Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 945 chữ

-''Thần Thiếp tham kiến hoàng thượng!" Thuần Phi và Hương Phi cuối người hành lễ.

-''Rốt cuộc có chuyện gì" Hoàng Thượng từ từ đi đến.

-''Là nô tỳ của Hương Phi lớn tiếng quát tháo thần thiếp... phút chốc khiến thiếp nóng giận... tính là dạy dỗ nô tỳ này một chút"

Hoàng Thượng ngước nhìn Hương Phi, sắc mặt đã chuyển đổi âm u

-''Được... Cứ phạt tát 50 bạt tay, sau này sẽ không tái phạm nữa..."

Hương Phi nghe xong mặt mày tái mét, quỳ xuống chấp tay trước Hoàng Thượng.

-''Hoàng Thượng!! A Nhu không cố ý! A Nhu là tức giận quá lỡ lời!!"

-''Lỡ lời thì cũng đã lỡ lời! Phải phạt để sau các nô tỳ khác nôi gương!" Nhàn Phi hằn giọng, gương mặt nghiêm nghị

-'Cứ theo ý Nhàn Phi" Hoàng Thượng phất tay áo, đưa quyền quyết định cho Nhàn Phi.

-''Chủ tử!! người mau đứng dậy! Chỉ là 50 bạt tay, Nô tỳ chịu được!'' A Nhu kéo tay Hương Phi

Hương Phi hất tay A Nhu ra, cuối đầu xuống cầu xin Nhàn phi.

-''Đổi lại người phạt thần thiếp đi, thiếp thân chủ tử... không dạy được nô tỳ... 50 cú tát này... để thần thay A Nhu nhận!"

-''Chủ tử!! Không được chủ tử!! Là nô tỳ sai, nô tỳ sai rồi! Để ta nhận phạt mới phải!!! Chủ tử!!"

-''Ngươi tránh ra... là ta có lỗi vì không giáo huấn ngươi"

Nhàn Phi gương mặt có chút cười, hằn giọng

-''Nếu Hương Phi một lòng muốn nhận phạt đến như vậy... được rồi, Thuần Phi... ngươi mau hành lệnh đi"

Thuần Phi gương mặt rõ khoái chí, họ biết Hoàng Thượng rẻ lạnh Hương Phi, lại còn về phe họ, Hương Phi đây ngày tháng sau này khổ cực rồi.

-''Lạc Tư! Tát"

*BỐP

*BỐP ...

Đến cái tát thứ 12... Hoàng Thượng quay đầu rời đi, có lẽ đã ngán nhìn thấy cảnh xấu xí này rồi.

Sau khi chịu đủ 50 cái tát, các Phi tần đều rời đi... Hương Phi từ từ đứng dậy, hai bên má đã sưng đến nổi đỏ ó, máu từ khóe miệng của chảy xuống.

-''Nương nương...! nương nương!! Sao người lại lãnh thay nô tỳ!! Là đều tại nô tỳ!!"

-''Không sao... cũng may là ta thay ngươi... nếu đổi là ngươi, cái miệng này của ngươi làm sao gọi ta thức dậy mỗi sáng đây!" giọng nói nhỏ dần và khàn khàn, mỗi lần mấp môi là lại đau như ai xé miệng.

A Nhu mếu máo, nước mắt rơi lã chã, nương nương vì sao lại như vậy... để nô tỳ gánh vác với người được không...

-''A Nhu... ta về thôi" người cười nhạt, lấy vạt áo lau nước mắt A Nhu... không giống chủ tử.

Tối đến...

...

...

...

-''Không giống chủ tử... " A Nhu đứng kế bên Hương Phi, tay cầm dù che nhũng hạt tuyết rơi từ bầu trời.

-''Ngươi nói gì vậy" Hương Phi lấy tay lấp đi món đồ vừa chôn.

-''Món đồ này... là ta cho ngươi, đợi sau này ngươi xuất gia... tới đây đào lên!"

-''... Người không giao tận tay cho nô tỳ? mà nô tỳ sẽ không suất gia!! Nô tỳ nguyện già nua chết yểu đều đi theo người!

-''Ngươi là mai rùa đấy à, muốn bám ta như vậy! cũng phải nghĩ cho tương lai sau này nữa chứ! Sống cùng phu quân, hầu chồng dạy con, hạnh phúc niên lão"

-''Nô tỳ không gả đi đâu hết, ở cùng người là lý tưởng cả đời của nô tỳ"

Hương Phi đứng dậy, nhè nhẹ mỉm cười.

-''Nha đầu ngốc" "lúc nãy ngươi nói... không giống chủ tử là như nào?"

-''A Nhu cả gan... chỉ nghĩ nương nương không giống chủ tử của A Nhu... giống tỷ tỷ A Nhu hơn, có... có phải nô tỳ mạo phạm rồi không?"

-''Biết bao nhiêu việc ngươi mạo phạm ta rồi chứ!! bây giờ mới biết sợ sao?" Hương Phi lấy tay nhéo má A Nhu một cái

-''Vậy làm muội muội ta, ta bảo vệ ngươi, lo cho ngươi, được không?"

-''Không được!! Nô tỳ tuy thấy người rất giống tỷ tỷ nô tỳ, nhưng nô tỳ không muốn làm muội muội người!! ta chỉ muốn theo người, hầu hạ người thôi! Đó đã là phúc phận của nô tỳ rồi"

Nói đến, A Nhu đã ngấn lệ ngay khóe mắt, bất chợt hỏi

-''Nô tỳ đã theo người từ lúc người mới nhập cung... trải qua bao nhiêu trắc trở, đau lòng như vậy, tại sao không thấy người khóc bao giờ?"

-''Ta có thời gian để khóc sao? Ta chỉ nghĩ... có thời gian để trách trời trách người, thà rằng làm những việc khác, xem chừng lại ý nghĩa hơn"

Hương Phi sờ sờ vai đã lạnh cóng, nhẹ nhàng đi vào trong phòng.

-''Lần đầu.. Hoàng Thượng tới tìm ta, gương mặt tỏ ra khí lạnh, chỉ sợ lúc đó chạm vào người... tay sẽ đóng băng mất" "lần hai, Hoàng Thượng tới tìm ta, gương mặt có ý nghi ngờ, chỉ sợ lúc đó chỉ buộc miệng "là ta làm" có lẽ ta giờ đầu đã treo ở tường thành" lần thức ba gặp người, gương mặt lại lộ rõ chán ghét, khinh thường, ánh nhìn dường như muốn đâm chết ta vậy... A Nhu à... ta rốt cuộc đã làm gì để người ghét bỏ ta như vậy"

-''Nương nương không làm gì sai hết... chỉ là Hoàng Thượng..."

-''Lần tới khi gặp ta... người sẽ có biểu cảm gì đây...?"

Bạn đang đọc Kiếp Sau Đừng Sống Lại Cuộc Đời Này sáng tác bởi Chanhpupu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chanhpupu
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.