Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1188 chữ

Sau đó bọn họ thảo luận về 1 dự án game gì đó, Tên Atone sợ lòi đuôi nên chạy đi vệ sinh liên tục, người ta lại hoài nghi hắn bị bệnh thận thì khổ.

Một lúc sau...

-Anh Atone, anh về 1 mình nha. Em đi với Mugi đến tối mới về.

-Đ-được, đi vui vẻ.

Tên Atone lườm lườm tên Kudo nói. Vì gái mà bỏ bạn, tốt, tốt lắm.

-Anh Atone, đây là số điện thoại của em, nếu đi đâu chơi có thể gọi điện em nha !

Natari nũng nịu nói. Sau lại thổi 1 cái hôn gió. Lại nổi da gà...tên Atone đáp ứgn 1 tiếng rồi quay lại chạy vội.

-Ể, khoan đã, mình đâu có mang tiền ? Chỗ này cách nhà trọ khá xa, chẳng nhẽ phải đi bộ về ?

Hắn moi móc trong túi ra được vài yên lẻ, thở dài 1 hơi, hắn lại móc ra một điếu thuốc nhăn nhúm,châm lửa hút phì phèo.

Hắn tìm 1 góc bồn cây vắng vẻ, ngồi đó lặng lẽ ngắm người đi đường, tôi cũng ngồi đấy cùng hắn, nghĩ về bố mẹ, về ông nội của tôi. Không biết tôi có thể trở lại như cũ không ? Hay là tôi đã chết rồi thì sao ? Hay là...Tôi mãi mãi phải gắn liền với tên Hiki Neet này ? Làm thế nào để đưa tên này đến nhà mình đây ?

Trong khoang sau của 1 chiếc xe ô tô. Một cô gái đang chống cằm, đưa mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe. Khuôn mặt cô xinh đẹp tuyệt trần, mái tóc mượt mà, bồng bềnh mà đen nhánh. Làn da không tì vết , mịn màng như sữa bò. Làn mi như dãy núi xa xa, tô điểm cho đôi mắt của nàng vô cùng có hồn, làm người ra nhìn vào rồi khó có thể thoát ra.

-Mirai, mình đưa cậu về nahf nhé ?

-Không cần đâu, về biệt thự của cậu đi.

-Ừ ! hì hì !

Cô gái vừa rồi là Mirai, người treo trên mặt 2 chữ "lãnh đạm". Còn người vừa hỏi kà Nino, người cũng xinh đẹp không thua kém gì Mirai. Cô là 1 cô nàng kiêu kì và cao ngạo, thường sẽ không cho người khác sắc mặt tốt.

Mirai đang buồn chán, bỗng 1 hình ảnh đập vào mắt cô, một người đàn ông ăn mặc quê mùa đang ngồi hút thuốc ở bồn cây... nhìn cứ đágn thương thế nào ấy. Mà quan trọng hơn, đấy chẳng phải anh Atone sao ?

-Nino, dừng xe lại chút !

-Mirai, sao thế ?

-Mình thấy người quen...

-À, được rồi !

Nino ấn tay vào chuông ở thành xe nói :

-Chị Yuna, dừng xe đi.

-Vâng !

Chiếc xe dừng lại ở vệ đường, hai người Nino vào Mirai bước ra, hấp dẫn không ít ánh mắt của mọi người.

Atone, thế bây giờ ngươi định về thế nào ? Hay là dứt khoát đi bộ về đi, hết vài giờ thôi mà.Tiện thể cho tên Hiki người vận động luôn.

-Anh Atone...

Khi còn đang ngẩn ngơ thì tôi thấy bên cạnh có 2 bóng người, còn gọi Atone ?

...Hả ? Chị Nino ? Người đi tới là 2 cô gái trẻ, người có khuôn mặt lạnh lùng thì tôi không biết nhưng người đứng sau chính là chị Nino. Ông của chị ấy là bạn đánh cờ với ông nội tôi nên rất hay dẫn chị ấy sang nhà tôi chơi. Chúng tôi miễn cưỡng cũng được coi là bạn của nhau.

