Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột Phá Lục Trọng Thiên

Phiên bản Dịch · 1364 chữ

Vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công, Cảnh Ngôn cầm linh thạch ẩn chứa nguyên khí như sông vỡ đê, lũ tuôn trào.

Có công pháp này hỗ trợ năng lực chuyển hóa nguyên khí của Cảnh Ngôn đến trình độ kinh dị. Võ giả bình thường đừng nói cảnh giới Võ Đạo ngũ trọng thiên, dù là võ giả cao cấp từ lục trọng thiên trở lên cũng không thể hấp thu nguyên khí giống như Cảnh Ngôn.

Võ giả thất trọng thiên, bát trọng thiên, cửu trọng thiên được gọi là võ giả cao cấp.

Đương nhiên Cảnh Ngôn còn có một ưu thế là hắn từng đến Tiên Thiên cảnh, kinh mạch Võ Đạo trong người đều bị mở rộng càng dễ cất chứa nhiều nguyên khí hơn. Không cần Cảnh Ngôn phục hồi khả năng khống chế nguyên khí va chạm cô đọng trong kinh mạch Võ Đạo. Điều này rút ngắn thời gian cần cho việc đột phá của hắn.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Từng đợt nguyên khí như nước sông chảy trong người Cảnh Ngôn.

Răng rắc! Răng rắc!

Từng khối linh thạch thành bột phấn trong tay Cảnh Ngôn.

Theo thời gian trôi qua số lượng linh thạch hao hết nguyên khí rã thành tro đã chất thành một lớp dày trước mặt Cảnh Ngôn.

Bảy ngày sau.

Cảnh Ngôn rùng mình:

- A!

Nguyên khí bàng bạc lao nhanh ra từ cơ thể Cảnh Ngôn. Nguyên khí hình thành gió rít kêu vù vù trong phòng, chớp mắt cuốn hết bụi bặm quanh người Cảnh Ngôn ra ngoài.

Cảnh Ngôn mở mắt ra, khóe môi cong lên:

- Cảnh giới Võ Đạo lục trọng thiên, tuyệt! A?

Cảnh Ngôn giương mắt nhìn linh thạch chưa sử dụng còn đặt trước mặt.

Trong Như Ý các Cảnh Ngôn bán tài nguyên tổng cộng được hai ngàn bảy trăm năm mươi khối linh thạch. Sau khi trở về Cảnh Ngôn định dùng linh thạch tu luyện tăng cao cảnh giới nên lấy ra năm mươi khối linh thạch đặt trước mặt. Giờ tiêu hao hết ba mươi khối, chỉ còn mười bốn khối linh thạch.

Cảnh Ngôn nhíu mày nói:

- Tiêu hao hơi lớn.

Không phải Cảnh Ngôn không có kinh nghiệm, hắn từng đặt chân vào Tiên Thiên cảnh, hiểu biết rõ đường Võ Đạo, đặc biệt là từ nhất trọng thiên đến Tiên Thiên cảnh. Trước kia Cảnh Ngôn đã trải qua ngũ trọng thiên đột phá lục trọng thiên, nhưng khi đó tiêu hao linh thạch không bằng một nửa bây giờ.

Cảnh Ngôn thầm nghi ngờ xảy ra chuyện gì:

- Thế này là sao? Tại sao tiêu hao lớn như vậy?

Cảnh Ngôn không so đo hao mất vài chục khối linh thạch, hắn còn nhiều linh thạch. Nhưng Cảnh Ngôn cần biết rõ tại sao tiêu hao lớn như vậy.

Vèo!

Cảnh Ngôn đang đăm chiêu chợt một bóng trắng bay ra từ Càn Khôn Giới.

Thấy bóng người này, Cảnh Ngôn hơi khom lưng chào:

- Thiên Thủy tiền bối.

Thiên Thủy như biết suy nghĩ của Cảnh Ngôn, cười nói:

- Tiểu tử, hãy cảm giác nguyên khí của ngươi.

Cảnh Ngôn mắt lóe tia sáng, nghe lời vận chuyển nguyên khí:

- Nguyên khí của ta?

Sau đó Cảnh Ngôn nói:

- Rất bình thường, không có vấn đề gì.

Thiên Thủy nghe vậy trợn to mắt nói:

- Ta không kêu ngươi cảm ứng nguyên khí bị gì không, ta bảo ngươi cảm ứng độ mạnh nguyên khí!

Cảnh Ngôn sửng sốt:

- A?

Một lát sau mặt Cảnh Ngôn hơi đỏ ửng, hắn mở mắt ra nhìn Thiên Thủy. Nếu Thiên Thủy không nhắc nhở Cảnh Ngôn sẽ không phát hiện điều này.

Lúc trước Cảnh Ngôn từng trải qua cảnh giới Võ Đạo lục trọng thiên, nắm rõ độ mạnh của nguyên khí ẩn chứa trong người võ giả lục trọng thiên.

