Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Học Viện Chiến Binh

Tiểu thuyết gốc · 5033 chữ

Bốn tháng đã trôi qua, lúc này Kazuo đã được đưa về trụ sở của binh đoàn Resakura, cậu đã dành rất nhiều thời gian cho việc luyện tập và tiếp thu kiến thức về thế giới hiện tại. Cái tên Kazuo cũng đã được nhiều người trong trụ sở biết đến, nhưng có một số điều luật được đặt ra về thân phận của Kazuo. Chỉ có nhân viên cấp cao trong các cơ quan BHQ mới biết đến sức mạnh và thân thế của Kazuo và còn rất nhiều điều luật khác được đặt ra để không để lộ thông tin của cậu ra ngoài.

1/8/4018

Một cô gái vén tấm rèm che của cửa sổ để ánh sáng rọi vào căn phòng u tối của Kazuo, ánh nắng chói vào mắt làm cho cậu khó chịu nên cậu trùm chăn lại.

- Còn định nướng đến khi nào nữa hả?!!

- Hự!

Một tiếng bon phát ra, Kazuo bật dậy ngay khi bị tẩn một đòn vào đầu bằng tấm bản kẹp tài liệu.

- Này......sao ngày nào chị cũng bảo tôi dậy sớm thế? dậy rồi tôi cũng có làm gì đâu? chị Reina?

Hisharaki Reina, thư ký kiêm phó Tổng tư lệnh của binh đoàn Resakura.

- Haizz...tại sao ông trời lại bất công vậy chứ? trong khi tôi phải kiêng cử, siêng năng tập luyện mới có thể giữ được dáng vẻ của mình...CÒN CẬU!! không làm việc, không luyện tập, ăn uống vô độ mà tại sao lại vẫn giữ được cái cơ thể săn chắc kia là sao?!

Kazuo nhìn Reina với ánh mắt bất lực, "Tôi tập không cho ai thấy mà chị đòi thấy thì tôi cũng nhất chị rồi...".

- Nếu như không có gì thì chị đi ra được không, tôi muốn ngủ tiếp...

Ngay lập tức cậu bị véo tai và lôi ra ngoài.

- Này! này! đau! thả ra! chị làm gì vậy?!

- Hôm nay không rãnh đến thế đâu, hôm nay cậu phải làm thủ tục nhập học tại học viện Tendoka, cậu quên rồi à?!

- Ờ......quên thật...

- Hơi, làm sao mà tên nhóc này lại là hy vọng của nhân loại được vậy...

- Này, bỏ tôi ra được không, tôi tự đi được mà...

Reina bỏ tay khỏi tai của Kazuo, cậu xoa xoa phần tai bị véo đỏ ửng của mình. Cả hai đi đến văn phòng để chuẩn bị giấy tờ, sau một khoảng thời gian khá lâu thì cũng đã xong. Reina đi ra khỏi phòng trước còn Kazuo theo sau, trong lúc đi ngang khu vực nghỉ ngơi của các chiến binh.

- Á à! Kazuo lại bị lôi đi nữa rồi kìa!

- Haha! sao cứ bị phó đoàn lôi đi hoài vậy?! cả hai đang hẹn hò hả?

Kazuo lộ rõ vẻ bực tức, cậu tiến lại đạp mạnh lên bàn của mấy tên đang ngồi chọc đó.

- HẢ?! nói gì đấy hả?! mấy ông kia!! đừng tưởng lớn hơn tôi mấy tuổi là tôi sợ nha! Á----

- Đi nhanh đi, không có thời gian cho những việc này đâu...còn các anh nghỉ ngơi cho khỏe rồi tới buổi huấn luyện đi...

Những tên đấy rén ngay lập tức khi nhìn thấy ánh mắt đầy sát khí của Reina, Kazuo lại tiếp tục bị kéo đi. Cậu nhìn những người khác với ánh mắt bất lực, đi trên đoạn hành lang tối Kazuo hơi khó hiểu với khung cảnh xung quanh.

- Nếu đúng theo những gì trong dữ liệu nói, thì công nghệ bây giờ đã tiến bộ vượt bậc rồi...nhưng tại sao tôi lại thấy nơi này tồi tàn kiểu gì vậy? Đèn điện thì cái hư cái có, không gian u tối, cứ như là bên dưới tần hầm vậy...

