Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 6: "Thiên tài" về pháp thuật - Quang hệ pháp sư

Tiểu thuyết gốc · 4483 chữ

Đã 3 ngày kể từ chuyến trở về từ thành Turin cũng đã có một số sự việc diễn ra trong thị trấn. Đầu tiên là các thương nhân đã nhanh chóng tập hợp các Mạo hiểm giả để lấy lại sô hàng hóa đã để lại. Việc này khá khó vì đã có Mạo hiểm giả chết nên tính chất của công việc đã thay đổi. Đây không còn là công việc ngon ăn nữa. Chất lượng của các Mạo hiểm giả phải đẩy lên cao hơn nếu không sẽ gặp phải trường hợp bị tấn công như lần trước. Các Mạo hiểm giả cấp cao hơn thì không dễ kiếm và tiền công cũng không rẻ chút nào.Cũng may cho họ là đã cuối cùng đã có Mạo hiểm giả đồng ý. Nhưng không phải tự nhiên mà họ làm như vậy.

Đã có 1 đoàn kỵ sỹ từ thành Turin đến thì trấn để điều tra về cuộc tấn công của Ma thú. Nói đó là đoàn kỵ sỹ thì cũng không đúng vì thay vì cưỡi ngựa thì họ cưỡi Điểu Sư (Griffin) một loài Ma thú với hình dáng của đại bàng và sư tử . Nửa thân trước là của đại bàng với cặp cánh dang rộng. Nửa thân sau là sư tử với cơ bắp săn chắc. Đây là loại Ma thú được quân đội Hoàng gia Demacia dùng để làm vật cưỡi. Là biểu tượng của quốc gia và xuất hiện cả ở trong quốc kỳ .

Về sức mạnh chúng là Ma thú cấp 5, tuy nhiên cũng sẽ có những con trở thành Ma thú cấp 6 hoặc hơn. Những kỵ sĩ đang cưỡi chúng cùng là những binh sĩ có sức mạnh tương đương với Mạo hiểm giả cấp Bạch Kim. Người đứng đầu, đội trưởng của đoàn tương đương với Mạo hiểm giả cấp Kim cương và con Điểu Sư mà anh ta cưỡi là Ma thú cấp 6. Phần đầu đại bàng của nó là dải lông màu trắng thay vì màu vàng như những con cấp 5 khác.

Đoàn kỵ sỹ có khoảng 10 người, nhưng sức chiến đấu của họ rất kinh khủng. Nếu cho các Mạo hiểm giả với số lượng tương đương đánh nhau với họ. Chắc chắn đoàn kỹ sỹ sẽ chiến thắng, vì sức mạnh của họ không phải là 1+1 bằng 2. Sức chiến đấu của họ sẽ là cấp số nhân cũng với con Điểu Sư của họ.

Với tư cách là 1 người có liên quan tôi đã được họ mời đến và trình bày lại quá trình. Và tôi sẽ không qua được dễ dàng với chỉ câu nói: “Tôi bị mất trí nhớ”. May thay là có Dì Maria giải vậy cho tôi. Dì Maria rất có danh vọng tại Vương quốc cho dù là các kỵ sỹ cũng phải cung kính với Dì. Tôi cuối cùng đã biết thân phận của Dì và cũng đã vô cùng bất ngờ.

Sau quá trình điều tra tại thị trấn, các kỵ sỹ sử dụng Điểu Sư lao vút lên bầu trời. Bay về địa điểm diễn ra trận chiến đấu. Với đội hình này kể cả có 30 con Hắc Ưng cũng dễ dàng bị họ tiêu diệt. Nhưng họ không gặp bất kỳ 1 con Hắc Ưng nào, họ còn tuần tra toàn bộ khu vực xung quanh trong 3 ngày. Thỉnh thoảng tôi vẫn thấy bóng dáng của họ trên bầu trời. Họ làm như vậy không phải vì an nguy của thương nhân hay thị trấn. Tôi cũng không nghĩ đó là vì Dì Maria mà là vì Thành Turin, Thị trấn Evenmoor và Hắc Ưng có câu chuyện rât sâu xa. Ma thú khác thì được chứ riêng Hắc Ưng xuất hiện là họ phải điều tra kỹ càng.

