Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đừng giả nghèo

Phiên bản Dịch · 1759 chữ

Vừa nghe lời này, mẹ Từ vỗ bàn tức giận đứng dậy nói: "Thằng nhãi con, đừng nghĩ chúng ta cho mặt mũi thì liền không biết xấu hổ, làm giống như nhà chúng ta nịnh hót cậu!"

Mẹ vừa nghe lời này sắc mặt cũng khẽ biến vội vàng khuyên Trương Vĩ: "Đại Vĩ, đừng bướng bỉnh!"

Trương Vĩ cười lạnh: "Tâm tư của các người còn cho là tôi không biết sao, mặc kệ nói như thế nào, tiền cầm trong tay trước rồi nói sau! Tiền tới tay rồi còn không phải lập tức đem qua nhà Lí Tuệ đi?"

Cha mẹ Từ nghe lời này sắc mặt đều không tốt, ba Từ đang muốn giải thích thì mẹ Từ lại vỗ bàn: "Như thế thì sao? Ai cưới vợ lại không dùng tiền? Còn có cưới vợ không cần tiền sao?

Trương Vĩ tiếp tục cười lạnh: "Không ai bắt nhà bà phải cho cưới vợ mà không cần tiền, nhưng Từ gia lấy vợ lại chạy đến Trương gia là muốn cái gì tiền? Trên đời có đạo lý như vậy sao?"

Mẹ Từ còn muốn nói nhưng Trương Vĩ lại nói tiếp: "Tôi nói lại một lần cuối cùng, tôi cùng Từ Phán Phán không có khả năng, đời này cũng không thể, các người đừng mong lấy của nhà tôi một mao tiền nào!"

Vừa nghe xong mẹ Từ lập tức quay sang mẹ anh nói: "Bà Trương, bà nghe đứa con vô liêm sỉ của bà nói đi, có một số điều tôi không muốn nói nhưng con của bà tại sao lại chia tay con gái tôi, đó là vì nó có người khác liền muốn đá Phán Phán đi, không dễ như vậy đâu!"

Ba Từ lúc này cũng tức giận: "Đại Vĩ, con đừng không biết tốt xấu, ta đã nói với con suốt thời gian qua, nữ nhân ở ngân hàng hôm đó rốt cuộc cùng con có cái gì quan hệ chúng ta vốn không tính toán truy cứu..."

"Chê cười rồi!" Trương Vĩ lại nở nụ cười: " Là tôi vượt quá giới hạn trong hôn nhân? Hay là làm chuyện gì táng tận lương tâm? Tôi hiện tại cùng Từ Phán Phán không còn mối quan hệ nào thì đừng nói tôi cùng người khác có cái gì quan hệ, cho dù là có, cô ấy cùng người nhà các người có liên quan gì?"

Mẹ còn muốn khuyên nhủ anh, không nghĩ Trương Vĩ lập tức mở cửa: "Đừng nhiều lời, đi nhanh đi! Đừng ép tôi nổi điên!"

Mẹ Từ không buông tha, một dạng dầu muối không ăn, xoa thắt lưng lớn tiếng nói: "Tôi không đi, cậu có thể làm gì tôi?"

Hàng xóm cách vách ở lầu trên nghe tiếng ồn ở đây cũng ngó xuống xem chuyện gì.

Mẹ Từ thấy có người liền ngồi dưới đất khóc sướt mướt, vừa vỗ đùi vừa khóc rống lên.

"Mọi người hãy xử lí công bằng a, Phán Phán nhà tôi quen Trương Vĩ được năm tháng, hàng xóm bên cạnh ai cũng đều biết Phán Phán nhà tôi sắp kết hôn, hiện giờ cậu ta có bạn gái mới, nói đá Phán Phán liền đá..."

Có người khuyên mẹ Từ có chuyện thì từ từ nói, đứng lên trước rồi nói sau.

Cũng có người nói Trương Vĩ không tốt, sao lại có thể đứng núi này trông núi nọ kia chứ?