- Haizz, cậu ý thức được sự tồi tàn của nơi này là tốt...các công nghệ vượt bậc đó chỉ được sử dụng trên đảo Bảo Hộ Quốc mà thôi...cậu biết lý do không?

- Nếu như tôi đoán không lầm thì môi trường sống trên đất liền và các căn cứ vô cùng khắc nghiệt, Yookai có thể tấn công các khu vực này bất cứ lúc nào và việc đó khiến cho các BHQ không đầu tư các dụng cụ vật tư đắt tiền ở đây...đúng chứ?

- - Chính xác là vậy, đi cùng với những công nghệ tiên tiến thì giá thành của nó không phải là rẻ, vật liệu để chế tạo có thể tìm ở trên biển là vô cùng hiếm, hầu hết những vật liệu đó đều nằm trên đất liền...và khi lên đất liền chúng ta lại phải đặt cược mạng sống của mình với những tài nguyên đó, công việc của những chiến binh không chỉ mở rộng lại phần lãnh thổ đã bị chiếm bởi Yookai, mà còn thu thập nguyên vật liệu để cung cấp cho BHQ hoạt động...

Kazuo im lặng đi theo đến văn phòng của Nakumo.

- Ô, Kazuo à...buổi trưa như thế nào?

- Tạm...mới sáng bị chị Reina lôi đi hơi buồn ngủ thôi...

- Còn nói nữa hả?

- Gì...ai biết gì đâu...

- Thôi nào hai người, sau này chúng ta cũng sẽ thành đồng đội với nhau cả thôi, đừng cãi nhau suốt thế chứ...

Kazuo đi lại chiếc ghế sofa và ngồi phập xuống, Reina tiếp tục công việc thư ký của mình mà đi ra ngoài.

- À, Kazuo...ngày mai cậu đến ký túc xá của học viện mà đúng chứ?

- Ờ?

- Mong là cậu sẽ thấy thoải mái ở môi trường mới...

- Mong là vậy, chứ tôi cũng không biết sẽ như thế nào đâu...

Kazuo đứng dậy và tiến dần ra cửa.

- Tạm biệt, tôi kiếm chút gì đó bỏ bụng đã...

- Tạm biệt cậu, tôi cần phải làm một số việc nữa nên không tiễn nhé...

- Ừ...

Kazuo bước ra ngoài, cậu tiến đến nhà ăn của căn cứ.

- Cho một phần cơm cà ri...

- Có ngay! có ngay!

Kazuo đi đến bàn và ngồi xuống, cậu thơ thẫn nhìn về phía cửa sổ. Trụ sở này đầy rẫy những đường ống to nhỏ khác nhau dùng để dẫn năng lượng từ máy phát đi khắp trụ sở. Sau một lúc thì một người máy mang đĩa cơm ra đến chỗ Kazuo đang ngồi, cậu cầm lấy đĩa cơm và đặt một chiếc dogtag bằng sắt vào người con người máy, Kazuo cầm chiếc thìa lên và nhẩm câu "Ăn ngon miệng" rồi bắt đầu ăn.

Sau bữa ăn, Kazuo đi dạo xung quanh, Trụ sở này là căn cứ chính của Binh Đoàn Resakura nằm ở vĩ độ 33,8971157 và kinh độ 146,985948. Cách từ thị trấn Onjuku cũ 282 hải lý, đột nhiên tiếng còi báo vang lên. Các chiến binh liền bỏ tất cả các công việc đang dỡ dang của mình và chạy đến tập trung ở sân huấn luyện A1. Kazuo cũng chạy đến nhưng không tập trung như những chiến binh kia, cậu chỉ đứng trên hành lang mà quan sát. Một màn hình hiện ra, thông báo việc Yookai đang bắt đầu tấn công lại bức tường của khu khai thác.

"Lớp: Côn trùng

Dạng: Bọ ngựa

Cấp độ: C

Point: 36500"

Tất cả các chiến binh chuẩn bị xuất phát! trong vòng 5 phút phải có mặt ở trên tàu chiến ở khu A và B!! Bắt đầu!!!