Thông thường võ giả cùng cảnh giới ẩn chứa độ mạnh nguyên khí có sự khác nhau, nhưng nếu mới đột phá cảnh giới, ví dụ hai võ giả vừa đột phá Võ Đạo lục trọng thiên, vậy nguyên khí trong người hai nguyên khí dù độ mạnh có cái yếu hơn, cái mạnh hơn cũng sẽ không cách biệt quá xa.

Giờ Cảnh Ngôn vừa đột phá đến cảnh giới Võ Đạo lục trọng thiên, hắn ngạc nhiên phát hiện nguyên khí hùng hậu đến đáng sợ, có thể so với những võ giả gần thất trọng thiên.

Cảnh Ngôn chỉ vừa đột phá lục trọng thiên, lẽ ra khi so sánh với võ giả đỉnh lục trọng thiên gần với thất trọng thiên thì thua xa đối phương về nguyên khí mới đúng.

Cảnh Ngôn tiếp tục tu luyện dần đến đỉnh Võ Đạo lục trọng thiên, mức độ nguyên khí hùng hậu còn có không gian tăng tiến nhiều.

Cảnh Ngôn ngây người, mắt lóe tia sáng lấp lánh:

- Chuyện này là sao?

Hình như đây là việc siêu tốt.

Thiên Thủy lườm hắn:

- Hừ! Ngươi tưởng Thương Khung Đệ Nhất Thần Công là trò đùa sao? Bây giờ ngươi mới chỉ lĩnh ngộ bước đầu công pháp, và mới chỉ là mặt ngoài đệ nhất trọng. Nhưng dù vậy nguyên khí trong người của ngươi hùng hậu đến mức vượt qua đa số võ giả cùng cảnh giới. Tiểu tử, bây giờ đã hiểu tại sao tiêu hao nhiều linh thạch rồi đi?

Cảnh Ngôn kích động nói:

- Hiểu rồi!

Cảnh Ngôn hiểu ý Thiên Thủy, mặc dù hắn tu luyện cần linh thạch nhiều hơn võ giả khác nhưng miễn là tăng tiến cảnh giới, thực lực càng lên càng cao sẽ bỏ xa võ giả bình thường về mặt thực lực.

Đây là chuyện siêu tốt.

Còn về tài nguyên, Cảnh Ngôn có thể không ngừng kiếm tiền, miễn có đủ thực lực sợ gì không kiếm được tài nguyên?

Thiên Thủy hừ mũi:

- Hừ!

Thiên Thủy biến mất trước mặt Cảnh Ngôn.

Vèo!

Cảnh Ngôn lắc người sải bước ra khỏi phòng, ngừng lại trong sân.

Xoẹt!

Lưu Quang kiếm rung nhẹ, kiếm khí hình thành trong không gian xung quanh.

Khoảng cách xa nhưng đã đủ, Cảnh Ngôn cảm nhận rõ ràng lạnh lẽo chứa trong kiếm khí.

Con ngươi Cảnh Ngôn co rút:

- Lục trọng thiên, nguyên khí sung túc như vậy chắc có thể thi triển kiếm pháp Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng!

Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng là một loại võ học trung phẩm, giống như Thu Phong Lạc Diệp Kiếm đều là võ học Cảnh Ngôn từng tu luyện. Nhưng uy lực của Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng mạnh hơn Thu Phong Lạc Diệp Kiếm nhiều.

Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng có ba tầng. Đệ nhất trọng hình thành màn kiếm, đệ nhị trọng hình thành hai màn kiếm và có thể ghép lại với nhau. Đệ tam trọng hình thành ba màn kiếm, chồng vào nhau uy lực vô cùng.

Ngày xưa Cảnh Ngôn đã hoàn toàn nắm giữ Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng, có thể thi triển ra ba màn kiếm.

Cảnh Ngôn đứng trong sân chợt nhích người nhanh đến chỉ thấy tàn ảnh.

Trong tích tắc Cảnh Ngôn đã luyện xong Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng.

Cảnh Ngôn gật gù, khá vừa lòng uy lực của Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng:

- Võ học trung phẩm đúng là lợi hại, kiếm pháp kia đáng sợ hơn Thu Phong Lạc Diệp Kiếm nhiều.

Cảnh Ngôn nhỏ giọng nói:

- May mắn nguyên khí của ta cực kỳ hùng hậu, nếu không thì chưa thể thi triển hoàn chỉnh Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng. Nếu là võ giả lục trọng thiên bình thường dù nghiên cứu nhiều năm e rằng chỉ có thể miễn cưỡng thi triển ra hai màn sáng.

Rất nhanh Cảnh Ngôn cảm ứng được tín hiệu truyền đến từ Thương Khung Đệ Nhất Thần Công:

- Hưm? Lại có lỗ hổng?

Các lỗ hổng của Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng tự động hiện ra trong óc Cảnh Ngôn.

Bạn đang đọc Kiếm Thần Càn Khôn (Bản Dịch) của Trần Sơn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi libraoctober
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 149

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.