Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma Công Hiện Thế.

Tiểu thuyết gốc · 1558 chữ

“Một kiếm thật lợi hại, Lạc Trần ta đã đánh gia thấp thực lực của ngươi rồi. Có điều ngươi nghĩ một kiếm vừa rồi là có thể đủ để đánh bại ta sao? Bây giờ ta sẽ cho ngươi thấy lực lực thật sự của ta”

“Ha”

Ninh Tài nhìn Lạc Trần đầy trêu ngươi rồi bỏ mặc cho vết thương bản thân, hắn hét lên một tiếng, một luồng áp lực từ trên người Ninh Tài nhanh tróng khuếch tán ra xung quang đánh thẳng tới vị trí Lạc Trần đang đứng. Mà cảm nhận được sự áp lực to lớn mà Ninh Tài đem đến, khiến sắc mặt Lạc Trần khẽ nhăn lại lẩm bẩm.

“Luyện Thể cảnh thất trọng đỉnh phong, Ninh Tài, không ngờ ngươi còn ẩn dấu đi một chiêu này. Đúng là ta đã xem thường ngươi rồi, để ta xem với tu vi như vậy thì thực lực của ngươi có thể tăng lên mấy thành”

Mà trên khán đài quan sát, đám người đông đúc kia là con em, đệ tử của Ninh Gia nhìn thấy một màn như vậy trên vo đài, nhiều người không thể tin được mà bật thốt lên.

“Trời ạ, Ninh Tài vậy mà đã có tu vi luyện thể cảnh thất trọng đỉnh phong rồi, xem từ hơi thở hùng mạnh mà nội liễm trên người đó. Hẳn là Ninh Tài đã đạt đến cảnh giới này được một thời gian rồi, sợ là không cần bao lâu nữa hắn có thể tấn cấp thành luyện thể cảnh bát trọng rồi”

“Với độ tuổi và thiên phú như vậy có thể được coi như rất ưu tú rồi, cho dù là những đệ tử con em dòng chính của Ninh Gia chúng ta cung khó có quá nhiều người có thể vượt qua”

Thậm chí ngay cả một vị trưởng lão có vị thế cao trong Ninh Phủ, chứng kiến thiên phú và thực lực mà Ninh Tài bày ra cũng không tiếc khen ngợi mấy câu, có thể thấy được, cao tầng của Ninh Gia đã bắt đầu chú ý tới trận chiến này rồi.

Mà dưới võ đài, Lạc Trần đối với thực lục và tu vi của Ninh Tài thể hiện ra thì không hề tỏ vẻ lo lắng, mà hắn chỉ có chút bất ngờ ban đầu, sau đó hắn nhanh tróng lấy lại được bình tĩnh rồi chiến ý tỏa ra rất mãnh liệt. Bản thân hắn liền động, huyền kiếm khẻ run lên lập tức Thiên Cương Kiếm Quyết liền được thi triển đánh ra.

“A,a,a... Lạc Trần xem đây”

Bên phía Ninh Tài, sau khi hắn chủ động bộc lộ toàn bộ thực lực và lá bài tẩy liền không đố kỵ liền toàn lực ra tay tấn công Lạc Trần, hắn hét lớn lên một tiếng, kiếm trên tay hắn nhanh như độc xà tân công đanh tới Lạc Trần.

Hai người hai bên cùng lúc phát động tấn công, một bên là Lạc Trần sử dụng Thiên Cương Nhất Kiếm đối đầu Minh Xà Trảm của Ninh Tài.

“keng, cong, cong”

Âm thanh kim loại liên lục va chạm vào vào nhau, từ hai thanh huyền bình mà Ninh Tài và Lạc Trần sử dụng, bắn ra tia lửa khắp lơi, như những con đom đóm đỏ rực một vùng không trung. Rồi một lực lượng lớn vô cùng đẩy cả Lạc Trần và Ninh Tài đang so đấu gắt gao với nhau bị tách ra, cả hai bên đều loạng choạng khó đứng vững.

Nhưng mà Lạc Trần chỉ khẽ lung lay người một chút liền lấy lại trọng tâm, đứng vững hai trân trên võ đài, mà Ninh Tài thì có vẻ chật vật hơn, cả người hắn bị đẩy lùi ra sau tới mấy mét, đôi chân hắn lê trên mặt sàn võ đài. Lực ma sát khiến trên võ đài liền xuất hiện hai đường thẳng kéo dài song song do Ninh Tài để lại.

Phải mất một hồi lâu Ninh Tài mới có thể ổn đỉnh được thân hình, mà trên mặt hắn nhăn nhó, biến dạng thành nhiều kiểu khác nhau, như bản thân hắn phải chịu sự đau đớn nào đó. Với lần tranh tài vửa rồi có thể thấy được Lạc Trần đã chiếm thế thượng phong, khiến cho Ninh Tài chịu đau khổ không ít.

