Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 690 chữ

Mỗi ngày Hoàng Thượng ghé Viên Minh Viên, đều ban tặng những vật phẩm quý đến cho Hương Phi, còn cùng nàng đi nam tuần khiến trên dưới hậu cung đứng ngồi không yên, bày mưu tính kế để giữ chân được Hoàng Thượng, nhưng cuối cùng người cũng lại đến cung Hương Phi.

Đêm đó trời lạnh một chút, gió xuân thổi qua nhành mai vàng. Hai người ngồi bên cây liễu, nói chuyện linh tinh nhưng lại vô cùng vui vẻ và ấm áp, bất chợt

-''Đây! trẫm cho nàng đó!'' Hoàng Thượng lấy từ sau lưng ra 10 quả quýt, được đựng trong một cái túi xanh lớn.

Lý Ngọc ngước nhìn mồ hôi rơi rơi, quýt vốn rất quý, mỗi phi cũng chỉ được có hai quả...

-''Hoằng Lịch người ăn cùng với thiếp đi!!" Hương Phi lấy ra hai quả.

Lý Ngọc lại nhìn qua Hương Phi, giờ đến cả tên thật của Hoàng Thượng mà nương nương cũng gọi thuận miệng như vậy.

-''Ngươi nhìn cái gì!!" Hoàng Thượng đá Lý Ngọc một cái.

-''Lý Ngọc! ngươi muốn cùng ăn không?''

-''Không!! trẫm không cho hắn ăn nữa, mập như vậy rồi!''

Lý Ngọc gãi cái mũ trên đầu, khi nói chuyện với Hương Phi... người lại trẻ con như vậy.

-''Hương Phi, nghĩa huynh của nàng Đồ Nhĩ Đô dạo này có đến tìm nàng không?''

-''Không có, nhưng huynh ấy có bảo với thiếp qua thư hai ngày nữa sẽ đến thăm thần thiếp!''

-''Vậy sao..."

-''Người sao vậy? Người có việc với ca ca thiếp sao?''

-''Hoằng Lịch... hôm sau người có qua chỗ thiếp nữa không?''

Câu đó chỉ là buột miệng nói ra, vì có lẽ khoảng khắc đó ta như cảm nhận được một cái giác lạ lẫm từ ánh nhìn của người, dù chẳng có gì kì lạ... nhưng không hiểu sao lòng ta lại có một nỗi niềm lớn. Người nhìn ta rồi nói ''dĩ nhiên trẫm sẽ tới''

...

...

...

..

Vài hôm nữa trong buồi chiều tà tà nghĩa huynh đến gặp ta, vừa gặp ta đã chạy ngay đến ôm người một cái thật chật... nghĩa huynh xoa đầu ta vài cái, người nhìn ta ánh mắt như muốn nói "muội muội chịu khổ rồi" ta cũng chỉ đáp lại người "bây giờ Hương nhi sống rất tốt" ca ca chỉ cười rồi trò chuyện với ta một lúc lâu. Sang đến hôm sau, Hoàng Lịch đứng từ cửa cung bước vào, người lần này cùng ta nhâm nhi trà nóng ngắm bình minh, người hỏi ta về nghĩa huynh, xem ta và ca đã trò chuyện những gì, Hoàng Thượng cũng muốn biết nhiều hơn về ta, ca ca ta và cả gia, lúc đó ta tường thuật lại cho người nghe, khi đó người nghe rất chăm chú, đến cả những chuyện dường như rất nhàm chán như "Nghĩa phụ với Na Nhĩ Bố giờ rất thân, họ ở cùng các vị quan khác đánh cờ suốt trong thư phòng ở phía nam Hiên Thu" luyên thuyên một lúc lâu với người, Hoằng Lịch đứng dậy bảo bỗng nhớ có công chương chưa duyệt, ta cũng không nghĩ ngợi gì đi vào trong chuẩn bị may cho người một chiếc hài mới. Chiếc hài phải không quá rộng không quá khít, thoáng một chút, dễ chịu một chút để người bước đi nhẹ nhàng hơn. Nào có nghĩ... chiếc hài này có lẽ vĩnh viễn không thể hoàn thiện được.

...

...

...

NA NHĨ BỐ CÙNG VỚI HỒI BỘ ĐÀI CÁT CÙNG KẾT BÈ PHÁI ĂN CHẶN TIỀN DÂN, THAM MƯU VINH LỢI HẠI BÁ TÁNH, THEO QUY XỬ TỬ CHÉM ĐẦU LÀM GƯƠNG CHO VĂN VÕ ĐƯƠNG TRIỀU

...

...

...

A Nhu xin phép về nhà thăm phụ thân, ông đột nhiên ngã bệnh. Giờ chỉ còn ta, lại cảm thấy buồn lòng như vậy, Hoàng Thượng hôm nay cũng không thấy tới.

-''Nương nương!! Phụ thân người... Hồi bộ đài cát đại nhân... Đã nhận án tử!!!" Thị vệ hớt hãi chạy vào, nói ra những lời đến trong tưởng tượng ta cũng chẳng nghĩ tới

Bạn đang đọc Kiếp Sau Đừng Sống Lại Cuộc Đời Này sáng tác bởi Chanhpupu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chanhpupu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.