Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 693 chữ

chương 8

Trong Hoàng Cung hai nam tử đứng đối diện nhau trao đổi một người lên tiếng nói

"Bọn họ lại đánh nhau, lần trước cách đây mới năm mươi năm a"

Người ngồi đối diện đáp

"Bọn họ đánh nhau như vậy không biết mệt mỏi sau"

Hắn một thân long bào tùy ý tựa trên ghế, trên mặt toàn vẽ chán nản, không còn vẻ uy nghiêm thường ngày.

Người đối diện thấy hắn có vẻ chán nản nằm ở đó nhíu mày nói

"Ngươi là một quốc chi vương, đừng làm bộ mặt đó a"

Nam tử nghe vậy cũng không ngồi dậy mà tùy ý nằm ở đó than thở nói

"Một quốc chi vương thì như thế nào, không cho ta thư dản một chút sao, còn ngươi nữa thái sư đừng suốt ngày nghiêm khắc như vậy được không"

Quốc sư nghe hắn nói như vậy cũng im lặng

Núi Chung Sơn.

Một nữ tử đứng ở trước cửa hang nhìn về phía nam nơi mà trận chiến của Lục Huyền với Lục Y nam tử diễn ra thì thầm

"Hai tên này rất biết dày vò a, trọn những nơi có sơn lĩnh rồi đánh thành bình địa"

"kẹt zzzzzz"

Sau lưng nữ tử có tiếng động truyền đến, nữ tử không quay đầu lại vẫn cứ ngắm nhìn phương xa, nói

"Các ngươi thành thật một chút, còn chư phải lúc"

Bên trong sơn động nằm lấy tám cổ quan tài ngay lập tức im lặng, không biết là vì sợ nữ tử này hay là thời gian còn chưa tới.

Nơi Lục Huyền và lục y nam tử đấu pháp đại địa bị đánh biến dạng rất nhiều sơn lĩnh bị đánh sập, từng cây cổ thụ sinh trưởng có trên trăm năm niên kỉ cọn bị đánh bật gốc, nói chi Lý Hạo với thân thể người phạm.

Tuy nói Lý Hạo là tu chân giả nhưng tu vi hắn không cao, một phần là về niên kỷ, còn một phần là hoàn cảnh sinh sống, bây giờ tuy vi hắn cùng lắm là Huyền cấp sơ kỳ, ở tuổi của hắn mà có tu vi như vậy là khó được thiên tài.

Lý Hạo bị phong bạo thổi bay, với thương thế trên người hắn không chết đã là vạn hạnh, khi đáp xuống đất hắn lại ngất đi, khi tỉnh dạy đã là sáng ngày hôm sau, toàn thân đau nhức không tả được, một cảm giác vô lực truyền khắp toàn thân, hắn không còn tí sức lực nào chỉ có thể nằm không ở đó.

"oa oa oa"

Trên cành cây cách đó không xa có vài con quạ bây đến đậu lại, thấy Lý Hạo nằm bất động ở đó cứ ngở là sát chết nên vồ xuống định xơi tái.

Lý Hạo bị đàn quạ mổ đau đớn, nếu nói bị đàn kiến cắn rất khó chịu thì bị đàn quạ súm lại mổ thì còn khó chịu hơn gắp trăm lần, không chỉ khó chịu mà còn đau, có vết thương sẵn trên thân thể, có những chổ thịt dư ra bị đàn quạ cắn xé, dùng mỏ kéo miếng thịt ra cùng lúc đó dùng chân cào cho chóc da.

"a a a a a a. ..... "

Lý Hạo kêu gào trong đau đớn dùng tay liên tục quơ với ý đồ đuổi đi lũ quạ, đàn quạ bị tiếng thét của Lý Hạo làm cho kinh hãi, đập cánh bay toán loạn, một lúc sau ổn định lại đậu ở một cây gần đó, thấy Lý Hạo hấp hối gần chết, bọn chúng quyết định ở lại chờ một thời gian.

Quơ tay được một lúc, thì dừng lại, nằm yên bất động dường như chấp nhận cho số phận.

Thấy Lý Hạo nằm im thì đàn quạ liên tục lao xuống tiếp tục bữa ăn của mình.

Lý Hạo mê mang lâm từ từ lâm vào hôn mê, cứ tưởng đời mình cứ thế là hết, trước khi ngất hắn chỉ nghe âm thanh khàn khàn liên tục xua đuổi lũ quạ.

Bạn đang đọc Khu Ma Lục sáng tác bởi cửuđươnggia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cửuđươnggia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.