Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ẩn Nặc thành

Tiểu thuyết gốc · 1642 chữ

Tần Vũ ở trong đình viện, hắn đang xem xét kỹ lưỡng vị trí của Ẩn Nặc Thành. Chuyện lần này hệ trọng, hơn nữa hung hiểm, Tần Vũ hắn cần phải cẩn trọng nghiên cứu địa thế trước khi tiến về đây.

Khác với những lần làm nhiệm vụ trước, khu vực làm nhiệm vụ ở sâu trong lãnh thổ của Nhân Tộc vực nên bọn họ cũng không quá quan tâm đến vấn đề này, lần này thì có chút khác biệt.

Ẩn nặc Thành nằm trong lãnh thổ của nhân tộc vực, nhưng vị trí tương đối nhạy cảm, nằm ngay giao điểm biên giới của Trung Thổ, Nhân Tộc Vực, và Ma Tộc vực. Phức tạp ở chỗ là đoạn biên giới Trung Thổ này lại do Vạn Ma tông quản lý. Chỗ này bình thường ngư long hỗn tạp, tu sĩ bị truy sát, hoặc là gây ra trọng tội bị tu chân giới truy nã, đều đến trốn ở đây, kể cả ma tộc, bởi vậy mới gọi là Ẩn Nặc Thành. Bởi vì địa thế ở khu vực này, bọn họ rất dễ trốn qua phía bên kia biên giới hoang vắng trốn tránh truy sát, hoặc vượt biên đi qua bên kia Ma Tộc Vực trốn chui trốn lủi, hoặc tiềm nhập vào Trung Thổ, trốn về lại Nhân Tộc Vực thông qua ma thú sơn mạch.

Chỗ này địa hình phức tạp, đồi núi, sông ngòi đan xen hiểm trở, quả thật ẩn nấp ở đây rất khó truy vết, hơn nữa nằm giữa khu vực cận biên ma thú sơn mạch. Ma thú đa số đều là Nguyên Anh kỳ trở lên, ban đêm tu sĩ bình thường cũng không dám đi loạn, chứ đừng nói đến thường dân. Lựa chọn nơi này ra tay để bắt cóc hài đồng và trinh nữ, quả thật muốn điều ra cũng khó khăn vạn phần, hơn nữa lợi dụng địa thế bố trí mai phục, một khi đệ tử tông môn lọt vào, quả thật hung hiểm vạn phần.

...

Khoảng ba ngày sau, Tần Vũ và đội ngũ đang trên đường tiến về Ẩn Nặc Thành điều tra theo lệnh của tông môn. Đi cùng lần này với hắn có Tiêu Chiến, Tô Tư Duệ, và hai người khác, chiến lực đều là Hóa Thần cảnh bát trọng thiên trở lên. Phải nói đội ngũ lần này mạnh hơn rất nhiều so với những lần trước đến đây.

Họ dừng lại ở một trà quán ven đường, nằm trên lộ tuyến thương đội thường hay đi lại khi giao thương với Ẩn Nặc thành. Tần Vũ và đội ngũ lúc này đã hóa trang thành những tu sĩ bình thường, để hạn chế kinh động đến thủ phạm đứng sau màn sương của sự việc này, bọn họ chú ý nghe ngóng xung quanh.

- Uy! Dạo này ban đêm ở Ẩn Nặc thành nghe nói vô cùng quỷ dị. Huynh có nắm chuyện này không?

- Ta cũng không rõ, nhưng mà nghe nói, giữa đêm, khu vực gần tường thành, hay xuất hiện làn sương đen quỷ dị vô cùng!

- ...

Bọn họ nghe tu sĩ ở đây trò chuyện với nhau mong tìm ra manh mối của chuyện này. Bỗng tên tu sĩ áo xám lại lên tiếng.

- Trại chủ của Tam Quỷ trại mất tích mấy tháng trước đã trở lại rồi đó.

- Aaaaa ... ta tưởng chuyện này chỉ là lời đồn.

- Không phải đâu, là thật đấy, hơn nữa tu vi còn trực tiếp tăng lên Luyện Hư trung kỳ! Bây giờ Tam Quỷ trại ra tay cướp bóc khắp nơi ở ma thú sơn mạch. Nghe nói lần trước còn ra tay với thương đội của Tào thế gia ở Tây Vực.

- Thật là có chuyện này sao ?

- Thật đấy, nghe nói bọn họ không những cướp được hàng mà còn thành công trốn thoát.

- Ài, Ẩn Nặc thành cứ tưởng được nhờ, ai dè ... !

- ...

Tần Vũ lập tức chú ý đến cái tên Tam Quỷ trại này, hắn âm thầm ra lệnh cho Ám Dạ Hành tiến hành thu thập thêm tin tức có liên quan, để xem xét xem bọn họ có dính líu đến việc này hay không.

Tam Quỷ trại này tu sĩ trên giang hồ, đệ tử các tông môn thậm chí là thượng cổ tông môn từng nhiều lần càn quét bọn chúng, nhưng bọn này thông thuộc địa thế ở đây, lẩn trốn rất nhanh, rất khó quét sạch, được vài tháng, bọn chúng là trỗi dậy, rất là phiền phức. Nên dần dà bọn họ làm quen sống chung với lũ, mắt nhắm mắt mở cho qua, khi nào có sự việc hệ trọng, đại loại như lần này, mới tiến hành càn quét quy mô lớn.

