Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương giới thiệu

Tiểu thuyết gốc · 1922 chữ

Thể loại: Ngược, đam mỹ, 18+.

Nhân vật: Thụ: Choon Hee dịch ra người sinh ra vào mùa xuân

        Công: Yuong Soon dịch ra sự nhẹ nhàng

Băng nhóm Yuong Soon: jopok Young.

Băng nhóm Choon Hee: Đời đầu kkangpae Maeng, đời sau Choon Hee lên làm băng chủ: kkangpae Choon.

                 Tóm tắt

Mặc dù bọn tôi là con trai nhưng tôi đã thích cậu ấy.

Một tình yêu được cho là trái với tự nhiên nhưng biết sao giờ lỡ thì đã thích luôn rồi.

                     ……

Đã hận nhưng vẫn không ghét được.

Hứa với lòng sẽ giết cậu nhưng tôi vẫn không làm được.

Tôi tên Choon Hee học năm hai trường đại học Anyong tôi bị mọi người kì thị với màu tóc và cặp mắt bởi vì chúng màu trắng bạc bọn họ nói tôi là chúa quỷ bạch không nên chơi mặc dù tôi chỉ là con người bình thường như bọn họ.

Tụi nó thường tụ lại một chỗ rồi bàn tán về tôi.

A: “Cậu ta lại đi học được mặc dù bị cả lớp tẩy chai như vậy”.

B: “Kệ nó đi nó là chúa quỷ bạch đến gần lây bệnh đấy”.

Mặc dù tôi có ngồi trong lớp thì vẫn bị tụi nó nói xấu như thường “Đúng thật là chán”. Tuy cả lớp đều ghét tôi nhưng chỉ riêng một người…

“Các cậu lại nói xấu cậu ấy hả” Tên cậu ấy là Yuong Soon, cậu ấy là lớp trưởng được các bạn nữ ở các khối tỏ tình nhưng vẫn bị cậu ấy từ chối vì lí do gì đó.

A: “A lớp trưởng…bọn mình làm gì có nói xấu ai”.

B: “Đúng rồi, đúng rồi”.

Yuong Soon nhìn bọn họ mỉm cười “Vậy à”. Cậu ấy liếc nhìn qua bên tôi nở nụ cười nhẹ nhàng khác xa với những nụ cười mà cậu ấy thường hay cười với các bạn khác.

Chính vì nụ cười đó nên tôi mới thích cậu ta nhưng đời đâu phải như mình suy nghĩ mơ tưởng.

Tôi đã ngu ngốc khi quyết định vội vàng…

“Tôi thích cậu Yuong Soo” Tôi hẹn cậu ấy ở trên sân thượng lấy hết cam đảm để tỏ tình. Tôi nhìn cậu ấy chằm chằm nghĩ thầm rằng sao cậu không trả lời nếu cậu từ chối cũng được nhưng xin cậu đừng ghét bỏ tôi hay kinh tởm tôi như bọn kia.

Cậu nôn nao chờ câu trả lời dù biết được đây sẽ là tình yêu không như mong chờ dù từ chối hay bị ghét nhưng tôi vẫn cố đứng nhìn cậu ấy chằm chằm để chứng tỏ với cậu ấy rằng tôi không sợ với bất cứ câu trả lời nào.

“Được” Đó là câu trả lời của Yuong Soon.

Tôi rất bất ngờ vì câu trả lời đó “Cậu…cậu nói thật chứ”.

Đừng…đừng tin lời hắn ta…

Yuong Soon nhìn tôi bằng ánh mắt trều mến “Ừ tôi nói thật”.

Cậu ấy đưa tay lên sờ mặt tôi, bàn tay ấy thật ấm nhưng lại có chút lạnh lẻo. Nhưng tôi không quan tâm cứ thế nhào ôm cậu ấy mà khóc như một đứa trẻ.

Đáng ra tôi không nên làm vậy…

Bọn tôi đã hẹn hò được hai tháng, đi chơi…có, gặp nhau nhiều hơn…có, kể cả làm tình…có nhưng cậu ấy nói thích tôi chưa…tất nhiên là chưa.

Mặc dù ở bất cứ đâu đi chơi hay làm tình tôi đều hỏi cậu ấy rằng là “Cậu…có thích mình không?”. Tôi hóng chờ câu trả lời như đứa trẻ chờ đợi món quà vào ngày sinh nhật dù đã nhận được quà nhưng…bên trong trống rỗng…không có gì bên trong giống như tình cảm cậu ấy đã dành cho tôi.