Mọi người ngay lập tức gấp rút chuẩn bị cho đợt phòng thủ này, Kazuo cũng tiến về phía một căn phòng đã bị khóa. Cậu đưa một chiếc thẻ quét vào cánh cửa, cánh cửa từ từ mở ra và cậu tiến vào, không gian bên trong tối đen như mực không thể nhìn thấy được thứ gì, cho đến khi chiếc đèn đầu tiên được bật lên. Một bộ trang phục được đặt bên trong một tủ kính.

Cả bộ gồm có một áo trong, một áo khoác, quần dài và đôi giày, bộ trang phục có màu chủ đạo là màu đen với những chi tiết, đường viền được tô một màu đỏ sẫm.

Chiếc áo trong được trang bị các mảnh giáp nhỏ được làm từ hợp kim TitanMag để che chắn nhưng điểm chí mạng của người mặc

Quần cũng được trang bị các mảnh giáp tương tự nhưng số lượng ít hơn để tiện cho việc di chuyển

Đôi giày được làm từ công nghệ Nano kết hợp, tạo ra một chất liệu chắc chắn nhưng vô cùng nhẹ mang tên SRD Metal

Cuối cùng là chiếc áo khoác với chất liệu vẫn giống với cả bộ đồ nhưng được phủ một lớp SRD Metal mỏng trên bề mặc áo giúp giảm sát thương nhận vào cho người mặc.

Cả bộ đồ được làm từ một loại vải đặc biệt được tích hợp công nghệ Nano cùng với công nghệ Magma, cho nên công dụng của bộ trang phục này cũng không phải tầm thường.

Khi trang bị bộ trang phục thì người mặc sẽ được tăng các chỉ số vật lý lên một mức nhất định tùy theo chỉ số sức mạnh của người đó, cùng với đó là vô số chức năng lớn nhỏ mà bộ trang phục này có thể hỗ trợ cho người mặc, điển hình như việc có thể thay đổi mẫu thiết kế trang phục theo nhu cầu của người sử dụng nhờ công nghệ Nano biến đổi hoặc cơ chế tự động phục chế khi có hư tổn về trang phục và còn nhiều chức năng khác.

Một màn hình hiện lên, Reina đi lại phía màn hình và thao tác một số thứ trên bản điều khiển.

- Cậu chắc là sẽ ra ngoài đó chứ??

- Kiểu gì thì cũng ra thôi...chị mở khóa nó đi, chị Reina...

Reina thở dài một tiếng rồi tiếp tục thao tác trên bản điền khiển kia.

- Tôi sẽ mở khóa bộ chiến giáp của cậu, hoàn thành sau 10 giây...vũ khí của cậu, Okotsu đang được các chuyên viên tích hợp Magma và sắp có kết quả, cậu sẽ đi đến tiền tuyến trước! chúng tôi sẽ vận chuyển vũ khí đến cho cậu sau, nghe rõ rồi chứ??

- Đã rõ...

Kazuo tiến về phía bộ giáp, màn kính bảo vệ xung quanh được hạ xuống và Kazuo đưa tay chạm vào bộ giáp. Cả bộ giáp dần chuyển thành một chất lỏng rồi bao quanh lấy cơ thể của Kazuo, sau một lúc bộ giáp đã được mặc vào. Cậu thử vung tay vài cái để xem độ co dãn của bộ trang phục.

- Ổn không?

- Ổn......mở bệ phóng đi...

- Được rồi...

Sau một loạt các thao tác của Reina, một cánh cửa mở ra. Cậu bước nhanh vào bên trong, cánh cửa ngay lập tức đóng lại và đèn đỏ được bật lên.

"Bệ phóng đã chuẩn bị hoàn tất! Bắt đầu phóng sau 5 giây!............4..........3...........2..........1.........PHÓNG!"

Kazuo được phóng đi, sau một lúc cậu chuẩn bị tiếp đất, cậu đáp xuống một cần cẩu và lợi dụng lực quáng tính rơi xuống của cậu trượt xuống rồi đáp đất an toàn. Reina nhìn vào màn hình mà gương mặt tỏ vẻ bất lực.

- Đáp đất với tốc độ và độ cao đó...cậu ấy còn là con người không vậy trời...

