Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đời Sống Thành Trò Chơi, Mà Tất Cả Đều Là Npc!

Phiên bản Dịch · 2382 chữ

Tỉnh lại sau giấc ngủ, Trần Thương cảm thấy như ông trời đang đùa giỡn với mình!

Cấp cứu ca đêm luôn làm người ta mệt mỏi, sau khi hết ca đêm, Trần Thương thật vất vả mới có thể nghỉ ngơi một chút, vốn muốn về nhà đi ngủ, nhưng cơn buồn ngủ đến thực sự khiến anh mở mắt không ra, dứt khoát ngủ thiếp đi ở phòng trực ban.

- Trần Thương, Trần Thương, mau dậy đi, phòng cấp cứu có người bệnh, cậu đi hỗ trợ thay băng.

Cho dù là Trần Thương nhắm mắt lại, cũng biết giọng nói hơi có vẻ hùng hậu này là của bác sĩ Trần Bính Sinh – người hướng dẫn của mình.

Hai năm kiếp sống làm cấp cứu này khiến cho Trần Thương luyện được một loại năng lực chính là ngủ cũng có thể mơ hồ trả lời.

- Không được, tôi buồn ngủ không đi nổi, tôi muốn ngủ một chút!

Nhưng, Trần Thương vừa dứt lời thì lập tức một âm thanh giống như đến từ sâu trong linh hồn truyền đến:

【 Đinh! Nhiệm vụ của NPC bác sĩ Trần Bỉnh Sinh: tiến hành thay băng, làm sạch vết thương sơ cứu cho người bệnh. Nhiệm vụ hoàn thành, ban thưởng:

Nhân dân tệ +20.

Kinh nghiệm thay băng +20.

Kinh nghiệm +20. 】

Trần Thương lập tức bừng tỉnh!

Anh vội vàng từ trên giường ngồi dậy, vẻ mặt của anh sợ hãi nhìn Trần Bỉnh Sinh:

- Anh, anh vừa mới nói cái gì?

Trần Bỉnh Sinh ngẩn người:

- Phòng khám có người bệnh bị ngoại thương, cậu nhanh đi xử lý làm sạch vết thương một chút, tôi chuẩn bị có một ca giải phẫu, không còn kịp rồi.

Lập tức, một âm thanh tiếp tục truyền đến!

【 Đinh! Nhiệm vụ của NPC bác sĩ cấp trên Trần Bỉnh Sinh: Tiến hành thay băng làm sạch vết thương sơ cứu cho người bệnh. Nhiệm vụ hoàn thành ban thưởng:

Nhân dân tệ +20.

Kinh nghiệm thay băng +20.

Kinh nghiệm +20. 】

【 Có tiếp nhận hay không? Có! Không! 】

Âm thanh máy móc vẫn còn văng vẳng bên tai!

Không phải chứ, mình bị cái gì vậy?

Tăng ca nên tăng thêm não tàn hả?

Không thể nào!

Giới Y học chưa bao giờ thiếu những đại lão chết bất đắc kỳ tử, cứ tiếp tục học lên cao, lên tới những quyền cao chức trọng kia, thường xuyên ra nước ngoài phát biểu luận văn học thuật, tham gia hội nghị học thuật, thỉnh thoảng xuất hiện tình huống nghỉ ngơi không tốt dẫn đến chết bất đắc kỳ tử.

Chẳng lẽ do mình tăng ca sinh ra ảo giác?

Nhưng hai chữ【 Có? Không? 】không ngừng quanh quẩn trong đầu anh.

Trần Thương bỗng nhiên ý thức được xảy ra chuyện lớn, cũng không phải là chuyện thay băng hay không, tăng ca hay không, mà tính nghiêm trọng của chuyện này đã liên quan đến tương lai phát triển của anh, uy hiếp đến tính hữu hiệu của chiến lược sức khỏe Trung Quốc!

Trần Thương nghĩ tới đây, vội vàng đứng dậy, dùng nước lạnh rửa mặt nhiều lần.

Đáng tiếc, nước lạnh không làm cho âm thanh trong đầu óc anh biến mất, ngược lại khiến anh bình tĩnh lại.

- Tôi đi giải phẫu, cậu nhanh đi thay băng, thuận tiện thay tôi trực ban hôm nay.