Mọi thứ…trống rỗng…

Tôi quyết định đến nhà cậu ấy hỏi lần cuối để chấm dứt mối suy nghĩ không ra gì trong đầu tôi. Nhưng vào bên trong nhà thì nghe tiếng rên rỉ không ngờ tới.

Phập phập, bạch bạch “A…chậm…chậm thôi nếu cậu cứ giã vậy…tôi sẽ ra mất…ư…a…cậu…từ từ…ứ haa…haa”.

“Bé ngoan, tốt nhất nên im miệng lại” Yuong Soon giã dồn dập người tình cậu ấy quyết liệt như một con thú động dục “Phíu, cậu còn ngon hơn tên kia nữa” Yuong Soon nói do Choon Hee không cho hắn ta đút vô nên riết gì hắn chán nên tìm người mới làm hắn ta sướng hơn Choon Hee.

Huỵch (tiếng chìa khóa rớt). Bịch bịch (tiếng bước chân chạy).

Hai bọn họ dừng lại thấy ở trước cửa có chìa khóa vừa mới bị rớt, người tình của hắn thấy vậy liền hỏi “Người thân của anh về à?”.

Yuong Soo nhìn chìa khóa không nói gì hắn ta xoay lưng người tình lại đè đầu cậu ta xuống gối bắt đầu nhét cây gậy của hắn vào bên trong.

Phập…phập…phập…phập “Ư…sao anh làm…mạnh bạo…a”.

Choon Hee chạy ra khỏi căn nhà dơ bẩn đó hứa với lòng sẽ không bao giờ thích cậu ta thêm lần nào nữa.

Ở trường Yuong Soon bình thường nhìn tôi như chưa có chuyện gì xảy ra lại còn nở nụ cười đó lần nữa thật khiến cho tôi kinh tởm nụ cười đó.

Thật kinh tởm…

Chát! “Cậu là đồ khốn chúng ta chia tay đi” tôi đã tán cậu ấy thật mạnh ngay chăng sân thượng nơi mà mọi thứ bắt đầu cũng là nơi chúng tôi sẽ kết thúc.

“Hahaha…chia tay ư” Yuong Soon trừng mắt lên nhìn Choon See “Chính cậu là người bắt đầu giờ lại muốn chia tay”. Hắn ta nắm siết tay cậu “Cậu nghĩ tôi là đồ chơi của cậu chắc”.

“A…Buông tôi ra” Hắn ta nắm siết tay tôi trừng mắt nhìn tôi ánh mắt ấy tôi chưa từng thấy bao giờ. “Tôi nói anh buông tôi ra…đồ khốn kinh tởm” Tôi đã đạp vào chân hắn ta một cái khiến hắn buông tôi ra rồi nhân cơ hội mà chạy xuống thật nhanh.

Tôi đã trốn hai tiết đầu để tránh mặt hắn ta rồi quay trở lại lớp học. Tôi đã nghe cả lớp đồn rằng Young Soon đã nghỉ hai tiết đầu vì lí do gì đó.

Tôi không bận tâm nữa vì chúng tôi cũng không còn gì của nhau nữa mọi thứ đã kết thúc nhưng…

Hắn ta không tha cho tôi…

Bụp!. Tôi đã bị tên nào đó dùng cây đập vào phía sau lưng và ngả xuống, khi gần sắp bất tỉnh không còn tỉnh táo nữa tôi vẫn cố nhìn mặt hung thủ “Cậu ta…” Tôi rất sốc khi thấy kẻ đã đánh mình.

Young Soo chính hắn ta là người đã đập vào đầu tôi.

“Hmm vẫn còn ý thức mặc dù máu đã chảy sao” Hắn nở nụ cười như tên bệnh hoạn “Thật bất ngờ”.

Hắn ta bế tôi lên nâng niu như sợ món đồ chơi của hắn sẽ bị vỡ nếu như bị siết chặt “Tôi sẽ không để cậu rời khỏi tôi”.

Xin cậu tha cho tôi…

Hắn ta là người đứng đầu giang hồ khét tiếng ai ai cũng biết hắn cùng với đồng bọn băng nhóm với cái tên jopok Young.

Thật sai lầm khi tôi đã luôn nhìn hắn…

Hối hận khi đã tỏ tình với hắn…

Cũng như đã sai khi đã yêu hắn…

Hắn coi tôi như món đồ chơi ngày ngày đều làm tình với hắn không ngừng nghỉ.

“Dừng…lại…ưưư…đau chỗ đó…sâu quá…á..đừng hic…hic, dừng lại…ư…xin cậu” Mặc kệ tôi có vang xin hắn thế nào thì hắn vẫn dùng thứ đó đút vào bên trong tôi rồi lấp đầy sự tham muốn của hắn.