Vừa tiếp đất cậu liền quan sát xung quanh một lúc để xác định tình hình rồi chạy đến chỗ được đánh dấu trên bản đồ trên vòng tay. Dù chỉ mới nhận được thông báo tấn công Yookai cách đây 5 phút nhưng khi Kazuo đến nơi thì khung cảnh xung quanh đã vô cùng hoang tàn, con Yookai lớn đã phá vỡ được bức tường và tiến vào bên trong cùng với những con Yookai cỡ nhỏ sinh sống ở phía ngoài của bức tường. Bên trong bước tường là khu vực khai thác vật liệu để đưa về BHQ, và vì nơi ở trên BHQ cũng không phải là rẻ, nên đây cũng là nơi đến cho những người vô gia cư trên BHQ được tống khứ tới làm việc.

Kazuo chạy theo dấu vết của con Yookai lớn để lại, nhìn xung quanh không nhìn thấy xác người dân nên cậu nghĩ người dân đã được sơ tán cả rồi. Chạy được một đoạn cậu dừng lại khi đã nhìn thấy được con Yookai lớn đó, nó cao tầm 30m dễ để phát hiện từ xa.

Bỗng nhiên từ trong góc tối, một con Yookai cấp E dạng kiến xông ra tấn công cậu.

- Mày phiền phức QUÁ ĐẤY!!!!

Cậu vung chân tung một cước vào đầu con kiến khiến đầu nó văng vào một căn nhà dân, con kiến loạn choạng vài bước rồi ngã gục xuống, sau khi xử xong con kiến đó cậu chạy thẳng đến phía con bọ ngựa kia.

Bên phía con Yookai, các tổ đội thợ săn đang cùng phối hợp và cầm chân con Yookai. Sau một lúc câu giờ vừa đánh vừa chạy một nhóm đã cắt được một chân trước của nó, con Yookai loạn choạng quỵ xuống mặt đất, một thợ săn lập tức xông lên muốn kết liễu con Yookai khi thấy nó có sơ hở. Nhưng bỗng dưng con Yookai mọc lại cái chân vừa bị cắt một cách thần tốc, rồi xông tới người thợ săn đó. Sau khi đứng yên được một lúc, con bọ ngựa quay ngược đầu của nó về phía sau nhìn những người khác trong khi miệng của nó vẫn con đang giữ người thợ săn kia, cả thân người của ông ấy đã ở trong miệng của con Yookai chỉ lộ ra mỗi phần đầu. Con Yookai bắt đầu dùng lực miệng làm cho người thợ săn đó gào thét trong đau đớn, cả đội bắt đầu lùi về sau, một số người thì cố tấn công con Yookai để nó nhả người đàn ông ra. Nhưng nhóm người đó ngay lập tức bị giết sạch bởi một đòn quạt ngang càng của con bọ ngựa, nó quay người lại đối diện với đội thợ săn và dùng lực cắn mạnh làm đầu của người thợ săn rơi xuống.

Cùng lúc đó, Kazuo đã đến và chứng kiến tất cả, con Yookai bắt đầu săn đuổi những người thợ săn. Và khi nó chuẩn bị vồ lấy một người thợ săn khác thì ngay lập tức con Yookai bị dính một đòn đánh khiến nó loạn choạng ngã xuống. Từ trên không, Kazuo đáp xuống đất.

- Các người làm ăn kiểu gì vậy? có phải là thợ săn chuyên nghiệp không thế?

- KAZUO!

Mọi người vui mừng khi thấy đó là Kazuo và cũng tự nhìn lại bản thân của mình, những người ở đội thợ săn này cũng chỉ là những người vô gia cư không tìm được việc trong khu khai thác mà đi làm tình nguyện cho binh đoàn, nhưng nói trắng ra là làm bia thịt chống đỡ và cầm chân lũ Yookai lại một lúc để cho lực lượng chính ứng cứu.

Con Yookai đứng dậy và bắt đầu đổi mục tiêu là Kazuo, nó vồ về phía cậu, dù mang một thân hình quá khổ nhưng tốc độ của nó không hề chậm đi một tý nào. Kazuo chạy xung quanh để thu hút sự chú ý, còn những người thợ săn khác phối hợp tấn công con Yookai. Sau một lúc giao tranh, vì giữ tốc độ chạy nhanh trong một thời gian dài mà Kazuo đã đuối sức, tốc độ của cậu dần chậm lại. Nhận thấy sự bất thường của Kazuo, một người thợ săn lao đến gần con Yookai và bắt đầu thu hút sự chú ý của nó.

