nếu nó chuyển sang màu này, hãy vớt nó ra lập tức. Đ

các thành viên trong lâu đài của Quỷ Vương …… À, tôi có thể dạy Ruri làm thức ăn chiên

giòn cùng lúc, nên cũng không tệ lắm nếu được làm vì lợi ích của em ấy.

“Sẽ rất tuyệt nếu chúng ta có thể nhờ Setsu làm liên tục những thứ này ……”

"Điều đó là bất khả thi với anh ấy trong thời gian này."

Tôi còn phải ghé thăm lục địa Thú Nhân và sau đó, tôi có kế hoạch đi đón Yuuhi ở lục địa

Nhân Tộc nữa.[note]

“Well, sau khi mọi thứ kết thúc, anh có thể ra ngoài với em một chút…”

"Anh, Anh thực sự có thể sao!?"

Ruri tin vào lời tôi nhiều hơn tôi mong đợi. Dầu bắn lên bây giờ, chú ý đê.

“Hãy cùng khiến em thành công hơn vào lúc đó nhé? Dù sao thì giúp em cũng không tệ đâu. ”

“À, vâng! Tất nhiên! Điều hành một cửa hàng cùng với Setsu-onii …… fufu ” [note]

Trong khi làm khoai tây chiên, Ruri đỏ mặt hạnh phúc. Tôi không phải là một người mà em

nên vui khi nghĩ đến đâu ……[note]

“Ồ …… cái này cũng xong rồi. Xin lỗi Ruri, nhưng hãy mang cái này ra nhé ”

"À được rồi! Em sẽ chuyển nó! ”

Tôi đặt miếng thịt gà lên đĩa và đưa nó cho Ruri. Sau đó, tôi quay sang cái chảo với bánh

croquette, thay thế Ruri, người rời bếp.

Tôi xin lỗi vì nó đã cản trở việc thực hành chiên của em ấy, nhưng đám chết đói ngoài kia hẳn

không ai muốn ăn thức ăn lạnh cả đâu. Well, tôi tự hỏi liệu thức ăn chiên lần này có được làm

tốt hay không?

Trong khi đợi bánh croquette được chiên xong, tôi thấy Dezas bước vào bếp. Bởi vì nó khá lạ

khi Quỷ Vương bước vào nơi này, những đầu bếp mà tôi yêu cầu làm trợ lý mở to mắt.

“Setsu, em xin lỗi vì đã giao phó cho anh việc nấu ăn …… ban đầu em mong anh làm việc đó

một cách nhàn nhã, nhưng…”

“Nó ổn mà, thực sự đấy. Well, mặc dù có rắc rối một chút. Tuy nhiên, mọi người đã ăn và

khen nó ngon… nó thực sự làm anh thấy hạnh phúc. ”

“Em hiểu rồi …… Cũng đã lâu rồi, nên em đã ăn hẳn một một đĩa bánh croquette của Setsu”

"Em sẽ tăng cân đấy, em biết chứ"

“Ugh …… Em đang luyện tập, nên sẽ ổn thôi”

Khi tôi cảnh báo cô ấy một cách thẳng thắn, cô ấy bắt đầu xoa bụng khi nhìn xuống. Nó thon

vailin. Sẽ không sao nếu cô ấy có thêm ít mỡ vào chố đó đâu, nhưng tôi tự hỏi; chỉ những cô

gái mới hiểu lý do họ không thích thêm ít mỡ vô đó ư ? [note]

"Vậy có việc? Em nên biết là anh sẽ không đồng ý việc em ăn vụng đâu nhé? ”

“Không phải cái đó ! …… Có điều em muốn nói với anh, anh thấy đấy ”

Oops, có vẻ như đây là một cuộc trò chuyện nghiêm túc. Tôi dừng việc trêu chọc cô ấy và

ngừng đưa ma lực vào viên hỏa thạch trong bếp mà tôi đang nấu. Khi tôi xác nhận rằng ngọn

lửa đã tắt, tôi yêu cầu các đầu bếp để ý nấu ăn trong một lúc.

"Em muốn nói gì nào?"

“…… Với việc Setsu đã trở lại đây, chúng em không còn lý do nào để tìm kiếm sự trả thù đối

với Vương Quốc của Nhân Tộc. Vì vậy, em sẽ triệu tập lại nhóm có trách nhiệm tấn công

Vương Quốc, nhưng …… ”

“―――――― Đó không phải là điều mà chúng hướng tới, em đang nghĩ vậy sao?”

"Phải, anh biết rõ điều đó mà."