Các đại thế gia của Nhân Tộc Vực cũng vậy, bọn họ cũng chỉ bảo vệ lộ tuyến giao thương và hàng hóa của bọn họ, trừ phi bị bọn thổ phỉ này cướp đoạt hàng hóa, giết chết người của mình, thì mới tiến hành tổ chức truy quét tàn sát trả thù. Còn không thì bọn họ cũng lười quản, bọn họ cũng không phải bản an cho thiên hạ chúng sinh, với lại bọn họ cũng không dư dả nhân lực để đi làm bảo an không không như vậy.

Phải biết rằng bọn thổ phỉ này đều là cùng đường cùng lối nên mới chọn con đường này, nên một khi giao chiến với bọn chúng cũng rất là mệt mỏi, bọn chúng sẵn sàng liều chết đến cùng mà chống trả, cho nên muốn càn quét hết cũng không phải dễ.

...

Tần Vũ và đội ngũ cuối cùng cũng vào trong thành, hiện tại bọn họ đang nói chuyện cùng thành chủ. Nhưng cũng không thu thêm được thông tin gì. Đối với vị thành chủ này, Tần Vũ thật muốn một kiếm chém chết.

Thành chủ Ẩn Nặc thành tu vi Luyện Hư kỳ đỉnh phong, cũng không phải hạng lương thiện gì, trước đây dùng mưu mô quỷ kế leo lên làm thành chủ Ẩn Nặc thành. Hắn thu đủ loại thuế phí đối với tu sĩ và dân chúng trong thành. Tính tình nhút nhát, sợ đông sợ tây, chỉ chui rúc ở trong phủ thành chủ tập trung tu luyện, trấn lột dân chúng trong thành, mặc kệ thế sự. Gặp chuyện khó khăn lại cầu cứu khắp nơi, rụt đầu rụt cổ. Bởi vậy, bọn thổ phỉ, ma tộc ở đây mới dám ngang nhiên lộng hành như vậy. Nói thẳng ra, không trông chờ gì được với vị thành chủ này cũng như đám thủ hạ của hắn.

Trở lại đình viện nghỉ ngơi, Tần Vũ lật qua lật lại xấp tài liệu về sự việc trên bàn, hắn thật có chút bực mình, chuyện hệ trọng như vậy nhưng mà ghi chép rất qua loa, hời hợt, không hề có một điểm hữu dụng. Bây giờ cũng chỉ đành chờ đợi Ám Dạ Hành thu thập thêm tin tức đến mà thôi.

Nói đoạn, Tần Vũ gọi Tiêu Chiến cùng mình đi dạo quanh thành một vòng xem xem có thu thập được thêm manh mối gì không.

- Tiêu huynh, huynh xem xem đây là cái gì ?

- Nếu ta không nhầm đây là tàn nhang của Mê Hồn Hương.

Tiêu Chiến vo vo bã của Mê Hồn Hương trên tay, lại ngửi ngửi qua một lần, hắn liền khẳng định với Tần Vũ như vậy. Mê Hồn Hương không phải loại mê dược cao cấp gì, nhưng sử dụng với tu sĩ Kim Đan kỳ trở xuống vẫn vô cùng hữu dụng.

Tần Vũ lại quan sát tỉ mỉ xung quanh, liền phát hiện dấu vết trận pháp ẩn dấu hành tung, trận pháp được bài bố rất kín đáo, hơn nữa được che dấu rất kỹ nếu không có [Thần Nhãn] hỗ trợ thì rất khó để phát hiện ra. Trận pháp này khởi động, tỏa ra một làn sương đen mờ, là loại bình thường, nhưng nếu dùng để đánh lạc hướng dân thường và tu sĩ cấp thấp thì vẫn hữu dụng. Đặc biệt là ở nơi loạn lạc như Ẩn Nặc thành, mấy chuyện này sẽ bị phóng đại lên nhiều lần, dọa cho tu sĩ không dám tự mình làm ẩu, tránh phiền toái.

Dựa trên dấu vết còn sót lại cho thấy, hung thủ vừa mới hành động gần đây. Để tránh bứt dây động rừng, Tần Vũ cùng Tiêu Chiến đi quanh khu vực này nghe ngóng, chứ không có dò hỏi từng nhà. Quả thật mấy ngày trước ở khu vực này vừa xảy ra mấy vụ bất cóc hài đồng và trinh nữ. Thẳng đến mấy ngày nay, thì đột nhiên dừng lại, hẳn là bọn chúng để ý có người lạ ra vào phủ thành chủ, nên tạm thời ngừng tay.

Tiêu Chiến nghĩ nghĩ rồi nói:

- Ta thấy bọn này hẳn là chuẩn bị kỹ càng, thậm chí có kế hoạch hành động rõ ràng chi tiết. Hành tung của chúng ta cũng đã bị lộ, nếu chúng ta ở đây điều tra hẳn bọn chúng sẽ không xuất đầu lộ diện đâu.

Tần Vũ trầm ngâm rồi nói:

- Ta ngược lại nghĩ khác huynh, bọn chúng khẳng định sẽ giăng cái bẫy lớn để chúng ta đâm đầu vào rồi thủ tiêu như những đợt trước.

- Vậy … ?

Tiêu Chiến có chút ngưng trọng hỏi lại.

- Ài, cái bẫy này chúng ta nhất định phải đâm đầu vào.

Tần Vũ thở dài rồi nói, không vào hang cọp làm sao bắt được cọp.

Bỗng Tần Vũ và Tiêu Chiến nhìn nhau, cùng nở một nụ cười âm hiểm.

Bạn đang đọc Khí Vận Hệ Thống sáng tác bởi AmDaHanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnCuLaoSi
Thời gian
Lượt thích 73
Lượt đọc 2346

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.