Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật

Phiên bản Dịch · 1324 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Liên tiếp xuất hiện ba vị Võ Thánh, hai người trước đó bị Vô Danh và lão hoàng đế ngăn cản.

Vị thứ ba đã đứng trên đỉnh Tử Cấm, nơi Hoa Gian lão tổ tử vong, một lao bắn tới, tốc độ cực nhanh, kéo theo một tiếng ưng hót chói tai đáng sợ.

Vị này là Võ Thánh sau lưng Thiên Ưng Vương. Hắn mắt lạnh nhìn tới, chờ đợi khoảnh khắc cây lao đâm thủng thân thể Nguyên Đế.

Nhưng một giây sau, chuyện xảy ra trước mắt lại cực kỳ nằm ngoài dự liệu của hắn ta.

Răng rắc một tiếng, cây lao bị bẻ gãy.

Không phải Lận Cửu Phượng bẻ gãy.

Bởi Lận Cửu Phượng còn đang ở trong lãnh cung, kinh ngạc nhìn hết thảy.

Khi vị Võ Thánh đầu tiên vừa bộc phát khí thế, hắn ở trong lãnh cung đã nhận ra.

Cách vài trăm dặm, hắn bình tĩnh nhìn hết thảy, không có ý định ra tay, bởi vì trong hoàng cung còn có Vô Danh.

Võ Thánh thứ hai xuất hiện, Lận Cửu Phượng chỉ nhíu mày, cũng không động.

Bởi vì lão hoàng đế của Vũ Hóa thần triều, cũng là gia gia của Lận Cửu Phượng đã ra tay.

Cho nên hắn không cần ra tay.

Thế nhưng khi vị Võ Thánh thứ ba xuất hiện, Lận Cửu Phượng không thể ngồi yên, hắn không thể nhìn Nguyên Đế bị giết.

Nhưng không đợi Lận Cửu Phượng ra tay, Nguyên Đế đã gầm lên giận dữ, đối mặt với người ám sát hắn, hắn trực tiếp bạo phát.

Oanh! Oanh! Oanh!

Từng luồng khí thế chấn động bầu trời tràn ngập trên người Nguyên Đế. Hắn xé mở lớp ngụy trang của bản thân mình, tu vi của Tông Sư bề ngoài chỉ là ngụy trang, bên trong hắn đã đạt tới Đại Tông Sư cảnh giới.

Hơn nữa còn là Đại Tông Sư tu hành ma công.

"Thượng cổ ma điển, cửu trọng điệp gia." Sau khi Nguyên Đế đăng cơ, vì tước bỏ thuộc địa hắn vẫn luôn làm chuẩn bị, yên lặng quan sát ma công phụ hoàng đã tu hành trước đây.

Môn ma công này rất tà môn, sau khi tu hành sẽ có được lực lượng rất cường đại, nhưng lại thôn phệ thọ mệnh của tu hành giả. Mỗi ngày sẽ thôn phệ một chút, càng ngày càng kinh khủng.

Trừ phi thượng cổ ma điển của ngươi đạt tới cấp bậc tương đối cao thâm, mới có thể ngừng thôn phệ sinh mệnh, sau đó nhận được lợi ích càng lớn hơn.

Đáng tiếc, hoàng đế thượng nhiệm chưa thành công.

Nguyên Đế cũng chưa thành công.

Thứ hắn có được là lực lượng, nhưng tánh mạng của hắn cũng đã bị cắn nuốt tới gần hết.

Cho nên trong thời gian ngắn ngủi còn lại, hắn vội vã tiến hành việc tước bỏ thuộc địa, chỉ muốn mau chóng quét huyệt, xử lý sạch sẽ cửu đại phiên vương, lưu lại cho người kế thừa của hắn một Vũ Hóa thần triều có thể tính là an toàn ổn định.

Hắn không muốn lưu lại một Vũ Hóa thần triều hoàng tàn khắp chốn như khi hắn đón nhận. Hơn mười năm nay, hắn cố ngăn cơn sóng dữ nhưng cũng không thể khởi tử hồi sinh bao nhiêu.

Kích hoạt ma công, tiện thể cửu trọng điệp gia, tại thời khắc này, về mặt sức mạnh Nguyên Đế đã bước vào Võ Thánh cảnh giới, cuồng bạo tới tột đỉnh.

Đưa tay bẻ gãy cây lao đang đâm tới.

Hắn lơ lửng giữa không trung, quanh thân ma khí sâu nặng, huyết quang vờn quanh, trong mắt cũng có ánh sáng đỏ ngòm, vô cùng tà dị.

"Cứng rắn đề thăng tới Võ Thánh cảnh giới, ngươi đang thiêu đốt thọ mệnh, cuối cùng cũng chỉ còn một con đường chết mà thôi." Vị Võ Thánh đã ném mạnh cây lao đứng trên mái hiên cao nhất Tử Cấm thành, hừ lạnh nói, không để Nguyên Đế vào mắt.

