Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 11

Phiên bản Dịch · 927 chữ

Mấy tháng sau.

“Bà xã à ——”

Một giọng làm nũng vang lên sau lưng, Uông Ngữ Đạt mím môi cười trộm, tiếp tục nhìn chằm chằm vào màn hình đánh chữ, giả bộ không nghe thấy.

“Bà xã.” Gần đây anh đã dần học được cách làm nũng , Viên Thiếu Tề thấy cô hờ hững, bèn luồn ra phía sau, rồi bất ngờ ôm lấy eo nhỏ, còn nhân tiện cắn nhẹ lên cái cổ trắng như tuyết.

Cô cười muốn tránh.”Anh làm gì vậy ?”

“Sao em không để ý tới anh?” Anh kháng nghị.

“Sao em phải để ý đến anh?” Cô hờn dỗi.”Thấy người ta đang phải chạy bản thảo, còn cố ý đến làm phiền.”

Bởi vì anh thấy chán chết!

Viên Thiếu Tề ngây thơ nhíu mày, hôm nay là chủ nhật được nghỉ, mấy ngày nay mẹ vợ cũng không ở nhà, sang nhà anh vợ chơi, khó được dịp thanh nhàn, anh muốn đưa cô đi du lịch, không ngờ cô lại đang lúc phải viết kịp bản thảo nộp cho tạp chí, anh rất uất ức!

“Bà xã, anh muốn thương lượng với em một chuyện.” Anh đứng đắn mở miệng.

“Chuyện gì?”

“Sau khi em hoàn tất mấy đơn hàng này, nhận in ít việc thôi nhá?”

“Vì sao?” Uông Ngữ Đạt kinh ngạc ngoái đầu nhìn lại.

“Bởi vì anh nghĩ, ” Anh nghiêm túc nhìn thẳng vào bà xã.”Đã đến lúc nhà chúng ta nên có thêm thành viên.”

“Là sao?” Uông Ngữ Đạt đầu tiên sửng sốt, tiện đà giật mình, con mắt sáng trong nhiễm một chút e thẹn.”Ý anh là. . . . . .”

Anh nở nụ cười, giương cánh tay vòng qua gáy vợ hiền, tóc mai chạm vào vành tai của cô.”Em cũng đừng quên, em đã đồng ý sinh cho anh một đôi bảo bối, một nam một nữ, hợp thành một chữ ‘hảo’ mỹ mãn.”

(Trong văn tự Trung Quốc, chữ Tử (con trai) và chữ Nữ (con gái) hợp lại thành chữ Hảo (tốt đẹp))

“. . . . . . Không được.” Cô đáp dứt khoát.

“Em nói gì?” Anh kinh ngạc.

Cô tinh nghịch chớp chớp mắt.

“Gần đây em bề bộn nhiều việc, cuối năm còn cả một chuỗi kế hoạch cho mùa Giáng sinh nữa, đây là đơn đặt hàng lớn, ít nhất cũng phải tốn mấy tháng, nào có thể sinh con?”

Viên Thiếu Tề híp mắt, căm tức nhìn cô.”Nói vậy, em định nuốt lời sao?”

“Dù sao không phải anh nói thích nhìn em gầy sao, béo lên thì không tốt.”

Được lắm, dám xoay xở với anh? Xem anh dạy dỗ cô thế nào.

Hai tay Viên Thiếu Tề siết chặt vòng eo thon của vợ yêu, không nói một lời đẩy cô ngã ngồi lên ghế, đoạn nhanh nhẹn xoay người, áp lên sofa trong thư phòng, nhìn xuống cô từ trên cao.

“Uông, Ngữ, Đạt!” Anh gằn giọng uy hiếp.

“Sao hả?” Cô không hề sợ hãi, chu miệng cười khẽ, làn mi lưu chuyển, cực kì quyến rũ.

Anh nhìn, trong lòng nóng lên, cúi đầu hôn sâu thật lâu.

Nếu lời nói đã không thể biểu đạt, vậy anh sẽ dùng luôn thân thể này, dùng dục vọng nguyên thuỷ nhất giữa nam và nữ.

Quả nhiên, người vợ yêu mềm nhũn ra, hơi thở dồn dập, gò má đỏ ửng ——

Không biết qua bao lâu, lửa tình hừng hực cháy mới dần dịu xuống, hai người trần truồng ôm nhau, cùng chui rúc trong chiếc chăn bông nằm dài trên giường.

Ban nãy, bọn họ không hề dùng bất cứ một biên pháp phòng tránh nào.

Vừa nghĩ tới đây, Viên Thiếu Tề không nhịn được sự đắc ý, nhéo hai má trơn mềm của vợ yêu.”Sau này không cho phép em uống thuốc tránh thai nữa.” Từ nay về sau, nhiệm vụ hàng đầu của vợ chồng anh sẽ là tạo người.

Uông Ngữ Đạt không lên tiếng.

Đang giả ngu với anh sao? Viên Thiếu Tề nhíu mày nhìn vợ yêu.

Cô bình tĩnh quay lưng về phía anh, sau một lúc lâu, mới đột nhiên buột miệng cười, cặp môi anh đào ghé sát vào bên tai anh.”Ông xã, thật ra hôm nay em muốn tiết lộ cho anh biết một bí mật .”

“Bí mật gì?”

“Đó là, thật ra em đã. . . . . .” Cô dịu dàng thổ lộ sự thật ngọt ngào.

Anh ngạc nhiên trong thoáng chốc, thân mình căng lên.”Cái gì? Em đã mang thai?” Làm sao có thể?

“Anh quên rồi hả? Tháng trước có một hôm em đến khách sạn tìm anh, sau đó anh thừa dịp nghỉ trưa kéo em vào phòng, sau đó. . . . . . Khi đó anh rất vội vàng, đã quên mang bao cao su.”

“Vậy là. . . . . . Chúng ta đã sớm trúng thưởng từ trước?” Anh vừa mừng vừa sợ, nhất thời không thể tin nổi.”Vậy sao vừa nãy em còn nói không muốn sinh con.”

“Chỉ là muốn trêu anh thôi!” Cô khiêu khích vỗ vào hai má anh.”Anh có biết lúc anh tức lên, nhìn rất đáng yêu không?”

“Uông Ngữ Đạt! Em!” Anh rít gào nửa thật nửa giả, lại xoay người áp đè lên cô, đôi mắt loé sáng cuồng dã.

Dám đùa cợt anh, hừ, anh quyết định lại trừng phạt cô một lần nữa.

Chẳng qua, lần này phải thật cẩn thận dịu dàng —— bởi vì trong bụng cô đang dưỡng dục tiểu chủ nhân tương lai của gia đình họ. . . . . .

. . . THE END

Bạn đang đọc Lời Cầu Hôn Thứ Hai của Quý Khả Sắc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.