【 Đinh! Nhiệm vụ của NPC bác sĩ cấp trên Trần Bỉnh Sinh: Trong lúc Trần Bỉnh Sinh phẫu thuật, giúp anh ấy trực ban. Nhiệm vụ hoàn thành ban thưởng:

Nhân dân tệ 100 nguyên.

Hảo cảm của Trần Bỉnh Sinh +2.

Kinh nghiệm +30. 】

Trần Bỉnh Sinh nói một câu rồi rời đi, thuận tay còn lưu lại cho Trần Thương một nhiệm vụ!

Lúc này, Trần Thương đã tỉnh cả ngủ, đứng dậy mặc áo blouse trắng vào, khó khăn đưa ra một quyết định.

Sau đó, anh lựa chọn toàn bộ tiếp nhận đối với hai nhiệm vụ.

Anh muốn xem thử chuyện này rốt cuộc là não tàn mang tới ảo giác, hay bàn tay vàng hệ thống trong truyền thuyết.

Tuy Trần Thương là bác sĩ nhưng cũng chơi không ít game, vì vậy đối với những thứ này cũng có hiểu biết.

Anh nhìn vào gương hít thở sâu một hơi, bỗng nhiên anh nhìn thấy trên đầu mình có một cái mũi tên.

Trần Thương cẩn thận nhớ lại, hình như vừa rồi trên đầu bác sĩ Trần Bỉnh Sinh cũng có dấu hỏi!

Giống như... Tiêu chí trên đầu NPC cung cấp nhiệm vụ trong trò chơi.

Nhưng trên đầu mình là cái gì, Trần Thương nghĩ tới đây, bỗng nhiên trước mặt anh xuất hiện một màn hình giả lập.

【 Tên: Trần Thương 】

【 Nghề nghiệp: Bác sĩ 】

【 Đẳng cấp: cấp 12: 960/1200 (bác sĩ dự bị) 】

【 Kỹ năng chuyên môn:

1.Làm sạch vết thương, thay băng: Trung cấp: 1970/2000

2.Khâu lại vết thương ngoài da: Trung cấp: 1679/2000

3.Khâu lại gân cơ: Sơ cấp: 10/2000

4.Khâu lại mạch máu: Trung cấp: 102/2000

5.Hồi sức tim phổi: Trung cấp: 1500/2000

6.Đọc điện tâm đồ: Trung cấp: 1490/2000 】

Trần Thương trợn tròn mắt, đây là thuộc tính của mình?

Mẹ ơi!

Anh đã ý thức được một vấn đề, mình rất có thể sắp phát đạt rồi!

Đây rõ ràng chính là một trò game mình chơi đoạn thời gian trước!

Chỉ là... Cái hệ thống võng du này hình như lại xuất hiện trong hiện thực.

Trước tiên anh cần giúp người bệnh thay băng, một hồi lại cẩn thận nghiên cứu.

Sau khi đẩy cửa ra ngoài, Trần Thương đến bên y tá đang đứng hỏi:

- Bác sĩ Trần để người bệnh cần thay băng ở đâu?

- Ở đại sảnh, để tôi đi gọi anh ấy, bác sĩ Tiểu Trần anh đến phòng xử lý chờ một chút.

Trần Thương gật đầu:

- Được rồi, làm phiền cô.

Trong lúc chờ đợi người bệnh, Trần Thương phát hiện, trên đầu mỗi người xung quanh đều có một cái mũi tên hoặc là dấu chấm hỏi.

Mũi tên rất thường gặp, anh tùy ý nhấn vào là có thể xem tin tức cơ bản của người khác, như tiểu y tá Tần Nhã Lệ vừa rồi.

【 Một cô gái mới vừa tiến vào bệnh viện không lâu, đang trong thời gian y tá thực tập. 】

Không cách nào nhìn rõ kỹ năng và tin tức cụ thể của đối phương.

Mà những người trên đầu mang dấu【? 】thì chắc có nhiệm vụ, sau khi nhấn vào, Trần Thương phát hiện, nhận được nhắc nhở của hệ thống:

【 Trương Hiểu Yến hình như có chuyện gì yêu cầu anh hỗ trợ, đi tìm cô ấy trò chuyện có thể nhận được nhiệm vụ. 】

Mặc dù sắc mặt của Trần Thương bình tĩnh, mặt không đổi sắc, nhưng lúc này trong lòng anh càng thêm có khuynh hướng là mình đã nhận được một cái hệ thống không tầm thường.

