Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bằng Hữu Chu Tước Tộc

Tiểu thuyết gốc · 1100 chữ

Bầu trời cao cao trên Long đảo luôn luôn quang đãng ít mây, ở nơi này chưa bao giờ xuất hiện dấu hiệu thời tiết thất thường, có thể nói là thế ngoại đào viên người người mơ ước, tuy nhiên ngày hôm nay bởi vì Long Vân xuất thế, nên trời xanh phá lệ đầy mây đen âm u, mặc dù không có sấm chớp hay mưa rơi nhưng vẫn có cảm giác âm trầm khó chịu.

Đúng lúc này một đạo ánh sáng chói lòa từ phía xa truyền đến, càng ngày càng chói mắt, mây đen dày đặc bị ánh sáng chiếu đến liền tan rã, khoảnh khắc ngắn ngủi sau một mặt trời nhỏ đột nhiên hiện ra, bất quá nếu có thể nhìn được trực diện vào mặt trời thì sẽ thấy một đầu đại điêu đang vỗ cánh.

Trên trời bất thình lình xuất hiện hai mặt trời kèm theo cái nóng dị thường đã đánh động toàn bộ Long tộc vừa qua cơn hưng phấn.

Long Thiên là người đầu tiên lao lên trời, ngũ trảo kim long khổng lồ uốn lượn giữa không trung, miệng máu há to phun ra tiếng nói vang vọng như sấm.

- Bằng hữu phương xa tới, thứ cho ta không đón tiếp chu đáo.

Giọng của Long Thiên vừa truyền đi thì tiểu mặt trời bỗng dưng biến mất, lộ ra bên trong là một con Chu Tước to lớn, lông vũ màu vàng cam lấp lánh ánh lửa rực rỡ, đôi cánh rộng hơn mười trượng không ngừng phe phẩy tạo ra từng cơn cuồng phong, toàn thân Chu Tước đều bao trùm khí tức cao quý của bách vương chi điểu.

Vì sao biết đó là Chu Tước mà không phải Phượng Hoàng? Hai chủng tộc này vốn là một, nhưng sau đại họa năm xưa thì bị phân ra thành hai phe phái, một là vua của Phượng tộc, một là Thánh Hoàng của Phượng tộc, trở thành Chu Tước ngày nay.

Hai loại thần điểu này khác nhau ở phần đuôi, Chu Tước đuôi không rậm nhưng lại rất dài, còn Phượng Hoàng thì đuôi rậm giống đuôi công, phía ngoài cùng còn có hai sợi huyền mao rất lớn và dài.

Trên lưng Chu Tước chở hai người, một thư sinh nam tử cực kỳ anh tuấn và một thai phụ xinh đẹp tựa thiên tiên, giá trị nhan sắc của hai người này còn cao hơn cả đôi vợ chồng Long Chiến Á Linh.

Nghe Long Thiên nói, thư sinh nam tử vội vàng bước lên trước hô to đáp lại.

- Long Thiên tiền bối, vãn bối là Mộc Kinh Thương của Chu Tước tộc đây ạ...

- Mộc Kinh Thương huynh đệ?

Long Chiến vừa mới bay lên nghe vậy liền cao hứng kêu lên, Mộc Kinh Thương trăm năm trước cùng với Long Chiến được giới yêu thú xưng tụng là Song Vương, đồng thời hai người còn là huynh đệ tốt của nhau, sinh tử hoạn nạn đều đã cùng trải qua, chỉ là sau khi gặp được nữ nhân của đời mình liền quay về tổ trạch mai danh ẩn tích, không còn ngao du tung hoành thiên hạ với nhau nữa.

Bây giờ gặp lại khó tránh khỏi cảm xúc thăng hoa, hưng phấn không thôi.

Mộc Kinh Thương nhìn thấy Long Chiến cũng rất cao hứng vui mừng, trên mặt tràn đầy nụ cười tươi rói.

- Long Chiến đại ca, đã lâu không gặp, hôm nay đường đột tới đã làm phiền mọi người rồi.

Long Chiến hóa thành nhân hình cười hào sảng đáp.

- Làm phiền gì chứ, chúng ta là huynh đệ mà.

- Được rồi, có chuyện gì thì xuống dưới rồi nói.

Long Thiên ở bên cạnh cũng lên tiếng, trong lòng ông rất rõ ràng, Mộc Kinh Thương nếu không có chuyện gì nhất định sẽ không tìm tới đây, đặc biệt là lúc thê tử hắn đang mang thai thế kia, chắc hẳn trong Phượng tộc đã xảy ra đại sự gì đó.

Mọi người cùng gật đầu sau đó đáp xuống Long đảo.

Năm phút sau, tại đại sảnh Long gia, Long Thiên Long Chiến, Mộc Kinh Thương và thê tử Nan Tư Lan, còn có cả Á Linh và tiểu Long Vân cũng có mặt.

- Có phải Phượng tộc đã quyết định loại trừ Chu Tước tộc rồi không?

Người nói là Long Thiên, thật ra chuyện này không cần Mộc Kinh Thương nói thì ông cũng đoán được bảy tám phần, bởi vì từ khi Phượng tộc tách ra tới nay, Phượng Hoàng đã luôn đè ép Chu Tước, mặc dù cả hai vốn là cùng một tổ tiên nhưng ân oán sâu xa trong đó vẫn có rất nhiều uẩn khúc.

Đối với câu hỏi của Long Thiên, Mộc Kinh Thương không hề tỏ ra bất ngờ chút nào, hắn gật đầu trầm giọng nói.

- Minh Cân đã đột phá, thế cân bằng được tạo ra bởi y và phụ thân ta vì vậy mà sụp đổ, chu Tước tộc hiện nay rất nguy hiểm, ta bất đắc dĩ mới đem Tư Lan tới đây tránh nạn, hy vọng Long tộc có thể thu nhận bọn ta.

Nói rồi hắn đứng dậy cúi đầu thật sâu trước Long Thiên, Nan Tư Lan cũng theo đó cúi đầu.

Thân làm bằng hữu nhiều năm, Long Chiến sao có thể trơ mắt nhìn huynh đệ lâm nguy mà không cứu, không đợi Long Thiên mở miệng thì hắn đã đứng dậy bước tới đỡ vợ chồng Mộc Kinh Thương lên.

- Huynh đệ, chỉ cần ngươi muốn thì Long Vực đều là nhà của ngươi, ngươi không chê chỗ đại ca nghèo nàn là được rồi.

Mộc Kinh Thương cảm thấy có một dòng nước ấm chảy qua trong lòng, Long Chiến vẫn luôn là người như vậy, thẳng tính lại trọng tình nghĩa, chính vì điểm tốt này ở hắn nên năm xưa hai người mới là huynh đệ vào sinh ra tử.

Á Linh lúc này bế Long Vân đang ngủ say lại gần Nan Tư Lan.

- Lan muội, ngươi cũng sắp có tin vui sao, tiểu Long Vân nha tỷ vừa ra đời trưa hôm nay, tỷ xem đây chính là duyên phận, không bằng như vậy đi, nếu con của Lan muội sinh ra là nữ thì sẽ cùng tiểu Long Vân nhà tỷ đính ước, còn nếu là nam thì sẽ là huynh đệ giống như phụ thân của hai đứa nó. Muội thấy sao?

Bạn đang đọc Long sáng tác bởi Phongbatdiet1010
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phongbatdiet1010
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 128

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.