Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến

Phiên bản Dịch · 1368 chữ

Cảnh gia, biệt viện tứ trưởng lão cư ngụ.

Tứ trưởng lão Cảnh Thiên Anh thấy Cảnh Ngôn thì khá bất ngờ:

- Cảnh Ngôn?

Mấy ngày nay vì việc Cảnh Ngôn và Cảnh Thiên Long đối chiến trong gia tộc đại tái năm năm một lần Cảnh Thiên Anh đã tìm tộc trưởng Cảnh Thành Dã bàn việc. Nhưng Cảnh Thành Dã không có cách gì hay, vì tử đệ gia tộc đối chiến miễn hai bên tự nguyện thì không trái với tộc quy. Tộc quy cũng ủng hộ luận bàn, nếu muốn ngăn cản phải tìm đại trưởng lão nói chuyện.

Cảnh Thiên Long là tôn tử của đại trưởng lão Cảnh Xuân Vũ, nếu lão kêu hủy đối chiến với Cảnh Ngôn chắc chắn Cảnh Thiên Long sẽ nghe lời.

Nhưng Cảnh Thiên Anh, Cảnh Thành Dã đều biết rất khó khiến Cảnh Xuân Vũ lên tiếng, hai người không ôm hy vọng gì lớn.

Cảnh Ngôn nói thẳng ý đồ:

- Tứ trưởng lão, ta muốn mượn chút linh thạch.

Trong Cảnh gia Cảnh Ngôn muốn tìm ai mượn linh thạch thì chỉ có tứ trưởng lão là có cơ may.

Cảnh Thiên Anh kinh ngạc hỏi lại:

- Mượn linh thạch?

Rất nhanh Cảnh Thiên Anh cười nói:

- Mượn gì mà mượn, ta cho ngươi một ít là được, cảnh giới của ngươi đang phục hồi đúng là cần linh thạch.

Cảnh Thiên Anh tưởng Cảnh Ngôn thiếu linh thạch tu luyện.

Cảnh Ngôn lắc đầu nói:

- Tứ trưởng lão, ta cần số lượng lớn linh thạch, nhưng nếu không có gì bất ngờ thì hai ngày sau có thể trả lại.

Cảnh Ngôn nghĩ ra một cách kiếm tiền, nhưng trong tay chỉ có hơn hai ngàn linh thạch, không xoay sở gì được, hắn muốn cố gắng chuẩn bị nhiều linh thạch hơn.

Tứ trưởng lão chợt hiểu Cảnh Ngôn không cần linh thạch để tu luyện, hỏi:

- A, vậy ngươi muốn bao nhiêu linh thạch?

Cảnh Ngôn cười cười:

- Càng nhiều càng hảo.

Tứ trưởng lão lắc đầu cười nói:

- Tiểu tử này, ta còn hơn hai ngàn linh thạch, đưa hết cho ngươi.

Cảnh Thiên Anh lấy ra đống nhỏ linh thạch đưa cho Cảnh Ngôn.

Cảnh Thiên Anh tuy là cường giả Tiên Thiên nhưng không có nhiều linh thạch, tài sản chủ yếu là các loại tài nguyên.

Nếu là cường giả Tiên Thiên độc hành chắc sẽ mang theo nhiều linh thạch.

Bình thường tu giả Tiên Thiên có gia tộc sẽ không tích trữ nhiều linh thạch.

Cảnh Ngôn cất linh thạch, nói:

- Tạm ổn rồi. Xin tứ trưởng lão yên tâm, ta sẽ nhanh chóng trả lại mớ linh thạch này.

Cảnh Thiên Anh cười nói:

- Trả cái gì, ngươi cần cứ cầm lấy, dù sao ta tạm thời không cần.

Cảnh Thiên Anh không hỏi Cảnh Ngôn muốn đống linh thạch này làm gì. Hơn hai ngàn khối linh thạch là con số không nhỏ, cường giả Tiên Thiên cũng thấy đau lòng.

Nhưng Cảnh Thiên Anh không để bụng.

Cảnh Ngôn rời khỏi biệt viện của tứ trưởng lão, đi ra trạch viện Cảnh gia.

Chính giữa Đông Lâm thành có một quảng trường, quanh quảng trường có các loại cửa hàng rất phồn hoa.

Mảnh đất này phần lớn bị phủ thành chủ quản lý, nhưng trong những cửa hàng có một kiến trúc phủ thành chủ không thể cai quản.

Kiến trúc siêu khổng lồ, nó là Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến.

Không chỉ mình Đông Lâm thành có Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến, bất cứ thành thị nào ở Lam Khúc quận đều có. Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến ở mỗi thành thị không phải độc lập, chúng nó là mắc xích với nhau.

Theo như Cảnh Ngôn biết tổng bộ của Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến ở Lam Khúc thành.

