Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người nắm giữ tương lai của bạn!

Tiểu thuyết gốc · 1561 chữ

Mùa hè!

Tokyo, Nhật Bản năm 2003.

" Bạn có tin vao tâm linh?

Giáo sư tâm linh học Takao Natsuo tin rằng trên thế giới này có hiện tượng hồn thoát khỏi xác, liệu nó có thực sự xảy ra?

Bạn nghĩ ... "

Bụp!!!

Tiếng tắt Tivi vang lên, người thanh niên ném cái điều khiển sang 1 bên, miệng lầm bầm:

- Nhảm nhí!

- Không hề nhảm nhí!

- Làm gì có hồn ma cơ chứ.

- Có đấy.

- Hồn ma không tồn tại.

- Có tồn tại đồ ngốc ạ.

....

Nghe như có hai người đang cãi nhau nhỉ? Trong căn phong nhỏ bé chỉ chiếm có 6 tấm tatami này, khắp nơi tràn ngập túi bóng rác thải, lon bia, tàn thuốc lá, truyện tranh ... và cả đống những thứ linh tinh khác. Quần áo, bát đĩa bẩn vứt đầy trong bếp, bốn bức tường bám đầy khói thuốc làm căn phòng giống như 1 bãi rác bẩn thỉu.

Và tất nhiên chủ nhân của nó cũng chẳng có kém gì nó, hôi hám, nhếch nhác, đầu tóc bù rù, râu ria mọc tua tủa ... một tên thảm hại của xã hội.

- Tại sao chứ? Chuyện quoái gì đang xảy ra với mình?

Đừng hiểu lầm, đây không phải giọng nói của tên thảm hại đó, mà là giọng nói của tôi.

Tôi là ai sao? Tất nhiên là tôi biết tôi là ai. Nogizaka Ayashi, Nogizaka tựa như quyền quý, còn Ayashi trong loài hoa bìm bịp. Quả là 1 cái tên hay phải không?

À ... mà giờ cũng chẳng phải lúc nói về chuyện ấy.

Tôi hiện đang ngồi co cụm ở 1 góc phòng, phòng của tên thảm hại ấy. Nhìn xem, xung quanh tôi toàn là rác, nó làm tôi cảm thấy phát tởm. Qủa đúng là tra tấn đối với người ưa sạch sẽ như tôi.

Tôi chỉ muốn cầm túi rác lên và ném ngay vào mặt tên thảm hại kia, kêu hắn lập tức dọn phòng. Nhưng mà tôi không có chạm vào được túi rác đó, hay đúng hơn là không có chạm vào được bất cứ thứ gì ... là theo nghĩa đen luôn.

Cái này còn chưa kỳ lạ, tôi thậm chí có thể đi xuyên tường, bay lơ lửng ... và chẳng ai có thể nhìn thấy tôi. Tôi đoán mình đang ở trong 1 giấc mơ, nhưng giấc mơ nào có dài đến vậy?

Nếu nhìn nhận đúng thì có lẽ như ti vi vừa nói ... tôi đã là 1 hồn ma. À tôi không có đáng sợ, tôi là 1 hồn ma xinh đẹp.

Chuyện là 4 ngày trước, tôi tổ chức 1 bữa tiệc tại nhà, tôi có uống chút rượu vang đỏ nên đi ngủ rất sớm ... khi tỉnh dậy thì đã thấy xuất hiện bên trong cái phòng bãi rác này rồi. Đối với một cô gái 19 tuổi như tôi, chuyện này xảy ra làm tôi phát điên, tôi gào thét, tôi hoảng loạn, tôi cố gắng nói chuyện với tên thảm hại kia ...

Đã nhiều ngày trôi qua, tôi bắt đầu bình tĩnh lại và suy nghĩ thấu đáo về mọi thứ.

Tôi đã chết? Cũng có khả năng linh hồn tôi chỉ tạm thời bị thoát ra? Liệu tôi có cơ hội trở lại thân xác? Tôi cũng không rõ thân xác tôi bây giờ thế nào rồi, tôi rất muốn đi tìm lại thân xác mà không thể được.

Vì ... vì linh hồn của tôi giống như đã bị dính liền vào tên thảm hại kia, khoảng cách xa nhất mà tôi có thể rời khỏ hắn là tầm 4 mét mà thôi. Tại sao tôi lại bị liên kết với hắn nhỉ? Có điều gì bí ẩn về sự thoát xác của tôi?

Tên thảm hại kia là Atone, không biết họ là gì. Hắn ngủ như một xác chết suốt ngày, khi thì xem tivi, chơi game ... rồi ăn, lại ngủ, xem tivi, chơi game ... rốt cuộc ngươi sống vì cái gì? Một tên Neet nghiêm trọng, ngươi không có gia đình sao?

Đã 4 ngày trôi qua, tôi nhớ cha mẹ mình quá!

Bây giờ họ thế nào rồi? Họ đang đau khổ vì tôi? Phải tìm cách nào đó trở về ... cách duy nhất là phải liên lạc được với tên thảm hại này, để hắn đưa hồn mình về với thân xác ... trường hợp xấu nhất, thân xác tôi có thể sẽ bị đêm đi chôn. Nếu như vậy, chẳng lẽ tôi sẽ bị như thế này mãi mãi?

Không, không ... mình cần bình tĩnh lại ...