- Ê!!! CON BỌ NGỰA KHỐN KIẾP KIA!! CÓ GIỎI THÌ BẮT TA ĐÂY NÀY!!!

Và có vẻ lời khiêu khích đó đã có tác dụng, nó bắt đầu tiến về phía của người thợ săn đó.

- Mày ngu lắm con ạ! BẮN!!

Sau khi tiến đến gần thì nó chuẩn bị tấn công người thợ săn đó, nhưng ngay lập tức hàng trăm mũi lao được bắn từ những ngọn pháo được ngụy trang ở gần đó găm vào người con Yookai khiến nó không thể nhúc nhích được một chút.

- Được rồi mọi người, đừng để những thợ săn kia hy sinh một cách vô ích, lấy tiền thưởng thôi!!

Ngay lập tức hàng trăm thợ săn nhảy xổ vào người con quái vật mà đâm chém vô tội vạ nhằm để tìm viên lõi của nó, Kazuo cũng đã nghỉ được một lúc rồi tiến về phía người thợ săn máu liều ban nãy.

- Ồ! Kazuo đấy à! lâu quá rồi không gặp nhỉ!

- Mới có 2 tuần?

- Thì cũng là lâu rồi còn gì!

- Hờ...sao cũng được, chú có sao không?

- Trời! mày nghĩ chú mày dễ bị thương tới vậy ạ?! đừng coi thường chú mày nhá!

Kazuo tỏ ve bất lực trước người chú tràng đầy nhiệt huyết này, người này là chú Minh, tên đầy đủ là Phạm Hạo Minh, ông ấy là đội trưởng của đội thợ săn 78. Ông ấy biết đến Kazuo khi cậu được đưa đến để quan sát khu vực khai thác, ông ấy chú ý đến cậu vì vừa nhìn vào thì ông ấy đã thấy nét mặt của cậu trông rất giống nét mặt của người Việt, nên ông đã bắt chuyện làm quen. Kazuo cũng rất vui khi vẫn có đồng hương của mình ở nơi đầy rẫy nguy hiểm này và cả hai thân nhau kể từ đó, dù không phải là ruột thịt nhưng ông ấy đối xử với cậu như người một nhà và cũng làm cho cậu nhớ đến người ông quá cố của cậu năm xưa.

Bỗng nhiên một tiếng gọi lớn cắt ngang cuộc trò chuyện khi một người thợ săn cấp dưới đã tìm được lõi của con Yookai, mọi người bắt đầu rời khỏi xác của con Yookai và trở về. Người thợ săn đó mang viên lõi của con Yookai đến cho chú Minh.

- Đây là lõi của nó ạ!

- Tốt! tôi sẽ thưởng cho cậu thêm 2% số tiền khi bán nó

- Em cảm ơn ạ!

Người thợ săn rời đi, chú Minh tiến lại gần xác con Yookai, cùng lúc đó Reina liên lạc với Kazuo.

- Okotsu đã được tích hợp Magma thành công rồi! tôi sẽ chuyển đến cho cậu ngay...

- Cảm ơn...

Chú Minh đứng trước cái xác của con bọ ngựa rồi mặt trầm ngâm nhìn nó, Kazuo vừa nhìn bản điều khiển ở tay vừa đi tới.

- Ma Trang bị nhóc đâu?

- Đang được chuyển tới, nãy giờ cũng được 26% rồi...

- Thế được rồi...mà lạ quá nhỉ?

- Hả?

- Bình thường sau khi lấy lõi thì xác của Yookai sẽ phân hủy rất nhanh, sao con này lại không thấy phân hủy luôn vậy nhỉ?

Lúc này Kazuo mới đi xung quanh mà nhìn tổng thể con quái vật và đúng như lời chú Minh nói, toàn bộ cơ thể của nó không hề phân hủy. Cảm thấy có chuyện chẳng lành, cậu nhìn vào thanh trang thái chuyển phát thanh kiếm đã được 89% rồi chạy về phía chú Minh.

- Có gì đó không ổn...

- Là sao?

