Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công pháp tà môn

Phiên bản Dịch · 1314 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Nhưng lần này, ngay cả một chút mặt ngoài cũng bị vứt bỏ hoàn toàn, cửu đại phiên vương không hề chừa lại cho hoàng quyền chút mặt mũi nào.

Chỉ thiếu điều không chỉ vào mũi Nguyên Đế mà nói, tên mao đầu tiểu tử ngươi trở thành hoàng đế mười năm đã muốn đối phó chúng ta?

Lão tử của ngươi, gia gia của ngươi, khai quốc hoàng đế nhà ngươi đều không có bản lĩnh này, ngươi dựa vào cái gì?

Trong lúc nhất thời, mâu thuẫn trở nên gay gắt, mọi người khắp thiên hạ khẩn trương hẳn lên.

Đồn đãi bay đầy trời. Có người nói Nguyên Đế điều động đại quân, sẽ mở ra một lần chinh phạt với cửu đại phiên vương.

Cũng có người nói cửu đại phiên vương đang tập kết trọng binh, chuẩn bị phản kích.

Đủ loại tin đồn được lan truyền vô cùng rõ ràng, dường như chỉ một giây sau Vũ Hóa thần triều sẽ phải một phân thành hai.

Lung lay sắp đổ!

Đại hạ phải nghiêng!

...

Trong Vũ Hóa thần triều, Triệu gia là một trong cửu đại phiên vương. Tổ tông của bọn hắn đã tùy tùng khai quốc hoàng đế của Vũ Hóa thần triều đánh ra thiên hạ, lập nhiều chiến công hiển hách, được phong làm Triệu Quốc Công.

Bọn hắn quản lý đất đai một châu.

Triệu Quốc Công Phủ, một đêm này có không ít người tới, trên bàn tròn có chín người ngồi.

Chín người này chính là cửu đại phiên vương đương thời.

Sau lưng bọn hắn đều là tâm phúc của bọn hắn.

"Lần này Nguyên Đế phát điên, vậy mà nhất tề xuống tay với chúng ta, quả thực là tự tìm đường chết." Triệu Quốc Công hừ lạnh nói.

Truyền thừa đời đời, đã quen làm thổ bá chủ, bọn hắn mới không muốn tới đế đô, giao toàn bộ thân gia tính mệnh mình cho Nguyên Đế.

"Ai đi cho tân hoàng đế này một bài học đi, để hắn ta biết sự lợi hại của mấy phiên vương chúng ta." Một nam nhân mũi ưng cười lạnh nói.

"Nguyên Đế hùng tâm đại chí, dã tâm bừng bừng, muốn trọng chỉnh càn khôn, tái tạo nhật nguyệt, nhưng hắn không hỏi xem chúng ta có đáp ứng hay không." Một tên vương gia bụng phệ nói.

"Thời cơ để cửu đại phiên vương chúng ta tạo phản còn chưa tới, hiện tại đại thế lưu chuyển, linh khí sống lại, mỗi đại thế lực đều đang ngủ đông, chúng ta cũng cần ẩn núp." Một người đọc sách nói.

"Đương nhiên ta cũng biết chuyện này, cũng chính vì thời cơ chưa tới, linh khí sống lại còn chưa đạt đến đỉnh, chỉ mới bắt đầu. Nếu không hiện tại ta đã dẫn dắt đại quân nhảy vào đế đô, vặn đầu tên hoàng đế mơ tưởng hão huyền kia xuống." Một tên vũ phu cả người đầy bắp thịt quát lạnh.

"Vậy... Rốt cuộc chúng ta nên dạy dỗ Nguyên Đế như thế nào đây?" Có một lão quốc công hỏi.

"Hạ độc, độc chết hắn ta đi, cũng giảm bớt mấy chuyện phiền toái." Triệu Quốc Công nói thẳng.

"Triệu Quốc Công, nếu ngươi đi hạ độc vậy ta không thể làm gì khác hơn là ám sát." Nam tử mũi ưng cười một tiếng, nói.

"Hai người các ngươi làm gì vậy, cạnh tranh nhau?" Vương gia bụng phệ cười ha hả.

"Nếu Thiên Ưng Vương muốn đánh cược với ta, vậy cũng được, xem chúng ta ai có thể đắc thủ trước. Rốt cuộc Nguyên Đế sẽ chết dưới kịch độc của ta hay là chết dưới sự ám sát của ngươi." Triệu Quốc Công cũng cười ha ha, một chút cũng không ngại.

Trái lại còn coi cái chết của Nguyên Đế thành một cuộc đánh cá.