Cũng nhờ việc đó mà các thương nhân và Mạo hiểm giả đã yên tâm đi lấy hàng hóa của mình. Sau đó tất cả lại diễn ra bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra.

Trong 3 ngày này, tôi cũng đã có sự thay đôi. 4 phát bắn hạ 4 con ma thú cấp 5 điều đó rất ít người trong thị trấn có thể làm được. Và tôi giờ đã trở thành người ngôi sao của thị trấn. Công việc của tôi vẫn vậy, vẫn làm bồi bàn cho quán Cây Phong. Nhưng giờ đây cách mà các Mạo hiểm giả nhìn tôi đã khác, tôi cảm nhận được sự kính trọng của họ giành cho tôi. Kể cả là những Mạo hiểm giả cấp Bạch Kim, Kim cương cũng vậy.Ngay cả người của quán Cây Phong cũng đã có ánh nhìn khác về tôi. Đặc biệt là Shatya, cô bé là người đi cùng tôi trong chuyến đi và là người thay đổi nhiều nhất. Nếu trước kia cô bé thường xuyên lớn tiếng nói chuyện với tôi, thì giờ đây đã nhẹ nhàng hơn trước. Tôi cảm nhận rõ sự công nhận của mọi người và càng hiểu hơn sức mạnh,quyết định đến địa vị như thế nào? Tôi đã gặp một vài câu hỏi liên quan đến tinh thạch ,của những con ma thú mà tôi hạ gục. Tất cả tôi đều trả lời rằng: “ Tôi không biết, Tôi bị mất trí nhớ”. Câu nói đã chở thành câu thần chú của tôi mỗi khi có vấn đề gì khó xử. Tôi cũng đã có buổi nói chuyện với dì Maria, buổi nói chuyện chủ yếu là nghe tôi kể về trận chiến. Không giống như những người khác dì Maria không hỏi nhiều mà chỉ mỉm cười. Ánh mắt mang theo nỗi buồn xa xăm, ánh mắt khiến cho người nhìn như tôi cũng cảm thấy bản thân đang bị mất đi thứ gì đó rất quan trọng vậy.

Tôi cũng đã liên lạc với Ann thường xuyên hơn, với việc không thể tự động hồi phục năng lượng thì mục tiêu quan trọng nhất bây giờ là tìm được tinh thạch ma thú. Việc tìm được tinh thạch trong khi ở thị trấn là điều không thể,giá của tinh thạch rất cao và với đồng lương ít ỏi của công việc chạy bàn thì tôi không thể mua nó được. Tôi rất muốn tìm đám ma thú và giết chúng để lấy tinh thạch. Và tôi nghĩ ngay đến công việc thường xuyên làm điều đó…Mạo hiểm giả. Nhưng tôi lại đang là phục vụ của quán Cây Phong,việc xin nghỉ ở quán là điều không được. Bởi lúc tôi khó khăn nhất họ đã giúp đỡ tôi rất nhiều, tất cả mọi người trong quán đều đối đãi vô cùng tốt với tôi. Dù việc tìm kiếm tinh thạch có cấp bách thể nào thì tôi cũng không thể mở miệng ra nói được. Nhưng may thay mọi chuyện cũng đã được giải quyết. Dì Maria đã có 1 cuộc họp với tất cả các thành viên trong quán. Và dì thông báo rằng nếu tôi muốn tôi có thể làm Mạo hiểm giả. Tôi khá ngạc nhiên vì có vẻ như dì đang đọc được suy nghĩ của tôi. Tôi định từ chối thì mọi người ở quán đồng loạt cổ vũ. Sau đó thì tôi mới biết, mọi người đều đã thống nhất với 1 người có sức mạnh như tôi không thể chấp nhận làm phục vụ được. Buổi họp là để thông báo rằng dù có là Mạo hiểm giả thì tôi vẫn là người của quán Cây phong và tôi có thể trở lại đây bất kỳ lúc nào. Tôi đã xúc động đến xuýt bật khóc, tình cảm mà mọi người dành cho tôi là quá lớn. Xa cách quê nhà, ở đây tôi lại đang được cảm nhận hơi ấm của gia đình.