Bị nhốt tại căn nhà của hắn suốt hai năm bị hắn hành hạ rồi làm tình bất cứ lúc nào trên giường, trên sàn, phòng tắm, phòng bếp nơi đâu hắn gặp tôi trong nhà thì sẽ làm tình như con thú động dục.

Tôi đã định tự tử để kết thúc cuộc đời đau đớn này nhưng lại bị hắn ta phát hiện rồi trói tôi lại cứ thế nằm ở trên giường chờ hắn về nhà rồi lột đồ ra như búp bê tình dục của hắn.

Nhân cơ hội hắn ta không có ở nhà, đám đàn em của hắn không đề phòng tôi đã thoát ra rồi chạy ra ngoài “Mặt trời” tôi tự hỏi lần cuối tôi đã thấy nó vào lúc nào nhỉ.

Cứ thế chạy thật xa để tìm người cứu giúp, chạy…chạy mãi…chạy cho đến khi tìm ra ai đó thì đến cuối tôi đã gặp băng nhóm khác có tên kkangpae Maeng là nhóm đối nghịch với băng nhóm jopok Young.

Tôi đã trở thành đàn em ở đó và được băng chủ nhóm kkangpae Maeng coi như em trai. Tôi nghĩ đến cuối cùng cũng có chỗ dựa sau khi hai năm bị Young Soon tra tấn hành hạ thì đến cuối cũng có nơi để tôi dựa…

Không, tôi đã sai…

Đùng! Tiếng súng đã bắn trúng ngay tim của người tôi cho là có thể dựa vào.

“Băng chủ!” Tôi đứng nhìn đàn em của nhóm kkangpae Maeng chạy đến ôm băng chủ mình khóc nức nỡ.

Kẻ bắn đó không ai khác chính là Yuong Soon, hắn ta chưa buông tha cho tôi vẫn luôn truy tìm tôi.

Hắn ta nở nụ cười mừng rở nhìn tôi một cách bệnh hoạn biến thái “Cuối cùng cũng tìm được em” Đàn em hắn đến bao vây chúng tôi “Trò chơi trốn tìm kết thúc”.

Khi còn sống băng chủ kkangpae Maeng đã dặn đàn em bọn họ phải bảo vệ tôi nếu lỡ anh ấy có mệnh hệ gì thì đời kế tiếp của băng kkangpae Maeng sẽ là Choon Hee.

Tôi đã chạy thoát cùng với các đàn em nhóm kkangpae Maeng. Đám tang của băng chủ đã kết thúc.

Tôi đã khóc rất nhiều…

Tôi nhìn tấm ảnh người tôi xem là anh trai của mình…anh ta vẫn cười mặc dù đã chết.

Hận…tức giận…trả thù…phản nộ…muốn giết hắn ta… Mọi ngôn từ muốn giết Yuong Soon luôn hiện lên trong đầu tôi, tôi đã không còn yêu hắn nữa. Thề với lòng rồi sẽ có một ngày tôi giết cậu Yuong Soon.

Dối trá…

Hai tháng sau tôi trở thành băng chủ kế tiếp đổi tên băng nhóm thành kkangpae Choon.

Chảy qua bao nhiêu đấu đá tranh chấp cuối cùng tôi và hắn vẫn đứng ngay trên sân thượng trường nơi mà bọn tôi đã bắt đầu mọi thứ.

Hai bọn tôi chĩa súng vào nhau để kết thúc mọi chuyện.

“Kẻ sống sót cuối cùng” là người sẽ chiến thắng. “Cậu sống” Tìm hạnh phúc mới “Tôi chết” Chấm dứt tất cả nổi hận trở về với cát bụi.

Tôi đã quyết tâm sẽ giết hắn vậy mà đến cuối cùng…

Tôi vẫn yêu anh…

“Anh nghĩ súng tôi có đạn sao” Tôi nhắm mắt lại chờ viên đạn của hắn ta sẽ kết thúc cuộc sống này của tôi. Tôi hận vì không thể giết anh nhưng cái mà tôi hận hơn vì vẫn còn yêu…anh.

Yuong Soon: “Anh xin lỗi”.

Đùng! Tiếng súng đã vang lên, trên sân thượng toàn là mùi máu, tiếng của kẻ sống sót đã vang lên khóc không ngừng.

Đến cuối cùng thì…kẻ sống sót vẫn…là tôi.

Theo dõi để sớm nhận được chương 1 nhé.

Bạn đang đọc Kẻ Sống Sót Cuối Cùng sáng tác bởi sussy890
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sussy890
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.