Tôi đã nghe từ Eruka rằng Vương Quốc đang xem xét sử dụng cuộc chiến này để tấn công lục

địa Quỷ và lục địa Thú Nhân một lần nữa. Nếu đúng như vậy, tôi chắc chắn sẽ không lấy làm

lạ khi họ nhắm vào khoảnh khắc quân đội rút lui. Đó là bởi vì Nhân Tộc sẽ chiến đấu gần

lãnh thổ và cùng lúc thì kẻ thủ đang quay lưng lại với họ luôn.

“Những người đó, họ sẽ dùng cơ hội này để chiếm đoạt lãnh thổ của chúng ta một lần nữa.

Nếu anh nhìn nó theo cách đó, anh có thể hiểu một khía cạnh của trận chiến phòng thủ hiện

tại. ”

“Thật sao …… phía bên kia của em không tấn công ư?”

“Đúng, họ đang liên tục phòng thủ. Nhờ đó mà phía chúng em không hứng chịu bất cứ thiệt

hại nào, nhưng hầu như không thể gây bất kỳ thiệt hại nào cho phía bên kia. Bọn em đã duy

trì tấn công trong một thời gian đáng kể, nhưng việc cánh cổng vẫn chưa được mở tính đến

nay chính là bằng chúng rõ ràng nhất. Em không thể gửi quân tiếp viện một cách bất cẩn, bởi

vì có quá ít động tĩnh ở phía bên kia. Định kỳ gửi một tàu lính, luân phiên với một con tàu

đầy thực phẩm là một trong số những thứ khác em đang làm. ”*

Việc họ không có động tĩnh gì là một điều thật sự đáng ngại. Rút về những người lính mà cô

ấy đề cập cũng giống như một nỗi đau vậy.

"Vậy, về việc rút họ về, không có sự lựa chọn nào ngoài đồng thời rút quân trong khi gửi

quân tiếp viện để bảo vệ sao ?"

“Em cũng nghĩ rằng phương pháp đó là lựa chọn duy nhất …… ừm, trong mọi trường hợp thì

chúng ta phải thông báo cho lục địa Thú Nhân về sự trở lại của Setsu phải không? Ngay cả

khi quân đội của em được rút về, quân đội Thú Nhân vẫn sẽ ở lại ”

“Ừ …… Vậy,anh sẽ đi đến lục địa của Thú Nhân ngay lúc đó sao?”

"Em muốn anh cứ nhàn nhã ở lại đây hơn. "

Desas nói với một biểu hiện cô đơn. Chỉ với điều này, cô đã mất đi phần lớn sự uy nghi của

một Quỷ Vương. Vào những lúc như thế này, điều tốt nhất cần làm là vuốt ve đầu cô ấy.

[note]

“Ah …… Anh, anh không cư xử với em như Ruri sao?”

“Ngay bây giờ em cũng giống với em ấy đấy, em biết chứ ? Well, em chỉ cần chờ đợi thôi,

được chứ? Anh cần phải trình diện với những người khác, nhưng khi chiến tranh kết thúc, anh

sẽ xoa đầu em thật chậm. ”

Desas trông không vui khi được đối xử như một đứa trẻ, nhưng tâm trạng của cô ấy tốt lại sau

khi nghe hết lời tôi.

“…… Đúng rồi, thông tin về các anh hùng được triệu tập cùng với anh.”

"Oh?"

Tôi không thực sự quan tâm đến điều đó, nhưng tôi tự hỏi; bao nhiêu người đã trở thành thiên

tài ? Rốt cuộc, chỉ có năng lực của họ là được buff lên thôi.

“Em đã nghe được rằng một anh hùng không sở hữu thánh kiếm dường như đang vượt trội so

với các anh hùng hiện tại khác.”

"Họ không có thánh kiếm sao?"

Vậy, khi nói đến những thiên tài, còn có người hơn cả Kouma ư? Theo như tôi có thể nhớ,

loại Excalibur của hắn không thực sự trông mạnh mẽ so với những thánh kiếm mà tôi đã kiểm

tra cho đến bây giờ. Tuy nhiên, những người nắm thánh kiếm thường có khả năng thái quá,

không phải dễ dàng chút nào để những người bình thường có thể mạnh hơn một người sở hữu

chúng ……

“Đây là thông tin được mua từ một người bán tin ở Destinea, nhưng em đã nghe nói về một

cô gái sử dụng hỏa ma pháp màu cam. Em tin rằng biệt danh của cô ấy là

hôn>? ”(Romaji: Yuuhi no majou)

Hoàng hôn ―――――― màu cam?

“Aah …… cô ấy hả.” [note]

"Anh có biết người đó không? Tuy nhiên, khi đã nghe rằng cô ấy vượt trội hơn người sở hữu

thánh kiếm, chúng ta không thể không chú ý được. Chúng ta nên thận trọng về

―――――― ”

“Không, cô ấy an toàn, bởi vì hiện giờ cô ấy đang được huấn luyện bởi Eruka.”

