Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ca Có Tiền Vậy Đấy

Phiên bản Dịch · 1317 chữ

Cười tươi như hoa, mắt sáng răng trắng.

Nữ võ giả áo đỏ động tác nhanh nhất chớp mắt đã chạy tới trước mặt Cảnh Ngôn.

Phải công nhận nữ hầu giả áo đỏ rất xinh đẹp.

Nữ hầu giả áo đỏ đầy mong chờ, giọng dịu dàng ngọt ngấy:

- Cảnh Ngôn tiên sinh, hoan nghênh quang lâm! Hôm nay tiên sinh muốn những thứ gì?

Nếu hôm nay Cảnh Ngôn lại mua món đồ mấy vạn khối linh thạch thì nàng lên mây. Trong lòng nữ hầu giả áo đỏ biết chuyện này không thể nào, vì mới gần đây Cảnh Ngôn tốn hơn năm vạn linh thạch rồi, hắn không thể nào lại tiêu phí mấy vạn linh thạch nữa.

Mấy nữ hầu giả động tác chậm một chút lạnh lùng liếc nữ hầu giả áo đỏ, trong lòng cực kỳ bất mãn. Nhưng bây giờ nữ hầu giả áo đỏ đã tiếp đãi Cảnh Ngôn, nếu bọn họ đi lên tranh giành thì khó coi, có lẽ bị đuổi việc.

Mấy nữ hầu giả rủa thầm nữ hầu giả áo đỏ:

- Tiện nhân!

- Hừ! Lần trước Cảnh Ngôn tiên sinh đến nàng hoàn toàn không để ý tới, lần này thì nhiệt tình như vậy.

- Đúng rồi, đồ tiện nhân!

Các nàng không ngẫm lại hôm đó cũng giống như nữ hầu giả áo đỏ, thái độ coi khinh Cảnh Ngôn.

Cảnh Ngôn xua tay, cười nói với nữ hầu giả áo đỏ:

- Ngại quá, ta tìm Tô Tử Huyên.

Nữ hầu giả áo đỏ ngây người, há to miệng:

- A?

Thấy đối phương không có phản ứng, Cảnh Ngôn nhíu mày hỏi:

- Tô Tử Huyên có đây không?

Cảnh Ngôn biết rõ suy nghĩ trong đầu nữ hầu giả này. Hôm trước khinh ra mặt, giờ nhiệt tình như lửa, Cảnh Ngôn còn lâu mới thèm chiều ý nàng.

Cảnh Ngôn là người, hắn cũng có cơn tức.

Nữ hầu giả áo đỏ phản ứng lại, đỏ mặt ấp úng nói:

- Nhưng Tô Tử Huyên đang bận tiếp khách khác, bây giờ không rảnh.

Cảnh Ngôn lạnh lùng cười:

- Không sao, ta chờ một lát là được.

Sau lưng Cảnh Ngôn truyền đến giọng Lâm Nhai đầy châm chọc:

- Thì ra đến tìm nữ nhân, ta còn tưởng ngươi mua tài nguyên.

Lâm Nhai lấy lại cảm giác ưu việt, gã cho rằng Cảnh Ngôn không thể nào kiếm được nhiều linh thạch. Lúc gia gia của hắn, Cảnh Thiên còn sống có lẽ Cảnh Ngôn được nhiều linh thạch, nhưng bây giờ hắn đi đâu kiếm linh thạch?

Nếu bảo hắn đến Kỳ Trân Hiên tìm nữ nhân thì hợp lý, các nữ võ giả thị ứng của Kỳ Trân Hiên xinh đẹp quyến rũ, Lâm Nhai nhìn cũng động lòng.

Nữ hầu giả áo đỏ mới tiếp đãi Cảnh Ngôn lập tức xoay người đến bên Lâm Nhai:

- Chào Lâm Nhai tiên sinh.

Lâm Nhai vung tay lên kênh kiệu nói:

- Ta muốn mua Thiên Thanh Quả, mang ta đi xem!

Bộ dáng lão tử có tiền.

Cảnh Minh Châu đứng bên cạnh Lâm Nhai cũng cao ngạo ngẩng đầu lên.

Mắt nữ hầu giả áo đỏ sáng rực:

- Vâng, mời Lâm Nhai tiên sinh đi theo ta.

Nữ hầu giả áo đỏ bỏ lại Cảnh Ngôn dẫn Lâm Nhai đi vào trong.

Cảnh Ngôn cau mày, híp mắt.

Nếu nữ hầu giả áo đỏ nói thêm vài câu ngọt nhạt thì Cảnh Ngôn không nhất định phải chờ Tô Tử Huyên. Cảnh Ngôn và những nữ hầu giả này không có thù hận gì, nếu Tô Tử Huyên thật sự bận, hắn không muốn đợi chờ quá lâu.

Bây giờ Cảnh Ngôn cần nhất là thời gian.

Nhưng nữ hầu giả từ bỏ.

Mấy nữ hầu giả khác không đi lên tiếp đãi Cảnh Ngôn.