"Thiên Ưng Vương, bên cạnh Nguyên Đế còn có một vị Võ Thánh. Vị Võ Thánh đã từng diệt sát Hoa Gian lão tổ kia đang ủng hộ Nguyên Đế, nếu không hắn cũng không dám tước bỏ thuộc địa." Người đọc sách thanh tú mở miệng.

"Đương nhiên ta biết Nguyên Đế có Võ Thánh, nhưng thiên hạ này chỉ có hắn ta có Võ Thánh sao?" Thiên Ưng Vương cười lạnh một tiếng.

Tám phiên vương khác đều cười ha ha.

Lão tổ tông nhà bọn hắn đều đã đột phá Võ Thánh, đây cũng là nguyên nhân bọn hắn không chút sợ hãi Nguyên Đế tước bỏ thuộc địa.

Ngươi chỉ có một Võ Thánh.

Đối đầu với cửu đại Võ Thánh của chúng ta, ngươi không có chút phần thắng nào!

"Đã như vậy, vậy hãy để người trong thiên hạ nhìn thấy bản lĩnh của chúng ta. Trận đánh cuộc này nên làm lớn một chút, cửu đại phiên vương chúng ta ai có thể giết được Nguyên Đế trước, người đó thắng." Triệu Quốc Công đứng lên nói.

"Ta không vấn đề, thế nhưng tiền đánh cuộc là gì?" Thiên Ưng Vương không chút do dự đáp ứng.

"Đánh cuộc lệnh bài Thánh chủ Ma môn, lệnh bài này chia thành rất nhiều phần, nếu gom đủ sẽ có được di tích của Thánh chủ. Ta biết trong tay mọi người đều có một miếng, lần này ai có thể giết Nguyên Đế trước, những người còn lại nhất định phải vô điều kiện giao lệnh bài cho người thắng." Trong mắt Triệu Quốc Công có tia sáng kỳ dị chợt lóe, cười ha hả nói.

Hắn ta có mưu đồ riêng.

Lấy cái chết của Nguyên Đế làm tiền đặt cuộc, thi triển cạnh tranh, sau đó cầm lấy lệnh bài Thánh chủ.

Về phần có thể thắng hay không, hắn ta có lòng tin rất lớn.

Những người khác trầm tư một lát, sau đó nguyên một đám gật đầu đáp ứng.

Cửu đại phiên vương đều dựa vào bản lĩnh của mình tới đế đô giết Nguyên Đế.

Trận đánh cược lấy cái chết của Nguyên Đế để triển khai, chính thức bắt đầu.

Đám người kia không hề đặt hoàng quyền, đặt Nguyên Đế và Vũ Hóa thần triều vào mắt.

...

Tử Cấm thành, đại điện trung ương.

Lúc này Nguyên Đế mệt mỏi ngồi ở nơi đó.

Ở trước mặt hắn ta có một lão giả đang đứng, sắc mặt lão giả đầy phức tạp nhìn Nguyên Đế.

"Quá gấp." Lời của lão giả nói hệt như lời Lận Cửu Phượng nói, hắn ta cho rằng Nguyên Đế đã quá vội vã.

Nguyên Đế cười khổ nói: "Hoàng gia gia, phiên vương đã đuôi to khó vẫy, không cách nào ức chế, nhất định phải nhân cơ hội chặt đứt."

"Thế nhưng ngươi một lần đắc tội cửu đại phiên vương là cử chỉ không sáng suốt." Lão nhân này thở dài nói. Hắn ta chính là hoàng đế đời trước nữa, gia gia của Nguyên Đế.

Sau khi hắn ta thoái vị đã bắt đầu bế quan tu hành, cho tới bây giờ, mượn linh khí hồi phục trở thành Võ Thánh.

Hắn ta mới là lực lượng của Nguyên Đế.

Hoàng thất cũng có Võ Thánh của bản thân mình.

Cộng thêm Vô Danh, trong tay Nguyên Đế đã nắm hai vị Võ Thánh. Lại thêm trăm vạn đại quân, còn có vô số cao thủ trong hoàng thất, từ đó Nguyên Đế mới dám bí quá hoá liều, tuyên chiến với cửu đại phiên vương.

"Hoàng gia gia, thời gian của ta đã không còn nhiều lắm." Nguyên Đế uể oải nói.

Lão hoàng đế biến sắc, đưa tay chộp một cái vào cổ tay Nguyên Đế, chân khí tiến nhập, kiểm tra thân thể Nguyên Đế.

Bạn đang đọc Lãnh Cung Đánh Dấu Tám Mươi Năm, Ta Cử Thế Vô Địch (Dịch) của Nữ Hài Na Yêu Khả Ái
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.