Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 903 chữ

-''Nương nương, bữa sáng chuẩn xong rồi, chỉ là..."

-''Được rồi, như thế này là được rồi, đạm bạc một chút cũng tốt, xem ngươi kìa"

Nhấp đũa cho vào miệng, trên bàn cũng chỉ có 3 món... chỉ toàn là rau, thay đổi phương thức nấu một chút là đã ra một món khác rồi, dù sáng sớm đã đi lấy, nhưng đồ ăn lại có chút nguội... không phải họ cho nương nương ăn đồ hôm qua sao? Tuy thất sủng nhưng vẫn nằm trong lục phi, sao có thể như vậy.

-''A Nhu... thường phục của Hoàng Thượng... đã đem qua xưởng thêu chưa?''

-''Nương nương... vì sao người cứ vì Hoàng Thượng mà làm những việc mệt nhọc này!! Người là rước khổ vào mình mà!"

-''Hỗn xược!! Nha đầu ngươi ngày càng hỗn xược, dám mắng ta!!"

A Nhu sếp chồng y phục, mặt lại nghênh nghênh.

-''mang đi chưa?"

-''Nô tỳ mang đi rồi!! mang tâm đức của người cho người khác hưởng lợi rồi!"

-''Ngươi đó! cần thận cái miệng! trước mặt Thuần Phi mà dám hung hăng như thế này, ta lại phải chịu thêm 50 cái tát nữa"

-''Không đâu!!! lần sau nô tỳ sẽ không để người chịu phạt!! có chết cũng phải chịu phạt thay người!!"

Hương Phi chỉ cười trừ, gắp rau cho vào miệng.

**

**

"Đoàng" Chiếc ly sứ trắng nằm vỡ vụn trên nền gạch

-''Hoàng Thượng bớt giận!! Hoàng Thượng bớt giận"

-''Khốn kiếp Đồ Nhĩ Đô!! Chỉ là chức vị nhỏ bé đó mà dám cả gan chất vấn trẫm, giấu nhẹm chuyện ăn chặn tiền dân, hợp tác cùng bè phái phe cánh Châu Thí"

-''H...Hoàng Thượng nghi nghờ Đỗ Nhĩ đại nhân?'' Lý Ngọc khom lưng gặn hỏi

-''Trẫm nhất định có cách moi được sự thật... đưa hắn vào ngục tù chịu tội, chỉ là cần thêm một chút bằng chứng"

Lý Ngọc liếc mắt láo liên, lau lau mồ hôi..."cái này... người ghét hắn ta đến vậy, chỉ cần phái quân lính lén kết liễu hắn không phải là xong rồi sao?' phiền phức haizz"

-''Vậy... Hoàng Thượng, muội muội hắn không phải là Hương Phi sao? dù sao Hương Phi cũng là thê tử của người, cứ không phải lợi dụng nương nương một chút?"

-''Ngươi!!? Ngươi nói ta đi nịnh bợ Hương Phi?''

-''Ầy !! Không phải không phải, Không phải nịnh bợ, mà là âm thầm moi thông tin! Cứ hỏi cô ta về nghĩa huynh của mình là được rồi!!"

...

...

...

..

-''A Nhu, cái cây này hình như sắp héo mất rồi, ngươi mang nước lại đây đi" Hương Phi loay hoay ngồi trước chậu mai

cộp

cộp

cộp...

-''Sao lại không nói gì, mau đưa nước cho ta"

-''Nàng... sao lại ngồi đây"

Hoàng Thượng chấp tay sau lưng, ung dung đứng nhìn Hương Phi...

-''Hoàng... Hoàng Thượng!!" Hương Phi cuối người hành lễ...

-''Được rồi... đứng dậy đi. Mặt nàng... còn sưng không?'' Hoàng Thượng đưa tay đến sờ một bên má nàng, vuốt nhẹ một cái, làm người ta lạnh gáy.

-''Thần... Thần thiếp đã không sao rồi" Hương Phi bất giác run người một cái... chỉ sau một đêm, người lần này gặp ta lại thay đổi như vậy.

-''Là ta đối xử không tốt với nàng, Viên Minh Viên này... rộng lớn như thế từ khi nào lại lạnh lẽo trống vắng đến vậy"

-''Thần thiếp vốn không để tâm đến... chỉ là vẻ bề ngoài, không quan trọng như vậy, thiếp đã có A Nhu ở bên rồi" Hương Phi cuối người xuống, quả là không dám đối mặt với người.

-''Từ nay, trẫm không để nàng chịu uất ức thiệt thòi nữa...'' Chỉ là lời từ miệng, thốt ra bình thường, ngôn từ không hoa mĩ nhưng lại làm tim ta thắt chặt lại như vậy, cả người không ngừng giao động như vậy.

Hoàng Thượng lấy tay, nâng mặt nàng lên, lại ngỡ ngàng trợn mắt... Gương mày trước mặt lại vô cùng kì lạ, không phải đang khóc cũng không phải đang cười, chỉ là nàng nhíu mày mím miệng, biểu cảm khó coi như vậy, trẫm lại muốn nhìn lâu một chút. Trước đây, trẫm gặp nàng sáu lần, một lần ở bữa tiệc tùng mùa thu năm thứ 24. Một lần là lúc người ngồi cùng bàn nhăm nhi bánh đậu với Đồ Nhĩ Đô. Một lần là bị lời nói Đồ Nhĩ dẫn dắt đến đây, nói hẹn nàng cùng trò chuyện... nhưng vì hôm đó ngồi uống chum trà với Nhàn Phi, đã ngủ quên mất, trẫm lại hẹn khi khác sẽ tìm tới nàng, chỉ là ngay hôm đó Nhàn Phi lại bị bệnh, nắm lấy tay trẫm không buông, đành phải ở lại Dực Khôn Cung. Một lần là sau khi biết Nhàn Phi trúng độc trà do nàng mang qua, tuy trẫm biết không phải nàng... Một lần nữa là khi gặp nàng trong hoa viên, nàng mặt mày tái bệch, cương quyết nhận lãnh phạt thay cho nô tỳ tên A Nhu kia và bây giờ... lần thứ sáu này, trẫm ở đây cũng chỉ vì... nhưng... rốt cuộc thì.

-''Hoàng Thượng, người không phải có rất nhiều tấu chương cần phê duyệt sao...?"

-''Nàng muốn đuổi trẫm đi sao?''

-''A... không không có!! Chỉ là Hoàng Thượng đến mà không nói trước nên..."

Bạn đang đọc Kiếp Sau Đừng Sống Lại Cuộc Đời Này sáng tác bởi Chanhpupu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chanhpupu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.