“Khốn kiếp Lạc Trần, ngươi là tên ăn mày ti tiện, ta nhất định sẽ đánh bại ngươi”

Ninh Tài cắn chặt răng, đã nhuốm máu đỏ, căm hận hét lớn, mà Lạc Trần từ đầu vẫn dữ được vẻ bình tĩnh vốn có. Nhưng lần này hắn không để Ninh Tài cơ hội thở dốc, ngay khi Lạc Trần ổn định lại cơ thể liền nhân cơ hội Ninh Tài còn chưa kịp phản ứng liền ra tay toàn lực đánh ra một kiếm.

Kiếm quang lóe lên, thân phát Lạc Trần thôi động tới cực hạn, lúc này tu vi của Lạc Trần cũng bộc phát ra tới luyện thể cạnh cực hạn, rồi bất ngờ cả người Lạc Trần phi thân lên cao chừng vài mét rồi lấy thế như thiên ngoại phi thiên chém xuốn thật mạnh.

“Nhất Kiếm Bạt Thiên Cân, Ninh Tài ngươi thua”

Một kiếm này đánh ra cả, hơi thở cua Lạc Trần quồn cuộn không dứt, khế thế của hắn như sóng biển không ngừng tuôn ra mạnh mẽ như một chiến thần cái thế không dì địch lại. Mà Ninh Tài lúc này mới chợt nhận ra sự nguy hiểm từ phía Lạc Trần ép tới, khiến sắc mặt hắn đã sớm đã tái đi nay lại càng trở nên xanh ngắt vì hoảng sợ.

“Lạc Trần, ngươi vì cái gì lại mạnh như vậy, không lẽ ngươi được tiểu thư ban cho bảo bối gì sao? Ta không phục, ta không phục, ta có điểm nào kém ngươi, vì sao người được chọn không phải là ta. Lạc Trần đây là ngươi ép ta, hôm nay ngươi nhất định phải chết”

Lúc này Ninh Tài như rơi vào trạng thái điên cuồng, hắn đứng trước một kiếm toàn lực của Lạc Trần, không ngừng gào thét phẫn hận. Rồi cả người Ninh Tài bùng lên một loại hơi thở hắc ám, khí tức của hắn lại bắt đầu điên cuồng để tăng, ngay cả sắc mặt hắn vốn nhợt nhạt vì bị thương mà hiện tại lại dần trở nên ửng đỏ rồi trở nên đen sạm lại. Cả người hắn bùng bổ ra một loại sức mạnh tà ác, như một con ác ma.

Những vị trưởng lão của Ninh Gia nhìn thấy vậy có người kinh ngạc liền hét lên.

“Không tốt, dĩ nhiên là ma công, không ngờ tên tiểu tử này lại luyện thứ võ công tà ác này. Sợ lê tên tiểu từ Lạc Trần kia gặp nguy hiểm rồi.”

Ngay lúc đó ông ta định ra tay giải quyết Ninh Tài cứu Lạc Trần thì lúc này có một người đứng ra cản ông ta lại, người đó là một nam tử trung liên nhìn khoảng ngoài bốn mươi, cả người ông ta không tỏa ra một chút khí tức võ giả nào dường như ông ta chỉ là một người bình thường vậy. Nhưng trong sâu đối mắt đó lại càng thâm thúy, sâu như biển rộng, từ vô hình mà tỏa ra một sự uy nghiêm khó tả, khiến người khác khó mà thăm dò đo được.

“Khoan đã, chúng ta cứ chở xem, tiểu tử kia ứng phó kiểu gì đã, nếu như thấy tình hình không ổn thì lúc đó ra tay cũng chưa muộn”

“Vâng thưa gia chủ”

Vị trưởng lão đó ngay khi nghe được lợi can ngăn của vị trung liên nam tử đó thì cung kính hương người đó cũi người một cái rồi chậm rãi ngồi xuống vị trí. Mà bên dưới võ đài, Lạc Trần vừa đánh ra một kiếm đó thì hắn cảm nhận được một luồng sức mạng to lớn và vô cùng ta ác từ cơ thể Ninh Tài tỏa ra.

Lạc Trần thầm đoán Ninh Tài đã ngầm sử dụng thủ đoạn nào đó liền không chần chừ để thăng chân khí quán chú vào huyền binh trên tay, mà tu vi bề ngoài của Lạc Trần được biểu hiện ở luyện thể tầng bẩy sơ kỳ cũng được hắn để thăng tới Luyện thể tầng bảy đỉnh phong.

Phía Ninh Tài, sau khi hắn ta phát động ma công thì khí tức của hắn bắt đầu biến hóa nghiêng trời lệch đất, cả người hắn tỏa ra một loại khí tức tà ác, như một đầu dã thú hung hãn tràn ngập khí sắc tử vong. Mà tu vi của hắn cũng bắt đầu điên cuồng tăng lên, ban đầu hắn có tu vi luyện thể tầng bẩy chung kỳ rồi chỉ trong nháy mắt đã đạt tới luyện thể tầng hậu kỳ, rồi đỉnh phong.

Mãi cho tới khi tu vi của Ninh Tài dừng lại ở luyện thể cảnh tầng tám mới dừng lại, mà hắn lúc này mới mở to đôi mắt đỏ ngẩu, như một con quỷ rồi hét lên.

“Ác ma thôn phệ”

Bạn đang đọc Lạc Thần Truyện sáng tác bởi Tương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tương
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.