Việc để trở thành 1 Mạo hiểm giả cũng không phải đơn giản, nó phải qua rất nhiều bước. Xác minh thân phận, phân tích tư chất và phải qua những bài kiểm tra để đánh giá năng lực. Khi đã vượt qua hết thì sẽ được Hiệp hội Mạo hiểm giả cấp chứng nhận. Lúc này Mạo hiểm giả sẽ có chiếc vòng phù hợp với cấp độ đánh giá. Và từ đó có thể nhận được nhiệm vụ phù hợp. Để trở thành Mạo hiểm giả thì tôi cũng phải trải qua các bước trên.

Lần này người đến Hiệp hội Mạo hiểm giả cùng với tôi như thường lệ đó là Shatya. Dù cho Hội quán của Hiệp hội Mạo hiểm giả nằm ngay đối diện với quán Cây Phong nhưng tôi chưa 1 lần nào đến nơi đó cả. Phần vì tôi không có việc gì phải đến đó, phần vì nơi đó chỉ dành cho kẻ mạnh. Tôi khi không có sức mạnh của Ann thì không phải là kẻ mạnh rồi. Vượt qua khu quảng trường được nát đá hoa cương trước mặt tôi là Hội quán của Hiệp hội Mạo hiểm giả. Hội quán là 1 toà nhà hình tròn màu trắng, mái vòm của toà nhà được lớp 1 lớp ngói màu xanh. Viền của cửa sồ và các hoạ tiết trang trí được sơn lớp màu vàng làm tôn lên sự sang trọng của toà nhà. Kiến trúc như vậy tôi đã gặp nhiều ở thành Turin, đây là kiến trúc đặc trưng của vương quốc Demacia. Toà nhà cũng khá lớn nhưng đối diện với Cây Phong cũng chỉ bằng một nửa tỏ ra khá nhỏ bé. Nhưng khi đem so với các kiến trúc khác bên cạnh thì vẫn cho thấy sự đồ sộ và uy phong của mình.

Cửa của hội quán luôn luôn mở và tấp nập các Mạo hiểm giả ra vào. Khi vào trong hội quán tôi không lạ lẫm đến các vật dụng bằng phép thuật cũng như những vật dụng bằng gỗ ở đây nữa. Ở thế giới này những ánh đèn phép thuật được dùng để thắp sáng và trang trí như những chiếc đèn điện ở thế giới của tôi. Ở Hội quán này thứ được trang trí bắt mắt nhất đó là 1 chiếc bảng dán đầy những tờ giấy. Đây là bảng nhiệm vụ của Hội quán nó được chia làm nhiều phần tương đương với các cấp độ của Mạo hiểm giả. Dù đã được đặt ở giữa toà nhà và chiếm diện tích khá lớn. Chiếc bảng vẫn được trang trí thêm các chiếc đèn ma thuật, như để thu hút các mạo hiểm giả. Bên phải là khu làm việc của người của Hội quán, Bên trái là các bộ bàn ghế nơi các mạo hiểm giả sẽ ngừng chân.

Khi chúng tôi bước vào 1 vài người đã nhận ra chúng tôi và chào hỏi. Chúng tôi nhanh chóng đáp lễ, nếu là trước kia chắc tôi không được chào đón đến thế đâu nhỉ? Sau đó chúng tôi đến nơi làm việc của Hội quán để đăng ký. Họ khá là bất ngờ và lúng túng khi có người đến đăng ký Mạo hiểm giả. Họ còn không tìm thấy các giấy tờ cần thiết để đăng ký. Cũng đúng thôi vì ở thị trấn Evenmoor này chẳng có Mạo hiểm giả nào mới tập làm Mạo hiểm giả ở đây cả. Nơi đây là tuyến đầu với vùng đất tiếp giáp với lãnh thổ ma vật. Chỉ có các Mạo hiểm giả mạnh mẽ và lão luyện mới chọn thị trấn làm nơi dừng chân. Một người quản lý trung tuổi tìm đến tôi với dọng điều khá lúng túng.