Ba Từ ngồi một bên hút thuốc một cách khó chịu: "Hôm nay không đưa ra câu trả lời hợp lí, chúng ta khẳng định không đi!"

Trương Vĩ cười lạnh: "Trả lời cái gì? Đã nói chuyện yêu đương với khuê nữ nhà các người thì sẽ không được chia tay nữa sao? Còn cần phải phụ thuộc người khác nữa sao?"

Mẹ Từ lập tức quay qua mẹ Trương Vĩ: "Bà nhìn xe đứa con của bà đi, nó còn nói tiếng người sao? Con gái tôi cùng hắn qua lại đến năm tháng, thật sự là bị mù rồi!"

Mẹ anh đầu cũng toát mồ hôi vội vàng đỡ mẹ Từ đứng dậy: "Chị à, có chuyện gì thì từ từ nói, chị trước tiên đứng lên..."

Hàng xóm cũng khuyên Trương Vĩ: "Đại Vĩ a, từ từ cùng người ta nói chuyện, hôn nhân đại sự đừng xúc động a!"

Trương Vĩ hừ lạnh, hàng xóm kỳ thật cũng chẳng phải thứ tốt gì, chính anh từ nhỏ không cha, bọn họ nói xấu sau lưng còn ít sao.

Bình thường có việc cần họ giúp đỡ, một đám đều đóng cửa không thấy hoặc tìm lý do từ chối, một nhìn thật là náo nhiệt, một cái so với một cái nhàn.

Bọn họ chuyện gì cũng không biết thì làm sao tới khuyên can, rõ ràng chính là xem náo nhiệt còn ngại chuyện chưa đủ lớn.

Còn có mẹ Từ, Từ Phán Phán một khóc hai nháo ba đòi thắt cổ, bản lĩnh chanh chua ngang ngược từ trên người mẹ cô ta có thể nhìn ra ngay.

Khó trách có người nói, cưới vợ trước xem mẹ vợ, hiện tại mẹ vợ là cái dạng gì thì vợ tương lai chính là cái bộ dạng đó.

Lời này nói thật sự một chút cũng không sai!

Trương Vĩ hít sâu một hơi, hướng ba mẹ Từ nói: "Các người nói muốn giải quyết chắc hẳn đã có ý nghĩ, nói đi, các người muốn cái gì?"

Mẹ Từ nghe lời này lập tức nín khóc, nước mắt nói dừng là dừng lập tức đứng dậy.

"Năm mươi vạn tiền chia tay! Hiện tại bên ngoài có người khác, tôi cũng không trông mong cậu có thể đối xử tốt với Phán Phán, Phán Phán tốt xấu gì cũng theo cậu năm tháng, năm mươi vạn phí chia tay, thiếu một chút tôi cũng không đi!"

Trương Vĩ nghe vậy cười lạnh một tiếng, xem ra một trăm vạn chính mình gửi ngân hàng, chị em Từ gia đã trở về nói hết rồi.

Mẹ anh vừa nghe lời này, sắc mặt nhất thời biến đổi: "Năm mươi vạn? Chị đem tôi cùng nhà đều bán cũng không có đủ số tiền này a!"

Hàng xóm nghe vậy cũng đều sửng sốt, không phải vì mẹ Từ ra giá năm mươi vạn mà là nếu ra giá cũng phải xem người ta là ai a! Trương Vĩ nhìn qua giống đào được năm mươi vạn đưa cho họ sao?

Ba Từ lại hừ lạnh: "Đừng giả nghèo, ngân hàng đang giữ một trăm vạn của cậu đâu, đừng khi dễ chúng ta cái gì cũng không biết!"

Mẹ anh vẽ mặt không thể tin nổi nhìn về phía Trương Vĩ: "Đại Vĩ, ngân hàng con có một trăm vạn?"

Bên kia hàng xóm cũng đều kinh ngạc không thôi, nhìn về phía Trương Vĩ, người kia cư nhiên là triệu phú a! Thật hay giả vậy?

Người ngày không phải sau khi tốt nghiệp đại học vẫn không có làm ăn gì lớn đi, tiền này từ đâu ra?