- Toàn bộ cơ thể của nó không hề bị phân hủy...tức có nghĩa là nó chưa chết!

Ngay khi nghe xong câu nói của Kazuo, chú Minh ngay lập tức mở kênh bộ đàm liên lạc với toàn bộ các thợ săn thông báo cuộc săn vẫn chưa kết thúc. Nhưng ngay lúc đó con quái vật lao đến tấn công chú Minh, đòn tấn công bất ngờ khiến chú không kịp phản ứng. Bỗng một tiếng vang như của hai thanh kim loại va đập vào nhau vang lên, chú Minh đang nhắm mắt vì tưởng mình sắp bị giết từ từ mở mắt ra. Kazuo đang dùng Okotsu cản đòn đánh chí mạng của chú Minh, cậu dùng hết sức vung kiếm đẩy lùi con quái vật làm cho nó bật ngửa.

- Đúng như tôi nghĩ, con Yookai này không chỉ có 1 lõi...

- Cái gì cơ?!

- Nhưng nhìn đâu cũng vậy...tôi không xác định được vị trí của viên lõi kia...

- Rồi làm sao?! ta nay hơn 30 tuổi rồi chưa gặp trường hợp nào như này đấy!

- Đừng nói nhiều nữa, nó đến kìa!

Sau một lúc loay hoay tìm cách bật dậy, nó lao vào tấn công cả hai người. Những người thợ săn khác cũng đã đến nơi và bắt đầu hỗ trợ chú Minh và Kazuo. Sau một lúc chạy xung quanh làm loạn tầm nhìn của con Yookai, Kazuo dừng gấp lại và đưa thanh kiếm về sau thắt lưng.

[}Bí Kỹ Kosho - Thức I: Xuyên Phá - Lục Liên Kích{]

Cậu phóng thẳng vào con Yookai và cắt đi 6 chân của nó một cách không thể nào nhanh hơn, những thợ săn khác cùng xông lên tấn công con Yookai, nhưng dù đã bị mất 6 chân nhưng con quái vật vẫn vùng vẫy dùng cặp càng của tấn công loạn xạ vào không trung làm cho một vài thợ săn trúng đòn bị thương, chú Minh lập tức phân đội ra để đưa những người bị thương trở về trị liệu.

Kazuo cùng với chú Minh xông lên hộ trợ đội ứng cứu, cả hai cùng phối hợp giữ chân con Yookai, nhưng sau một lúc thì Kazuo đã xuống sức còn 6 cái chân mà cậu đã cắt của con Yookai thì đã mọc trở lại, cậu không thể sử dụng được thức I được vì không còn đủ sức. Cậu cố leo lên nóc nhà và quan sát con Yookai một lúc thì cậu thấy đối với những đòn tấn công vào thân người nó hầu như không phản khánh, nhưng ngay khi có một đòn tấn công lạc vào vùng đầu thì nó ngay lập tức phản ứng kịch liệt. Một ý tưởng lóe lên trong đầu của cậu, cậu ngồi xuống lấy hơi và rồi đứng dậy, cậu đưa thanh kiếm về phía sau.

[}Bí Kỹ Kosho - Thức I: Xuyên Phá{]

Kazuo phóng thẳng đến con Yookai chuẩn bị chém vào cổ của nó nhưng con quái vật đã phản ứng kịp mà tấn công ngược lại cậu, đang ở trên không nên cậu không thế né được mà chỉ có thể đưa Okotsu ra đỡ đòn, nhưng vì lực của con Yookai quá mạnh nên nó đẩy cậu văng vào một góc tường. Chú Minh chạy đến hỗ trợ cậu mà thu hút sự chú ý của nó, Kazuo cố gượng dậy trong đống đỗ nát của bức tường, cậu bước ra ngoài mà hét lớn.

- Tất cả dồn hết hỏa lực vào đầu của nó!!

- Hả?! được rồi! TẤT CẢ NGHE HẾT RỒI ĐÓ! DỒN TẤT CẢ HỎA LỰC VÀO ĐẦU CỦA NÓ!!