Trong khi tôi đang mải mê suy nghĩ miên man, tên thảm hại đã thức giấc. Tôi ngồi co người ôm hai chân, xem cái cách hắn sinh hoạt như đang xem một bộ phim. Lại là mỳ tôm, dường như hắn chỉ ăn mỳ tôm sống qua ngày, trong tủ của hắn xếp cả trăm gói mỳ tôm. Nghe nói ăn mỳ tôm chỉ để qua bữa, cũng chẳng có chất gì.

Hắn uể oải cắm ấm nước, lê lết ra ban công, miệng ngậm điếu thuốc, tay gõ vào chấn song nghe tiếng " bộp bộp".

Tôi cực kỳ ghét thuốc lá, cũng may là vào hình dáng này, tôi cũng không có ngửi thấy cái gì nữa. Cũng tốt, nếu ngửi thấy, tôi sẽ chết ngạt vì cái phòng của hắn mất.

Hắn hút thuốc, rồi thở dài, thở dài, rồi lại hút thuốc. Hắn đăm chiêu suy nghĩ cái gì đó, bất ngờ hắn chạy xồng xộc vào phòng làm tôi giật cả mình.

- Không được, mình không thể sống như thế này mãi.

Ngươi cuối cùng cũng hiểu rồi sao?

- Mình cần phải ra ngoài, chẳng phải mình đã tự hứa là sẽ tìm được việc làm rồi sao?

Phải! Phải! Ngươi lập tưc đi ra ngoài cho ta nhờ, và làm ơn tắm rửa cạo râu đi.

- Ngày mai, mình sẽ thử đi xin việc làm thêm. Mình phải thay đổi.

Ngươi nghĩ thông suốt rồi sao? Ta thật là mừng cho ngươi đấy!

Hắn lôi đâu ra một tờ hồ sơ xin việc, hì hục viết vào đấy mấy chữ. Tôi có chút tò mò nên tiến đến gần bên hắn.

Tên đầy đủ Atada Atone, quê quán tỉnh Nagata, trình độ tốt nghiệpcao trung. Tuổi 24 ... sáu năm kể từ ngày học xong, ngươi đã làm cái quoái gì để trở thanhg 1 tên Neet thế này?

Hắn loay hoay một lúc rồi lại lăn ra ngủ như chết ... con người thực sự có thể ngủ nhiều như vậy sao? Hắn chổng mông lên mà ngủ, còn tôi thì không ngủ được ... không phải tôi không muốn ngủ mà tôi là linh hồn, không thể ngủ.

Một giọt nước mắt tuôn ra từ khóe mắt của hắn, ngươi đang mơ chuyện buồn sao? Đến ta còn không khóc, ngươi thì khóc cái gì? Ngươi buồn, ngươi đau khổ lắm sao? Vậy sao ngươi không cố cải thiện nó? Chỉ cần ngươi can đảm bước ra ngoài thế giới kia.

Mà cũng phải, một người luôn được cha mẹ đùm bọc như tôi, có quyền gì nói hắn. Tôi có một cuộc sống sung túc, đến việc nặng còn chưa bao giờ phải làm, làm sao hiểu được cảm giác của hắn?

Ông nội, cha, mẹ, con nhớ mọi người quá, mọi người có đang buồn đau vì con? Liệu những ngày này sẽ kéo dài bao lâu?

....

Đã 5 giờ sáng, ngươi bảo ngươi muốn đi xin việc mà? Sao còn chưa dậy đi?

7 giờ sáng, ngươi có thực sự muốn đi xin việc không vậy?

9 giờ sáng, ngươi là thần ngủ sao?

11 giờ trưa, ta không còn lời nào để diễn tả về ngươi nữa. Tốt nhất là nên ngủ đến chết luôn đi.

- Oáp ... aa ... mấy giờ rồi nhỉ?

Ha, ngươi cuối cùng cũng chịu dậy rồi sao? Ngươi ngủ thật " phi thường" đấy.

- AAAA ... quá trưa rồi sao? Quá giờ phỏng vấn mất rồi ... tại sao mình lại ngủ quên, tại saoooo?

Tên thảm hại vò đầu bứt tai 1 lúc, xong hắn đứng dậy đi tới đi lui làm tôi chóng hết cả mặt. Sao, hôi hận lắm đúng không?

- Thôi, dù sao cũng muộn rồi! Hay là để ngày mai đi. Mình thề là ngày mai mình sẽ dậy sớm.

Nói xong hắn hồn nhiên mở tivi xem phim ...

Trời ạ! Ngươi là cái tên Hiki chết tiệt. Thật đáng khinh bỉ.

- Hức hức ... Peru-chan, sao cậu lại chết, tại saooooo?

Cái tên này xem phim Anime xong khóc lóc như một đưa trẻ, chỉ là nhân vật con chồn chết thôi mà? Cảm động ở chỗ nào?

- Pe ... Pe ... Peru - channnmmmm ... Huhuhu .....

... Làm ơn! Đừng thể hiện sự điên của nữa được không? Lũ Otaku đều như vậy sao?

Xem chán thì lại lấy mỳ ra ăn, ăn xong lại lăn ra ngủ. Ta ngạc nhiên là người vẫn còn sống đến tận bây giờ đấy.

Hết chương! Đôi lời tác giả: Mời các bạn đọc giới thiệu và nhiệt tình cho ý kiến để truyện của mình ngày càng hoàn thiện phục vụ các bạn yêu nhé.

Xin tặng bạn 1 bài hát nghe khi đọc truyện thì hết xảy: https://youtu.be/yPCno5Tk4ik

Thân gửi!

Bạn đang đọc Linh hồn mỹ nhân! sáng tác bởi Hoangzs3
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hoangzs3
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.