-Xin chào tôi là Gregory là người quản lý ở đây. Cậu Leo và tiểu thư Shatya phải không? Hai người có thể chờ chút được không. Đã từ lâu rồi chúng tôi không có người đến đăng ký.Đa phần chỉ có kiểm tra tăng cấp độ Mạo hiểm thôi.

-Không sao tôi hiểu mà. Các chú cứ tìm đi tôi cũng không bận lắm,

Người quản lý này khác với những người còn lại, ông ấy có vẻ là người cấp cao hơn. Ông ấy đi từ trên lầu xuống và nhìn thái độ của những người còn lại là biết. Sau khi hỏi Shatya thì tôi biết ông ấy là Phó hội quán ở đây đồng thời cũng là một Mạo hiểm giả cấp Kim cương I , gần ở mức độ cao thủ. Cấp độ như vậy cũng là cấp độ cao nhất của các Mạo hiểm giả có mặt ở thị trấn. Chỉ là tôi không hiểu sao ông ta lại khách sáo với tôi như vậy. Ở cấp độ của ông ta việc này là không cần thiết. Sau sự xuất hiện của ông ta mọi chuyện được đẩy nhanh tiến độ hơn. Các nhân viên khác nhanh chóng tìm được các giấy tờ liên quan. Tuy nhiên vẫn có gì đó khiến ông ấy chưa hài lòng.

-Cậu Leo chúng ta có thể bắt đầu ngay bài kiểm tra rồi chứ.

-Vâng! Tất nhiên rồi ạ.

Ông ta gật đầu và bắt đầu các bước của quá trình kiểm tra, tôi không hiểu sao lại phải đích thân ông ta là người kiểm tra cơ chứ. Chẳng lẽ là người đứng đầu của Hiệp hội mạo hiểm giả rảnh lắm sao? Bước kiểm tra thân phận nhanh chóng được thông qua vẫn như lúc ở thành Turin, nhờ có sự bảo lãnh của dì Maria tôi không cần phải kể quá nhiều chuyện quá khứ. Nếu không với việc “ mất trí nhớ” thì tôi đã không thể đăng ký được rồi. Bước thứ 2 kiểm tra tư chất. Ở hạng mục thể chất ( hạng mục kiểm tra của Class Vật Lý). Với ánh mắt của 1 Mạo hiểm giả cấp cao ông ấy đã ngay lập tức đánh cho tôi ở mức bạc. Với tôi đó là điều bình thường, lúc ăn miếng thịt bò màu vàng tôi đã nghe Shatya đánh giá về tôi. Nhưng với ông ta thì lại là khác, ánh mắt nhìn tôi đầy vẻ nghi hoặc. Và thế là tôi phải ra đấu trường nhỏ ở phía sau để làm các bài kiểm tra kỹ hơn. Các bài kiểm tra thể lực chạy nhanh, nâng tạ,…Tôi vượt qua hơn 10 bài kiểm tra như thế, với 1 quân nhân như tôi thì cũng có thể chịu được nhưng nó cũng khá mệt. Và tất cả đều hướng chỉ số thể chât của tôi tương đương với Mạo hiểm giả cấp Bạc. Ông ấy bắt đầu hỏi tôi về trận chiến với đám Hắc Ưng và lý do tại sao tôi có thể giết chết được chúng. Cũng giống như việc trả lời mọi người tôi nói là: “Tôi không biết”. Nhưng cuối cùng tôi vẫn nói là nhờ có vũ khí của mình 2 khẩu súng Lazer. Nếu tôi không nói thế chắc chắn tôi sẽ không qua được cửa ải này. Câu thần chú đã hiệu nghiệm với rất nhiều người nhưng với ông ta thì không, nhìn đôi mắt cá chết ông ấy đang nhìn tôi kìa. Ông ấy không giống những người khác, sợ hỏi vào bí mật của tôi. Ông ấy đang điều tra tôi và ông ấy được quyền làm vậy.

