Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế giới Baki

Tiểu thuyết gốc · 2245 chữ

Trong căn phòng tối tăm lộ ra ánh sáng từ chiếc máy tính bàn, Trần Hải Đăng ngồi trước màn hình đó, đỏ mắt xem tập phim Baki mới ra.

Thanh niên mải xem máy tính mà không để ý tới không gian trong phòng có chút dao động, chỉ tới khi máy tính bỗng rè rẹt hắn mới phát hiện.

Bộ phim đang diễn ra kịch tính thì bị ngắt quãng giữa chừng, Trần Hải Đăng rất bực tức, đứng lên xem tình hình, hắn chợt nhìn thấy giữa gian phòng chật hẹp này bỗng xuất hiện hố đen to hơn thân người, luồng gió lạnh từ trong đó gào thét thổi mạnh ra ngoài càng làm cho hắn trố mắt hơn.

Hố đen sâu hun hút, trong đó là một màu tối đen như mực mà không thứ ánh sáng nào xuyên thấu qua được, không gian chỗ đó vặn vẹo, khiến cho Trần Hải Đăng cảm thấy quỷ dị, hoảng hốt theo bản năng, một nỗi sợ hãi lấn áp tâm trí làm cho hắn không động đậy được chút nào, chỉ có thể run sợ cố gắng nhấc chân bỏ chạy.

Gió lạnh từ trong hố đen vẫn điên cuồng gào thét ra ngoài, thổi tung mọi thứ trong căn phòng, Trần Hải Đăng vốn đang bị cứng người sợ hãi, không thể nhấc chân nổi rốt cục cũng bị lực hút mạnh mẽ lôi vào hố đen, sau đó hắn liền mất đi ý thức.

Lốc xoáy không gian chỉ xuất hiện trong tích tắc, tới khi bắt được mục tiêu thì lập tức biến mất.

Hôm sau, kênh báo chí: Thành phố Hồ Chí Minh, thiếu niên 18 tuổi Trần Hải Đăng bị mất tích, theo lời kể của người dân xung quanh khu vực, nạn nhân giống như biến mất hoàn toàn sau một đêm. Hiện cảnh sát đang tiếp tục điều tra vụ án!

...

Nhật Bản, Tokyo, buổi sáng ngày chủ nhật.

Tại căn nhà nhỏ nào đó, Trần Hải Đăng mở mắt ra, ngồi dậy từ trên giường, không biết vì sao mặt hắn lại đổ đầy mồ hôi. Đôi mắt mờ mịt, khuôn mặt vô cảm, tới một lát sau hắn mới hết vẻ chưa kịp phản ứng.

Từng hình ảnh trước khi ngất đi hiện lên trong đầu, xem phim, hố đen, bị hút vào và bất tỉnh. Trần Hải Đăng hoang mang tột độ, cảm giác sợ hãi không rõ nguồn gốc xuất hiện trên khuôn mặt nhợt nhạt của hắn.

“Mình... mình đang ở đâu?”

Chỉ là chưa kịp có thêm ý nghĩ gì, một luồng kí ức lại truyền qua đầu. Akira Shinji, 23 tuổi là một nhân viên văn phòng, từ nhỏ mồ côi, thuộc dạng người vô cùng tầm thường. Mấy ngày trước, trong khi trên đường đi làm về, không biết vì sao mà cố chủ lại bị ngất đi, được người dân gần đó đưa vào bệnh viện.

Vốn tưởng rằng thế đã là xong, ai ngờ bác sĩ đồng cảm thông báo cố chủ bị ung thư giai đoạn cuối. Cố chủ nghe tin trở về tuyệt vọng khóc, sau đó mua thuốc tự tử uống vào chờ đợi kiếp sau có cuộc sống hạnh phúc hơn.

Chính bởi vậy, bộ thân thể vô chủ lại được Trần Hải Đăng thông qua hố đen, hồn xuyên nhập vào.

Quay lại thực tại, nhiều thông tin như thế truyền đi trong một đợt kí ức, khiến cho bộ não Trần Hải Đăng quá tải. Cảm giác nhức nhối cùng cực, hắn ôm đầu thống khổ giãy dụa trên giường đệm, tới nỗi khuôn mặt tái mét đi, có lẽ do quá mệt mỏi nên ngay sau đó liền bất tỉnh nhân sự.

Ba giờ chiều, thanh niên tỉnh dậy tóc tai rối bời, mặt thất thần. Có lẽ ai cũng không thể chấp nhận nhanh chóng được việc mình đã xuyên không tới thế giới Địa Cầu tương tự, sống ở một cuộc đời khác dù cho có là cô nhi giống như Trần Hải Đăng đi chăng nữa, sự việc xảy ra quá đột ngột rồi.

Nhưng hoảng loạn tới đâu thì cuối cùng tâm tình cũng phải dần ổn định. Trần Hải Đăng yên lặng, đầu óc nặng nề đau nhức nhắc nhở hắn đừng nên nghĩ nhiều nữa, nhưng hắn không thể yên ổn nổi một chỗ.