Trương Vĩ không trả lời, ngược lại hướng ba mẹ Từ nói: "Nếu tôi không cho thì các người tính làm sao bây giờ?"

Mẹ Từ lập tức cười lạnh: "Ngươi không cho thử xem, Từ gia chúng ta cũng không phải người dễ bị ức hiếp, cậu đưa tôi ít một con số, tôi liền cho Trương gia một ngày không yên!"

Trương Vĩ cười khẩy nói: "Các người trước lừa mẹ tôi, bị nhìn thấu hiện tại liền quay qua tống tiền sao?"

Ba Từ lập tức vỗ bàn cả giận nói: "Tống tiền thì sao? Con gái tôi bị cậu làm chậm trễ năm tháng, tiền hao tổn thanh xuân, tiền tổn thất tinh thần, này đó không cần tính sao?"

Trương Vĩ lúc này cái gì cũng không nói, đem di động ra hiện lên chế độ ghi âm, đem chính mình cùng cha mẹ Từ nói chuyện đều mở lại một lần.

Ba Từ sửng sốt, kinh ngạc nhìn Trương Vĩ.

Mẹ Từ cười lạnh: "Cậu ghi âm tôi liền sợ cậu? Cậu ghi âm rồi không cần trả tiền sao?"

Trương Vĩ cũng không nói nhiều, trực tiếp ấn hạ 110 bật chế độ rảnh tay.

"Xin chào! Đây là trung tâm báo án Dương Hồ quận Thôi Loan!"

Trương Vĩ lập tức nói: "Có người tới nhà tôi lừa đảo, lừa đảo hiện tại biến thành tống tiền, trong tay tôi có bằng chứng ghi âm..."

"Tốt, xin hãy để lại địa chỉ, chúng tôi sẽ cử cảnh sát tới..."

Không đợi Trương Vĩ nói xong, cha mẹ Từ sắc mặt đại biến, không nghĩ tới Trương Vĩ cư nhiên dám báo cảnh sát.

Mẹ Từ lập tức đi lên đoạt điện thoại, Trương Vĩ tránh thoát liền nói vào điện thoại: "Hiện tại nghi phạm còn muốn cướp điện thoại của tôi.."

Ba Từ thấy vậy lập tức lôi kéo mẹ Từ đi ra cửa, trước khi đi còn nổi giận nói với Trương Vĩ: "Trương Vĩ, là chúng tôi đánh giá thấp cậu, cậu chờ đó...chờ!"

Mẹ Từ còn muốn phát hỏa hai câu, Trương Vĩ lại nói với điện thoại: "Bọn họ hiện tại còn uy hiếp tôi..."

Vừa thấy như thế, ba Từ tức khắc lôi kéo mẹ Từ xuống lầu.

Mẹ anh thấy thế thở dài hướng Trương Vĩ nói: "Đại Vĩ a! Hà tất gì phải làm như vậy..."

Mặt khác hàng xóm vẫn còn liên miên xôn xao nghị luận, Trương Vĩ ngắt điện thoại nhìn về phía hàng xóm bên này: "Tôi đi pha một bình trà cho các người chậm rãi tán gẫu được không?"

Hàng xóm làm sao không nghe ra lời kỳ quái của Trương Vĩ, lập tức xoay người đi mất.

Nhưng mà bọn họ còn nghị luận, thật không phải nghị luận Từ gia đòi Trương Vĩ năm mươi vạn mà là tại sao Trương Vĩ lại có một trăm vạn

Những người hàng xóm này đều có thể so sánh được, trước kia không xem Trương gia ra gì, hiện tại người ta cư nhiên là phú ông?

Trong lòng nghĩ tới chuyện đó đều cảm thấy không công bằng a.

Trương vĩ vừa mới đóng cửa, mẹ anh liền lôi kéo tay anh nói: "Đại Vĩ, con nói với mẹ, ngân hàng con thật sự có một trăm vạn?"

Bạn đang đọc Long quy 2008 của Đông Môn Xuy Ngưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GLK5HắcLão
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.