Tôi bắt đầu triệu hồi khẩu súng và bắn vào tấm bia gần đó cho ông ta xem. Và tất nhiên tôi hạn chế hết sức năng lượng của khẩu súng bắn ra. Tôi không muốn làm lãng phí năng lượng vào những việc như vậy. Ông ta nhìn tôi 1 lúc lâu sau đó thì lại tỏ ra là đang nghĩ ra được cái gì đó. Ông ta gọi nhân viên của mình đem đến 1 quả cầu thuỷ tinh màu trắng. Ông ấy nói với tôi rằng hãy cố gắng làm quả cầu này phát sáng. Shatya thì giải thích với tôi rằng đây là quả cầu ma thuật và nó giúp kiểm tra độ tương thích ma thuật của 1 người. Thường được dùng trong nghi lễ thức tỉnh kỹ năng của Pháp sư. Quả cầu màu trắng nghĩa là quả cầu kiểm tra pháp thuật hệ Ánh sáng. Vậy là ông ta nghĩ rằng tôi là pháp sư hệ Ánh sáng, dòng năng lượng bắn ra từ khẩu súng có màu trắng, vì vậy nó có thể là lý do khiến cho ông ta hiểu nhầm. Nhưng giờ tôi phải làm thế nào đây ,tôi không biết cách làm quả cầu phát sáng. Tôi có phải Quang hệ pháp sư đâu chứ, nhưng nếu không làm quả cầu phát sáng thì tôi sẽ phải giải thích sức mạnh của mình thế nào đây. Hay là thôi đi tôi không làm Mạo hiểm giả nữa, không phải là Mạo hiểm giả vẫn có thể đi săn Ma thú được mà.

Đang lúc loay hoay không biết làm thế nào thì [Lá chắn năng lượng] được kích hoạt. Màn chắn xung quanh tôi xuất hiện và nó lại đang tương tác với quả cầu ánh sáng kia. Ánh sáng phát ra từ quả cầu ngày càng sáng, sáng đến nỗi làm người ta chói mắt. Tất cả mọi người đều đang phải che mắt của mình lại. Và rồi tôi nghe được tiếng nói của Gregory.

-Được rồi hãy dừng lại!

Tôi để quả cầu xuống mặt đất và lùi lại khiến quả cầu thoát ra khỏi phạm vi của [Lá chắn năng lượng]. Ánh sáng của quả cầu lúc này mới dịu lại, tuy nhiên ở phần đế của quả cầu có một vệt ánh sáng cầu vồng vẫn còn đang phát sáng. Tất cả mọi người nhìn tôi chằm chằm, khiến cho tôi vô thức lùi lại 1 bước. Sau đó Shatya vui sướng nhảy chồm vào tôi rồi nói.

-Leo anh đúng là thiên tài về ma thuật. Anh giỏi quá!

-Đúng vậy. Thiên phú này cả vương quốc Demacia cũng chỉ có công chúa Lux mới bằng được.

-Vậy chúng ta lại được có một pháp sư vĩ đại trong tương lai rồi,

‘’ Tôi là ai và đây là đâu?” Cái gì mà thiên tài về ma thuật, cái gì mà pháp sư vĩ đại? Tôi có biết cái gì về ma thuật đâu , người duy nhất tôi thấy sử dụng là dì Maria. Mọi người xung quanh còn đang tung hô tôi lên tận 9 tầng mây. Còn trên đầu của tôi bây giờ là 1 dấu “?” to đùng. Biểu cảm của tôi nhanh chóng được mọi người chú ý. Và họ hiểu cái biểu cảm đó là do tôi bị “mất trí nhớ