-Sao ?

Atone ngơ ngác nhìn 2 cô gái tiến đến, hai cô gái xinh đẹp giống như là cho hắn bị hoa mắt vậy... người xem kìa, nước dãi thiếu chút nữa là chảy ra đấy.

-C-c-c-Các cô là ai ?

Atone lắp ba lắp bắp nói, hắn dường như đang cố nhớ xem mình có quen biết với 2 nữ thần này sao ?

Cô gái có gương mặt lạnh lùng chỉ khẽ thở dài,chỉ vào mặt mình, nói;

-Em là Mirai,Hanatashi Mirai, anh không nhớ em sao ?

-Mirai ? Mirai ? Em...em...e-em là em gái của Mirei.

Cô gái tên Mirai, gật gật đầu, nói :

-Vâng ! Chính là em. Trước kia anh hay qua nhà em đó.

Atone ngạc nhiên cực kì, mắt cứ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Mirai. Lần đầu tiên hắn gặp Mirai chỉ là 1 cô bé 2 tuổi dễ thương... Hắn yêu thích bế bồng mà không nỡ buông tay. Lần cuối hắn gặp cô nàng hình như lúc sắp đến sinh nhật 14 tuổi của cô... Sáu năm đã trôi qua, không ngờ cô nàng trổ mã, thay đổi lớn như vậy.

Cô nàng này thế mà xinh đẹp hơn chị nàng Mirei cực nhiều, có điều trông hơi vô cảm thì phải.

Gặp lại Mirai làm hắn nhớ lại nhiều một số chuyện không vui trong quá khứ, gia đình ? tình cảm ? Đều là quá khứ không vui cả .

Mirai nhìn chằm chằm Atone 1 lúc, sau chỉ quán Caffe phía xa, nói :

-Vào đó nói chuyện 1 chút đi.

-Nhưng...

-Theo em !

Atone vốn định từ chối nhưng Mirai đã không thương tiếc ngắt lời. Tên Atone đáng thương không còn cách nào đành phải lẽo đẽo theo cô nàng.

Tên Atone dù sao cũng là người tôi bị dính vào, nghe bọn họ nói chuyện, biết thêm nhiều điều về hắn hơn cũng tốt...

biết đâu có thể gỡ nút thắt gì đó làm linh hồn tôi trở về với thể xác.

...Trong quá Caffe, tên Atone cứ cúi gằm đầu, không dám nhì Mirai, còn cô nàng Mirai thì cứ nhìn chằm chằm Atone, đến mắt còn chưa thấy chớp. Đến hơn 10 phút rồi mà chưa ai nói với ai câu nào.

Chị Nino hết nhìn Mirai, lại nhìn Atone, lắc lắc cốc capuchino, buồn chán nói :

-Mirai à, anh ta là ai vậy ? Sao không ai nói gì ?

Nino liếc nhìn Atone mấy cái cũng chẳng buồn nhìn hắn nữa. Tên này trông rõ nhà quê, một chút thân sĩ cũng không có. Mặt mũi đã xấu lại còn lấm la lấm lét, nhìn thấy ghét. Nàng chỉ tò mò 1 chút, Mirai trước nay cực kì ghét con trai, dù chỉ đứng gần cũng làm nàng ta không chịu được... hơi kì lạ nhưng ngay cả cha mình Mirai cũng xa lánh, vậy mà lại chủ động bắt chuyện tên này, hơn nữa trongo ánh mắt của nàng lại cực kì thân mật.

Mirai cũng không quan tâm đến Nino, lấy ngón tay gõ gõ cái bàn nói :

-Anh Atone, mấy năm nay anh đi đâu ?

Atone vẫn im lặng 1 chút, sau với cốc caffe tu ực ực 1 cái, ngẩng mặt nhìn Mirai :

-M-Mirai, em đúng là càng lớn càng đẹp nhỉ ? Anh còn không nhận ra em nữa đấy ! Haha...

Bạn đang đọc Linh hồn mỹ nhân! sáng tác bởi Hoangzs3

Truyện Linh hồn mỹ nhân! tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hoangzs3
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.