Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thăm dò đông viện (3)

Phiên bản Dịch · 1044 chữ

Trương Nguyên Thanh đương nhiên sẽ không xoay người, hắn đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, lặng lẽ kéo ra khóa kéo túi jacket, lấy ra gương đồng thau, chậm rãi nâng lên, tới vị trí cao hơn bả vai.

Gương đồng thau mang cảnh tượng phía sau, soi không quá rõ ràng ở trong gương.

Trong giếng cổ chui ra một cô gái áo trắng tóc tai bù xù, trên mặt của cô không có ngũ quan, đang lấy khuôn mặt thịt trắng bệch kia nhìn chăm chú vào Trương Nguyên Thanh.

Đệch cả nhà mày... Trương Nguyên Thanh sắc mặt trắng bệch, cắm đầu chạy về phía trước.

“Trương Nguyên Thanh, Trương Nguyên Thanh “

Thanh âm đó kêu gọi từng lần, vội vàng kêu gọi, nhưng chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn hắn càng đi càng xa.

Rất nhanh, Trương Nguyên Thanh vòng qua núi giả, tới chỗ sâu trong vườn, nơi này có một căn nhà lớn, nóc nhà hình chữ Nhất, tảng đá đắp nền, đất vàng xây thành thân tường.

Nhà bên này so với tứ hợp viện càng thêm cũ nát, mái ngói nóc nhà thưa thớt, rất nhiều lỗ thủng.

“Trong tư liệu vị thần dạ du kia cũng từng tới nơi này, hắn chỉ nói đừng quay đầu, nhưng chưa nói không thể trở về. Nữ quỷ trong giếng kêu gọi, có lẽ chỉ nhằm vào người quay đầu. Nếu như vậy, ta đợi lát nữa quay về, hẳn là sẽ không gặp nguy hiểm.”

Hắn hít sâu tại chỗ, bình ổn lại sợ hãi cùng kinh sợ sôi trào, tập trung sức chú ý ở trước mặt.

“Thăm dò trước một phen căn nhà này.”

Căn nhà lớn này tổng cộng có ba cánh cửa, đại biểu cho ba gian phòng.

Hắn cẩn thận tới gần một gian ngoài cùng bên trái, đưa tay dùng sức đẩy ra cửa gỗ xơ xác.

“Kẹt ~ “

Trong tiếng cửa gỗ mở ra, Trương Nguyên Thanh vội vàng lui về phía sau, bày ra tư thái đề phòng.

Sau một lúc lâu, không có việc gì xảy ra.

Đánh bạo vào nhà, ánh trăng từ nóc nhà rách nát chiếu vào, hắn cố gắng mở to mắt, để con ngươi tận khả năng thu nạp ánh sáng.

Nơi này là nhà bếp kiêm phòng ăn, có hai cái bếp đất xây bằng gạch xanh, nồi niêu xoong chảo lu nước tủ bát các thứ đã sớm mục nát tích bụi.

Không có nguy hiểm, rốt cuộc tìm được vật chứa rồi... Trương Nguyên Thanh bắt lấy một cái gáo hồ lô xám xịt, tư duy không khỏi phát tán:

“Nghe nói nước tiểu đồng tử có thể phá tà.”

Hắn cân nhắc nên hứng một gáo nước tiểu đồng tử hay không, sau khi cẩn thận tự hỏi, bất đắc dĩ bỏ qua ý tưởng này.

Tuy chưa từng kết giao nữ hài tử, nhưng Trương Nguyên Thanh cảm thấy mình hẳn không thể tính là đồng tử.

“Tao quá dung túng chúng màu rồi, cho chúng mày một lần rồi lại một lần cơ hội làm màu.” Hắn cúi đầu chăm chú nhìn hai tay, đau đớn vô cùng.

Sau khi trải qua một phen thăm dò, xác nhận căn nhà lớn này là nhà bếp cùng phòng ăn kết hợp, không có bất cứ đặc thù nào, cũng không có nguy hiểm, Trương Nguyên Thanh cầm một cây dao làm bếp loang lổ vết gỉ, một cây gậy gỗ, đi ra khỏi phòng, ánh mắt ném về phía căn nhà lớn hình chữ nhật cuối cùng.

Khác với nhà bếp kiêm làm phòng ăn, căn nhà này có bốn cánh cửa, ngăn thành bốn phòng.

Trương Nguyên Thanh nhịn không được nắm chặt gậy gỗ cùng dao làm bếp trong tay, chúng nó chưa chắc hữu dụng, nhưng có thể mang đến an ủi trong lòng cho người ta.

Hắn thật cẩn thận kiểm tra gian phòng thứ nhất cùng thứ hai, chúng nó thuộc về gian tạp vật, chồng chất nông cụ, đồ gia dụng hình thức cổ xưa, cùng với hòm quyên tiền các thứ.

Không có gì giá trị... Trương Nguyên Thanh quay sang đến gian phòng thứ ba.

Đây là một nhà kho vũ khí, trên tường treo đao kiếm cung dao găm đoản đao các loại binh khí, không ít vũ khí bởi vì thừng treo mục nát, đã rơi xuống đất.

Bên cửa sổ là hai hàng giá binh khí, một cái trong đó đã đổ, côn bổng trường thương phân tán đầy đất.

Cạnh giá vũ khí bị đổ, có hai thi thể nằm.

Nhìn thấy những binh khí này, Trương Nguyên Thanh cũng không kinh ngạc, các đệ tử trong miếu sư thừa Tam Đạo sơn nương nương, có thể chế tạo ra Trấn Thi Phù, hiển nhiên có bản lãnh trên người.

Biết múa đao múa gậy cũng không kỳ quái.

Hắn theo thường lệ đi kiểm tra một lần thi thể, từ trên người các tiền bối tìm kiếm tin tức.

Mới vừa tới gần thi thể, hắn liền nhịn không được “Ồ” một tiếng, hai thi thể nằm ở trên mặt đất kia, không phải là xương khô, mà là hai bộ thây khô.

Làn da u ám, nhăn nhúm, dán sát bộ xương, bụng trũng thấp.

“Sao có thể có thây khô?”

Trương Nguyên Thanh nhíu mày một phen, thân là sinh viên đại học Tùng Hải, hắn có tri thức dự trữ đủ phong phú.

Nguyên nhân hình thành thây khô có hai loại, một loại là nhân tạo chống phân huỷ, một loại khác là tự nhiên hình thành.

Loại thứ nhất có thể trực tiếp bài trừ, loại thứ hai mà nói, phần lớn là ở các vùng đất khô ráo như sa mạc mới có thể hình thành.

Điều kiện trong miếu hiển nhiên không hợp.

Hắn cẩn thận kiểm tra hai bộ thây khô, trên người không có vết thương trí mạng, xương cốt cũng chưa bị giày nhảy màu đỏ đạp gãy, nhưng da thịt chỗ cổ có hai lỗ thủng rõ ràng.

Như là răng nanh bén nhọn của mãnh thú cắn ra.

Bạn đang đọc Linh Cảnh Hành Giả (Bản Dịch) của Mại Báo Tiểu Lang Quân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngọc_Trúc_Anh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 1324

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.