Cảnh Ngôn cười lạnh, quyết định chờ một lát:

- Ha ha ha!

Cảnh Ngôn không đợi quá lâu đã thấy bóng dáng thướt tha của Tô Tử Huyên đến gần.

Tô Tử Huyên thấy Cảnh Ngôn, mắt đẹp chớp chớp:

- Cảnh Ngôn tiên sinh!

Cảnh Ngôn cười hỏi:

- Tử Huyên, ta muốn mua chút đồ, chỗ này có linh thạch cực phẩm không?

Khuôn mặt Tô Tử Huyên nghiêm túc:

- Linh thạch cực phẩm?

Tô Tử Huyên nhanh chóng phản ứng lại, đáp:

- Có . . . có.

Linh thạch cực phẩm quý giá hơn Cửu Âm Quả lần trước Cảnh Ngôn mua nhiều, nhu cầu linh thạch cực phẩm cũng khá lớn. Một số cường giả cảnh giới Tiên Thiên thường mua linh thạch cực phẩm về tu luyện.

Giá một khối linh thạch cực phẩm Kỳ Trân Hiên bán với giá bốn ngàn khối linh thạch.

Cảnh Ngôn gật đầu, hỏi:

- Linh thạch cực phẩm bao nhiêu tiền một khối?

Chỉ cần bán linh thạch cực phẩm là được rồi, Cảnh Ngôn không để bụng giá bao nhiêu, đột phá cửu trọng thiên mới là ưu tiên nhất.

Tô Tử Huyên trả lời:

- Một khối giá bốn ngàn khối linh thạch.

Linh thạch cực phẩm rất hiếm hoi.

Loại linh thạch này nằm trong mạch khoáng linh thạch bình thường, nhưng một mạch khoáng lớn sản xuất ra trăm vạn linh thạch chưa chắc có một trăm linh thạch cực phẩm, thậm chí chỉ có một, hai chục khối.

Những gia tộc lớn khống chế mạch khoáng nếu phát hiện linh thạch cực phẩm sẽ ưu tiên cất trong bảo khố dự trữ. cường giả Tiên Thiên trong gia tộc muốn có linh thạch cực phẩm cũng vô cùng khó khăn.

Cảnh Ngôn gật đầu nói:

- Ừm, ta muốn mười khối.

Cảnh Ngôn còn năm vạn khối linh thạch, linh thạch cực phẩm giá bốn ngàn linh thạch một khối, mười khối là bốn vạn linh thạch, hắn còn lại một vạn linh thạch.

Tô Tử Huyên trợn to mắt nói:

- Mười khối . . .!

Trời ạ! Cảnh Ngôn tiên sinh rốt cuộc có bao nhiêu linh thạch? Mới gần một tháng trước Cảnh Ngôn tiên sinh đã bỏ ra hơn năm vạn linh thạch mua Cửu Âm Quả, giờ muốn mua mười khối linh thạch cực phẩm bằng bốn vạn linh thạch.

Cảnh Ngôn tiên sinh giàu dễ sợ!

Những tộc trưởng gia tộc lớn cũng không tiêu xài linh thạch như vậy.

Mấy nữ hầu giả đứng gần đó nghe lời Cảnh Ngôn nói, cả đám nín thở, đầu óc ù đặc.

- Bốn vạn! Bốn vạn . . .

Nếu biết lần này Cảnh Ngôn lại muốn mua tài nguyên giá trị mấy vạn khối linh thạch thì dù các nàng có phải quỳ, liếm hắn cũng sẽ giành nhau tiếp đãi.

Trích phần trăm giao dịch linh thạch cực phẩm hơi thấp chút, chỉ được hai phần trăm nhưng bốn vạn linh thạch quy ra huê hồng là tám trăm khối.

Rất nhanh Tô Tử Huyên cầm mười khối linh thạch cực phẩm cùng Cảnh Ngôn đến quầy thanh toán.

Kỳ Trân Hiên có tồn kho linh thạch cực phẩm nhưng vì thứ này tiêu thụ tốt nên không có nhiều, chỉ chừng mười mấy, mà Cảnh Ngôn một hơi mua hết mười khối.

Trước quầy thanh toán. Lâm Nhai và Cảnh Minh Châu cũng đứng đây, đang định kết toán Thiên Thanh Quả mới mua được.

Lâm Nhai thấy Cảnh Ngôn đến, gã lớn tiếng nói:

- Thanh toán, ta lấy hết mười trái Thiên Thanh Quả!

Mười trái Thiên Thanh Quả giá ba ngàn khối linh thạch, không phải số lượng nhỏ. Thật ra cả gia tài của Lâm Nhai mới hơn ba ngàn khối linh thạch.

Lâm Nhai khiêu khích liếc Cảnh Ngôn một cái, ẩn ý trong mắt gã là: Ca có tiền vậy đấy, ca khoát xước thế đó.

Bạn đang đọc Kiếm Thần Càn Khôn (Bản Dịch) của Trần Sơn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi libraoctober
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.