Tất cả thợ săn chuyển mục tiêu vào đầu của con quái vật và đúng như cậu đoán điểm yếu của nó là ở đầu, con Yookai phản ứng vô cùng kịch liệt khi bị tấn công vào đầu. Kazuo đứng dậy, thanh kiếm tỏa ra sắc lục bao phủ lấy toàn bộ thân thể cậu, cơ thể cậu bắt đầu hồi phục trở lại. Cậu khom người xuống để lấy đà rồi cậu chạy nhanh ra ngoài, chạy ngang chú Minh cậu nói với chú ấy giữ con Yookai lại và cậu sẽ tung đòn kết liễu.

- TẤT CẢ MỌI NGƯỜI CỐ GẮNG GIỮ CHÂN CON BỌ LẠI!!! KAZUO SẼ XỬ ĐẸP NÓ!!!

Nghe lệnh chú Minh, tất cả các thợ săn sử dụng các chiêu thức có thể trói buộc của mình vào con Yookai. Một loạt các chiêu thức được tung ra và trói cả người con quái vật lại, nó cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi vòng vây, nhưng những thợ săn cũng cố gắng hết sức giữ nó lại. Kazuo đã đứng trên nóc nhà đối diện với con quái vật, cậu đưa thanh kiếm về phía sau.

[}Bí Kỹ Kosho - Thức I: XUYÊN PHÁ{]

Cậu phóng thẳng đến và xuyên qua cổ của con quái vật, nơi cậu phóng đi lõm một lỗ lớn. Cậu đáp xuống đất, đầu của con quái vật cũng rơi xuống, mọi người hô hào chiến thắng và xác của con quái vật cũng dần hóa thành tro.

- Sao nhanh quá nhỉ?

- Chuyện gì vậy, chú Minh?

- Lúc nãy thì nó không hề tan biến vì nó còn sống, còn bây giờ thì nó lại tan biến nhanh quá...

- Hừm...

- Mà thôi đi! nó tan biến là tốt rồi...nhóc nay đến đây làm gì thế?

- Nghe có Yookai tấn công nên muốn đến xem sao thôi...

- Chà...máu ghê nhỉ...mà bộ đồ cũng chất không kém nhề...trông cũng ra gì phết đấy!

- Hờ......thật ra còn một chuyện nữa...

- Hửm? chuyện gì?

- Ngày mai ch....cháu chuyển đến Học Viện để nhập học...

- Cuối cùng cũng có một câu nói đàng hoàng nhỉ...ừm, đi học đi! nhóc có tiềm năng nhiều lắm đấy!

Kazuo gật đầu nhẹ rồi chuẩn bị rời đi, nhưng bỗng chú Minh giữ vai cậu lại mà ôm lấy cậu.

- Dù biết nhóc chưa bao lâu nhưng ta biết nhóc đã trải quá khá nhiều chuyện rồi, cố gắng lên...khi nào rãnh thì về thăm ta nhá nhóc...

Chú Minh thả cậu ra, Kazuo bước đi rồi vẫy tay chào tạm biệt, một giọt nước mắt rơi xuống nền đất. Sau khi thấy Kazuo đã khuất khỏi tầm mắt thì chú Minh mới vội lau đi những giọt nước mắt của mình.

- Nhóc làm được mà, Kazuo...

Kazuo bước lên bệ dịch chuyển, cậu nhìn lại khung cảnh của khu khai thác một lúc rồi cho bắt đầu dịch chuyển. Một lúc sau, cậu dịch chuyển về căn cứ, cậu đi thẳng về phía phòng của cậu, đóng cửa và ngồi dựa vào tường.

- Chú......chú nói như vậy, nhỡ như cháu không đi thì sao...

Đêm hôm đó, Kazuo không thể nào ngủ được. Sáng hôm sau cậu bước lên chiếc máy bay sẽ chở cậu đến Học Viện Tendoka, Nakumo cũng với Reina đến để tiễn cậu.

- Mong cậu sẽ hòa nhập với những học viên của Học Viện...à đúng rồi...hoàng tử Argnes có gửi cho cậu cái này...

- Cái gì vậy?

Nakumo đưa cho cậu một chiếc thẻ đen, cậu cầm lấy rồi nhìn trước sau của tấm thẻ.

- Có gì thì cứ dùng nó

- Cảm ơn..