Không bao lâu sau, Tần Nhã Lệ mang theo người bệnh đi vào.

- Bác sĩ Tiểu Trần, đây chính là người bệnh. Tôi... tôi giúp cho anh có được không?

Tần Nhã Lệ có chút chờ mong, tới khoa cấp cứu một đoạn thời gian, mỗi ngày đều là nói lý thuyết và xem thực hành, chưa từng thực sự tiếp xúc và xử lý vết thương.

【 Đinh! Nhiệm vụ NPC Tần Nhã Lệ thỉnh cầu: Để Tần Nhã Lệ giúp anh xử lý vết thương, ban thưởng:

Nhân dân tệ 10 nguyên

Hảo cảm của Tần Nhã Lệ +10. 】

Trần Thương cười nói:

- Tốt lắm, vừa vặn không có người hỗ trợ, cô giúp tôi một tay đi.

Nhiệm vụ này ngu sao mà không làm, thuận tay có ngay mười đồng tiền, tiền ăn một bữa cơm trưa đấy!

Hệ thống thật có lương tâm!

Tần Nhã Lệ nghe xong, lập tức trở nên vui vẻ, mặt mày hớn hở nói:

- Được rồi, tôi đi lấy hộp thay băng.

Lúc này, Trần Thương kiểm tra người bệnh một phen, phát hiện trên đầu người bệnh cũng có một dấu【? 】.

Lúc này, người bệnh mặc quần đùi, đầu gối chân trái bị trầy một mảng lớn đẫm máu, nhìn qua rất dọa người.

【 Trương Quốc Thắng lái xe điện té ngã trên đất, bị rách đầu gối, hỏi thăm cẩn thận có thể phát động nhiệm vụ. 】

Trần Thương cúi đầu xuống nhìn vết thương, đơn giản là trầy da, vết thương cũng không sâu, thấy đẫm máu nhưng thật ra xử lý cũng không phiền phức:

- Chú đây là lái xe bị ngã, chà sát phải không?

Trương Quốc Thắng hít vào một hơi nhè nhẹ bên trong miệng, sắc mặt anh ta có chút đau đớn:

- Ừm, đúng vậy, chỗ khúc cua kia toàn là cát, không cẩn thận bị trượt, thật đau quá, bác sĩ... Tôi bị thế này có nghiêm trọng hay không?

Trần Thương kiểm tra nửa ngày, an ủi:

- Không nghiêm trọng, chỉ là bị thương ngoài da, không cần lo lắng, nếu như thật sự bị thương tới xương cốt, chú cũng không đi được tới đây, để tôi rửa sạch vết thương, thay băng, băng bó cho chú một chút là được.

Trương Quốc Thắng vội vàng gật đầu:

- Cảm ơn bác sĩ!

【 Đinh! Người bệnh Trương Quốc Thắng quẹt đầu gối nên bị thương, thỉnh cầu anh trị liệu kịp thời, hoàn thành nhiệm vụ, ban thưởng:

Nhân dân tệ: 20 nguyên.

kinh nghiệm làm sạch vết thương và thay băng +20.

Kinh nghiệm +30. 】

Yêu cầu người bệnh nằm trên giường xử lý, sau đó Trần Thương rửa tay, mở hộp thuốc ra, mang một cái găng tay y tế, nói với người bệnh:

- Chú cố chịu một chút, lát nữa có thể sẽ đau.

Trương Quốc Thắng nhếch nhếch miệng:

- Được rồi... Nhưng bác sĩ à, cậu làm nhẹ nhàng một tí, tôi sợ đau.

Trương Quốc Thắng chừng năm mươi tuổi, khi nói sợ đau cũng tự nhiên, không có nhăn nhó.

Sau khi Trần Thương rửa sạch vết thương, phát hiện hạt cát nhỏ dính vào dưới da, cần dùng cái kẹp kẹp ra, quá trình này sẽ tương đối đau.