Lam Khúc thành là một quận thành, thành thị nhỏ xíu như Đông Lâm thành không bằng một góc của nó. Cảnh Ngôn hơi quen thuộc Lam Khúc thành vì hắn từng vào Thần Phong học viện tu luyện, Thần Phong học viện nằm trong Lam Khúc thành.

Nơi đó là thiên đường của võ giả.

Cảnh Ngôn đứng bên ngoài Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến giây lát rồi sải bước đi vào.

Nơi này đông đúc võ giả, người đến người đi nối liền không dứt. Đa số là võ giả, số ít là người thường.

Cảnh Ngôn nghĩ ra cách kiếm linh thạch có liên quan đến Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến.

Cảnh Ngôn đi vào kiến trúc này liền bị chú ý.

- Đó là Cảnh Ngôn của Cảnh gia nhỉ?

- Từng là đệ nhất thiên tài Đông Lâm thành, nghe đồn hắn bị rớt cảnh giới rất nhiều, sắp phế rồi.

- Đúng rồi, đó là Cảnh Ngôn. Không biết hắn tới nơi này làm cái gì, chẳng lẽ cũng muốn đánh cuộc một phen?

Trước kia Cảnh Ngôn nổi đình đám, nhiều võ giả biết mặt. Tuy võ giả ở Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến đa số là người mạo hiểm hay rày đây mai đó, nhưng có một nhóm người biết Cảnh Ngôn là rất nhanh những người khác cũng biết.

Cảnh Ngôn nghe những tiếng xì xầm thì hơi cau mày, sau đó lờ đi.

Cảnh Ngôn đến trước một cái quầy màu tím:

- Ta muốn tham gia lôi đài đối chiến.

Trong đại sảnh khổng lồ có nhiều quầy, trong mỗi cái quầy có một nữ võ giả xinh đẹp. Những nữ võ giả phụ trách đăng ký các loại tin tức đặt cược.

Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến gần giống như là sòng bạc. Nơi này không chỉ có võ giả đi vào, người thường có linh thạch thì cũng được phép vào.

Mọi người được đặt cược các trận võ giả đối chiến trong Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến, cược trúng thì kiếm mớ lớn, thua đành tự nhận xui xẻo. Nơi này có nhiều ví dụ giàu trong một đêm, cũng có nhiều người thua đến táng gia bại sản.

Có nhiều thành viên ba gia tộc lớn Đông Lâm thành cũng đến đây chơi, bao gồm tử đệ Cảnh gia.

Nữ võ giả ở sau quầy nghe yêu cầu của Cảnh Ngôn, kinh ngạc hỏi:

- Cái . . . cái gì?

Người đến đây đa số đặt cược, rất ít có võ giả tham gia lôi đài đối chiến. Nên nữ võ giả ngây người một lúc.

Cảnh Ngôn lặp lại một lần:

- Ta muốn tham gia lôi đài đối chiến.

Nữ võ giả này biết Cảnh Ngôn nên nhận ra ngay:

- A? Ngươi . . . ngươi là Cảnh Ngôn?

Cảnh Ngôn mỉm cười nói với nữ võ giả:

- Đúng vậy, ta là Cảnh Ngôn.

Nữ võ giả phản ứng lại, vội lấy ra tấm bảng, hỏi:

- A, vậy ta đăng ký tin tức cho ngươi. Xin hỏi cảnh giới của ngươi là . . .?

Cảnh Ngôn cười đáp:

- Võ Đạo thất trọng thiên.

Nữ võ giả lại ngây người, mắt đẹp xoe tròn:

- Võ Đạo thất trọng thiên?

Nữ võ giả biết Cảnh Ngôn, cũng nghe các tin đồn xoay quanh hắn. Nàng lén cùng bằng hữu thảo luận về những võ giả thiên tài siêu đẳng trong Đông Lâm thành, Cảnh Ngôn cũng nằm trong đề tài của các nàng. Nàng từng thấy tiếc cho Cảnh Ngôn, hắn dù sao là thiên tài số một Đông Lâm thành mười năm gần đây.

Nhưng chẳng phải Cảnh Ngôn rớt xuống Võ Đạo tam trọng thiên sao? Nhiều võ giả Đông Lâm thành đều biết, tại sao bỗng dưng thành Võ Đạo thất trọng thiên?

Cảnh Ngôn gật đầu cười nói:

- Đúng vậy, là Võ Đạo thất trọng thiên.

Nữ võ giả nhẹ giọng thì thầm:

- Võ giả cao cấp.

Nữ võ giả nói thêm:

- Cảnh Ngôn tiên sinh, võ giả cao cấp đối chiến cần chủ quản đại nhân quyết định. Mời tiên sinh theo ta đi gặp chủ quản đại nhân.

Bạn đang đọc Kiếm Thần Càn Khôn (Bản Dịch) của Trần Sơn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi libraoctober
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.