Cuộc sống của một cô nhi 18 tuổi, bởi vì hố đen thần bí đột nhiên xuất hiện cho nên kết thúc, sau đó hắn lại bắt đầu thân phận mới, cuộc sống mới trên thân thể của Akira Shinji, một nhân viên văn phòng bình thường, mắc căn bệnh được chẩn đoán là ung thư. Trần Hải Đăng rất cần thời gian để hồi phục tâm tình, muốn cố gắng sống tiếp để tìm ra sự thật đằng sau những chuyện mới phát sinh vừa rồi, tốt hơn hết là cuối cùng lại vui đời sống.

Hắn không lo lắng nhiều về việc bị ung thư, dường như từ lúc hắn tỉnh dậy trong cơ thể này, tất cả căn bệnh hay thương thế trên người hắn đều đã biến mất.

Trần Hải Đăng cứ ở trong nhà của hắn, lục lọi mọi thứ để tìm hiểu cặn kẽ thông tin về bản thân kiếp này, đây cũng là tò mò về cuộc sống mới của một con người, dẫu cho cảm xúc hỗn loạn khó tin chưa dập tắt hết.

Thời gian qua đi rất nhanh, tới khi Trần Hải Đăng phát hiện bụng kêu ục ục đói thì trời đã tối đen, hắn liền chạy tới tủ lạnh ăn tạm chống đói.

Cả tối đó, con người nghiện anime của Trần Hải Đăng hoàn toàn thay đổi trong vô giác, tới bản thân hắn cũng chẳng nhận ra, hẳn là việc tiếp thu kí ức của một người trưởng thành đã ảnh hưởng phần nào tâm tính hắn.

Dù vẫn còn cảm giác mới mẻ và hỗn loạn, Trần Hải Đăng không muốn ngủ nhưng cơ thể hắn không cho phép, vì vậy trước khi đi ngủ hắn đã viết lên giấy trắng những việc xảy ra của bản thân, những khúc mắc chưa gỡ được trong lòng, cùng với mục tiêu định ra để có thể tiếp nhận cuộc sống mới dễ dàng hơn.

Tóm lại bây giờ hắn phải sống trước đã, mà muốn sống đương nhiên phải làm việc kiếm tiền, may mắn chưa có ai ở công ti biết hắn bị ung thư, sẽ không bởi vậy cho hắn nghỉ phép cuối đời.

Đặt báo thức, tắt đèn, không khí trong phòng ngủ tối om, Trần Hải Đăng lúc đầu còn không ngủ được, một lát sau đã thiếp đi lúc nào chẳng hay.

Sáng sớm thứ hai, trời tờ mờ sáng, vài tia nắng dịu xuyên qua ô cửa sổ, chiếu thẳng vào mặt Trần Hải Đăng. Chuông đồng hồ báo thức reo lên sáu giờ sáng, báo hiệu cho chủ nhân nó tới giờ phải tỉnh giấc.

“Ài... lại đi học...” Trần Hải Đăng ngái ngủ ngồi dậy, cố mở mắt tắt đồng hồ báo thức, ánh nắng ngoài trời chiếu vào mặt khiến hắn nheo mắt lại.

Chợt, Trần Hải Đăng nhìn căn phòng ngủ của hắn có hơi xa lạ, hắn mở to mắt ngỡ ngàng, cơn buồn ngủ biến mất không còn chút nào, kí ức hôm qua vẫn còn mới mẻ.

Hắn im lặng, đứng lên gấp chăn đệm gọn gàng, đánh răng rửa mặt rồi ăn bữa sáng với mì tôm đạm bạc, giống như sinh hoạt thường ngày chưa có gì đổi thay.

Rời khỏi cửa nhà, Trần Hải Đăng với bộ đồng phục làm văn phòng, hắn bước đi tới trạm bắt xe buýt, điểm đỗ chính là công ti làm việc của cố chủ.

May mắn cho Trần Hải Đăng là ngôn ngữ chữ viết Nhật Bản ở trong đầu hắn giống như bẩm sinh đã có, nếu không một học sinh lớp 12 chưa học ngoại ngữ chuyên sâu sao có thể hiểu được những lời của đồng nghiệp và sếp của cố chủ.

Theo kí ức thân thể này, Trần Hải Đăng cuối cùng cũng đi tới văn phòng, chào hỏi mọi người xong hắn ngồi vào bàn làm việc của mình, cảm giác quen thuộc khó hiểu ùa về, đây hẳn là phản ứng của thân thể cố chủ.

Thời gian tiếp theo chẳng có gì đặc biệt, chỉ là Trần Hải Đăng không có tâm trí làm việc, hình ảnh hố đen thần bí luôn hiện lên trong đầu hắn, cái cảm giác gây ám ảnh đó khiến hắn không quên được.

Xuyên không có thật, tại sao hắn bị hố đen thần bí kéo vào và khi hắn mở mắt ra thì đã trong thân thể một thanh niên ở Nhật Bản, chắc chắn đằng sau những câu hỏi này là bí mật kinh thiên động địa, mục đích của việc này là gì?