Vì “mất trí nhớ” thế nên tôi đã được giải thích kỹ càng. Quả cầu ánh sáng phản ứng với [Lá chắn năng lượng] và sáng lên , chứng tỏ tôi có thể liên hệ được với nguyên tố Ánh sáng trong tự nhiên. Ánh sáng càng mạnh, chứng tỏ sự liên hệ đó càng lớn. Phần đế 7 sắc cầu vòng cho thấy thiên phú về pháp thuật của người đó. Đỏ là lớn nhất tím là nhỏ nhất và của tôi là Đỏ ạ. Thiến phú cho thấy tốc độ phát triển của con người và tôi là loại bá nhất. Thật là dở khóc dở cười mà, tôi chạm vào nó , nó có phản ứng gì đâu. Cái nó phản ứng là [Lá chắn năng lượng], mấy cái phán định của quả cầu là cho Ann đấy chứ. Đậu xanh! Tự dưng trong mắt mọi người tôi là lại thiên tài về pháp thuật. Quang hệ pháp sư, sánh ngang với thiên tài - công chúa của đất nước Lux. Tôi đã cố giải thích, nhưng mọi người không tin lời tôi nói. “Mất trí nhớ” khiến mọi lời bào chữa của tôi mất giá trị. Câu thần chú không những mất tác dụng mà còn gây ra tác dụng ngược lại mới đau chứ. ”. Có 1 người vĩ đại nào đó đã nói:” Khi bạn nói dối 1 lần thì đó là lời nói dối, còn khi bạn nói dối nhiều lần thì đó lại là sự thật”. Tôi đã nói dối nhiều đến nỗi mọi người đều đã nghĩ như vậy rồi.

May mắn là trong những lỗ lực cuối cùng mọi người đã đồng ý giữ kín chuyện này giúp tôi. Hay giảm cái độ bá của nó đi. Tôi vẫn là Quang hệ pháp sư điều này tôi không chạy được, nhưng thiên phú chỉ còn màu lục thôi. Ở mức trung bình, điều này khiến mọi thứ dễ châp nhận hơn. Nổi bật quá sẽ khiến tôi vướng phải những rắc rối không cần thiết. Đây là kết quả mọi người sẽ nói ra, còn kết quả trong hồ sơ Mạo hiểm giả thì không thể làm giả được và trong hồ sơ tôi vẫn là thiên tài. Hồ sơ sẽ được lưu trữ mãi mãi. Ở Demaci người ta rất coi trọng công lý và nói dối đi lại với điều này. Họ nói dối giúp tôi vị nghĩ rằng việc tôi bị mất trí nhớ , sẽ ảnh hưởng đến khả năng kiểm soát và kiến thức của tôi. Khiến tôi không thể mạnh bằng Pháp sư Quang hệ - Thiên phú đỏ được.

Tuy nhiên việc làm Quang hệ pháp sư cũng có cái lợi của nó, nó khiến cho sức mạnh của tôi được giải thích dễ dàng hơn. Từ giờ tôi lại có 1 câu thần chú khác: “ Đó là sức mạnh của Quang hệ pháp sư”. Từ là [Lá chắn năng lượng] “sức mạnh của Quang hệ pháp sư”, những phát bắn của khẩu súng ] “sức mạnh của Quang hệ pháp sư”. Hi vọng là câu thần chú này sẽ không làm phản như câu trước đó.

Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, tôi phải tham gia một bài kiểm tra về kiến thức nữa. Ở thế giới này việc con người có thể tồn tại được là do con người có kiến thức hơn các loài khác. Hệ thống kiến thức về thế giới, ma pháp , ma thú, … được con người tiếp thu và truyền lại cho đời sau. Khi trở thành Mạo hiểm giả, cần phải có kiến thức cơ bản để có thể sinh tồn tốt hơn. Việc có các kiến thức tốt đồng nghĩa với việc tăng khả năng sống sót. Và đây và 1 bài kiểm tra bắt buộc ngay thừ khi nghề này mới được thành lập .Và trước mặt tôi là bài kiểm tra với các câu hỏi như thế.