Khi Tần Nhã Lệ thực tập đã trải qua những chuyện này, còn ở phòng phẫu thuật một đoạn thời gian, chỉ là sau khi tới cái bệnh viện này, vẫn luôn ở khoa cấp cứu xem bệnh, khi bận rộn siêu cấp bận bịu, nhưng thời gian rảnh rỗi cũng không ít, cho nên cảm thấy nhàm chán, dù sao tuổi trẻ mà, nhiều nhiệt huyết, cũng muốn đi theo thay băng, kỹ năng nhiều không hại thân.

Tần Nhã Lệ nhìn Trần Thương xử lý vết thương, cũng ngừng thở.

- Cho tôi hai miếng băng gạc vô khuẩn!

- 10 ml nước muối sinh lí, cọ rửa một cái.

- Cồn i-ốt.

...

Trần Thương nghiệp vụ thuần thục, loại vết thương này trên cơ bản chỉ là làm sạch vết thương sau đó bôi thuốc, băng bó, nhìn đáng sợ, nhưng thật ra kết vảy cũng nhanh, không bao lâu sẽ khỏi.

Anh học cách thay băng làm sạch vết thương trung cấp này từ bác sĩ Trần Bỉnh Sinh, anh ấy mang theo anh một hai năm, một thân bản lĩnh này của anh trên cơ bản đều là anh ấy cầm tay chỉ việc mà ra.

Năng lực học tập của Trần Thương tương đối mạnh, bình thường cũng tương đối cố gắng, thích thực hành.

Trương Quốc Thắng nhìn đầu gối trái đã băng bó xong, cười nói:

- Tiểu bác sĩ, kỹ thuật của cậu thật tốt, tôi không cảm thấy đau chút nào, năm ngoái đầu gối phải của tôi cũng bị như này, lúc ấy cũng đến nơi này xử lý nhưng đau lắm!

Trần Thương cười cười, không xoắn xuýt lúc ấy ai thay băng:

- Xem ra chú ngã không chỉ một lần, sau này cần phải chú ý, đã lớn tuổi rồi, xương cốt tương đối giòn, cho nên đi đường phải cẩn thận một chút, tôi cũng không tán gẫu với chú nữa, tôi phải đi trực, Nhã Lệ cô giúp tôi thu dọn một chút, tôi đi trực ban thay bác sĩ Trần.

Trần Thương không cho Trương Quốc Thắng cơ hội tán gẫu, trong bệnh viện kiêng kị cái gì?

Chính là bác sĩ này tán gẫu với bác sĩ kia, Trần Thương không phải trẻ con miệng còn hôi sữa, loại nịnh nọt này cũng sẽ không bị nghiện, đối với ai thay băng tốt, ai thay băng kém, anh chỉ cười cho qua.

Tần Nhã Lệ gật đầu:

- Được rồi, bác sĩ Tiểu Trần bận rộn rồi, tôi đi thu dọn.

Sau khi Trần Thương rời đi thì đến phòng trực ban, đóng cửa lại.

【 Đinh! Nhiệm vụ thay băng của NPC Trần Bỉnh Sinh hoàn thành, nhận được 20 nhân dân tệ, 20 điểm kinh nghiệm thay băng, 30 điểm kinh nghiệm. 】

【 Đinh! Nhiệm vụ thay băng của NPC Tần Nhã Lệ hoàn thành, nhận được 10 đồng nhân dân tệ, hảo cảm của Tần Nhã Lệ +10. 】

【 Đinh! Nhiệm vụ trị liệu người bệnh Trương Quốc Thắng hoàn thành, thu hoạch được 20 đồng nhân dân tệ, 20 điểm kinh nghiệm thay băng, 30 điểm kinh nghiệm. 】

Liên tục ba âm thanh lạnh nhạt vang lên, Trần Thương bỗng nhiên nghe thấy điện thoại rung lên.

Anh cầm lên xem, là tin nhắn trúng thưởng Alipay.

Sau khi mình sử dụng Alipay hai ngày trước, nhận được một cái thẻ rút thưởng, hiện tại lập tức đạt được bao lì xì 50 đồng tiền mặt.

Trần Thương nhìn thấy trong tay thực sự có vàng ròng bạc trắng, bỗng nhận ra, thời gian phát đạt của mình đã đến rồi!

Bạn đang đọc Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch) của Thủ Ác Thốn Quan Xích
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyensepi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 72
Lượt đọc 5444

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.