Theo kinh nghiệm nghiện anime và đọc các tiểu thuyết lưu phái xuyên không phổ biến hiện nay, hắn có rất nhiều suy đoán, nhưng sự thật thì chỉ có một, tóm lại dù là gì thì hắn vẫn phải sống tốt.

Dẫu thế, cả ngày hôm ấy Trần Hải Đăng không thể tập trung vào công việc nữa.

Xong việc, buổi chiều tối hắn đi chuyến xe taxi nhưng không về nhà mà tới một phòng khám gần đây khám bệnh, bác sĩ rút máu hắn rồi lưu lại số điện thoại, bảo hắn trở về rồi mấy hôm nữa mới có kết quả.

Thời gian nhanh chóng đảo qua, chưa gì mà Trần Hải Đăng đã xuyên tới thế giới Địa Cầu này bốn ngày rồi. Mấy ngày qua ngoại trừ làm việc như thường lệ, hắn còn tìm hiểu trên mạng về thế giới hắn đang ở, giống như Trái Đất cũ, chỉ có điều nơi đây dường như mọi người tôn sùng võ thuật hơn, các môn võ thuật ở thế giới này cũng phát triển hơn với nhiều lưu phái nổi tiếng, ngoài ra thì không khác biệt thế giới kiếp trước của hắn là mấy.

Vào buổi chiều ngày này, Trần Hải Đăng tới phòng khám kia, theo lời dặn của vị bác sĩ gọi điện cho hắn. Trong phòng, hai người nói chuyện với nhau cuối cùng là về việc sức khỏe của hắn không có vấn đề gì.

Trần Hải Đăng xong chuyện cảm ơn bác sĩ, trả tiền rồi đi ra ngoài, hắn thở phào một hơi. Quả nhiên, hắn đã khỏi hoàn toàn mọi căn bệnh hay thương thế trên cơ thể, rốt cuộc bỏ được chút gánh nặng cuộc sống.

Ánh hoàng hôn chiếu xuống bên đường, kéo dài bóng Trần Hải Đăng ra sau. Đang mải suy nghĩ cho tương lai, đúng lúc đi đến gần một ngõ hẻm tối hắn nghe thấy tiếng đánh nhau lộc xộc phát ra trong đó, hình như là xung đột đánh nhau giữa một đám người du côn và một gã nam nhân.

Tiếng hét thảm khàn khàn vang lên của đám du côn, cùng tiếng bất mãn của người nam nhân càng khiến Trần Hải Đăng hiếu kì hơn.

Trong hẻm nhỏ, tên cầm đầu nhìn anh em của hắn từng đứa ngã xuống, hắn ôm cánh tay bị chảy máu thấy rõ xương trắng, sợ hãi nhìn gã nam nhân trước mặt không xa giống như nhìn thấy ác ma, hoảng hốt bỏ chạy, cũng không dừng lại để ý một tên thanh niên bình thường ở gần đó đang tò mò đứng xem hắn chạy.

Tên thanh niên đang đứng xem kia đúng là Trần Hải Đăng, mặc dù tò mò nhưng ngay sau đó hắn không dám ở lại mà cúi đầu đi thật nhanh, hắn không muốn bị liên lụy tới mấy thành phần này.

Bỗng nhiên trong ngõ hẻm nhỏ vang lên tiếng bước chân, đúng lúc Trần Hải Đăng định bước qua ngõ hẻm thì một thân hình to lớn đi ra ngoài, va chạm vào hắn.

Trần Hải Đăng chỉ cảm thấy giống như va vào bê tông, hắn lùi lại đằng sau một bước, vô giác ngẩng đầu lên nhìn, đầu tóc ngắn trọc vàng hoe, ánh mắt sắc bén đủ để dọa người cùng với thân thể cao hơn hắn vài cái đầu.

Gã thanh niên trạc 25 tuổi nhìn thẳng vào ánh mắt ngỡ ngàng của Trần Hải Đăng, dường như không để ý lắm chuyện này. Với khuôn mặt vô cảm gã đi tiếp về phía trước, mục tiêu của gã là người đàn ông kia, gã không cần quan tâm chuyện gì khác.

“Jack Hamma?”

Bóng lưng to lớn dần đi xa, để lại Trần Hải Đăng sửng sốt âm thầm nghi vấn, hắn không nhìn lầm chứ, sao lại giống Jack Hamma tới vậy.

Về tới nhà, Trần Hải Đăng mang theo tâm tình bất định, lập tức lên mạng tìm hiểu một vài thông tin. Một lúc sau, hắn hoảng hốt kêu lên: “Thế giới này vậy mà là Baki...”

Cùng lúc, một loạt âm thanh băng lãnh máy móc vang lên trong đầu Trần Hải Đăng.

“Kí chủ đã phát hiện ra thế giới Baki, hệ thống chính thức khởi động!”

“Khởi động 1%...”

“10%...”

“100%...”

Bạn đang đọc Lạc Vào Thế Giới Anime sáng tác bởi CổThánhDịch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CổThánhDịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 159

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.