Giờ thì tôi mới biết thế nào là cảm giác bất lực khi ở trong phòng thi. Bài kiểm tra với các câu hỏi như là: Con ma thú A thích ăn gì? Ma thú B có điểm yếu gì?, Gặp Ma thú C thì làm cách nào để sống sót hay loại quả A có tác dụng gì? Loại cỏ B dùng để điều chế thuốc gì?. Tôi còn chưa biết mấy con ma thú này là cái loại ma thú gì, hình dáng nó như thế nào. Thì thế quái nào mà tôi có thể biết được chúng thích ăn gì, điểm yếu của chúng là gì được. Còn các loại thảo dược nữa đến cái tên tôi còn chưa biết, thì sao biết được chúng dùng để làm gì. Thế là với anh mắt long lanh đầy trìu mến tôi nhìn Phó hội trưởng Gregory, mong nhận được sự thông cảm.

-Tôi bị mất trí nhớ, nên không thể làm bài được.

-Tôi biết cậu sẽ trả lời thế mà.

Ông ấy biểu cảm như thể biết chắc tôi sẽ trả lời như thế vậy. Và rồi lần đầu tiên trong cuộc đời tôi ăn ngay món trứng ngỗng. Khi còn trong quân đội, tôi đã luôn hoàn thành rất tốt các bài kiểm tra, và giờ đây rốt cuộc tôi đã cảm thấy thấm 1 câu nói: “ Cuộc đời lúc lên voi, lúc xuống chó ”. Vậy là tôi đã tạch trong bài kiểm tra lần này. Họ sẽ không thể để 1 người không có tý kinh nghiệm nào đi săn ma thú được, với họ nó là tự sát. Điều may mắn là họ cho tôi cơ hội nữa vào 10 ngày sau tôi sẽ làm lại bài kiểm tra này. Nếu thành công tôi vẫn nhận được chứng nhận như bình thường. Tôi đã hỏi mọi người rằng, liệu như vậy có đủ thời gian để tôi tìm hiểu chúng không. Họ nói “ Với tôi như vậy là quá nhiều”. Đúng ra tôi chỉ có 7 ngày thôi, nhưng 3 ngày nữa thị trấn sẽ có lễ hội lớn nhất trong năm. 10 năm kể từ khi thị trấn được thành lập, vì là 1 người thuộc về quán Cây Phong lên tôi được thêm 3 ngày nữa.

Khi tôi về đến quán trọ, Shatya ngay lập tức thông báo kết quả cho mọi người. Tất nhiên là chỉ cho những người của quán Cây Phong. Họ có vẻ không quan tâm đến việc tôi bị tạch bài kiểm tra kiến thức. Họ chỉ quan tâm tôi được quả cầu đánh giá là Thiên tài về pháp thuật - Quang hệ pháp sư – Thiên phú màu đỏ. Nhìn ánh mắt ngưỡm mộ của mọi người tôi chỉ biết thở dài, haiz .Giờ tôi có nói gì họ cũng chẳng tin đâu. Và từ đó tôi được đặc cách trong mọi việc, ở thế giới này pháp sư có địa vị rất cao. Thiên tài về pháp thuật thì địa vị còn cao hơn nữa, nhưng cũng chỉ với 3 cô bé thôi. Vì chỉ có họ biết được sự thật này. Với người ngoài tôi là pháp sư Quang hệ pháp sư – Thiên phú màu : Lục. Điều tôi quan tâm là bài kiểm tra, nhưng có vẻ mọi người lại không quan tâm đến nó lắm. Vẫn câu nói cũ” Tôi có thể vượt qua nó 1 cách dễ dàng”. Nó cũng khiến cho tôi yên tâm phần nào.

Dì Maria sau khi biết chuyện cũng đã rất vui vẻ, tôi cảm thấy Dì còn vui vẻ hơn những cô bé còn lại. Cũng giống như 3 cô bé, tôi được Dì đặc cách trong công việc và từ giờ tôi không phải làm công việc chạy bàn nữa. Và thế là tôi bắt đầu tìm hiểu về kiến thức để hoàn thành bài kiểm tra. Ở thị trấn thì không có cuốn sách nào để tôi tham khảo cả. Vì thế tôi đã đến thành Turin, nơi đó có thư viện rất lớn.

Bạn đang đọc Lạc Vào Runeterra sáng tác bởi xduc9x1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xduc9x1
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.