Nói xong cậu bước lên chiếc máy bay, sau khi ngồi lên ghế cậu nhìn ra phía cửa sổ, Nakumo vẫy tay chào cậu rồi chiếc máy bay bắt đầu cất cánh. Kazuo ngồi nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ, vùng biển rộng mênh mông như không có điểm dừng, trong lòng cậu bỗng thấy một chút gì đó của sự yên bình rồi cậu thiếp đi lúc nào.

Tiếng còi báo sắp hạ cánh làm cho Kazuo thức giấc, cậu nhìn ra cửa sổ thì cậu thấy cả một thành phố trên biển.

- Có người dân sống ở đây à?

- Không đâu, toàn bộ nơi đó là Học Viện Tendoka đấy...

- Hả?

Cậu hơi ngơ trước câu trả lời của phi công, chiếc máy bay sắp đến bãi đáp thì Kazuo mang balo lên lưng.

- Mở cửa khoang sau đi, không cần đáp xuống tận đó đâu...

- Cái gì?!

- Mở đi...

- À...ờ...

Cửa sau được mở khóa và bắt đầu được mở lên, chiếc máy bay đã dừng lại ở phía trên bãi đáp.

- Tạm ổn...

Cậu nhảy xuống, cú đáp đất của cậu làm chấn động cả bệ đáp, nhưng vì Okotsu đã làm đệm rơi cho cậu nên cậu không hề bị thương, từ bên trong, một toán các học viên chạy và vây quanh Kazuo thành một hình tròn, mỗi người đều triệu hoán vũ khí trên tay và chỉ về phía Kazuo.

- Ngươi là kẻ nào? tại sao lại vào đây!?

Kazuo im lặng mà từ từ bước đi, vòng vây đó cũng di chuyển theo cậu, chiếc máy bay khi nãy đưa Kazuo đến cũng vừa đáp xuống, người phi công liền đi ra và nói chuyện với người học viên khi nãy, sau một lúc thì cậu ta tiến về phía Kazuo.

- Vậy ra cậu là học viên mới, xin lỗi vì hành động ban nãy của tôi, tôi là Wakanabe Hyuga, phó hội trưởng hội học sinh trường Tendoka...hân hạnh được gặp cậu!

- Ờ...Kazuo, Koshoha Kazuo...

- Cậu biết nói tiếng nhật?!

- Ờ?

- À...không gì đâu, để tôi đưa cậu đến học viện gặp hiệu trưởng làm thủ tục đăng ký nhập học...

- Ừ...

Hyuga dẫn cậu đi vào trong, nhóm học viên còn lại thì tách ra làm những việc khác. Vào phía bên trong sân đáp, không gian vô cùng hiện đại và không hề âm u như ở căn cứ, sau một lúc đi bộ thì cả hai đã ra được đường lộ lớn, một chiếc xe ô tô đen chạy đến và dừng trước cả hai.

- Cậu lên đi...

Kazuo gật đầu nhẹ rồi bước lên xe, sau khi ngồi cậu mới biết rằng chiếc xe này có trí tuệ nhân tạo, ban nãy không hề có người lái, Hyuga ngồi ở ghế lái rồi bắt đầu chạy đi.

- Cậu từ đâu đến vậy, Koshoha-kun?

- Koshoha hoặc Kazuo...1 trong 2 thôi, đừng dùng kính ngữ...

- À...nếu vậy thì Koshoha, cậu từ đâu đến vậy?

- Ổ chuột...

- Hể?! À...à...ra vậy...

Hyuga không nói thêm gì kể từ lúc đó, sau một lúc thì cũng đã đến được Học Viện, Kazuo bước xuống xe và nhìn cánh cổng to đùng của học viện đang rộng mở, Hyuga hạ cửa kính xe xuống.

- Hiện tại tôi còn vài việc cần giải quyết gấp nên cậu tự tìm hiểu trưởng giúp tôi nha, tạm biệt...

Kazuo vẫy tay chào, rồi Hyuga cũng rời đi, cậu quay về phía cổng, một vài học viên nhìn thấy cậu liền bàn tán, cậu không để tâm gì mấy rồi đi vào trong.

"Cuộc hành trình mới chính thức bắt đầu"

Bạn đang đọc Kazuo Và Cuộc Hành Trình Vô Tận sáng tác bởi Kazuosensei
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kazuosensei
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.