Cho dù hiện tại hắn ta có thể có địa vị ngang mình, nhưng hắn ta có bao nhiêu tuổi thọ để thiêu đốt?

"Cũng đã đủ để ta giết ngươi." Nguyên Đế sát ý dạt dào.

"Làm hoàng đế của ngươi cho tốt, hưởng thụ vô số vinh hoa phú quý, hậu cung ba ngàn giai lệ không tốt sao? Dù gì phiên vương chúng ta cũng sẽ không tạo phản. Vì sao ngươi cứ muốn cố ý tước bỏ thuộc địa, còn tu hành ma công, thiêu đốt thọ mệnh?" Vị Võ Thánh này cảm thấy đầu óc của Nguyên Đế đã bị hỏng rồi.

Rõ ràng có thể sống vui vẻ hết một đời, nhất ngôn cửu đỉnh.

Hết lần này tới lần khác hắn lại lựa chọn con đường gian nan nhất, là vì cái gì?

Giờ khắc này, Vô Danh và lão hoàng đế cũng đều dừng tay.

Khấu Thiên Đức và Ám Ảnh thích khách cũng không ra tay, nhìn về phía Nguyên Đế.

Bọn hắn cũng muốn biết, mặc dù phiên vương đang tự lập ở các nơi, nhưng cũng không tạo phản.

Vì sao Nguyên Đế lại cố ý muốn tước bỏ thuộc địa?

Huyên náo lớn như vậy, đặt trong mắt phiên vương, đây đều là Nguyên Đế tự tìm.

Thậm chí, hiện tại Nguyên Đế còn thiêu đốt thọ mệnh.

"Vì sao?" Trong ánh mắt Nguyên Đế có ngọn lửa hy vọng đang thiêu đốt, hắn cũng đang tự hỏi.

Thực sự như Võ Thánh nói, hắn có thể sống thoải mái đến hết đời.

Làm một hôn quân, làm một quân vương bình thường, làm một hoàng đế dâm loạn...

Thậm chí cũng có thể làm một hoàng đế thợ mộc...

Có nhiều sự lựa chọn như thế, vì sao hắn phải lựa chọn chống lấy tòa thành sắp ngã này?

Như vậy thật mệt!

Như vậy khổ cực tới mức nào!

Còn liên lụy tới tính mạng của mình.

Trong lãnh cung, nét mặt Lận Cửu Phượng đầy phức tạp nhìn Nguyên Đế.

Người đệ đệ vẫn luôn kêu hắn là đại ca, vậy mà lại bí mật len lén tu hành ma công, hiện tại càng thiêu đốt sinh mệnh của mình.

Lận Cửu Phượng biết, đệ đệ mình là một người có lý tưởng, cũng là một người có năng lực.

Mục đích của hắn rất đơn giản, tước bỏ thuộc địa chỉ là bước đầu tiên.

Trọng chỉnh càn khôn, tái tạo sơn hà mới là căn bản.

"Bởi vì ta là hoàng đế Vũ Hóa thần triều, là bệ hạ của ức vạn con dân trong thiên hạ này, là Cửu Ngũ Chí Tôn, đương nhiên ta phải có trách nhiệm giành lấy phúc lợi cho người trong thiên hạ. Mà các ngươi lại là một trong những căn nguyên trở ngại hết thảy." Nguyên Đế khí phách nói.

Hắn là hoàng đế!

Phải tước bỏ thuộc địa!

Không vì nguyên nhân gì khác.

Thình thịch!

Giọng nói của Nguyên Đế vừa bay ra, bỗng nhiên, trong hư không xuất hiện một đao mang cực kỳ đáng sợ, kéo trăm thước, muốn chém Nguyên Đế.

"Ngươi muốn tước bỏ thuộc địa, vậy thì đi chết đi cho ta." Giọng nói trong lạnh lùng mang theo sát ý vang lên dưới ánh trăng, vị Võ Thánh thứ tư xuất hiện.

Nguyên Đế vừa định phản kích, hắn ta có năng lực phản kích, thế nhưng ngay sau đó, từng luồng khí thế kinh khủng đã trấn áp tới.

Đông! Đông! Đông! Đông! Đông!

Liên tiếp năm luồng khí thế đáng sợ đại biểu cho năm vị Võ Thánh liên thủ trấn áp Nguyên Đế.

Nguyên Đế điên cuồng phun máu, không thể động đậy.

Bạn đang đọc Lãnh Cung Đánh Dấu Tám Mươi Năm, Ta Cử Thế Vô Địch (Dịch) của Nữ Hài Na Yêu Khả Ái

Truyện Lãnh Cung Đánh Dấu Tám Mươi Năm, Ta Cử Thế Vô Địch (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.