“Em hiểu rồi, từ băng gơn đó. Nói cách khác, cô ấy là đồng đội của anh, đúng không? ”

"Yeah, là như vậy đấy ."

Có thể là như vậy, Yuuhi …… chúng tôi chỉ tách biệt vài ngày, bạn biết đấy …… khả năng

của cậu đã tăng lên bao nhiêu trong thời gian ngắn ngủi này, người bạn thời thơ ấu của tôi?

“Dù sao thì hãy cứ cẩn thận được chứ? Rốt cuộc, các anh hùng được triệu tập cùng với anh có

thể trở thành một tiềm năng khiến chiến tranh đảo lộn. Cuộc chiến này có thể bị lật ngược nếu

em bất cẩn, em hiểu chứ. ”

“Em sẽ ghi nhớ điều đó. Tuy nhiên ―――――― Họ sẽ không giống người đó đúng không?

“…… Tên đó là kẻ đặc biệt.”

Những gì tôi nhớ đến là nụ cười phi giới tính của một anh hùng ghê tởm. Ngay cả khi tôi biết

hắn không còn tồn tại trên thế giới này nữa, có vẻ như tôi vẫn đang liên tục bị theo dõi. Sự

tồn tại của hắn là một vết thương sâu lặng trong tôi.

Không …… hắn đã là một tri kỉ, nhưng …… ừm, ý tôi là, Đó là vì tên đó là một kẻ nguy

hiểm theo nhiều cách khác nhau ―――――― [note]

“…… Em hiểu nỗi đau của anh.”

“Không, dừng lại đi Desas. Một người phụ nữ như em không thể hiểu điều đó đâu. ”

“Nếu cùng một giới tính, thì em cũng có …… ừm…”

"Cảm ơn Dezas, em là người hiểu anh nhất"

Đúng vậy, Desas cũng rất đẹp. Tôi cá là có rất nhiều người tiếp cận cô ấy, gọi cô ấy là tình

nhân và vân vân…. Lỗi tôi vì hành động như thế. Hãy để tôi trân trọng cô ấy cả cuộc đời này.

Và sau đó cô ấy cũng trân trọng tôi. Bằng cách đó chúng tôi có thể giúp đỡ lẫn nhau.

Nhưng tôi tự hỏi, tại sao? Tôi vẫn có cảm giác rằng hắn, kẻ mà tôi đã giải quyết bằng chính

đôi tay của mình, vẫn đang nhắm vào tôi …… dường như tôi vẫn có thể cảm thấy nỗi kinh

hoàng về hắn trong tôi vẫn chưa kết thúc ……

“Này Setsu? Anh đang suy nghĩ quá nhiều đấy ……? ”

“Anh ổn mà....anh cho là thế”

Nếu tên đó ít nhất là một người phụ nữ …… tôi có không cảm thấy sợ hãi đến thế này, tôi tự

hỏi chính mình. ( ubito : thì đừng nghĩ nó là đàn ông nữa .-. )

“Aaargh! Thôi dẹp đi! Vấn đề may kết thúc! Dù sao, anh sẽ rời khỏi lâu đài ngày kia! Dừng

lại ở đây thôi ! ”

“Chờ đã! Đó không phải như vậy là quá đột ngột sao !? ”

“Anh đã quyết định rồi nên đừng nói nữa!”

Dù bất cứ giá nào thì tôi cũng muốn quên nụ cười đó.… Nếu tôi có thể nghĩ về điều gì khác.

[note]

“Em vẫn muốn ở cùng với anh thêm vài ngày nữa…”

“…… ừm, nhưng như vậy thì nó sẽ kéo dài mãi mãi mất.”

Nếu nó trở nên quá thoải mái với tôi, tôi sẽ không thể rời đi cho đến khi tôi chết mất. Tôi

cũng muốn nhanh chóng nhìn thấy khuôn mặt của mọi người ở lục địa Thú Nhân. Desas giữ

một khuôn mặt đ fun trong trong một lúc, nhưng cuối cùng cô ấy đồng ý.

“――――――Em đoán điều đó cũng đúng. Nếu có thể …… xin hãy quay lại nhanh chóng.

Em sẽ không …… Em sẽ không còn cô đơn …… ”

"Đuợc……"

Vậy, người ở đây đang tự nói mình cô đơn trong khi bồn chồn lúng túng. Sinh vật dễ thương

này là gì vậy, dù cô ấy là một quỷ vương. [note]

Tôi đã quyết định lịch trình khởi hành của mình.

Tuy nhiên, lúc đó, tôi không biết …… người đã trở thành một vết thương lòng lớn của tôi

――――――

―――――― và chúng tôi sẽ gặp lại nhau một lần nữa.

Bạn đang đọc ISEKAI SHOUKAN WA NIDOUME DESU của Kishimoto Kazuha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thorr
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.